Chương 41-45

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Chương 41 cô ngoảnh đầu sang bên, vùng cổ trắng nõn kéo thành đường cong duyên dáng, Hướng Nghị vùi đầu, dùng cằm cọ cọ, giọng nói trầm thấp:" không muốn xem sao? Vậy anh đọc cho em nghe nhé?"" anh đủ rồi đấy!" Chu Lăng bị anh làm cho nhột, cuối cùng vẫn không nhịn được, vừa cười tránh né vừa trở tay đẩy anh ra.Hướng Nghị dường như chơi đùa đến nghiện, gạt tài liệu sang, lấy cằm cọ cô ngày càng táo tợn, đồng thời lấy tay quấy nhiễu vùng eo mẫn cảm của cô.Chu Lăng cười không ngừng được, vặn vẹo uốn éo trên người anh, không bao lâu thì phát giác dưới mông bị thứ gì đó chọc vào. Hướng Nghị lập tức dừng tay, ấn chặt cô lại không cho động, vùi đầu vào hõm vai cô, hít một hơi thật sâu.anh không làm chuyện quá mức nữa, Chu Lăng cũng an tĩnh lại, cứ ôm ấp như vậy, không ai nói gì cả.Di động trên bàn đột nhiên vang lên, Chu Lăng liếc liếc mắt nhìn, không muốn động đậy, nên cũng chẳng quan tâm. Hướng Nghị đưa tay lên vén tóc cô ra sau tai, đặt một nụ hôn lên vành tai đầy đặn." Bớt giận chưa hả?"Chu Lăng không trả lời. Tối hôm qua quả thật Hướng Nghị làm đến là quá đáng, nhưng bản thân cô cũng không có bao nhiêu tức giận.Đợi một lát không thấy đáp lại, Hướng Nghị lại nói: " không nói gì thì xem như em không giận nữa rồi. Buổi tối không muốn đi nhà anh thì anh cùng em về chỗ em. Cũng đã mấy ngày không được nhìn hai con chó ngốc rồi. "Chu Lăng hé miệng, đang tính nói cái gì, cửa phòng làm việc bỗng dưng có tiếng gõ, giọng nói trợ lý có chút khẩn cấp truyền vào:" Chủ tịch, xảy ra chuyện rồi........."Chu Lăng nghiêm túc lại, đứng dậy, Hướng Nghị cũng đứng lên theo, quay về ghế sô pha bên kia ngồi xuống."Vào đi."Nét mặt trợ lý có phần lo lắng, vội vã bước vào trong đóng cửa lại, nhận thấy có người đàn ông đang ngồi trên ghế sô pha bên kia, nhất thời có hơi do dự. Chu Lăng nhìn thoáng qua, nói:" không sao hết, cứ nói luôn đi."" trên mạng mới xuất hiện một weibo với tin tức bùng nổ............"Trợ lý đưa qua chiếc máy tính bảng trong tay, sắc mặt cứng lại," Chị xem một chút đi."Chu Lăng nhận lấy, vừa nhìn đã thấy ngay một hàng chữ:- -- Tin sốc! Nữ doanh nhân nổi tiếng và con riêng ôm ôm ấp ấp giữa ban ngày.Hai cái danh xưng này thật có thể khiến Chu Lăng điên đầu, cô nhíu nhíu mày, trượt xuống hình ảnh bên dưới, trong hình quả nhiên là cô và Thời Tuấn. Là cái cảnh ở bên ngoài nhà Thời Tuấn ngày hôm qua, không biết bị " người có tâm" nào chụp được.Tung lên mạng là một thành viên có không đến hai mươi ngàn người theo dõi, ngay trong khoảng thời gian ngắn ngủn lúc Chu Lăng đang xem, lượng chia sẻ đã lao vùn vụt lên đến mấy trăm, bình luận chủ yếu là mắng chửi họ, tác phong hỗn loạn. Chia sẻ qua năm trăm, đã có thể bị kết án, Chu Lăng chẳng muốn xem thêm nữa, tiện tay đưa trả lại máy tính bảng: " Giao cho bộ phận quan hệ xã hội xử lý đi."Loại tung tin bịa đặt này, không tạo được làn sóng lớn gì cả.Sau khi trợ lý đi rồi, Hướng Nghị bước tới, thấp giọng hỏi cô :" Sao thế hả?"" một kẻ nhàm chán mà thôi." Chu Lăng vốn định ậm ờ cho qua, lại nghĩ nghĩ, rồi vẫn giải thích với anh," Ngày hôm qua em đưa Chung Niệm Đồng tới chỗ Thời Tuấn, bị chụp hình rồi."Hướng Nghị rất nhạy bén nhận thấy ngay trọng điểm trong đó, chống một tay lên bàn, hơi khom người xuống:" Bị chụp lại cái gì?"" Chính là lúc nhận điện thoại của anh, suýt nữa thì bị một chiếc xe tông vào, là anh ta kéo em ra." Chu Lăng dựa người lên ghế, chăm chú nhìn ánh mắt anh, xem phản ứng của anh.Nếu thấy có chỉ là dáng vẻ đăm chiêu của Hướng Nghị, trầm ngâm một hồi, bỗng dưng hỏi:" Sao khôngchụp chúng ta?"Tung tin weibo về một nam một nữ, nội dung không gì ngoài điểm ấy, nếu muốn tin tức mạnh bạo, chụp hai người họ không phải mãnh liệt hơn sao?Chu Lăng cạn lời thụi một cái lên ngực anh:" anh muốn nổi tiếng như thế hả?"Hướng Nghị khẽ cười, đưa tay lên xoa xoa tóc cô.Thực ra hôm nay công ty không có chuyện gì cần Chu Lăng xử lý, vậy mà lại nhảy ra một chuyện bực mình như vậy, mặc dù không quá để tâm, nhưng tâm trạng vẫn bị ảnh hưởng." Chúng ta đi thôi." Nán lại trong chốc lát, Chu Lăng thật sự là ngồi không yên, thở ra một hơi rồi đứng lên, mặc áo khoác vào.Hướng Nghị không hỏi đi đâu, cầm áo khoác theo cô ra cửa.Bên ngoài các thư ký vẫn làm việc bình thường, tuy rằng mối quan hệ giữa chủ tịch và tổng tài vẫn luôn là đề tài cấm kỵ, gần đây sự xuất hiện của thân phận "vệ sĩ " này cũng có phần đáng ngờ, nhưng trong công ty luôn duy trì sự chuyên nghiệp của mình và không bao giờ cho thấy bất kỳ sự khác biệt nào.Chu Lăng nhìn lướt qua, trợ lý vẫn chưa quay lại, cô đi tới gõ gõ lên bàn một thư ký:" Tôi đi trước đây, weibo xử lý xong thì báo cáo lại cho tôi."Thư ký thấp giọng đáp dạ, cô quay đầu ngoắc ngón tay với Hướng Nghị, đi ra văn phòng trước.hiện giờ dính chùm một cục với Hướng Nghị, Chu Lăng đã lái xe ít đi, cô thường xuyên ngồi xe của Hướng Nghị, bên trong đó đã tích dần dần không ít đồ dùng của cô. Như là cả bộ đệm ngồi bằng da thật làm theo yêu cầu, chai nước hoa phía đầu xe, cả dây cài an toàn trang trí bằng gối ôm hoạt hình.Chu Lăng cài dây an toàn xong, ôm gối ôm màu hồng phấn nói :" đi uống rượu đi. Kêu cả Ba Kim cùng đi nữa.Hướng Nghị nghiêng đầu nhìn cô, gật đầu nói được.Kể từ xuất diễn lễ giáng sinh kiếm được một món nhỏ, Tiền Gia Tô đã tập chung tại trung tâm thương mại, tuy khả năng nhận show không nhiều lắm,nhưng tiền nhận được lại rất ấn tượng. Cậu đã nghỉ việc ở quán bar, song vẫn có hứa hẹn với ông chủ, sẽ thường xuyên trở lại chạy show.Hai ngày này rảnh rỗi ở nhà chơi game cả ngày, Hướng Nghị gọi điện thoại cho cậu, gọi cậu đi uống rượu, cậu còn không tình nguyện, mãi đến khi lôi tên chị Lăng thân yêu của cậu ra, cậu mới dễ chịu mà đáp ứng.Họ tìm thấy một quán bar yên tĩnh mở cửa vào buổi chiều, trên sân khấu các ca sĩ hát những bài dân gian nhẹ nhàng, không khí khá thanh nhã. hiện giờ Tiền Gia Tô ở trong giới đã có chút danh tiếng, vừa vào đến nới đã bị nhận ra, ca sĩ im bặt lại, ô oa kêu lên kinh ngạc, cầm micro mời cậu lên cùng hát.Tiền Gia Tô cao hứng vô cùng, phất tay chào hỏi Chu Lăng và Hướng Nghị, lên sân khấu.Chu Lăng nhìn bóng dáng hăng hái của cậu chàng, cười tủm tỉm nói với Hướng Nghị:" Ba Kim của chúng ta còn nổi tiếng hơn nữa đó nha."" Đó là bởi vì em chiếu cố nó." Hướng Nghị không đồng ý."Em chỉ giới thiệu cho nó hai lần, hoạt động còn lại đều là tự nó nói chuyện." Chu Lăng ăn đồ ăn vặt, vừa nhìn Tiền Gia Tô tràn đầy tự tin chỉnh âm ghi-ta trên sân khấu," Có phải địa vị của nó ở nhà đã trở nên cao hơn không hả, giờ lợi hại hơn cả anh rồi chứ."Hướng Nghị nhướng mày," Em là đang móc nghéo anh không biết kiếm tiền đúng không ?"" Nào có ạ," Suýt nữa thì Chu Lăng bị sặc, khụ khụ hai tiếng," Trong nhà anh làm ông chồng nấu nướng là được rồi, em nuôi gia đình."Lời vừa ra khỏi miệng, tự lòng mình bỗng dưng lại trầm xuống.cô liếc mắt nhìn Hướng Nghị, lại gục đầu xuống, uống một ngụm rượu, trong lòng có điểm chột dạ. Để tay lên ngực tự hỏi, lúc vừa nói ra câu nói kia, trong đầu xuất hiện hình ảnh, thật khiến người ta rung động.Phía đối diện, Hướng Nghị cũng rủ mắt, không biết đang nghĩ cái gì.Nếu không xuất tiền cho anh mở cái cửa hàng 4S gì gì đó? Bỗng nhiên trong đầu Chu Lăng nhảy ra mộtý tưởng, sau đó nhớ đến chiếc xe GTR vẫn chưa từng thấy anh lái lần nào, lặng lẽ kềm nén lại. Quên đi, cái tính khí thối đó của anh, không biết phải tức giận đến mức nào.đang nghĩ ngợi, điện thoại trong túi rung lên, là trợ lý gọi.Chắc là đã xử lý xong cái weibo kia rồi, Chu Lăng nhận máy, hỏi thẳng luôn:" Xử lý xong rồi chứ?""Chủ tích, sự tình có chút nghiêm trọng," Trợ lý nói cực nhanh," Lúc đầu weibo đó đã xóa rồi, nhưng đột nhiên có rất nhiều người đăng weibo y như vậy, diễn tả quá đáng hơn, còn liên lụy đến cả ông Nguyên nữa.......Dường như là có người thuê thủy quân."Chu Lăng nhíu chặt mi lại, mím môi nói :" Thời Tuấn đâu rồi?""Thời tổng không có ở đây, hôm nay không tới công ty."" Kêu bộ phận quan hệ xã hội xử lý chặt chẽ vào." Chu Lăng dặn dò xong, tắt điện thoại, lập tức nhấn số của Thời Tuấn, đồng thời giơ tay ra với Hướng Nghị," Cho em mượn dùng di động của anh."Khoảnh khắc điện thoại được kết nối, cũng vừa lúc phát hiện tên cô và Thời Tuấn đang nằm trong hot search, nhấp vào thì là một dãy Weibo mạnh hơn gấp nhiều lần so với trước đây:- ---Người phụ nữ huyền thoại, ép vợ trước, đuổi đi con gái độc nhất của người chồng đã chết, di sản kếch sù đến tay dễ dàng.- --- Phim truyền hình cẩu huyết của năm, tình yêu của mẹ kế và con chồng, chồng chết không nhắm mắt.- --- Chứng cứ chính xác! Người yêu xưa trở thành mẹ kế, liên kết lừa lấy di sản!...............Chu Lăng nhíu chặt mi lại, điện thoại vừa mới được kết nối, cô chưa nói gì, đầu dây bên kia Thời Tuấn đả giành nói trước:"Chuyện Weibo tôi đã biết rồi, em đừng lo lắng, giao cho tôi."" Hôm qua anh đi đâu, làm gì hả?" Giọng điệu Chu Lăng tương đối lạnh lẽo, lúc cô đến chỗ Thời Tuấn, cả lộ trình trước sau cũng không hơn hai mươi phút, hoặc là có người vẫn luôn theo dõi cô, hoặc là chính phía bên Thời Tuấn có có vấn đề.Thời Tuấn im lặng hồi lâu, chỉ nói :" Ăn cơm cùng lãnh đạo thành phố, không có gì khác. Việc này em không cần lo nữa, yên tâm chờ đợi, để tôi xử lý."Loại tình huống này có thể yên tâm mới là lạ, Chu Lăng cười lạnh, không thèm nhiều thêm lời nào nữa với anh ta, cứ thế mà cắt máy luôn.Trong thời gian một phút này, Hướng Nghị đã cầm lại điện thoại di động, nhìn thấy mấy trang weibo tràn ngập ác ý kia.Chu Lăng buồn bực quăng điện thoại lên trên bàn, giây tiếp theo, tay liền bị túm lấy. Giương mắt lên nhìn thấy sắc mặt anh cũng nghiêm trọng, khóe miệng vẫn kéo lên cười cười:" không có gì, yên tâm đi."Phía bên kia, bởi vì say rượu xin nghỉ ngơi ở nhà, Thời Tuấn vội vàng thay quần áo ra cửa, lái xe chạy tới công ty, trên đường gọi liền mấy cuộc điện thoại, hỏi tiến triển sự việc.Việc này rõ ràng là có người rắp tâm bôi nhọ, mời số lượng thủy quân khổng lồ, thời gian ngắn ngủn đãgây ồn ào trên weibo. Rất nhiều tin tức của anh ta và Chu Lăng đều bị bung ra hết, từ trình độ hiểu biết của người tung tin đối với nhà họ Nguyên mà nói, rõ ràng là người bên cạnh gây nên.Liên quan đến loại tin đồn bí mật hào môn, luôn cực kỳ dễ khiến cư dân mạng háo hức, ngoài ào ào mắng chửi và chỉ trích, giá cổ phiếu của Đại Nguyên cũng đã bắt đầu sụt giá.Thời Tuấn lại gọi đến một dãy số."Có gì không ?" một giọng nữ bình tĩnh truyền đến, bình tĩnh đến độ giống như căn bản không biết trênmạng đã trời long đất lở." Là cô làm hả," nét mặt Thời Tuấn hung ác nham hiểm, " Để từ hôn, có cần làm đến tuyệt tình thế không ?"Giọng điệu Chung Niệm Vi vẫn bình tĩnh như trước:" Khả năng phương pháp có chút cực đoan, nhưng hiệu quả nhất mà, không phải sao. anh không làm được điều đã hứa với tôi, thỏa thuận của chúng ta sẽ hết hiệu lực.""Bạn trai trước của cô, vấn đề đã không còn là hút thuốc phiện nữa, hắn ta đã tham gia buôn bán, cô đã biết từ lâu rồi chứ? Tình tiết nghiêm trọng, thứ cho tôi bất lực." Thời Tuấn cất tiếng cười lạnh," Nhưng, có thể làm ra loại chuyện này, vậy thì hi vọng cô có khả năng gánh chịu hậu quả kia."Bên kia im lặng giây lát, CHung Niệm Vi mới nói :" Tôi chỉ nhận cái thứ nhất, còn lại, không có liên quan gì tới tôi."Lời còn chưa dứt, điện thoại đã cứ như vậy mà bị ngắt.------oOo-----

Chương 42

 "anh về đi." Có Hướng Nghị ở bên cạnh quan sát, Chu Lăng chẳng thể uống bao nhiêu, lúc từ trong Thanh Bar đi ra, còn tỉnh táo hơn cả khi chưa uống rượu.

cô không muốn cùng anh quay về, Hướng Nghị biết, cũng không nói gì, đưa tay khép lại vạt áo cho cô." Muốn đi chỗ nào chơi thì kêu Tiểu Hâm đi cùng em nhé, có việc thì gọi điện thoại cho anh."Chu Lăng gật đầu, Hướng Nghị khẽ ôm cô một cái, xoay người rời đi.Vóc dáng người đàn ông mạnh mẽ kiên cường, trông vô cùng tin cậy. Chu Lăng nhìn theo anh đi đến bên cạnh xe, mở cửa xe xong lại quay đầu nhìnvề phía cô. cô cong khóe miệng lên, vẫy vẫy tay.Xe đi rồi, Tiền Gia Tô yên lặng một cách lạ thường giờ mới từ từ đi tới, cầm điện thoại di động, đứng bên cạnh Chu Lăng, nhìn cô muốn nói lại thôi, ngón tay túm chặt vải quần có chút bất an.Chu Lăng kêu lái xe tới đón, trong thời gian chờ đợi, mua hai cây kem, đứng ở bên đường run cầm cập cùng cậu ăn. Tiền Gia Tô đã không còn vẻ tự mãn trên sân khấu vừa rồi, tâm sự nặng nề đều viết hết lên trên mặt." Sao thế hả?" Chu Lăng buồn cười nhìn cậu," Muốn nói gì với chị hả?"Tiền Gia Tô nhìn nhìn cô, lấy kem trong miệng ra, liếm liếm bơ bên khóe miệng, giống như sợ bị ai nghe thấy, nhìn nhìn xung quanh, ghé sát tai cô, nói nhỏ :" trên weibo nhiều người đang nói chị lắm đó.......Chị đã xem chưa hả?"Hèn chi mà lúc sau này uống rượu vẫn luôn không yên lòng, hóa ra là đã nhìn thấy mấy thứ đó. Chu Lăng gật gật đầu, nét mặt tràn đầy vẻ không thèm để ý:" Em tin rồi hả?"" Đương nhiên là không !" Tiền Gia Tô căm giận nói," Chắc chắn là có kẻ tung tin đồn nhảm, em giúp chị lấy trở về."Chu Lăng vui vẻ, thật sự là không uổng công thương cậu mà. Đúng lúc lái xe đón họ đã tới, cô xoa xoa đầu Tiền Gia Tô, dắt cậu lên xe:" đi nào, hôm nay mời em đi ăn nhà hàng xoay tròn."Tâm tình của cô dường như không bị ảnh hưởng bởi những lời đồn ác ý đó, lúc này Tiền Gia Tô mới yên tâm một chút, toét miệng hồ hởi đáp ứng.Sau khi quen chị Lăng, cậu đã được dẫn đi ăn rất nhiều nhà hàng lớn, nhưng nhà hàng xoay tròn vẫn là đến lần đầu tiên, ngồi ở tầng cao nhất của tòa nhà, quan sát thành phố từ trên cao, có một cảm giác hết sức là phóng khoáng anh hùng.Chỉ là tâm tình tốt chẳng duy trì được bao lâu, cùng với sự xuất hiện của một người phụ nữ khó hiểu, đãdừng lại tức thì.Bùi Hi Mạn cũng không ngờ có thể đụng độ Chu Lăng ở chỗ này, haylà cô ta đã từng được gán nhiệm vụ "Sứ giả" bí mật. Có điều, chút kinh ngạc này, không hề ảnh hưởng cô ta tiến tới châm chọc khiêu khích một phen."Tổ tông tám đời cũng sắp bị người ta đào sạch lên rồi, cô còn có tâm tình ngồi ở dây ăn cơm hả." Nét mặt Bùi Hi Mạn ác ý cùng vẻ tự đắc không hề che giấu, nhìn thấy vẻ chán nản của Chu Lăng, trong lòng cô ta vô cùng vui sướng." thật đúng là bỉ ổi mà, cả thế giới đều đang mắng chửi cô, vậy mà vẫn có thể yên tâm thoải mái như thế."Chu Lăng sung sướng cắt bò bít tết, thậm chí trên mặt còn mỉm cười:" Cả thế giới ở chỗ nào, tôi chỉ nhìn thấy đầu một con heo."" cô ! " Bùi Hi Mạn tức giận nghiến răng, duỗi ngón tay màu mè đẹp đẽ chỉ vào cô," Lúc này rồi mà côcòn cười được, Chu Lăng, tôi chưa từng thấy người phụ nữ nào mặt dày hơn cô!"" Heo còn cười được, cớ gì tôi lại cười không được?" Chu Lăng vẫn mỉm cười, đến nỗi vô cùng có ý tốt mà nhắc nhở cô ta," Nguyên Hi Mạn, thật đó, có thời gian rảnh rỗi thì chịu khó bồi bổ não đi."nói cô ta là heo vẫn là đã coi trọng cô ta, trong đầu cô ta có lẽ đều là xi măng đóng đặc, không kể vụ mua chuộc Tiền Gia Tô đi quyến rũ cô, giờ thì vì bôi nhọ cô mà không từ thủ đoạn tồi tệ nào, thậm chí danh dự công ty cũng không tiếc bôi xấu.Cho dù cuối cùng cô ta có được công ty như ý nguyện, thìbằng cái đầu óc đó của cô ta có bản lĩnh để thu xếp được cục diện rối rắm sao.Bùi Hi Mạn lập tức nổi điên lên:" không được gọi tôi là Nguyên Hi Mạn! Tôi họ Bùi!"Chu Lăng nhếch miệng trào phúng. trên thế giới này luôn có người tham lam mà ngây thơ như thế, không muốn thừa nhận cha cô ta, mà lại nhớ đến gia sản của cha cô ta.Tiền Gia Tô cũng chả hề nhìn được người phụ nữ mà từ đầu đến chân tản ra hơi thở chán ghét này, nét mặt cậu vô cùng khó coi, không phải vì cái khác, mà là hai ngươi phụ nữ khác đi cùng cô ta, đang chỉ chỉ chỏ chỏ phía sau Chu Lăng, láng máng có thể nghe thấy một ít từ ngữ không hay lắm.Tiền Gia Tô nghe thấy không ngừng nhíu mày, đưa tay lên, không để ý quẹt qua ly rượu trên bàn, trong nháy mắt sắp đụng tới, lý rượu lại bị Chu Lăng vươn tay cầm lên, rót thêm rượu cho cậu.Tiền Gia Tô len lén nhìn cô, ngượng ngùng rụt tay lại.Nhiều năm như thế, ở trước mặt Chu Lăng, Bùi Hi Mạn vẫn chưa từng chiếm được lợi lộc gì, lần này cũng là châm biếm không thành tự mình bị tức giận đến đỏ mặt tía tai, hất tay căm giận mà đi chỗ khác.Chỉ còn lại hai người họ, bầu không khí cũng không được thoải mái như trước nữa. Tiền Gia Tô gãi gãi đầu lúng túng, không biết nói cái gì cho phải.Chu Lăng giống như nhìn thấu suy nghĩ của cậu, cười cười:" không cần chấp nhặt với loại người này. Họ không có phẩm chất là chuyện của họ, chúng ta vẫn nên làm người tao nhã."" Nhưng em thấy người ta nói chị như vậy, mà không làm được gì cả, cảm thấy mình vô dụng lắm đấy." Tiền Gia Tô buồn bực gảy gảy khăn trải bàn," anh họ anh ấy biết chuyện này không ạ?"Chu Lăng gật đầu." Vậy chắc hẳn anh ấy còn buồn bực hơn." Tiền Gia Tô nói.Chu Lăng ngẩn người, nhất thời im lặng.Trong tiểu khu Hướng Dương cách đó mấy cái quảng trường, Hướng Nghị được nhớ thương đã làm cơm xong đâu đó cho bà cụ, mình lại không ngồi ăn, vào phòng, đóng cửa lại.Lại thèm thuốc lá rồi, sờ sờ túi, trống không; kéo hộc tủ để thuốc lá ra, trong đó còn nguyên một cây thuốc chưa bóc, bàn tay vươn ra, dừng dừng lại rồi đóng hộc tủ lại.anh quay người bước tới, cầm lấy áo khoác, trong túi có một hộp kẹo, là Chu Lăng mua cho hồi chiều. Lấy ra, cầm lấy hai viên bỏ vào trong miệng nhai, vừa cúi đầu lướt tay trên điện thoại, gọi tới một dãy số đã lâu lắm rồi không liên hệ.Khi sắc trời tối đen, chiếc xe hơi màu đen xa hoa bản giới hạn dừng lại dưới lầu tiểu khu Hướng Dương, cửa xe mở ra, Tiền Gia Tô bước xuống, vịn cửa xe khom người xuống, hỏi lại lần nữa:"Chị không lên thật hả?"Chu Lăng ngẩng đầu, nhìn thoáng qua hướng cửa sổ lầu ba, thu lại tầm mắt:" Em về đi, chị sẽ khônglên làm phiền nữa."" Có gì mà phiền hà chứ." Đều là người nhà cả. Tiền Gia Tô lẩm bẩm, phất tay tạm biệt cô," Vậy chị về nghỉ ngơi sớm chút đi. Em và anh họ đều tin tưởng chị."Chu Lăng nở nụ cười, kêu tài xế quay đầu xe chạy đi.Tiền Gia Tô đứng tại chỗ nhìn theo, mãi đến khi không còn nhìn thấy xe nữa mới quay người, thở dài.Lúc về đến nhà, bà cụ đã về phòng nghỉ ngơi, Hướng Nghị ngồi phòng khách, đối diện với cái ti vi khôngmở, ăn từng viên kẹo một. Tiền Gia Tô đóng cửa bước vào, vẻ mặt khó tin trừng mắt nhìn anh:" anhvẫn có tâm trạng ăn kẹo sao?"Hướng Nghị quay đầu lại, nhìn thoáng qua phía đằng sau cậu." Đừng nhìn nữa, chị Lăng không tới đâu, về nhà rồi." Tiền Gia Tô bước tới, nằm co quắp lên ghế sô pha, thở dài phiền muộn với trần nhà," Phải làm sao bây giờ hả anh họ, chị Lăng có chuyện, chúng ta lại chẳng giúp được gì cả."không ai đáp lại cậu, Tiền Gia Tô ngừng lại một chút, thanh âm có phần thấp xuống:" Trước tới giờ em không cảm thấy nhà chúng ta nghèo, ngoại trừ lúc bà ngoại sinh bệnh, việc buôn bán của cha mẹ em cũng gặp vấn đề, mượn được ít tiền........Trước kia cảm thấy nhà chúng ta như vậy là đã ổn lắm rồi, nhưng giờ đây, mới phát hiện, không có tiền thật sự là vô dụng lắm á."Hướng Nghị vẫn không nói gì, Tiền Gia Tô đột nhiên nhớ ra cái gì, ngẩng phắt đầu lên:" anh họ, khôngphải anh có bạn học làm hacker sao, có thể tìm anh ấy đến giúp đỡ không, hack luôn cái kẻ tung tin đồn nhảm kia đi."" Đây không phải là chuyện em lo nghĩ." Hướng Nghị nhét kẹo vào trong tay cậu, đứng lên trở về phòng.Bộ phận quan hệ xã hội của Tập đoàn Đại Nguyên cũng không phải ăn không ngồi rồi, trong thời gian ngắn ngủn đã xóa toàn bộ những gì có thể xóa ở trên mạng, các từ khóa liên quan cũng đã bị chặn. đãđưa ra tuyên bố chính thức, cũng không hề thiếu sót phát đi thư của luật sư đến các tài khoản weibo và phương tiện truyền thông tung tin đồn thất thiệt.Chỉ còn lại anh hùng bàn phím và thủy quân kia, người đông miệng nhiều không phải nói chặn là chặn được.Trong dự đoán bình luận trên mạng là rất khó nghe, Chu Lăng dứt khoát tắt luôn điện thoại di động, không thèm quan tâm gì nữa mà ngủ một đêm. Sáng sớm hôm sau thức dậy, mở điện thoại lên, lập tức có vô số tin tức dồn dập kéo tới.Vụ việc lần này đã ảnh hưởng trái chiều cực lớn đến uy tín của công ty. Vào buổi sáng, thị trường chứng khoán mở cửa và giá cổ phiếu của Đại Nguyên giảm mạnh, trong thời gian ngắn tổn thất đã lên tới cả trăm triệu. Các cổ đông rất tức giận, triệu tập cuộc họp cổ đông tạm thời, yêu cầu lời giải thích rõ ràng của hai nhân vật chính trong sự kiện.Chu Lăng nhìn nhìn, rồi tiện tay quăng điện thoại di động di.Cái gì mà giải thích rõ ràng, đơn giản là muốn cô nhượng lại vị trí chủ tịch thôi." cô chủ, Thời tiên sinh tới đón cô rồi." Dì Thu hiển nhiên cũng đã nghe được tin đồn, vừa thấy cô xuống lầu liền lại tiếp đón, sắc mặt lo lắng nhìn cô," Bữa sáng chuẩn bị xong rồi, ăn trước một chút rồi hẵng đi."" Được ạ." Chu Lăng gật đầu, không hề sốt ruột, thản nhiên ngồi xuống trước bàn ăn. Dì Thu xới cơm cho cô, nhìn nhìn bên ngoài, muốn nói lại thôi. Chu Lăng nhìn nhìn bà ấy," Ra gọi anh ta vào đi."Dì Thu vâng dạ đáp lại, khó nén vui mừng chạy chậm ra ngoài, gọi Thời Tuấn đã đợi một lúc lâu đi vào trong.Đối với chuyện cô đột nhiên mời mình vào cửa, rõ ràng Thời Tuấn có chútkinh ngạc, sau khi vào len lén nhìn cô, Chu Lăng cúi đầu rề rà húp cháo, chỉ làm như không nhìn thấy. Loại tình huống này, cũng không thể không cùng anh ta đứng chung một chiến tuyến.Trước khi tiến vào cơn cuồng phong, cùng nhau ăn xong bữa sáng yên ổn này, Chu Lăng lên lầu thay đồ công sở, cùng Thời Tuấn ra cửa." Lát nữa em không cần nói gì hết, họ nói gì cũng không cần để ý, giao hết cho tôi." Hoàn toàn có thể tưởng tượng được những chỉ trích sắp phải đối mặt, Thời Tuấn thấp giọng dặn dò, mở cửa xe cho cô.Chu Lăng lại bỗng dưng dừng bước, nhìn phía trước, không có động tác tiêp theo." Sao vậy?" Thời Tuấn quay đầu, theo tầm mắt của cô nhìn tới, một chiếc xe con có vẻ ngoài và nhãn hiệu hết sức bình thường đang đỗ ngoài cửa lớn, cửa xe mở ra, bước xuống là một người đàn ông thân hình cao lớn dũng mãnh.anh ta không vui nhíu chặt lông mày, Chu Lăng đã vòng qua anh ta, đi về phía người đàn ông kia." Sao anh lại tới đây?" Chu Lăng nhìn Hướng Nghị, nét mặt của anh xem ra còn nặng nề hơn cả cô. côđưa ta ra sờ sờ gương mặt anh, ấm áp hỏi anh," Ăn cơm chưa, trong nhà vẫn có đồ ăn đó."Hướng Nghị không trả lời, chỉ hỏi cô:" đi công ty hả?"Chu Lăng " ừ" một tiếng."Hôm nay muốn họp báo để làm sáng tỏ sao?" Hướng Nghị lại hỏi.Ngày hôm qua trận phong ba ồn ào huyên náo kia, tuy rằng tin tức liên quan đều đã bị dìm xuống, nhưng bình luận về chuyện này lại vẫn không ngừng nghỉ. Tập đoàn Đại Nguyên đã tổ chức cuộc họp báo về sự kiện tin tức vu khống tung tin đồn nhảm,vậy là vào sáng sớm, nó đã được công bố trên các phương tiện truyền thông lớn, đến cả quán ăn sáng đầu phố cũng đưa tin, và Hướng Nghị hiển nhiên biết điều đó.Chu Lăng gật đầu, nhớ đến câu nói " Vậy chắc chắn anh ấy còn buồn bựchơn" của Tiền Gia Tô ngày hôm qua, mỉm cười, an ủi ngược lại anh:" Sắp xử lý xong rồi, anh không cần lo lắng."Nhưng sao có thể không lo lắng chứ. Hướng Nghị khẽ kéo tay cô, trầm ngâm một lát, mới lại ngẩng đầu lên:" anh đi cùng em nhé?"" anh không đi được." Chu Lăng gần như là trả lời ngay tức khắc. Lời vừa ra khỏi miệng, trong lòng bỗng dưng dâng lên một nỗi bất an mãnh liệt.Hướng Nghị nhìn cô chăm chú, xúc cảm trong mắt khó phân biệt, một lát sau buông tay ra, giọng nóirất khẽ trả lời bằng một chữ:" Được."Thời Tuấn chầm chậm lái xe đến qua, dừng ở bên cạnh Chu Lăng, cô đứng đó không hề động đậy, ánh mắt phức tạp nhìn Hướng Nghị, rất muốn nói với anh chút gì đó, nhưng rồi lại không biết nên nói cái gì.Nét mặt anh không thay đổi, còn giúp cô mở cửa xe, động tác cực kỳ dịu dàng vỗ vỗ đỉnh đầu cô," Em đi đi."không hiểu sao Chu Lăng có chút hoảng hốt, theo bản năng túm lấy anh.Hướng Nghị cúi đầu, tay cô trắng nõn nhỏ xinh, nắm chặt bàn tay thô ráp tương phản của mình. Hướng Nghị trở tay nắm chặt lại cô, kéo cô vào trong lòng, nhẹ nhàng đặt một nụ hôn trên trán cô."anh chờ em."Lúc này trong lòng Chu Lăng mới hơi hơi yên ổn phần nào, cuối cùng nhìn anh một cái, ngồi lên xe.------oOo-----

Chương 43

 Thời Tuấn giẫm chân ga, xe nhanh chóng chạy ra khỏi biệt thự, bóng

người trong kính chiếu hậu rất nhanh liền bị bỏ xa lại. Người phụ nữ trong bộ trang phục công sở cuối cùng cũng xoay đầu trở lại, một tay chống trán tựa lên cửa xe, ánh mắt rơi vào khoảng không, không biết suy nghĩ gì." Chơi còn chưa chán hả?" Trước đó tự cho là dịu dàng giờ đã chẳng còn tăm hơi, nét mặt và tâm trạng của Thời Tuấn cùng trầm xuống." Tôi đã nhắc em rồi, chơi bời thì có thể, đừng có mà hãm quá sâu."" Lo việc của bản thân anh cho tốt đi." Chu Lăng nhếch miệng châm chọc, "Trước khi mở miệng không bằng nghĩ lại một chút, cục diện hôm nay là ai ban tặng."Thời Tuấn mím mím môi, im lặng một lát rồi mới nói :" Ảnh chụp là do Chung Niệm Vi tung lên mạng, cô ấy là vì muốn từ hôn. Về phần sau này, chắc hẳn em cũng ra rồi, là Bùi Hi Mạn thừa cơ mà làm, cô ấy không liên quan."Chu Lăng cười lạnh:" nói gì thì nói cô ta chính là người cầm đầu."" Tôi chỉ là nhắc nhở em." Giọng Thời Tuấn lạnh lùng," một tên sửa xe, chẳng qua chỉ là coi trọng tiền của em, dụ dỗ lừa phỉnh bằng mấy lời ngon ngọt, em thực sự tin tưởng anh ta yêu em nhiều sao?"" Tôi chính là có tiền, thì cam tâm tình nguyện bị anh ấy lừa, vậy thì có dính dáng gì đến anh chứ?" Chu Lăng không kiên nhẫn ngắt lời," Lái xe của anh đi."Lúc tới công ty, cách giờ họp chỉ còn mười phút, Chu Lăng không đợi Thời Tuấn, xuống xe đi vào thang máy trước, một mình đi vào phòng họp. Các cổ đông tham dự hội nghị đã đến đông đủ, cô vừa xuất hiện, liền có người quở trách phủ đầu:" cô còn có mặt mũi mà đến! cô xem xem công ty bị cô hại thành cái dạng gì rồi?"Chu Lăng không thay đổi sắc mặt đứng lại:" không phải các người cố ý kêu tôi tới hay sao?"" cô còn làm ra vẻ ngang ngược? Công ty cũng bị cô hủy hoại đến nơi rồi cô còn không biết xấu hổ mà còn ngang ngược với tôi?" Đối phương tức giận hổn hển mắng," Lão Nguyên thật sự là thông minh mộtđời hồ đồ một giây, bị lừa gạt bởi loại phụ nữ bụng dạ khó lường như cô, công tytốt đẹp đều cho côgiày xéo!"Thời Tuấn đuổi theo phía sau, không nhiều lời đứng chắn trước người Chu Lăng:" Chú Trần, nhiệm vụ cấp bách nhất là làm thế nào để cứu vãn tình hình, giảm thiểu tổn thất cho công ty."Ánh mắt nhìn về phía đám đông, nói tiếp," Về phần kẻ phá rối phía sau là ai, hãm hại tôi và chủ tịch, bôi đen công ty, đương nhiên tôi sẽ tìm cho ra."" Đừng dài dòng nữa," Chu Lăng đã ngồi xuống vị trí chủ tọa, nét mặt lãnh đạm tựa người lên lưng ghế," Bắt đầu đi, muốn **muốn nói rõ thì tranh thủ đi."Ông chú Trần kia đối với thái độ của cô càng thêm phần bất mãn, hừ lạnh một tiếng, ngồi xuống chỗ của mình ở bên dưới:" Ngược lại là hai người nói chút đi , nghĩ xem xử lý thế nào."Cả đám cáo già kiểu gì cũng không dễ lừa gạt, một cuộc họp kéo dài từ mười giờ rưỡi đến một giờ chiều mới kết thúc. Ra khỏi phòng họp lại phải đi tới cuộc họp báo ngay, hai giờ bắt đầu, Chu Lăng không có thời gian cũng không có tâm trạng ăn uống gì.Dự thảo phát biểu và các câu hỏi câu trả lời để đối phó có thể gặp phải, đã có chuyên gia chuẩn bị kỹ càng, Chu Lăng xem qua loa, nhắm mặt lại dựa người vào ghế nghỉ ngơi.Trợ lý gõ cửa bước vào, trình lên cô mấy phần tài liệu:" Đây là anh Hướng vừa đưa tới, bản giao dịch ghi chép mấy cái tài khoản weibo bị mua chuộc tung tin đồn, chị xem một chút chứ?"Hướng Nghị?Chu Lăng kinh ngạc mở to mắt, tiếp nhận từng phần tài liệu, theo thứ tự là những tài khoản có số lượng share nhiều nhất trước khi bị xóa thông tin, chi tiết giao dịch cùng sao kê chuyển khoản đều được liệt kê rõ ràng, đủ để chứng minh việc này là có người ở sau lưng thao túng, có ý định bôi đen. Thời gian có hạn, vẫn chưa tìm thấy danh tính của chủ mưu đứng phía sau, nhưng thật ra không cần tra trong lòng Chu Lăng rất rõ ràng.Có điều, từ đâu mà Hướng Nghị tra được ra những thứ này? Chu Lăng đặt mấy trang giấy kia xuống, ngẩng đầu lên:" Người đâu rồi?"TRợ lý nói :" anh Hướng đã đi rồi ạ."" cô đi ra ngoài trước đi, giao cái này cho Thời Tuấn, anh ta sẽ xử lý."Trợ lý vâng lời đi ra, Chu Lăng cần điện thoại di động lên, nhấn một dãy số vô cùng quen thuộc, hơi dừng lại, rồi thoát ra khoải giao diện nhấn số.cô gửi cho Hướng Nghị một tin nhắn, nhưng mãi cho đến khi lên đường đến buổi họp báo, cũng khôngnhận được trả lời.Trường ngoại ngữ thành phố.Chưa đầy hai tuần nữa là thời gian thi cuối kỳ, chính là thời khắc căng thẳng nhất, buổi trưa nghỉ ngơi ngắn ngủi, hầu như tất cả học sinh đều đang giành giật từng giây mà đọc sách, ờ hàng cuối cùng trong góc của lớp học, Chung Niệm Đồng nằm trên bàn đang lén nghịch điện thoại giấu trong ngăn bàn.Tiền Gia Tô gần đây vô cùng hứng thú chủ động liên hệ với cô, không ngoài dự liệu là vì sự kiện kia.CHung Niệm Đồng bĩu môi, vừa thoăn thoắt gõ chữ 【Em đang trên lớp,học tập là quan trọng.】Tiểu Tô Tô: 【Em nhất định phải đến, không làm mất của em bao nhiêu thời gian đâu 】Chung Niệm Đồng:【không muốn.anh cự tuyệt em bao nhiêu lần rồi, em cũng muốn cự tuyệt anh】Tiểu Tô Tô: 【Bớt lèm bèm! Nửa tiếng sau gặp ở cổng trường, em dám không ra cho anh xem đi!】Có việc nhờ người ta còn không biết nói chuyện đàng hoàng, Chung Niệm Đồng hừ hừ.Hai mươi phút sau, tiếng chuông vang lên, thời gian nghỉ trưa kết thúc, một loạt đầu vùi xuống cả một thời gian dài rốt cuộc cũng ngẩng lên, tiếng nói chuyện trong phòng học tăng dần lên. Chung Niệm Đồng cất điệnthoại di động vào trong túi, đứng lên, cùng các bạn học đi toilet ra khỏi phòng học.Bảo vệ gác cửa trường học nghiêm khắc, trong thời gian đi học nếu không có giấy xin phép được chủ nhiệm lớp phê chuẩn thì sẽ không được ra, Chung Niệm Đồng không đi cửa chính, vòng đến vườn hoa nhỏ phía sau toilet, thuần thục trèo qua lan can.Lại mất một ít thời gian để vòng qua lối cổng chính, chàng thanh niên tóc vàng thời thượng đang lo lắng đi qua đi lại trước cổng, còn không ngừng bấm điện thoại.Hai tay Chung Niệm Đồng cắm trong túi, rề rề lắc lư đi tới. Tiền Gia Tô vừa trông thấy cô, lập tức thu lại lại điện thoại di động, bước nhanh tới:" Điện thoại di động của em bị ăn rồi hả, anh gọi cho em cả mười mấy cuộc sao không nhận hả?" Rồi không đợi cô trả lời, túm lấy cánh tay cô nhét vào trong xe tắc xi bên đường," đi đi đã, không kịp rồi!"Xe chạy được mấy trăm mét, bỗng dưng Chung Niệm Đồng mở miệng nói :" Mẹ em không cho em tham gia vào chuyện này.""Đây sao gọi là tham gia, nói cho cùng việc này là do em mà ra, em là nhân chứng duy nhất chứng kiến, có thể ngoảnh mặt làm ngơ sao?" Tiền Gia Tô liếc mắt nhìn cô, ngừng một lát rồi nói tiếp," Nếu mẹ em mắng em, em cứ nói là bị anh bắt cóc."" Ngay cả cửa trường học anh còn không vào được, đòi bắt cóc." Chung Niệm Đồng áp sát lại," Trước tiên giờ nói sao cho tốt nè, anh định báo đáp em thế nào?"Tiền Gia Tô không hề có cảm giác của người cầu xin, lườm cô:" Vậy chứ em muốn gì?""Giờ chưa nghĩ ra, sau này hẵng nói nhé." Chung Niệm Đồng ôm cánh tay cậu, cười tí tởn," Dù sao thìanh thiếu em một ân tình lớn, đừng hòng chối bỏ."Vẻ mặt Tiền Gia Tô ghét bỏ rút cánh tay ra.Buổi họp báo được tổ chức tại hội trường Đại Nguyên nhà mình, ChuLăng có mặt trước giờ, chờ ở phòng nghỉ. Thời Tuấn đã đến đang ở bên ngoài trao đổi với mấy cơ quan truyền thông, không đến xem cô.Lúc sắp bắt đầu, Chu Lăng đứng dậy, đi ra khỏi phòng nghỉ, điện thoại lại vang lên đúng lúc. cô thuận tay định quăng cho trợ lý, nhìn lướt qua lại phát hiện là số của Tiền Gia Tô, thế là cầm trở lại, nhận máy." Ba Kim hả?"Đầu bên kia Tiền Gia Tô thở hồng hộc la lên:" Chị Lăng, em ở cửa công ty chị nè, họ không cho em vào!""Giờ này em tới làm gì hả?" Thời Tuấn nhỏ giọng nhắc cô phải lên bục, Chu Lăng bảo anh ta chờ mộtchút, nói với điện thoại," Em về nhà trước đi, xong việc chị đi tìm em."Tiền Gia Tô có chút nóng nảy:" Em đưa cái người, cô ta tên gì ấy nhỉ, là cô gái nhỏ rất quấn người họ Chung ấy đến á chị, ngày đó cô ấy ở cùng với chị, có thể làm chứng."Thực ra Chung Niệm Đồng tới hay không cũng không có ảnh hưởng mấy, nhưng Chu Lăng biết, Ba Kim đã rất cố gắng muốn vì cô làm chút gì đó, ngay tại thời khắc khẩn trương áp lực này, đột nhiên có phần xúc động mà nở nụ cười. Phân phó trợ lý ra cửa đón hai người xong, Chu Lăng để điện thoại di động lại, một trước một sau cùng Thời Tuấn đi về phía vị trí chủ tịch.Chợt lóe lên ánh đèn flash, Chu Lăng do dự nhìn về phía dưới sân khấu, vô số gương mặt xa lạ. Trong đại sảnh nghiêm túc và có phần hơi lạnh lùng, nơi góc xa xa có một đôi tay huơ lên, cô nhìn tới, trong mắt có thêm ý cười.Đứng sau đám đông, Tiền Gia Tô hướng về phía cô vẫy vẫy tay, miệng làm khẩu hình " cố lên."Chu Lăng rủ mắt, vội vàng quét mắt qua bài phát biểu, sau khi MC giới thiệu xong, đứng dậy cúi đầu về phía mọi người, chậm rãi mở miệng với micro."Các cơ quan truyền thông bạn bè, chào buồi chiều, tôi là chủ tịch củacông ty TNHH cổ phần xí nghiệp Đại Nguyên, Chu Lăng.Trước hết, tôi xin thay mặt cho Đại Nguyên, chân thành cảm ơn và rất hân hạnh được đón tiếp các vị tham dự buổi họp báo lần này; Đứng trước những tuyên bố sai lệch về bản thân tôi và công ty bị phân tán trên Internet ngày hôm qua, hiện giờ thay mặt cho bản thân tôi cùng với công ty, xin trịnh trọng làm sáng tỏ:Giữa Chu Lăng tôi và ông Thời Tuấn, giám đốc điều hành, không tồn tại bất kỳ mối quan hệ không đứng đắn nào; Cái gọi là tin tức nóng hổi xuất hiện trên Internet ngày hôm qua là không có cơ sở, và đó là một tin đồn được dự tính trước nhằm mục đích tấn công tôi và ông Thời Tuấn, cũng như công ty.Việc này là có người ác ý thao túng quan hệ xã hội đen gây nên, trước mắt chúng tôi đã nắm giữ được ghi chép giao dịch giữa người thao túng phía sau và các tài khoản weibo tung tin sai sự thật, đối với hai bên này, chúng tôi sẽ lưu lại truy cứu quyền lợi trách nhiệm pháp lý..............Tiếp đó là phát biểu của Thời Tuấn, lời chứng của Chung Niệm Đồng, cùng với công bố bản ghi chép giao dịch. Nhân chứng vật chứng đều đủ cả, buổi họp báo tiến triển hết sức thuận lợi. Thái độ cứng rắn của tập đoàn Đại Nguyên đối với những tin đồn và thông qua các biện pháp pháp lý đã có tác dụng răn đe. Các câu hỏi được đưa ra bởi các phương tiện truyền thông trong phần câu hỏi cũng đều được chuẩn bị tốt.Phong ba lần này, cho đến lúc này phần nào đã kết thúc, giá cổ phiếu của Đại Nguyên bắt đầu tăng dần trở lại, tuy đã tạo thành tổn thất không thể cứu vãn, nhưng cũng có thể xem như xứng với danh xưng ứng cứu kịp thời.Sau khi kết thúc, trước tiên Chu Lăng phái người lần lượt đưa Tiền Gia Tô và Chung Niệm Đồng ai về nhà người đó, cô ở lại công ty tiếp tục xử lý công việc sau đó, mãi đến sẩm tối mới rời đi .Đến bãi đậu xe lấy xe xong, nhất thời lại có chút mờ mịt, không biết kế tiếp nên đi đâu.Điện thoại cho Hướng Nghị không được, tin nhắn gửi đi đến giờ vẫn chưa thấy trả lời, nửa năm nay quen anh, đây vẫn là lần đầu tiên gặp loại tình huống này.không hiểu có phải vì cả ngày hôm nay tinh thần căng thẳng, giờ được thả lỏng, cảm thấy có chút mệt mỏi. cô ngửa mặt tựa người lên ghế, điện thoại di động xoay tròn trong lòng bàn tay, sau một lát rốt cuộc mới ngồi thẳng dậy, nổ máy xe, lái ra khỏi bãi đậu xe.Giờ phút này rất muốn rất muốn nhìn thấy Hướng Nghị, muốn được dựa vào anh nghỉ ngơi một chút.Đường cũ quen thuộc chạy vào dưới lầu tiểu khi Hướng Dương, Chu Lăng ngồi trong xe, nhìn đèn lầu ba còn sáng điện, nhưng lại không có can đảm đi lên. không biết hai ngày nay bà nội Hướng có nhìn thấy cái tin tức oanh tạc kia không, cô không dám mạo hiểm.Hướng Nghị chắc là không ở nhà rồi. anh sẽ không cố tình không trả lời tin nhắn của cô.Yên lặng ngồi dưới lầu một lát, Chu Lăng cầm lên điện thoại di động nãy giờ vẫn không động tĩnh, lại gửi cho Hướng Nghị một tin nhắn: 【Em ở trong cửa hàng chờ anh】Đúng như dự liệu, không có hồi âm.Chu Lăng thở dài thườn thượt, tiện tay để điện thoại di động lên ghế phụ lái, quay đầu xe lái đi, chạy đến phòng làm việc Hướng Dương.Trời đã tối đen, cửa lớn khóa chặt, cửa hàng chung quanh cũng đãđóng cửa hết, cả dãy phố đều im ắng.Chu Lăng tự mình vào trong, rồi khóa trái cửa lại. Chiếc xe Tiểu Hoàng bóng bẩy kia vẫn để đằng sau góc khuất cánh cửa lớn, lấu rồi không có người ngồi, đã phủ một lớp bụi trên mặt. Chu Lăng nhìn nhìn, xuyên qua mảnh sân quen thuộc, đi vào phòng trong.Trong phòng cũng tối om, cô bật điện lên, tất cả vị trí đồ dùng đều vẫn y như lần trước cô rời đi. Giống như hai ngày này Hướng Nghị cũng không tới.Rèm cửa vẫn còn đang kéo lại. Có khoảng thời gian họ thường xuyên làm chuyện xấu hổ giữa ban ngày, vì để giảm bớt việc, đã lâu rồi không mở ra.trên bàn trang điểm, mỹ phẩm của cô được đặt gọn gàng. Chu Lăng ráng lết chút sức lực cuối cùng, đi tẩy trang, sau đó bật điều hòa, cởi quần áo, trèo lên giường đắp chăn, và nhắm mắt lại.Mệt quá rồi, muốn ngủ một lát.------oOo-----

Chương 44 

Lúc Hướng Nghị từ trong hội sở đi ra, đã là mười một giờ đêm, cả một ngày bị hai anh em Thiệu Gia quẩn chân, muốn gọi một cuộc điện thoại hỏi xem họp báo tiến triển thế nào, mà vẫn không tìm được cơ hội.May thay trong nhà lão đại Thiệu Thành có bà vợ đang mang thai, một đám người không dám quậy đến quá muộn.Ngày hôm nay qua lại mấy vòng, Hướng Nghị bị chuốc không ít rượu, lúc đi ra đã có vài phần men say. Thiệu Thành sắp xếp người đưa anh về, Hướng Nghị nói lời cảm ơn, tiếp theo quay qua Thiệu Triển đứng kế bên, lại nói nữa:" Lần này thật là phiền cậu rồi."" Đều là người một nhà, khách khí gì chứ." Thiệu Triển khoác vai anh thân thiết," Trái lại là chúng tôi dùng ân tình này lừa cậu đấy, xấu hổ thật mà. Chủ yếu là tình hình lúc này của anh tôi, cậu cũng biết rồi đấy, chị dâu tôi năm sau sinh rồi, quả thật là không đi được."Hướng Nghị không nói gì, chỉ nâng cánh tay lên vỗ vỗ lưng anh ta.Giữa huynh đệ không cần nhiều lời, Thiệu Triển cười cười, đưa cho anh một điếu thuốc. Hướng Nghị không nhận, nhàn nhàn cười đáp lại:" Cai rồi."Thiệu Triển đã hiểu, lấy thuốc lại, cười nói :" Lần tới đưa chị dâu tới cùng ăn bữa cơm, cũng là để cho chúng tôi diện kiến."Hướng Nghị đáp được, lên xe, lấy ra điện thoại một ngày không động đến: Bảy cuộc gọi nhỡ, hơn mười tin nhắn chưa đọc.Lướt qua một lần, tầm mắt dừng ở trên tin nhắn cuối cùng Chu Lăng gửi cách đây hai giờ, dừng dừng lại. Hướng Nghị gọi lại, vậy mà lại không có người nhận, âm thanh tút tút vang lên đến lúc tự động ngắt.Gọi hai cuộc liên tiếp đều là như vậy, mi tâm anh nhíu chặt, gọi cho Tiền Gia Tô hỏi tình hình.Buổi họp báo đã đạt hiệu quả, dư luận trên mạng đã chuyển thành hướng gió có lợi, giá cổ phiếu của tập đoàn Đại Nguyên cũng đã tăng trở lại. Còn về phần Chu Lăng, Tiền Gia Tô cũng không liên lạc được, nhắn tin không trả lời, điện thoại không nhận. đã nói sau khi kết thúc thì đi tìm cậu, vậy mà đợi mãi chẳng thấy tin tức đâu.Giọng nói của cậu nghe ra còn lo lắng hơn cả anh, dè dặt hỏi:" Chị Lăng có thể xảy ra chuyện gì khôngđây? Em không phải miệng quạ đen, chỉ là những tài khoản bị truy tố kia kìa, lỡ đâu bất chấp tất cả mà trả đũa thì phải làm sao?"" Mày xem phim nhiều quá rồi đấy." Hướng Nghị nhéo nhéo mi tâm, " Mày đừng lo nữa,đi ngủ trước đi."nói xong cũng không đợi cậu đáp lại, ngắt luôn điện thoại.Hướng Nghị kêu tài xế chạy xe đến phòng làm việc, chiếc xe kia của Chu Lăng an tĩnh đậu ở cửa, cửa lớn lại khóa trái. Hướng Nghị lấy chìa khóa ra mở cửa, nhìn thấy ánh sáng ấm áp từ khe hở tấm rèm, mới cảm thấy nhẹ nhõm.Sải bước vào phòng trong, mở cửa ra, thấy ngay trên giường một cái ụ phồng lên trong chiếc chăn màu đỏ thẫm. anh mở cửa động tĩnh cũng không nhẹ, thế nhưng người trên giường lại ngủ đến là sâu.Tay Hướng Nghị đặt trên tay mắm cửa, đứng đó nhìn một lát, nhẹ nhàngđóng cửa lại, đi đến bên giường, ngồi xuống.trên giường, quần áo phụ nữ xếp thành một tòa núi nhỏ, cả người Chu Lăng vùi trong chăn, chỉ ló ra cái đầu với mái tóc đen xõa tung trên mặt gối đỏ thẫm. Men say chưa tiêu, trong lòng khơi dậy thêm mấy phần mềm mại, Hướng Nghị kéo chăn xuống một chút, lộ ra non nửa khuôn mặt cô.Chỉ là trên trán cô lấm tấm một tầng mồ hôi mỏng, lông mày nhíu chặt lại, tóc con rối bời dính vào hai bên má.Gương mặt đỏ lên có vẻ cũng không bình thường lắm. Hướng Nghị lập tực đưa tay lên sờ trán cô, nóng hầm hập; Phủ người xuống dùng đôi môi hơi lạnh của mình chạm chạm vào, nóng rực luôn.anh gọi vài tiếng, mí mắt Chu Lăng giật giật, có phần mê man mở mắt ra." anh về rồi hả?" Bởi vì không có sức mà giọng nói vô cùng mềm yếu, mang theo một chút xíu khàn khàn.Hướng Nghị nằm phủ lên người cô, sờ sờ gương mặt cô, khẽ nói :" Em sốt rồi."Thế nhưng Chu Lăng lại giống như không nghe thấy, chỉ vươn cánh tay trần ra khỏi chăn, vòng lên cổ anh," Em chờ anh lâu lắm rồi........"Phần da bên trong cánh tay cọ vào mặt anh, nóng kinh người, Hướng Nghị nhét cánh tay cô về lại trong chăn:" anh đưa em đi bệnh viện."" Nhớ anh ............" Chu Lăng không hề cùng một tần số với anh, cố chấp vươn tay ra, giọng nói mềm mại làm nũng với anh," Ôm em một chút.........."Hướng Nghị có chút bất đắc dĩ, ôm cả người và chăn vào trong lòng, cúi đầu đặt môi hôn lên đôi mắt gần như không mở ra nổi của cô. Lúc này Chu Lăng mới vừa lòng, yên tâm mà khép mí mắt lại.Hướng Nghị dướn người xuống phía chân giường kéo quần áo lại, mặc cho cô, mắt cô nhắm chặt, nhưng duỗi tay nhấc chân đều rất phối hợp.Áo quần trên người cô hôm nay quá mỏng manh, Hướng Nghị cởi áokhoác của mình, rồi quấn thêm một lớp cho cô, còn dùng khăn quàng cổ quấn mấy vòng, bao bọc đến là kín kẽ.Thu xếp xong ôm cô ra cửa, bị gió lạnh đêm đông thổi qua, Chu Lăng vẫn cứ rùng mình lại, rốt cuộc cũng đã mở mắt." đi đâu thế?" Cảm giác đau đầu ngày càng rõ rệt, cô tựa vào vai Hướng Nghị, hỏi bằng giọng vô lực." Chúng ta đi bệnh viện."Hướng Nghị ôm cô đến bên cạnh xe, đang định đặt lên trên xe, Chu Lăng lại ôm chặt cổ anh, vùi mặt vòng trong lòng anh dụi dụi," không muốn đi."" Em sốt rồi." Hướng Nghị nói," đi bệnh viện để bác sĩ khám trước đã nhé, nghe lời nào."Chu Lăng vẫn cứ lắc đầu, dán sát vào vùng ngực anh, giọng nói nhẹ vô cùng "" Về nhà đi, Hướng Nghị....."Về nhà ư?Hướng Nghị rủ mắt, nhìn nhìn sườn mặt ửng hồng của cô, ôm chặt người lại, móc chân đóng cửa xe lại, xoay người đi về hướng nhà. Gió đêm lạnh lẽo, trên người anh chỉ có một chiếc áo len, gió len lỏi qua khe hở của áo, nhưng anh lại không hề thấy lạnh.Về đến nhà, phải mất thêm chút sức lực mở cửa.Lúc bình thường một tay ôm cô hoàn toàn không có vấn đề gì, nhưng hôm nay quấn quá dầy, một tay dường như không ôm được, thật vất vả mở được cửa mang người vào nhà, bà cụ đã bị đánh thức, khoác áo ngủ bằng nhung san hô dày thật dày từ trong phòng ngủ đi ra, trông thấy anh đang loay hoay, ngẩn người:" Gì thế hả, đây là?"" cô ấy phát sốt." Hướng Nghị ôm người mệt mỏi muốn ngủ đến phòng mình, đặt ở trên giường, cởi áo khoác ngoài lấy chăn đắp lên.Nhưng Chu Lăng lại nhíu chặt mi, dường như không thoải mái, động đậy cơ thể trong chăn, bắt đầu kéo quần áo trên người xuống.Hướng Nghị nhìn ra bên ngoài, bà cụ đang tìm thuốc hạ sốt, Tiền Gia Tô nghe thấy tiếng động cũng đãđi ra, thò đầu vào bên trong." Sao mà phát sốt thế hả? Bao nhiêu độ? Có phải đi bệnh viện không ?"Hướng Nghị liền đi thẳng tới đóng ngay cửa lại, sau đó cầm lấy tay Chu Lăng vẫn đang kéo tới kéo lui trên người, cởi hết quần áo của cô ra, nhét cô trần trụi vào trong chăn. Lúc này cô mới hài lòng, nhắm mắt lại chìm vào giấc ngủ nặng nề." Nước nóng, mát mát một chút thì cho con bé uống nhé." Bà cụ tìm được thuốc, rót một ly nước ấm mang vào. Tiền Gia Tô mới thò chân vào, bị ánh mắt Hướng Nghị quét qua, lại vội vàng rụt trở lại, vịn ở cửa, nét mặt lo lắng nhìn vào.Bà cụ cầm tới cây nhiệt kế, đang định xốc chăn lên đo nhiệt độ cơ thể người bệnh, đã bị Hướng Nghị cản lại. Tự anh nhận lấy, đưa bày tay vào, kẹp xong cây nhiệt kế. Sau đó nhớ ra cái gì, đột nhiên hỏi bà nội:" Cháo buổi tối còn không ạ? cô ấy bị viêm dạ dày, không thể uống thuốc này khi bụng rỗng."" Có, ta đi hâm nóng."Bà cụ xoay người đi ra ngoài, Hướng Nghị lại gọi bà lại, kêu bà cứ đi nghỉ trước, để tự mình đi hâm cháo. Bà cụ không chịu, lấy một chiếc khăn mặt lại lau mồ hôi cho Chu Lăng.Đợi qua mấy phút, bà cụ lau thấy tay nóng hổi, xốc chăn lên lấy cây nhiệt kế ra, nào ngờ trông thấy một vùng da trắng bóng, cả người sững lại...............Hèn gì vừa rồi không cho bà đặt vào.Mắt bà cụ đã không tỏ nữa, không nhìn rõ cây nhiệt kế, cầm tới đưa cho Tiền Gia Tô:" Cháu nhìn xem thế nào.""Ba mươi chín độ hai. " Tiền Gia Tô đọc xong con số, mắt cũng trợn trừng lên, " Má ơi, sao mà sốt đến thế này cơ chứ?"Bà cụ cũng không nghĩ sốt cao như vậy, vội vàng kêu Tiền Gia Tô đi lấy túi chườm nước đá trong tủ lạnh.Chu Lăng ngủ mê man, mí mắt dưới lại động đậy, mi tâm càng lúc càng nhíu chặt lại, trong cổ họng thỉnh thoảng phát ra tiếng hừ hừ khó chịu. Bà cụ nhẹ giọng dỗ dành, lòng bàn tay thô ráp xoa nhè nhẹ lên tóc mái của cô, đồng thời chặn lại túi chườm đá để trên trán không bị trượt xuống.Chu Lăng giật giật, gương mặt dán vào lòng bàn tay của bà, cái mũi nhăn lại, trong miệng bắt đầu lầm bầm gì đó, hàm hồ hỗn độn, không hề nghe ra cái gì, chỉ nghe thấy trong tiếng khóc nghẹn ngào là tiếng gọi:" Mẹ ơi........"Bà cụ không khỏi nhớ lại cô từng nói mình là cô nhi, nhất thời đau lòng không chịu được, lại ngồi xuống trước mặt, vỗ vỗ lên cái chăn trấn an," Bé ngoan, ngủ đi nào."Tiền Gia Tô ở cửa nghe càng không rõ hơn, vươn cổ tới hỏi:" Chị ấy nói gì đấy ạ?"" Nhớ mẹ rồi." Bà cụ thở dài.Trong lòng Tiền Gia Tô cũng hơi co rút, thương chị Lăng của cậu vô cùng, túm túm tóc, chạy tới phòng bếp nói :" anh họ, chị Lăng đáng thương quá à, nhớ mẹ chị ấy rồi........"Tay cầm thìa của Hướng Nghị dừng lại một chút, cũng không nói gì, tắt bếp, múc cháo vào trong bát.Hướng Nghị bưng cháo vào trong phòng, ôm cả cái bọc cuốn Chu Lăng lên, tựa vào trong lòng mình, thấp giọng dụ dỗ cô há miệng. Thế nhưng cô lái nhíu mày nghiêng đầu tránh đi, không phối hợp.thật ra Chu Lăng có thể nghe thấy tiếng nói chuyện của người bên cạnh, cố gắng muốn mở mí mắt ra, mới vừa mở ra được một khe hở lại khống chế không được nhắm tịt lại. Quá đau đầu, chỉ muốn được ngủ nhanh một chút, giảm bớt được phần nào đau đớn.Dịu dàng dụ dỗ cả nửa ngày, kiểu gì cũng phải uống được mấy ngụm. Nước đã ấm vừa phải, Hướng Nghị cho cô uống thuốc, lại đặt người trởlại, đắp chăn lên.Bà cụ và Tiền Gia Tô lo lắng quan sát trong chốc lát, bị Hướng Nghị giục về nghỉ ngơi.Giày vò này cả nửa ngày, trên người Hướng Nghị đã đổ một tầng mồ hôi, cộng với cả ngày ngâm mình trong mùi rượu, chính mình cũng có phần chịu không nổi.anh đi tắm qua, quay về chui vào trong chăn, còn chưa nằm xong, người phụ nữ trơn bóng nóng hầm hập liền tự giác ủn người tới, như muốn đem nhiệt lượng quá độ sang cho anh, dán sát vào cơ thể vừa tắm rửa mang hơi lạnh mát mẻ của anh.Hướng Nghị cứng rắn kéo người từ trên người mình xuống, để cô nằm thẳng, một lần nữa cầm túi chườm đá bị rơi xuống đặt lên trán cô.Uống nhiều rượu như vậy, kỳ thật anh cũng không thoải mái lắm, ôm Chu Lăng nhắm mắt lại, thần kinh căng thẳng mới hơi buông lỏng một chút. Chỉ là vẫn không dám lơ là, giữa khuya thi thoảng lại thức dậy, kiểm tra túi chườm đá có bị rơi không, sau đó cầm nhiệt kế đo lại cho cô.Thời điểm rạng sáng bốn, năm giờ, cuối cùng nhiệt độ cơ thể cũng đã hạ.Chu Lăng nằm nghiêng, một chân gác lên đùi anh, đầu thì gối lên hõm vai anh, túi chườm đá không biết đã chạy đi đâu từ lúc nào. Hướng Nghị liền không xen vào nữa, cầm cánh tay bên ngoài của cô để lại vào trong chăn, dém dém chăn.------oOo-----

Chương 45

Sớm tinh mơ vừa mở cửa sổ ra ánh nắng vàng rực rỡ chiếu rọi vào, làm nổi bật rau củ thịt thà tươi ngon đã được xắt hạt lựu để trên thớt. HướngNghị cho vào nồi thịt bò và gạo đã ngâm từ sớm nấu đến gần chín, cho thêm hạt ngô, cà rốt và bông cải xanh, lại thêm nước, đun với lửa nhỏ, làm thành một nồi cháo rau củ đầy đủ sắc hương.Nhào bột xong cán đều ra, vẩy dầu oliu lên, hành băm và gia vị, sau khi cuộn lại, cán kín miệng, nướng áp chảo trong vài phút, thế là đã có món bánh nướng hành băm thơm ngào ngạt.Ngoài ra còn có nấm bào ngư xào rau xanh, cùng salad bông cải xanh mộc nhĩ; Hướng Nghị lấy mấy quả lê, sau khi rửa sạch sẽ thì gọt vỏ, cho thêm cẩu kỷ, táo đỏ và đường phèn, chưng trong nồi --- Mùa đông hạ hỏa giải độc, thực phẩm tốt để giải nhiệt và giữ ẩm.Chưng xong tắt bếp, tiếng bước chân khe khẽ vang lên ở phía sau, ngay sau đó là giọng nói vui vẻ khó mà kìm nén của bà cụ ở ngay sau lưng anh :" Nghị à!"Hướng Nghị xoay người, nhìn bà cụ mang theo chút ý cười:" Mới sáng ra mà sao vui vẻ thế ạ?"" Bà là nói cháu đấy!" Bà cụ vui vẻ đến híp hết mắt lại, dán sát lại, bởi vì phấn chấn quá mức mà nóivới anh cũng không thể nhỏ được," Vừa rồi vợ của cháu nói mớ đấy!"" nói cái gì ạ?" Hướng Nghị dùng lấy quả lê nóng hập ra đặt lên cái đĩa, đưa cho bà cụ một cái muỗng," Nhân lúc còn nóng thì ăn chút đi ạ."Lúc này mà còn quan tâm ăn lê cái gì chứ, bà cụ đón lấy rồi lại tùy tiện để xuống, hắng hắng giọng, quay đầu liếc nhìn ra bên ngoài, quay lại, độ cong của con mắt càng lớn hơn, sau đó học theo giọng nóimềm mại dịu dàng của con gái:" Hướng Nghị, em yêu anh ..........."nói xong, tự mình tức khắc len lén vui cười hi hi, còn làm như rất thẹn thùng, đập một cái lên cánh tay Hướng Nghị.Tay Hướng Nghị run lên, suýt nữa thì rớt lại vào trong nồi quả lê vừa cẩn thận lấy ra.Khóe miệng không tực giác vểnh vểnh lên, Hướng Nghị không nói gì, rủ mắt, thận trọng đặt quả lê thứ hai vào một chén nhỏ, để vào một chiếcmuỗng nhỏ . Nhìn anh có vẻ bình tĩnh, thế nhưng trái tim đãnhảy cuống cuồng rồi, tay chân dường như cũng có phần không thể khống chế, khẩn cấp muốn xoay người, trở về phòng, nhìn người phụ nữ của anh một chút.Bà cụ tự mình vui vẻ một lát, vẫn không đủ, kéo kéo cổ tay Hướng Nghị, túm anh đi ra khỏi phòng bếp, đi về phía phòng:" Cháu tự mình nghe đi ! "Hướng Nghị để mặc bà cụ kéo ra ngoài, còn nhân tiện bưng luôn cái chén nhỏ kia.Trong phòng, rèm cửa được kéo ra một khe hở bằng bàn tay, rọi vào ánh nắng nghiêng nghiêng, rơi xuống trên tấm chăn màu lam nhạt mới tinh --Đó là vào ngày sinh nhật bà cụ, vì Chu Lăng ở lại, đã đặc biệt đổi chăn mới. Chu Lăng đã không còn sốt nữa, nhưng vẫn chưa thức dậy, chân mày giãn ra, ngủ đến là yên ổn. Ánh sáng rơi trên sườn mặt cô, lông mi cong lên đáng yêu, tạo thành bóng râm nho nhỏ .Hai người vừa bước vào cũng rất tự giác mà thả nhẹ bước chân, bà cụ kéo Hướng Nghị đến trước giường, khom khom lưng, chở đợi người đẹp ngủ nói mớ.Nửa ngày không thấy có động tĩnh, bà cụ khom cái lưng già đến là mệt, rón ra rón rén ngồi xuống bên giường.Hình như Hướng Nghị cũng không hề biết hành vi của mình hiện giờ có bao nhiêu ngây thơ, đặt bát ở đầu giường, ngồi chồm hổm xuống theo.Người cuộn mình trong chăn ngủ vô cùng an tĩnh, chẳng hề có ý gì là nói mớ cả. Bà cụ cúi người tới gần, nhẹ nhàng vỗ vỗ lên cái chăn:" Lặp lại lần nữa nào."Cuộn chăn bỗng dưng động đậy, lộ ra gương mặt trẻ trung của Chu Lăng, mí mắt hé hé, ánh mắt mờ mịt nhìn hai người phía đầu giường:"...............hả?"Bà cụ cười tủm tỉm:" nói lại lần nữa đi ."" Gì ạ?" trên người có chút bủn rủn, không có sức lực, Chu Lăng vươn tay từ trong chăn ra, vỗ vỗ lên cái trán còn ân ẩn đau." không có gì." Có lẽ Hướng Nghị không muốn để cô biết, đến mình mà cũng nhàm chán như vậy ngồi đó chờ cô nói mớ, nắm bàn tay nóng hầm hập của cô, cúi đầu hôn lên chóp mũi cô.Lúc anh tách ra, mắt Chu Lăng đã cong lên, tầm mắt nhìn theo anh chăm chú, ánh mắt giao nhau, dấu vết cuối cùng của cơn buồn ngủ và nỗi buồn trong mắt cũng lặng lẽ phân tán.Bà cụ vừa xấu hồ vừa vui mừng, che miệng lại, đứng dậy bước nhanh ra ngoài, để lại đằng sau khônggian thân thiết của hai người. Trước khi đi đá một ánh mắt cổ vũ lại cho Hướng Nghị, còn tri kỷ kéo cánh cửa lại.Hướng Nghị bật cười, ngồi lên phía đầu giường, bọc Chu Lăng trong chăn ôm cả lên, để tựa ào lồng ngực mình, lấy bát lê ở đầu giường lại:" Ăn mau nào, chút là lạnh giờ."Tình cảnh giống như tối hôm qua, dường như Chu Lăng vẫn có chút ấn tượng, ngửa đầu nhìn anh, không nhận lấy:" anh không đút cho em sao?"Bởi vì sinh bệnh, giọng nói có phần suy yếu, so với ngày thường càng thêm mềm mại, thậm chí còn mang theo chút đáng thương. Trái tim đàn ông thô lỗ của Hướng Nghị. không có sức chống lại vẻ ngoài hiện tại của cô, rủ mắt nhìn vào mắt cô, giọng điệu cũng mềm mại theo:" Muốn anh đút hả?"Sắc mặt Chu Lăng có hơi trắng, con mắt lại cong cong, lộ ra vẻ hớn hở:" Em thích anh đút."" Bệnh cái là biết làm nũng ngay." Hướng Nghị cười nhẹ, múc một thìa nước lê, đút cho cô." Bệnh nhân đãi ngộ thật tốt mà." Chu Lăng nằm trong lòng anh, được anh đút cho hết một quả lê mà cô luôn không thích ăn, liếm liếm môi, cảm khái nói ." Vậy cũng không cần phải sinh bệnh." Hướng Nghị nói, bỏ cái bát không sang một bên, ôm cô tựa vào đầu giường.Chu Lăng nhướng nhướng mi:" Vậy là dù cho em không có sinhbệnh, anh cũng phải tận tâm tận lực chăm sóc em, biết không hả, Hướng công công?"" Biết ạ, Vương hậu đại nhân." Hướng Nghị cười hôn hôn cô sâu sắc," anh không ngại để em gọi anh là Hướng công công, nhưng em có thể thử xóa bỏ chữ cuối cùng đi."" Hử?" Chu Lăng nghĩ nghĩ, rồi lập tức cười khánh khách trong lòng anh, lườm anh một cách yêu kiều, " Nghĩ hay quá nhỉ!"Dính lấy nhau ngọt ngào một lát, Hướng công công lại hầu hạ vương hậu đại nhân của anh ấy mặc quần áo. Đồ công sở ngày hôm qua quá mỏng, Hướng Nghị tìm áo len to và quần dệt kim của mình mặc cho cô, áo khoác bên ngoài là bà nội mua cho, cho tới bây giờ cô vẫn chưa từng mặc qua đồ ngủ bằng vải nhung san hô. Trong cả người có vẻ cồng kềnh vừa buồn cười.Bà cụ đã xới xong cơm, trông thấy hai người nắm tay từ trong phòng đi ra, liền cười hết sức sâu xa.Tối hôm qua mắc bệnh đến hôn mê, nhưng vẫn mơ hồ biết bà cụ ở bên cạnh chăm sóc cô hồi lâu, Chu Lăng sờ sờ hai má, hiếm khi có chút ngại ngùng. Nếu nói ra lời cảm tạ thì ngược lại thành khách khí, cô đi tới, ôm ôm lấy bà lão nhỏ gầy hơn cô rất nhiều.Bà cụ sờ sờ đầu cô, cười tủm tỉm:" Bé ngoan, rửa mặt nhanh đi rồi ăn cơm."đi phòng tắm rửa mặt, mất mấy bước chân, Hướng Nghị cũng muốn đưa người tận nơi, thuận tiện gõ gõ cửa phòng Tiền Gia Tô, gọi hắn dậy ăn cơm.không ngờ Tiền Gia Tô đã thức từ lâu, âm thanh tràn đầy sức sống trả lời tức khắc:" Ra ngay ạ!."Hướng Nghị mở cửa bước vào, cậu đang ngồi trước máy tính, thế nhưng lần đầu tiên không phải chơi game, giao diện màu đen với các đường màu đỏ và xanh lá cây, cậu chàng này ấy thế mà đang xem cổ phiếu." Mày xem hiểu không hả?" Hướng Nghị buồn cười hỏi." không hiểu nổi," Tiền Gia Tô trả lời tự nhiên, chỉ vào cái đường cong đang tăng nào đó nói," Có điều em có thể nhìn ra được nó đang tăng lên. So với lúc đầu vẫn còn chênh lệch khá nhiều, không biết khi nào có thể tăng trở lại."Đó là giá cổ phiếu của tập đoàn Đại Nguyên, xu hướng cũng không tệ lắm, Hướng Nghị nhìn nhìn, giơ tay vỗ vỗ lên đầu cậu:" Ăn cơm."Chu Lăng từ toilet đi ra, ngồi xuống chiếc ghế mà bà cụ đặc biệt chuẩn bị riêng cho thêm một tấm đệm mềm mại. Vị trí của cô đã được bày sẵn bát đũa, bát sứ trắng màu lam hoa nhỏ, trong đó là món cháo rau củ màu sắc cực đẹp." Quá ngọt rồi! " Tiền Gia Tô nét mặt oanh liệt há to miệng tiêu diệt quả lê đưa cậu kia, vội vàng húp hai miếng cháo làm trung hòa." CHị Lăng chị xem đấy, đây cũng là nhờ ánh sáng của chị, trước kia đều là cháo trắng. Có khi nào được uống loại cháo lợi hại này đâu cơ chứ!"TRong lúc nói chuyện còn dùng ánh mắt lên án nhìn anh họ của họ.Hướng Nghị không thèm để ý đến cậu, bà cụ quở trách:" không làm mà ăn còn xoi mói cái gì hả!"Chu Lăng cười cười, cũng nói theo:" Em muốn uống không biết tự mình đi nấu sao?"Dường như Tiền Gia Tô rất kinh ngạc mở to hai mắt, rồi dằn lại ngay lập tức, làm ra vẻ như cuộc sống này không có gì là luyến tiếc:" Được thôi, được thôi, mọi người đều thiên vị anh họ, cháu đã không có địa vị trong cái nhà này rồi!"" Là ai cho mày ảo tưởng từng có địa vị hả?" Hướng Nghị bay bổng bổ một đao.Tiền Gia Tô hừ một tiếng, sụp soạp húp hết, lại đi múc thêm một bát.Vì quán triệt lời bình của bà nội " không làm mà ăn", Tiền Gia Tô cơmnước xong xuôi phủi mông mộtcái liền đi, nghe nói có mấy nhà tổ chức tiệc nhỏ mời cậu biểu diễn vào đêm ba mươi, trả thù lao cũng không tê lắm, cậu đang bận đánh giá xem nhà nào cao hơn.Dường như bà cụ cũng cố ý để lại không gian cho vợ chồng son, thật sự không cần người khác phải đicùng, một mình tự đi xuống lầu tản bộ.Hướng Nghị rửa bát trong phòng bếp, Chu Lăng ôm lấy lưng anh từ phía sau, mặt dán lên tấm tưng dày rộng của anh.Hai người đều không nói gì, nhưng không có khoảnh khắc nào thoải mái hơn bây giờ.Rửa bát xong, hai người cùng nhau đi ra khỏi phòng bếp, Chu Lăng kéo tay anh, hỏi:" Hôm qua anh đi đâu vậy? Nguyên một ngày không nhận điện thoại của em, cũng không trả lời tin nhắn."" Gặp một người bạn." Hướng Nghị không muốn nói quá nhiều, muốn mập mờ cho qua.Chu Lăng lại nhạy bén đoán ra:" Có quan hệ với bản ghi chép giao dịch anh đưa đến công ty cho em sao?"Giấu cũng không giấu được, Hướng Nghị đành phải gật đầu thừa nhận.Chu Lăng khẽ nhíu mày lại, nhìn anh chăm chú một lúc lâu, bỗng dưng buông một câu không đầu không đuôi:" anh sẽ không phải vì cái này mà bán thân rồi chứ? Hôm qua hình như đã uống rất nhiều rượu, hôi kinh khủng.""Nghĩ cái gì thế hả." Hướng Nghị cười rộ lên, tay búng lên trán cô," Mắt còn không mở ra nổi, mũi vẫn thính thế nhỉ."" Nhắm mắt lại em cũng biết là anh nhé." Chu Lăng đứng không nổi, kéo anh về phòng ngồi, tìm tư thế thoải mái dựa vào người anh.Hướng Nghị lấy tay mò ra một cái điện thoại di động, đưa cho Chu Lăng:" Hôm qua em rơi ở trên xe."Điện thoại di động không ở trên người cô, buổi sáng anh đặc biệt đi lên xe tìm một chút, tìm thấy trênghế ngồi.Chu Lăng nhận lấy, màn hình tự động sáng lên, đã có mấy chục cuộc gọi nhỡ, vô số tin nhắn. Tin tức nhiều như vậy vừa xem liền đau đầu, cô lướt lướt qua loa, chọn trả lời mấy cái, cuối cùng gọi điện lại Đinh Y Y.Hướng Nghị biết ý tránh mặt, anh ra khỏi phòng, điện thoại bên này đúng lúc nhận máy, trong điện thoại Đinh Y Y đã gào lên:" Bà cô ơi, cậu làm tớ sợ muốn chết! Chuyện ngày hôm qua là thế nào hả, tớ xem tin tức mới biết chuyện trên weibo, lại là Bùi Hi Mạn giở trò quỷ hả?"" Giờ đã đối phó được rồi." Chu Lăng đáp" Vậy sao cậu không nhận điện thoại của tớ hả? Tớ sốt ruột đến độ gọi điện thoại mắng Thời Tuấn bên kia cậu biết không!" Đinh Y Y tức giận. Phải biết rằng cô và Chu Lăng cùng chung mối thù nhiều năm như vậy, trước nay đối với Thời Tuấn đều lạnh lẽo hờ hững cực kỳ khinh bỉ, chủ động gọi điện thoại cho anh ta cảm giác đã mất hết mặt mũi.Chu Lăng mỉm cười:" Tớ ở chỗ Hướng Nghị này, điện thoại di động để ở trong xe. "Bên kia im lặng vài giây:" Nhà anh ấy?"Chu Lăng" ừm" một tiếng." Lúc này cậu đã hiểu rõ rồi hả?" Đinh Y Y hỏi.Chu Lăng hiểu ý cô ấy, đứng lên, đi đến phía trước cửa sổ, kéo toàn bộ rèm cửa ra. Ánh nắng ấm áp trà vào, bên ngoài cửa sổ là khoảng đất trống phía sau nhà, mấy đứa bé mặc áo dày đang chơi trò nhảy dây thun vô cùng náo nhiệt.Từ hôm qua đến giờ, nói đúng ra là từ sau hôm nói chuyện qua lại với Đinh Y Y ở bệnh viện, ngay sau đó nhảy ra chuyện weibo, nhốn nháo hoảng loạn, Chu Lăng căn bản không có thời gian mà tự hỏi lại lòng mình vấn đề này.Nhưng giờ phút này Đinh Y Y đề cập lại lần nữa, chỉ hai ngày ngắn ngủnmà thôi, tâm tình của cô dường như có hơi không giống nữa rồi." không biết nữa, dù sao thì -------" Chu Lăng khẻ thở dài một tiếng, dựa vào cái bàn chỉ có vài cuốn sách và đồng hồ báo thức, bên tai có thể nghe rõ được tiếng cười ở tầng dưới. cô cúi đầu, cầm chiếc đồng hồ đặt trên cuốn sách, để trong tay ngắm nhìn." Có chút muốn gả rồi." cô nói bằng giọng cực nhẹ.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro