Chương 48.2: Mai Anh

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Chương 48.2:

Mai Anh kinh ngạc, lia mắt nhìn ba đứa lạ mặt đang vây lấy mình. Nhỏ không hiểu chuyện gì đang xảy ra, cũng không quen biết ba đứa này. Nhỏ Thảo bực bội bước lên trước ba bước rồi khoanh tay hỏi: "Em biết gì về người ta mà em đồn họ làm gái?"

Cái mặt nghiêm nghị và tông giọng trầm của Thảo gây áp lực lên Mai Anh, nhỏ định lùi về sau hòng giãn khoảng cách với Thảo nhưng sau lưng là bồn rửa tay. Mai Anh lúng túng nhìn ra ngoài cửa định kêu cứu, lòng thì lo sốt vó không biết mình đắc tội phải chị đại nào. Hóa ra Khả Tuyết đi học lại là do đã tìm được người bảo kê. Lần này Mai Anh tiêu chắc rồi, càng nghĩ nhỏ càng sợ, cứ nhìn Thảo trân trân mà miệng mồm cứng đờ.

"Loan Lê ở trên mạng chửi bới người khác căng lắm mà, sao bây giờ không trả lời nổi?"

Nhắc đến cái tên "Loan Lê", nhỏ Mai Anh như bừng tỉnh, vội vàng nhìn bảng tên trên ngực trái người đối diện. Lê Phương Thảo - 12A1. Cuối cùng Mai Anh cũng nhận ra mình gặp phải vấn đề gì. Nhỏ không cần suy nghĩ mà chối ngay: "Mấy chị nói Loan Lê gì? Em không hiểu."

"Không hiểu mà sao trán vã mồ hồi dữ vậy? Em có chắc là em không biết Loan Lê không? Chứ tụi chị biết Loan Lê là ai rồi đó." Kiều để ý thấy nhỏ Mai Anh này không phải là đứa hổ báo gan dạ gì. Mới nhắc đến Loan Lê thôi mà mặt mũi nó xanh trắng, chỉ có đứa chột dạ mới như thế thôi. Kiều dọa thêm: "Em biết Khả Tuyết đi học lại, vậy em có biết là ban giám hiệu điều tra vụ này xong rồi nên Tuyết mới yên tâm đi học không?"

Mai Anh bị hai đứa miệng mồm đanh thép như Thảo với Kiều dọa lên dọa xuống, tim nó bắt đầu đập mạnh, chân run nhè nhẹ, miệng thì lắp bắp không tròn câu: "Em... không biết.. mấy chị nói gì vậy? Giờ em phải vô học rồi... mấy chị tránh ra đi."

"Ờ, vậy em vào học đi." Kiều và Thảo tách ra hai bên, "Bọn chị nộp bằng chứng em là Loan Lê cho thầy Hiển. Học xong đi thẳng xuống phòng giám thị, đừng để thầy lên tận lớp tìm."

"Em có làm gì đâu mà phải lên phòng giám thị!" Nhỏ cãi cố.

"Em cứ vào lớp học đi, khi nào thầy Hiển gọi là em biết mình làm gì ngay." Kiều mở cửa nhà vệ sinh, hất mặt lên: "Vào lớp đi, giờ bọn chị xuống phòng giám thị đợi em."

Cửa nhà vệ sinh đã mở, cả ba chẳng có ý định níu kéo Mai Anh ở lại tra hỏi vì cả bọn biết tâm lý của nhỏ đã bị đánh vào. Mai Anh cúi gầm mặt, đứng chôn chân tại chỗ. Tâm lý bị Kiều đánh một đòn làm lớp phòng thủ nứt ra khiến nỗi sợ bùng phát dữ dội. Người làm chuyện xấu sẽ có một quả tim đen vô cùng nhạy cảm, bất cứ ai nhắc về chuyện đó, nó sẽ tự giác co thắt đẩy cảm xúc tiêu cực lên tới đỉnh điểm. Mai Anh hoang mang tột cùng, sợ hãi hiện rõ trên mặt. Nhỏ e dè ngẩng đầu nhìn ba gương mặt lạnh tanh, đứa nào cũng có vẻ nói thật. Lý trí mách bảo nó không nên về lớp, vậy nên Mai Anh cứ đứng lì một chỗ.

Lúc này Vi mới lên tiếng: "Tuyết làm gì em mà em phải buông lời lẽ cay nghiệt với người ta dữ vậy?"

Mai Anh không đáp, chỉ cúi gầm mặt nhìn mũi giày chằm chằm.

"Em biết bạo lực mạng ảnh hưởng thế nào tới người khác không?" Vi bắt đầu chất vấn: "Em bình luận được mà em không trả lời được hả?"

Không khí ở nhà vệ sinh lặng như tờ, cả bọn chờ đợi câu trả lời từ Mai Anh nhưng nhỏ tự khóa miệng mình lại. Kiều thất vọng thở dài: "Tao thấy hối hận ghê. Năm ngoái tao còn tiếc cho con bé này không đạt giải hoa khôi, bây giờ tao mới biết lý do."

"Xấu tính như này mà hoa khôi cái nỗi gì." Mỹ Kiều bĩu môi. Trông thấy Kiều đổi chủ đề bất ngờ, Thảo ngạc nhiên quay sang nhìn, nhỏ nhún vai nói tiếp: "Quyên xứng đáng thật, confession toàn thấy con nhỏ làm chuyện tốt, đâu có như ai kia."

Thảo nhận ra Mỹ Kiều đang dùng chiêu khích tướng, nó phụ họa theo: "Á khôi với hoa khôi khác nhau chỗ này chứ còn gì nữa. Có bao giờ thấy Tố Quyên bình luận chửi bới ai đâu."

"Ai nói không có!" Đột nhiên Mai Anh quát lên.

Trông thấy Mai Anh đã rơi vào bẫy, Mỹ Kiều lấn tới: "Xấu tính tới nỗi kéo luôn cả bạn mình vào."

"Tố Quyên kéo tôi vào thì có!" Mai Anh mất kiểm soát gào lên như bị động vào chỗ đau. Cuộc thi hoa khôi năm ngoái vẫn là cái gai âm ỉ trong lòng Mai Anh, là khởi nguồn cơn ác mộng trong cuộc đời học sinh của nó. Hễ có ai đưa Mai Anh và Tố Quyên lên bàn cân so sánh, nhỏ sẽ cảm thấy bất phục không tả nổi. Bởi, nếu Mai Anh là đứa xấu tính vậy thì Tố Quyên là đứa xấu tính gấp mười.

"Giờ thì đổ hết lỗi cho bạn mình. Trên mạng chỉ có Loan Lê đi chửi người khác thôi, Tố Quyên có như vậy đâu?" Thảo tiếp tục công kích Mai Anh.

"Ai nói không có! Nick Châu Châu của con Quyên chứ ai!" Mai Anh đã sa vào bẫy hoàn toàn. Đến khi nhận ra nụ cười đắc ý trên môi Thảo, nhỏ mới ngộ ra mình vừa nói những gì. Mai Anh ngơ ngác nhìn quanh, ba đứa trước mặt không nói thêm lời nào nữa và nhỏ biết mình đã hết đường chối cãi.

Vi nói với giọng khinh thường: "Người khác nói mấy câu đã khó chịu ra mặt. Vậy mà lên mạng chà đạp người ta". Bị Vi ném ánh mắt khinh thường vào mặt, Mai Anh uất ức đáp: "Tôi cũng có muốn vậy đâu? Mấy chị có trong hoàn cảnh của tôi đâu mà mấy chị nói như thật vậy?"

"Hoàn cảnh gì? Bây giờ xấu tính là đổ thừa hoàn cảnh à?" Thảo bốp chát ngay.

"Mấy chị đâu có hiểu cảm giác bị cô lập trong một nhóm bạn!" Mai Anh gân cổ cãi tới cùng.

"Nếu em không làm vậy thì Quyên cô lập em hả?" Vi xoáy vào điểm hở mà Mai Anh vô tình để lộ. Thật ra Vi cũng nghi ngờ Mai Anh không phải người khơi mào cuộc chiến confession này, tính cách cô nhóc nhút nhát, dễ bị lừa, cả bọn nói mấy câu đã hở đầu hở đuôi. Với tính cách như vậy, đương nhiên là Mai Anh không có gan lập hẳn một trang confession bêu xấu người khác. Hơn nữa, những trò này không làm một mình được. Nếu vậy thì không chỉ Mai Anh, mà cả hội bạn của Quyên cùng nhúng tay vào.

Mai Anh bị nói trúng tim đen lần nữa, cô nhóc dùng sự im lặng để trả lời câu hỏi này. Vi thấy đôi con ngươi của cô nhóc chuyển động, dường như sâu trong thâm tâm còn diễn ra một cuộc chiến ác liệt. Mai Anh phải đấu tranh giữa việc làm một người bạn tốt và thoát khỏi sự thao túng của Quyên. Khi chọn làm một người bạn tốt, Mai Anh sẽ tiếp tục là thành viên của nhóm bạn nổi tiếng, nhận được sự ngưỡng mộ từ trường học và cả mạng xã hội. Nếu chọn thoát khỏi sự thao túng của Quyên, Mai Anh phải rời nhóm và không còn là cái bóng của Tố Quyên nữa, kết thúc những tháng ngày thở bằng mũi nhưng sống bằng thái độ của bạn bè. Tinh thần của Mai Anh sẽ được tự do, lương tâm cũng không còn cắn rứt về chuyện của Khả Tuyết nữa. Quan trọng là Mai Anh không muốn làm cái bóng của Tố Quyên, nhỏ muốn quay về sống những tháng ngày tự do vô lo không cần phải nằm đêm suy nghĩ tìm cách lấy lòng người khác. Mai Anh chầm chậm nói: "Nếu như em kể toàn bộ cho các chị nghe, em có được giảm phạt không?"

"Chị không chắc." Vi thẳng thừng nói.

Cô nhóc hít một hơi thật sâu, đôi vai chùng xuống, cất giọng tràn đầy mệt mỏi: "Nhóm của Quyên có 5 người. Hội này ăn mặc sành điệu và thường có nhiều lượt theo dõi trên mạng. Trong đó Quyên là người có lượt theo dõi khủng nhất cũng vì vậy nó trở thành đứa có tiếng nói nhất. Những đứa con lại không dám làm mất lòng Quyên, vì nó có thể kêu gọi tẩy chay bất cứ đứa nào trong nhóm. Đứa nào không làm theo ý nó sẽ bị cô lập hoặc bị đuổi ra khỏi nhóm. Đổi lại mọi người sẽ được Quyên kéo follow và có thể trở thành người nổi tiếng giống như nó."

"Chuyện giữa Quyên và Khả Tuyết bắt đầu từ buổi tập catwalk 20/11, Tuyết đẹp và bắt sân khấu nên mọi người trong nhóm thường chú ý tới Tuyết. Cô phụ trách đội văn nghệ đánh giá Tuyết cao hơn Quyên, kể từ đó mấy bạn hay trêu Tuyết là hoa khôi catwalk. Quyên không thích điều đó, nó cảm thấy hào quang trước giờ của nó bị người khác cướp mất, cả danh hiệu hoa khôi nó giành được từ cuộc thi năm ngoái cũng bị gắn lên đầu Tuyết. Đỉnh điểm là ngày 20/11, khi Tuyết trang điểm và thay trang phục xuống sảnh tập dượt. Cô tổng phụ trách yêu cầu Tuyết thay thế chỗ Quyên trở thành người catwalk cuối cùng trên sân, trước đó cô từng nói người đẹp nhất sẽ diễn cuối cùng vì đây là vị trí chiếm spotlight. Vị trí mà Quyên luôn tự hào bị cô phụ trách văn nghệ lấy lại chứng tỏ nó không phải người đẹp nhất."

"Dù hôm đó Tuyết đã từ chối nhưng Quyên vẫn ghim thù. Những ngày sau đó confession của trường tràn ngập bài đăng về Tuyết kèm theo sự tâng bốc nâng chị ấy thành hoa khôi. Hào quang của Quyên và vị trí trung tâm biến mất. Tố Quyên là đứa đố kị, sau mấy ngày nó bắt cả nhóm lập một cái trang confession giống trang của trường, khui ra bí mật Tuyết làm thêm ở quán Karaoke và đồn thổi thêm nhiều thứ khác ở trong nhà vệ sinh nữ làm nhiều đứa nảy sinh ác cảm."

"Quyên là hot teen trên mạng, đằng sau có đội ngũ định hướng quảng bá hình ảnh cá nhân. Nó biết mánh khóe lôi kéo dư luận, bỏ tiền mua bình luận ảo, còn bắt ép mấy đứa trong nhóm lấy nick ảo công kích Tuyết. Đứa nào không nghe lời nó sẽ đuổi ra khỏi nhóm. Sau khi Tuyết nghỉ học, Quyên gửi bài tâng bốc mình vào trang confession. Vậy là nó lại nổi như cồn một lần nữa."

"Vậy nên bây giờ nghe Tuyết đi học trở lại, con Quyên lại giở trò đi đồn thổi trong nhà vệ sinh nữ phải không?" Thảo lên tiếng.

Mai Anh gật đầu nặng nề.

Cả bọn ngỡ ngàng nhìn nhau, dù đã đoán ra phần nào câu chuyện nhưng cả bọn vẫn sốc. Tố Quyên nhỏ hơn cả bọn một tuổi, nhưng đầu óc và quyền lực Quyên có không hề nhỏ chút nào. Nó có thể thao túng dư luận, thao túng cả bạn bè để phục vụ mục đích cá nhân của nó. Vì lòng đố kị mà Tố Quyên dồn Tuyết đến đường cùng, gây áp lực đến khi nhỏ nghỉ học mới thôi. Vi rùng mình trước những chuyện Tố Quyên làm, giác ngộ lòng người hẹp hòi tới mức nào.

Mỹ Kiều đứng bên cạnh há hốc mồm, nhỏ không tin vào tai mình, càng không tin những gì não ghi nhận. Một con nhóc mười sáu tuổi có thể làm tới mức độ này ư? Kiều không tin, bán tính bán nghi hỏi: "Quyên thao túng em thế nào?"

Mai Anh khựng lại, hít một hơi thật sâu: "Em và Quyên cùng thi hoa khôi năm ngoái. Ban giám khảo đánh giá cao vẻ ngoài của em hơn. Nhưng Quyên giành được giải vì phần ứng xử dõng dạc tự tin. Chuyện sẽ không có gì nếu năm nay hai đứa không cùng lớp. Quyên vẫn còn ghi thù từ cuộc thi năm ngoái, nó mời em vào nhóm và bắt đầu đối xử với em như con sai vặt, nếu em không làm vừa lòng Quyên, nó sẽ kêu gọi tẩy chay em. Quyên muốn em trở thành cái bóng của nó. Em sợ cảm giác bị cô lập nên chỉ còn cách nghe lời Quyên."

"Mai Anh." Vi nói: "Dù em có bị Quyên chèn ép đi chăng nữa thì em vẫn sai. Em sợ bị cô lập nên em quyết định để người khác bị thay mình là sai. Em biết rõ tính chất nghiêm trọng của vụ này, nếu không em đã không khai ra hết để xin giảm phạt đúng không?"

Mai Anh im lặng.

"Cái sai lớn nhất của em là chơi đám bạn độc hại như vậy." Vi tiếp tục nói.

"..."

"Lát nữa em học xong thì xuống phòng giáo viên gặp tụi chị với cô Thùy, em kể hết những gì em kể với tụi chị cho cô Thùy nghe. Còn được giảm phạt hay không thì em thương lượng với cô. Nếu em không xuống cũng không sao, vài ngày nữa mọi chuyện rõ ràng rồi, tới lúc đó em không còn cơ hội giảm gì hết."

Mai Anh định nói gì đó nhưng bị giọng nói ngoài cửa cắt ngang.

"Mai Anh! Mày đâu rồi, giáo viên tìm kìa." Là giọng của Tố Quyên, nó bước tới cửa thì gặp cả bọn đang nói chuyện với Mai Anh. Nhỏ Quyên có dự cảm không lành, nó tiến tới kéo Mai Anh ra ngoài, gằn giọng: "Về lớp!". Chẳng đợi Mai Anh trả lời, Tố Quyên kéo con nhỏ đi luôn, ném lại cho cả bọn một cái lườm sắc lẹm.

"Mày nghĩ nó có xuống gặp cô Thùy không?" Kiều xoay đầu hỏi.

"Tao nghĩ là có. Ban giám hiệu vào cuộc rồi, sớm muộn gì thầy Hiển cũng mời lên thôi." Vi hướng mắt nhìn ra cửa.

Thảo huých tay Kiều một cái rồi nói: "Mà sao mày biết hai đứa này không hòa mà dùng chiêu khích tướng vậy?"

Kiều gãi đầu cười hì hì: "Người đẹp thường không ưa nhau. Với lại tao để ý thấy con Quyên bỏ vào lớp mà không nói lời nào với Mai Anh nên tao đoán tụi nó không thân."

"Tại sao?" Vi thắc mắc.

"Bình thường tao kéo mày với Thảo đi vệ sinh, đứa nào đi xong thì chờ đứa còn lại sau đó cả ba cùng về lớp. Đằng này Quyên bỏ về trước mà không nói câu nào nên tao đoán tụi nó không thân vì con gái lúc nào cũng thích đi chung mà."

"Đúng ha." Thảo gật gật đầu tán thành.

Sau đó cả ba đứa xuống phòng giáo viên chờ cô Thùy lẫn Mai Anh.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro