Chương 12: Cùng Chơi Game

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Chương 12:

Sau buổi Lễ Khai Giảng, cái tên Trần Minh Nhật 12A2 nổi lên như diều gặp gió. Confession trường ngày nào cũng thấy tên cậu trên đó. Chẳng mấy chốc Nhật trở thành người nổi tiếng toàn trường. Kết quả cuộc tranh tài nghiêng về 12A2, mọi người ngấm ngầm cho rằng bài của Nhật hay hơn, thuyết phục hơn. Cũng vì vậy mà thầy Tuấn Anh đắc ý lắm, mỗi lần gặp cô Thùy thầy còn cố ý cười tươi hơn bình thường.

12A1 nếm trải mùi vị thất bại ngay từ cuộc chiến đầu tiên. Đứa đầu sỏ hơn thua của lớp - nhỏ Thảo đã liệt tên Minh Nhật vào danh sách đối thủ đáng gờm cần được chú ý đặc biệt. 12A1 lấy chuyện bại trận này làm bàn đạp, hô hào cả lớp đoàn kết học tập, nhất định phục thù vào cuộc tranh tài đợt sau. Với cương vị là lớp trưởng 12A1, Vi cảm thấy vấn đề hơn thua này cũng có cái tốt, nhờ nó mà bốn mươi con người từ nhiều lớp khác nhau trở thành một tập thể đoàn kết. Vậy nên Vi trong giờ ra chơi cô cũng ráng khích lệ các bạn vài câu.

"Cố lên mọi người ơi, trận sau phục thù."

Cả lớp hô lên nhất trí sau đó tản ra, người ăn sáng, người thì xuống căn-tin.

Kiều xoay người chụm đầu tán dóc với Vi.

"Ê, ban phát thanh học đường trường mình đang tuyển thành viên đó." Kiều huých tay Vi.

Cô xé miếng bánh tráng muối bỏ vào miệng nhai nhồm nhoàm, vừa ăn vừa hỏi: "Rồi sao?"

"Tham gia đi."

"Sao tự nhiên đòi tham gia mấy cái này vậy? Bình thường mày lười lắm mà?"

Kiều cười hi hi ha ha rồi hất mặt lên, mặt mũi tự tin hết nấc.

"Tao được mời làm phát thanh viên đấy! Tại giọng tao hay quá mà." Nói đoạn nhỏ lay lay người cô: "Hai đứa mình là chị em tốt, không lẽ mày để tao lên phòng phát thanh một mình? Tao mà đi là ra chơi không có ai nói xàm với mày đâu. Đi với tao luôn đi."

Vi bốc thêm một miếng bánh tráng nữa nhét vào miệng, "Có lợi ích gì không?"

"Có! Phụ cấp năm trăm nghìn một tháng."

Tiếng nói của Bác Hồ luôn là tiếng nói vĩ đại nhất. Tranh ảnh của Bác là kỉ vật thiêng liêng nhất. Tờ polymer màu xanh có hình Bác là thứ quý giá nhất. Là con em thế hệ sau này, Vi phải biết trân trọng những thứ quý giá.

"Duyệt."

Chốt hạ tham gia vào ban phát thanh học đường của trường, nhân lúc còn giờ giải lao Vi và Kiều kéo nhau lên văn phòng phát thanh đăng ký. Nào ngờ gặp Nhật từ văn phòng Đoàn bước ra, đi bên cạnh cậu ấy còn có Minh. Với mối quan hệ cạnh tranh căng thẳng của hai lớp hiện tại, Vi chọn cách phớt lờ Nhật để tránh rắc rối. Vậy nên khi hai người lướt qua nhau, Vi vờ như không nhận ra Nhật.

Thái độ tuyệt tình của Vi khiến Nhật dừng bước, cậu ngoảnh đầu nhìn.

Minh khoác tay lên vai Nhật, "Nhìn gì vậy?"

"Đâu có nhìn gì."

"Sao tự nhiên ngoái đầu lại?"

"Tao mỏi cổ."

"???"

***

Sau khi đăng ký vào ban phát thanh, vì anh chị trong ban đang cần thành viên gấp để kịp tiến độ phát sóng vậy nên sau khi học xong Vi và Kiều phải ở lại học việc.

Chiếc Cub 50 của Vi chạy tàng tàng về đến nhà đã 5 giờ chiều. Cô chào ba rồi lên phòng cất ba lô. Điện thoại vừa kết nối wifi đã nhảy thông báo liên tục. Zalo hiển thị lời mời kết bạn mới, trong mục tin nhắn của người lạ còn có hai tin nhắn được gửi từ 1 giờ chiều.

Minh Nhật: Chào cậu. Mình là Trần Minh Nhật 12A2.

Minh Nhật: Mình kết bạn với cậu được không?

Đầu óc Vi xuất hiện muôn vàn dấu chấm hỏi. Cô chấp nhận kết bạn và trả lời tin nhắn.

Huyền Vi: Vụ gì đây?

Tầm 15 phút sau cậu rep.

Minh Nhật: Sáng nay có vẻ như cậu không quen biết tôi, nên tôi chủ động làm quen với cậu.

Huyền Vi: Xin lỗi nhiều nhiều nha. Dạo này hai lớp căng quá.

Minh Nhật: Cũng không có gì đâu, tiện tay kết bạn với cậu thôi. Sau này có gì cần liên lạc thì liên lạc.

Huyền Vi: Okay.

Trả lời xong Vi cắm sạc điện thoại, tắm rửa ăn cơm rồi học bài. Ngày mai không có bài gì nhiều, Vi giải mấy câu Toán rồi leo lên giường nằm. Cô mở TDate kiểm tra tin nhắn, cả ngày hôm nay Đăng không online, tính tình cậu ấy giống hệt cái tên của cậu vậy. Lúc thì online lúc thì offline, chớp tắt nhấp nháy như bóng đèn. Hôm nay Vi cố học xong sớm để rủ cậu ấy chơi game, tu luyện vài tháng nay nên Vi đã biết cách chơi thành thạo, định bụng giao lưu với cậu ấy vài trận vậy mà người đâu không thấy. Mà nhắc đến game mới nhớ, Nhật cũng là cao thủ Liên Quân chứ chẳng vừa. Hay là rủ cậu ấy chơi chung một ván? Dù sao chơi một mình cũng buồn.

Nghĩ ngợi xong xuôi, Vi quyết định mở Zalo gửi tin nhắn cho cậu.

Huyền Vi: Chơi game khum?

Nhật gấp sách Văn lại vừa hay thấy thông báo tin nhắn.

Minh Nhật: Có.

Vậy là hai người ghép chung một trận, giống hệt lần đầu tiên chơi chung ở nhà cậu ấy. Sau mấy tháng mày mò tìm hiểu con game này, Vi nhận ra cô thích mấy con tướng hỗ trợ hơn là công phép. Đơn giản là vì nó dễ chơi và trâu bò. Vì vậy Vi chọn Alice - trợ thủ chân ngắn đáng yêu với bộ kỹ năng khống chế tốt.

Nhật vẫn chơi tướng cũ - Laville. Vì Vi đã cày lên Tinh Anh nên Nhật không cần đổi account, ở nick chính cậu ấy còn có cả trang phục Xạ Thần Tinh Vệ bậc SS. Vừa nhìn đã thấy độ uy tín tăng lên gấp mười.

Trận game được bắt đầu sau khi ghép trận thành công.

Dòng chat màu đỏ từ team địch xuất hiện.

Yorn: Alice là nữ hả?

Yorn: Avatar dễ thương quá vậy? Có người iu chưa?

Đây không phải là lần đầu tiên Vi chơi game bị con trai trêu như thế, hầu hết đứa con gái nào cũng bị trêu hoặc được các bạn nam chăm sóc đặc biệt khi vào trận. Đối với trường hợp này, Vi chọn cách không trả lời. Nhật vẫn ít nói như ngày thường, con tướng cậu cầm đã chạy ra tới đường rồng. Vi đi hỗ trợ nên cun cút theo sau cậu ấy.

Ở những phút đầu tiên, Nhật chăm chỉ dọn lính lấy vàng, hỗ trợ rừng ăn rồng, không hề giao tranh. Đường rồng mà hai người đi rất yên bình. Yorn bên kia cũng không thèm đánh, chỉ đợi Vi xuất hiện rồi lướt ngang thả icon trái tim. Hắn cứ thả tim mãi cho tới khi nào Vi chạy về trụ núp thì thôi.

Dòng chat đỏ lại hiện lên lần nữa.

Yorn: Nhận trái tim của anh đi, có gì đâu mà mắc cỡ :))

Lúc này Nhật đã đạt level 4, mở khóa Đạn Thần Quang thành công.

Laville: Ngậm mồm vào.

Laville trong tay Nhật không cần hỗ trợ từ Vi, bắt đầu cấu máu Yorn. Nhân lúc trợ thủ bên kia lơ là và Yorn chỉ lo nhắn tin trêu Vi bên đây, Nhật đã nhỉnh đồ và vàng hơn hẳn. Vậy nên khi hai xạ thủ bắn nhau tay đôi, Yorn phải tháo chạy men theo đường trụ chạy về tế đàn. Lúc này Đạn Thần Quang trong tay Nhật phát huy công dụng. Laville giương súng bắn ra một con chim đỏ hồng dang cánh lao như bay về phía trước, băng qua lãnh địa địch cắm thẳng đạn vào người Yorn. Bảng thông báo lập tức xuất hiện.

Laville Siêu Thần.

Vốn nghĩ đây chỉ là hạ địch một cách bình thường, nhưng không ai ngờ tới, phát đạn đó là mở đầu quá trình kèm địch ác liệt.

Kể từ phút đó kéo dài tới 15 phút sau. Yorn chưa một lần được chơi game. Khi bị Vi và Nhật lấn lướt ở đường rồng và lấy được hai trụ, Yorn đổi chiến thuật trốn trong rừng và lên đường tà thần ăn lính lấy vàng. Song, Đạn Thần Quang của Nhật bay liên tục, lần nào Yorn cũng hưởng trọn. Có khi đang tháo chạy bị dính phải đoạn choáng mấy mươi giây, có khi bị úp sọt rỉa máu không kịp trở tay. Hễ Yorn được hồi sinh và xuất hiện được ít phút thì lại phải lên bảng đếm giây lần nữa.

Yorn: Bộ mày ghim tao hả Laville?

Laville: Mày overthinking hả?

Yorn tiếp tục lên bảng đếm số lần nữa, hiện tại hắn đang 0/9/2.

Con số ấn tượng này đủ để team bên kia hỏi thăm phụ huynh Yorn mười lần.

Vì xạ thủ team địch quá phế, đồng đội bên kia bắt đầu trầm cảm tuyệt vọng, cuối cùng đành bỏ mặc nhà chính và chọn đầu hàng. Ván game kết thúc trong chiến thắng hiển hách. Người đạt MVP là Nhật. Kết quả này không khác gì lần đầu tiên hai người chơi với nhau.

Huyền Vi: Cậu chơi đỉnh thật đó, bái phục!

Nhật không quan tâm tới lời khen của Vi, cậu nhắn: Lần sau có người trêu cậu, nếu không thích thì chửi chết nó đi. Mấy cái thằng này càng im lặng càng làm tới.

Huyền Vi: Vậy là cậu ghim Yorn thật hả?

Ngón cái của Nhật khựng lại một chút sau đó cậu dứt khoát gõ: Cậu cũng overthinking à? Gặp địch thì giết thôi chứ ghim gì.

Huyền Vi: Ò, mình ngủ trước nha. Ngày mai mình có hẹn với Kiều đi ăn sáng nên phải dậy sớm.

Huyền Vi: Ngủ ngon!

Nhật buông điện thoại xuống, tiếp tục học bài dang dở. Thi thoảng miệng lẩm bẩm: "Lần sau đừng để tao gặp lại mày."

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro