Chương 7: Hai người trong phòng họp 1

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Chờ từ giữa trưa đến 5 giờ chiều.

Mẹ Lệ từ bên ngoài trở về.

Lệ Sơ Sơ ngồi xếp bằng trên sô pha trong phòng khách, cô sớm đã đầy mặt không kiên nhẫn, cửa lớn trong nhà phát ra động tĩnh, vốn tưởng rằng là Bạch Dĩ Kiêu đã trở lại, nhưng nhìn thấy là mẹ Lệ, cô chỉ có thể mất mát trở lại trên sô pha.

Cô đang suy nghĩ một chuyện, Cố Vũ Duyên vì sao còn chưa trở lại.

Bình thường anh bận xử lý công việc ở công ty Cố gia, nhưng vào giờ này cũng sẽ trở về hầu hạ cô.

Ngay khi đang giận dỗi, mẹ Lệ trầm mặt đi tới.

Vừa đi đến, mẹ Lệ liền thở dài, sau đó ngồi xuống bên cạnh Lệ Sơ Sơ, sắc mặt càng thêm thâm trầm.

Lệ Sơ Sơ có thể cảm nhận được, mẹ hình như đang tức giận, nhưng cô cũng đang nổi nóng đó.

Mẹ con hai người ai cũng không mở miệng nói chuyện, mẹ Lệ cuối cùng cũng không chờ nổi Lệ Sơ Sơ, bà mở miệng, thái độ cực kỳ kém: "Hiện tại con vừa lòng rồi chứ? Tối qua bỏi trốn theo người ta, hiện tại thì tốt rồi. Cố Vũ Duyên đã giải trừ hôn ước với con."

"Cái gì?" Lời này trực tiếp khiến Lệ Sơ Sơ sửng sốt, "Hủy bỏ hôn ước?"

"Phải, hủy bỏ, con không cần gả đi nữa. Vui rồi chứ?" Lần này mẹ Lệ thật sự rất tức giận, thật ra từ tận đáy lòng bà rất thích Cố Vũ Duyên, có được một người con rể chịu thương chịu khó làm việc trung thực mang ra ngoài còn có mặt mũi, bà tất nhiên là rất cao hứng, càng quan trọng hơn là, Cố Vũ Duyên còn có thể chịu đựng tính tình ngay cả bà cũng không chịu nổi này của Sơ Sơ, nhưng hiện tại thì tốt rồi, nấu chín nước thì vịt bay đi.

Bà vốn tưởng rằng Sơ Sơ sẽ hưng phấn đến nhảy lên, để lại bà một mình ở đây giận dỗi, nhưng không nghĩ tới, Lệ Sơ Sơ lại có vẻ mặt sốt ruột hỏi bà,

"Cố Vũ Duyên đâu rồi? Những người khác đâu?"

Mẹ Lệ hoàn toàn chỉ coi là dục vọng chiếm hữu của Sơ Sơ đang quấy phá, không kiên nhẫn trả lời cô, "Người? Người ở chỗ nào, mẹ làm sao biết được?"

"Anh ta không phải người hầu của nhà chúng ta sao? Sao mẹ lại không biết?"

"Con còn không biết xấu hổ mà nói như vậy, lúc trước khi cậu ta được người của Cố gia đón đi, cậu ta đã không phải rồi. Mấy ngày nay con còn ra lệng cho cậu ta giống như trước đây, mẹ cũng thấy mất mặt thay con."

"..."Lệ Sơ Sơ không nói lên nời.

Toàn thân cô cứng đờ.

Chuyện gì đang xảy ra vậy?

Cố Vũ Duyên hủy bỏ hôn ước với cô? Không đúng, trọng điểm không phải chuyện này, nhưng tối qua cô bị anh khi dễ, hôm nay anh liền hủy bỏ hôn ước với mình?

Mang theo vẻ mặt không thể tin tưởng đến lúc ăn tối, Lệ Sơ Sơ vốn định kêu Cố Vũ Duyên lăn tới đây đút cho mình ăn cơm.

Nhưng khi mở miệng hô lên, lúc này cô mới phát hiện người kia căn bản không ở đây, chỉ có thể tự mình đi đến bàn ăn.

Khi đang ở ăn cơm, thì ba Lệ trở lại.

Ba Lệ vào cửa, sắc mặt trầm trọng trực tiếp đi vào bàn ăn.

Ba Lệ nhìn mẹ Lệ một cái, sau đó trực tiếp mở miệng, "Tiểu tử Tiểu Duyên kia đính hôn với Đường gia, còn sốt ruột đính hôn vào ngày mai."

"Cái gì?"

"Cái gì?"

Lời kinh ngạc này phát ra từ trong miệng mẹ Lệ cùng Lệ Sơ Sơ.

-

Sáng sớm hôm sau, Lệ Sơ Sơ gần như một đêm không ngủ, cô dùng đôi mắt thâm đen vội vàng đi đến công ty của Cố Vũ Duyên, cô muốn tìm Cố Vũ Duyên hỏi cho rõ ràng.

Tối qua, cô đã rất tưởng làm như vậy, vẫn luôn chịu đựng đến buổi sáng, cô chính là không bỏ xuống được mặt mũi cao ngạo của mình, nhưng hiện tại, cô cuối cùng vẫn nhịn không được.

Cô chỉ dựa theo địa chỉ hỏi được từ một người mà đi tới.

Nhưng không ngờ lại trực tiếp bị lạc đường, đứng ở đầu đường, cô gãi đầu hoàn toàn không biết phải làm sao mới tốt.

Cô cúi đầu nhìn điện thoại, bên trong điện thoại rỗng tuếch, cô ngay cả gọi điện thoại cũng không biết, bình thường điện thoại này cô dùng để nghe điện thoại của Cố Vũ Duyên.

Cô thậm chí còn không biết cách sử dụng.

Đúng lúc này, Lệ Sơ Sơ bị ai đó vỗ nhẹ một cái, người đứng ở phía sau chính là Bạch Tiểu Điềm.

Sau khi nhìn thấy Bạch Tiểu Điềm, Lệ Sơ Sơ liền thấy được hy vọng.

Dưới sự dẫn đường của Bạch Tiểu Điềm, cô tới được cửa của tập đoàn Cố thị.

Bạch Tiểu Điềm ở bên cạng còn đang nhỏ giọng hỏi cô, "Sơ Sơ, tớ thật sự không nghĩ tới cậu sẽ đi tìm Cố Vũ Duyên a. Chuyện của anh ta tớ cũng biết được một chút từ trong miệng của ba mình, nhưng chuyện này cũng rất bình thường. Cậu cũng không có chuyện gì quan trọng phải đi tìm anh ta đi?"

Bạch Tiểu Điềm đứng về phía Cố Vũ Duyên, Lệ Sơ Sơ vẫn chưa đáp lại lời của cô ấy, hiện tại cô vẫn trầm mặc một đường đi về phía trước.

Bạch Tiểu Điềm còn đang tiếp tục nói: "Cậu không phải đang khá tốt với Bạch Dĩ Kiêu sao, hiện tại Cố Vũ Duyên đã giải trừ hôn ước với cậu, cậu nên cảm thấy vui vẻ mới đúng."

"Hừ." Điều này, Lệ Sơ Sơ quả thực không thể nhịn được, "Tớ đương nhiên là vui vẻ, tớ chỉ là muốn xem anh ta đính hôn với ai. Tớ còn không tin thật sự có người sẽ muốn anh ta."

Nghe thấy lời này của cô, Bạch Tiểu Điềm nhịn không được mắt trợn trắng, còn phụ họa với cô, "Phải phải phải, đại tiểu thư của tớ."

Chuyện Bạch Tiểu Điềm thích Cố Vũ Duyên, Lệ Sơ Sơ hoàn toàn không biết, cô càng không tin ngoại trừ mình muốn Cố Vũ Duyên, sẽ có người khác muốn anh nữa.

Cho đến khi cô đi vào bên trong tập đoàn Cố thị, vả mặt liền tới rồi.

Cô nhìn thấy một người phụ nữ diện mạo đoan trang, dáng người cao gầy đang kéo cánh tay Cố Vũ Duyên đi về phía cô.

"Sao em lại tới đây?" Lời nói của người đàn ông làm cô hồi thần lại.

Hai tay Lệ Sơ Sơ nắm chặt thành nắm đấm, trong lòng có một cảm giác xúc động không cam lòng như là mất đi một thứ gì đó, cô trừng mắt với anh, "Tôi có chuyện muốn hỏi anh."

"Chuyện gì? Hiện tại có thể nói."

"..."

Cố Vũ Duyên như vậy thật xa lạ.

Lệ Sơ Sơ quả thực không thể tin được người dùng thái độ này đối với mình chính là Cố Vũ Duyên.

Lúc này, người phụ nữ kéo cánh tay Cố Vũ Duyên, trên mặt cô ta mang theo nụ cười dịu dàng, "Cô chính là Lệ Sơ Sơ đi? Vũ Duyên hiện tại đã không còn bất kỳ quan hệ gì với cô nữa. Tôi hy vọng cô đừng tới dây dưa với anh ấy nữa."

Lệ Sơ Sơ nghe thấy lời này của cô ta, bay thẳng đến mặt cô chính là, "Phi."

Điều này làm cho sắc mặt cô ta chuyển thành khó xử, sau đó lại nói: "Vũ Duyên, em thấy Lệ tiểu thư hình như rất muốn nói chuyện riêng với anh, không bằng hai người nói chuyện với nhau trước đi?"

Lệ Sơ Sơ còn chưa nói gì, Cố Vũ Duyên đã lạnh mặt trực tiếp nói, "Không cần. Anh mang em đi thử váy cưới trước."

"Được, vậy cũng được."

Đối thoại của hai người nghe vào trong tai Lệ Sơ Sơ, da đầu cô đều bắt đầu tê dại, không nói rõ ràng với cô, còn mang một người khác đi thử váy cưới?

Hai người tiếp tục đi về phía trước.

Lệ Sơ Sơ hốc mắt không biết tại sao đột nhiên tụ đầy hơi nước, hàm chứa nước mắt, cô vươn tay kéo bàn tay to của Cố Vũ Duyên qua.

Cô dùng đôi mắt ngấn nước nhìn anh, "Hiện tại anh là có ý gì?"

Anh vấy bẩn cô, mặc quần vào chớp mắt liền muốn trở mặt không nhận người?

"Lệ tiểu thư hiện tại là có ý gì?"

Một câu của Cố Vũ Duyên trực tiếp vạch rõ quan hệ của hai người.

Năm phút qua đi, trong phòng họp tập đoàn Cố thị.

Cố Vũ Duyên vẫn không chịu nổi khi nhìn thấy nước mắt trong mắt Lệ Sơ Sơ, trái tim cứng nhắc lập tức dịu xuống.

---------

Truyện được cập nhật sớm nhất tại:

https://truyenhdt.com/truyen/chi-lam-mot-minh-em

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro