CHƯƠNG 20: I CHOOSE YOU.

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

CHƯƠNG 20: I CHOOSE YOU.

"New. Mở cửa đi." Tay càu nhàu trong khi nhấn chuông cửa. Anh đã đứng ở đây khá lâu và bắt đầu thấy khó chịu.
Bực mình. Tay đã bực vô cùng từ hai ngày trước. Anh bực mình vì nhiều điều, bực bản thân mình, bực Kay, bực tình huống giữa anh và New.
Mặc dù khăng khăng phản đối, nhưng sau bữa ăn tối với New, Kay đã lái xe chở anh về nhà trước. New đồng ý kế hoạch của Kay đã thêm muối vào vết thương của anh.
Điều làm cho mọi thứ tồi tệ hơn là một lần nữa New lại biến mất vào ngày hôm sau. Mặc dù New thường tắt phương tiện truyền thông xã hội, đặc biệt là trong năm qua, nhưng điều này một lần nữa đã khiến mọi thứ sụp đổ với Tay. Anh nghĩ những gì có thể xảy ra giữa New và Kay, những gì Kay dự định làm với New, và còn có những suy nghĩ ngẫu nhiên, điên rồ hơn.
Cuối cùng, sau vài lần thử bấm chuông nữa, New chỉ mặc áo ngủ ra mở cửa.
"Tay? Anh làm gì ở đây vào giờ này?" New nói trong khi vẫn đang lau tóc bằng khăn. Bây giờ là 9 giờ sáng và rất hiếm khi thấy Tay dậy sớm như vậy, lại còn xuất hiện ở căn hộ của New.
Phải mất một lúc Tay mới trả lời, vì đôi mắt anh bận nhìn vào thân thể trắng sữa của New: "Hmmm. Làm việc?" Anh trả lời, cố giấu một chút đỏ mặt.
"Công việc gì?" New luống cuống hỏi Tay.
"P'Yui nói hôm nay em có thời gian rảnh và chúng ta nên đi chơi." Tay nhướn mày với New, anh cố tình nhấn mạnh mình chỉ làm theo lệnh của quản lý.
New cười khúc khích.
"Tại sao lại đi chơi với nhau? Bây giờ luôn sao? Sắp tới chúng ta không có công việc cùng nhau, phải không?"
"Anh không biết. Anh chỉ nghe lời mae thôi." Thấy New không tin những gì mình nói, Tay rút điện thoại ra và cho cậu xem một tin nhắn từ P'Yui. "Đây, tự em xem đi."
"Và anh đồng ý mà không hỏi tại sao?" New thách thức bạn thân của mình.
Tay thở dài giải thích: "Được rồi, New. Gần đây anh đang cố gắng để quản lý thấy mặt tốt của anh, vì vậy anh không phàn nàn hoặc đặt quá nhiều câu hỏi."
New chỉ nhếch mép nhìn sự khó chịu của Tay và bước trở vào căn hộ của mình: "Đợi ở đây. Em sẽ vào chuẩn bị."
"Thậm chí em không mời anh vào trong nhà?" Tay rên rỉ và giữ cửa mở.
"Hmm. Được rồi." New nói: "Chỉ là không ..."
Trước khi cậu nói hết câu, Tay đã xông vào nhà và bắt đầu nói: "Được rồi, anh đã nghĩ chúng ta bắt đầu một ngày ... ừm ... Ủa cái ghế màu trắng của em đâu ..."
Tay dừng lại vì bị sốc.
"Em để nó ở đâu, New?" Anh quay lại đối mặt với New vừa đóng cửa xong.
"Cái gì ở đâu?" New hoang mang.
"Chiếc ghế dài màu trắng của em đâu?" Thay cho chỗ để chiếc ghế dài màu trắng yêu thích của Tay là một chiếc ghế sofa da màu đen hiện đại và bóng bẩy hơn.
"Em đã bỏ nó." New thản nhiên trả lời. Cậu đi đến tủ quần áo của mình chọn một số quần áo để mặc.
"Đã bỏ nó? Tại sao?" Tay cất giọng nghe có vẻ mất tinh thần.
New thấy được và nói lại với giọng bình tĩnh hơn: "Em được phép trang trí lại căn hộ của mình, Tay."
"Xin lỗi, anh không có ý đó. Anh chỉ nghĩ rằng ... đừng bận tâm."
Tay đã vô cùng bận tâm về lý do tại sao New phải "trang trí lại căn hộ của mình". Anh ngồi xuống chiếc ghế sofa mới, mặc dù có thể thoải mái hơn nhiều so với chiếc ghế màu trắng, nhưng anh không cảm thấy như vậy. Không có gì ở đó. Không ký ức, không tình cảm, không có gì. Chỉ là một chiếc ghế sofa màu đen nhàm chán.
Anh ngồi và quan sát Hin thay quần jean và áo gấu trắng.
"Đi nào?" Tây gượng cười.
"Đi đâu?" New hỏi.
"Hmmm. Em cứ đi theo anh."
Tay đứng dậy kéo New theo: "Nhưng phải lấy xe của em. Mọi người thích chúng ta đăng những story ca hát khi đi chung xe."
"O-o-okay." New kêu lên, cậu vật lộn để lấy túi xách, ví và chìa khóa trong khi Tay kéo cậu.
-----------------
Tay và New đã làm những việc bình thường họ từng làm khi họ vẫn còn bên nhau. Lái xe, hát theo những bài hát tình yêu trong danh sách nhạc của Tay, tạo niềm vui cho nhau, cười, cãi nhau và cãi nhau nhiều hơn.
Tay cẩn thận đăng một số story tinh tế lên Instagram. Anh luôn nói họ làm vì công việc nhưng chủ yếu anh làm việc đó để thể hiện. Thể hiện với ai? Có lẽ với Kay. Nhưng anh không thừa nhận điều đó với chính mình.
Hiện tại, Tay cảm thấy như họ đã trở lại con đường cũ. Anh vô cùng hạnh phúc khi dành cả ngày với người bạn thân nhất của mình.
Không có kế hoạch gì cả, họ quyết định dành buổi sáng tại Central World để mua sắm.
Họ cũng đã ăn trưa cùng nhau, tất nhiên có liên quan đến việc Tay làm hỏng đến hàng tấn món tráng miệng của New. Tay khăng khăng trả tiền cho tất cả mọi thứ, anh nói đó là cách mình thể hiện lòng biết ơn vì New đã cứu mạng anh khi anh bị mắc kẹt ở Hat Yai.
Sau bữa trưa, họ tiếp tục đi dạo không định hướng. Tay vui vẻ kéo New đến những nơi thu hút sự quan tâm của anh.
Cuối cùng khi mệt mỏi, họ quay trở lại xe, để cất tất cả các túi mua sắm.
"Bây giờ đến phòng tập gym đi." Tay hướng dẫn: "Em vẫn mang quần áo tập thể dục ở cốp xe, phải không?" Tay biết sau tất cả những gì họ đã ăn, người bạn thân nhất của mình sẽ muốn đốt cháy lượng calo dư thừa.
New khởi động xe lái về phía phòng tập Gym của họ.
"Còn anh thì sao? Em không thấy anh mang ... oh yeah." New cười: "Anh luôn không mặc quần áo tập khi vào phòng gym và mọi người thường nói anh vì điều đó."
"Em biết điều đó không đúng." Tay nhìn New và nói với cậu: "Họ chỉ đăng bài trêu anh khi anh mặc quần jean."
"Và anh biết điều đó không đúng." New cười phá lên.
"Được rồi, cũng có đôi khi."
"Tay."
"Được rồi. Hầu hết thời gian." Tay cười thừa nhận với New.
Giữa dòng xe cộ đông đúc ở Bangkok, điện thoại của New được gắn vào bảng điều khiển reo lên. New nhận cuộc gọi ở chế độ loa ngoài.
"Xin chào, Kay." New nói.
Tâm trạng của Tay lập tức xoay chuyển 180 độ, khi biết người gọi là Kay.
"New. Anh đang ở đâu? Chúng ta sắp bắt đầu." Giọng nói của Kay vang lên khắp xe.
"Ừ. Tôi xin lỗi, nhưng hiện tại tôi đang bận. Xin hãy nói với mọi người tôi không thể đến hôm nay." New xin lỗi.
"Uhm. Tại sao?"
"Em ấy đang làm việc." Tay trả lời với sự thất vọng rõ ràng.
"Ai đó?"
"Ahh. Đó là Tay."
"Tại sao anh ấy đi với anh?" Kay bối rối.
"Không phải việc của cậu. Tạm biệt Kay." Tay với lấy điện thoại của New và tắt cuộc gọi. Một nụ cười xuất hiện trên khóe môi anh.
"Tại sao anh lại thô lỗ với người ta?" New hỏi.
"Không có gì." Tay thẳng thừng trả lời.
"Được rồi. Nhưng anh chưa bao giờ thô lỗ với bất kỳ ai."
New đã đúng. Một trong những phẩm chất tốt nhất của Tay là anh rất thân thiện và hòa đồng. Nhìn thấy Tay như vậy, New bối rối và hơi sốc.
"Anh đã nói là không có gì. Anh chỉ không thích cậu ấy vây quanh em."
"Anh không thích cậu ấy? Hay không thích cậu ấy vây quanh em?" New muốn làm rõ những gì mình vừa nghe.
"Cả hai."
New nghĩ Tay đang ghen với Kay vì mình. Mặc dù New thích suy nghĩ đó, nhưng cậu không thích Tay vì một người mà anh hầu như không thân thiết lại thay đổi tính tình như vậy.
New thở dài thật sâu trước khi nói với Tay: "Kay là một chàng trai tốt, Tay. Hãy cho cậu ấy một cơ hội."
"Chúng ta có thể ngừng nói về cậu ấy không? Hiện tại anh chỉ thấy khó chịu hơn thôi."
New không muốn Tay khó chịu hơn nhưng cậu phải gọi lại cho Kay.
"Anh có thể vui lòng để em gọi điện cho cậu ấy được không?"
"Đó là điều quan trọng, Tay." New khẩn khoản.
New đã đưa ra yêu cầu, Tay không thể phản đối, anh chỉ lạnh lùng lườm cậu.
"Kay, tôi xin lỗi vì thái độ của Tay trước đó." New xin lỗi đàn em ngay khi bắt đầu cuộc gọi.
"Xin hãy nói với mọi người, tôi không thể đến cuộc họp nhóm bàn việc đi chơi với mọi người." New nói.
Nhưng thay vì lo lắng về việc bạn mình bỏ lỡ cuộc họp, một điều hiếm khi xảy ra, Tay lại tập trung vào thực tế là New và Kay ở cùng một đội cho chuyến đi chơi của GMMTV sắp tới.
"Hai người cùng nhóm trong chuyến đi chơi?" Tây bùng lên.
"Và là bạn cùng phòng," Kay đắc thắng nói qua điện thoại.
"Tại sao? Sao anh không là bạn cùng phòng với em?"
"Anh đã kiểm tra việc chia phòng chưa?" New xin lỗi liếc nhìn Tay, trước khi tập trung trở lại việc của mình.
"Nhưng anh và em luôn là bạn cùng phòng trong những năm qua. Điều này thật nực cười."
Càng ngày Tay càng trở nên tức giận. Đây được cho là một ngày hạnh phúc với anh vì anh đã dành nó với New. Anh đổ lỗi cho may mắn vì đã không đứng về phía anh một lần nữa.
"Xin hãy bình tĩnh, Tay. Tại sao anh lại làm như vậy?" New hỏi Tay đang quay mặt thở dốc.
"Tôi xin lỗi, vì cậu đã phải nghe những điều này, Kay."
"Nhưng tôi sẽ nói gì với nhóm về lý do tại sao anh không thể đến? P'Yui cũng ở đây tìm anh."
"Hãy nói với họ tôi có một số vấn đề quan trọng cần làm."
"Thật quan trọng sao?"
"Đúng."
"Uhm Được rồi."
"Cảm ơn, Kay."
Sự im lặng bao phủ chiếc xe khi Kay tắt cuộc gọi. New chỉ cho phép Tay giận trong một thời gian ngắn.
Khi thấy cuối cùng Tay đã bình tĩnh lại, New để tay trái lên đùi Tay để trấn tĩnh anh.
"Tay. Lần tới, anh không phải nói dối với em cái gì cả."
Tay bối rối trước những gì New đang cố gắng biểu đạt: "Anh? Nói dối? Về cái gì?" Anh nhìn chằm chằm New nhưng cậu chỉ mỉm cười.
"Nếu muốn đi chơi với em, chỉ cần nói với em. Anh không phải tạo ra một số tin nhắn giả mạo bảo chúng ta phải làm việc."
Hàm của Tay rớt xuống. Anh bị bắt quả tang.
"Em cũng phải xin lỗi, vì ngay từ đầu em đã biết anh nói dối. Anh đã dùng tin nhắn của P'Yui lừa em, trong khi mae đã gọi cho em trước khi anh đến, mae nhắc nhở em phải nhớ đến cuộc họp của chúng em."
Tay nuốt nước bọt, cảm giác tội lỗi về những gì mình đã làm. Anh nghĩ mình là một người ích kỷ và điều đó khiến New bỏ lỡ một cuộc họp của cậu. Anh cúi đầu không biết trả lời gì.
New nhìn thấy sự hối hận trong mắt của Tay và ngay lập tức trấn an anh: "Không sao đâu. Nhưng hãy luôn nhớ, anh không cần phải nói dối em."
"Chúng ta đều biết, chúng ta rất ít khi kiểm soát được công việc của mình."
"Nhưng khi lựa chọn, em sẽ chọn anh, mọi lúc."
Chỉ với lời nói này của New, đã khuấy lên và một cảm giác phấn chấn mãnh liệt bao trùm cơ thể Tay.
LEE: Có lẽ chương này tác giả lấy ý tưởng từ bộ phim Out Skyy. Rõ ràng nội dung phim là nói về Pete Kao nhưng người xem cứ thấy đó là câu chuyện của Tay New. Couple áo đỏ đó vẫn trong tâm trí của mình khi làm chương này.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro