Chương 10

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Trời bên ngoài đã tối, cửa phòng đóng chặt cuối cùng cũng bị đẩy mở, Diệp Lâm Anh ôm Thuỳ Trang đi ra ngoài.

Thuỳ Chi theo bản năng giương mắt nhìn, đâm vào tầm mắt cô ta là sự đánh giá của Diệp Lâm Anh, sau đó ánh mắt lại quét đến thân hình nhỏ nhắn bị áo khoác bọc kín mít nằm trong lồng ngực Diệp Lâm Anh.

Diệp Lâm Anh nhìn dương vật dựng đứng nằm dưới háng Thuỳ Chi, trào phúng cười một tiếng, vệ sĩ bên ngoài nhanh chóng đẩy cửa đi vào cởi trói cho Thuỳ Chi, sau đó lôi cô ta rời đi.

Khi đi qua bên người Diệp Lâm Anh, Thuỳ Chi nhìn thấy một bàn tay từ trong áo khoác trượt ra ngoài, chỉ thấy trên cổ tay trắng nhợt kia có hai vòng tròn xanh tím, mu bàn tay chi chít dấu hôn và dấu cắn, đỏ tím một mảng trông rất đáng sợ.

Thuỳ Trang lại một lần nữa bị mang về nhà họ Nguyễn, Diệp Lâm Anh đặt người nằm trên giường, yên lặng lấy từ trong tủ ra một bộ dây xích, buộc vào cổ chân Thuỳ Trang rồi cột ở đầu giường, làm như vậy còn chưa đủ, cô lại cầm một cái vòng cổ làm bằng lông nhung màu đen, cẩn thận đeo nó vào cổ Thuỳ Trang.

Da của Thuỳ Trang rất trắng, tôn lên chiếc vòng cổ màu đen trông rất xinh đẹp cao quý. Nhưng vòng cổ kia trên thực tế chính là máy định vị, nếu Thuỳ Trang đi ra khỏi phạm vi quy định, cái vòng này sẽ tự động phóng điện.

Bởi vì lần trước Thuỳ Trang chạy trốn cho nên sau khi trở về Diệp Lâm Anh cũng không đến công ty nữa, mấy ngày nay đều nhốt Thuỳ Trang ở trong phòng ngủ làm tình, mỗi lần rót tinh dịch xong lại dùng gối đầu lót dưới mông của Thuỳ Trang, đảm bảo tinh dịch đều ở trong cơ thể của nàng.

Thuỳ Trang thật sự rất sợ bị Diệp Lâm Anh làm chết trên giường, cho nên nàng ép buộc mình phải học được cách lấy lòng khi Diệp Lâm Anh mất khống chế, thuận theo ý Diệp Lâm Anh, tuy rằng vẫn rất đau đớn, nhưng thi thoảng cũng sẽ có lúc được nghỉ ngơi.

Thuỳ Trang ngồi ở trên ghế, bụng nhô cao, trên người mặc chiếc váy mà Diệp Lâm Anh đặc biệt đặt may cho nàng, nửa người dưới trần truồng, ngay cả quần lót cũng không được mặc.

"Đang nhìn vậy?" Diệp Lâm Anh không một tiếng động đứng phía sau Thuỳ Trang, cô cúi thấp đầu ngửi ngửi phía sau cổ Thuỳ Trang, một bàn tay đặt lên bụng Thuỳ Trang khẽ xoa.

"Ưm..." Thuỳ Trang cảm thấy thẹn mà cắn môi, vô cùng chán ghét cái cơ thể dâm đãng này của mình, nhưng nàng cũng chỉ có thể nặng nề thở dốc, ngoan ngoãn dụi đầu vào cổ Diệp Lâm Anh,"Đang nhìn hoa bên ngoài"

Ngón tay thon dài của Diệp Lâm Anh linh hoạt chui vào trong váy, chạm vào huyệt nhỏ vẫn còn mềm mại, nhẹ nhàng xoa nắn.

Một tay Diệp Lâm Anh vòng qua nách của Thuỳ Trang, bế người lên, rồi tự mình ngồi xuống ghế, để Thuỳ Trang tách hai chân ngồi ở trên đùi mình.

Cô thậm chí còn hỏi: ", những loại hoa , nói cho ông biết nào."

"Ưm.... ..... cẩm chướng...... ưm a.... hoa nhài...."

Hai tay Thuỳ Trang bám vào bả vai của Diệp Lâm Anh, trên mặt chậm rãi nổi lên một màu đỏ hồng, ngay cả hô hấp cũng bắt đầu dồn dập.

Diệp Lâm Anh một bên hôn cắn tuyến thể của Thuỳ Trang dụ dỗ nàng phóng thích pheromone, một bên cắm ngón tay vào trong hoa huyệt, dùng lòng bàn tay cọ xát qua những điểm mẫn cảm, sau đó cắm thêm bốn ngón tay vào rồi lại rút ra, Diệp Lâm Anh vẫn luôn dùng lực mạnh khiến cho hoa huyệt mỗi lần bị cắm vào đều ứa ra nước, một lượng lớn nước dâm chảy dọc theo ngón tay Diệp Lâm Anh chảy vào trong lòng bàn tay.

"Còn nữa?"

"Ưm... hoa, hoa quỳnh.... Nhẹ chút.... Nhẹ chút.... Chồng ơi..."

Giọng nói của Thuỳ Trang cũng pha lẫn vài phần tình dục trong đó, nàng vô thức kéo dài âm cuối khiến nó giống như kẹo bông gòn, nhão nhão dính dính, ngọt đến mức đâm xuyên qua tim Diệp Lâm Anh.

" cưng thật ngoan." Hô hấp của Diệp Lâm Anh nặng nề, cô gấp gáp chờ không nổi mà lấy dương vật đã căng đến phát đau ra, nhắm ngay miệng huyệt lầy lội kia phụt một tiếng cắm đi vào.

"Ưmm!" Thuỳ Trang giống như bị kéo căng ra, hô hấp ngưng trệ trong hai giây, đôi mắt mở to, nước mắt cứ như vậy dọc theo má chảy xuống dưới, rất nhanh đã bị Diệp Lâm Anh liếm đi.

"Đầy quá... ưm... chồng ơi... quá căng... lui ra ngoài một chút đi..." Nàng ngước đôi mắt ngấn nước mang theo ý cầu xin nhìn Diệp Lâm Anh, trong lòng vừa cảm thấy đau khổ vừa sợ hãi.

"Nếu lui ra, nước dâm của cục cưng sẽ chảy ra ngoài mất." Diệp Lâm Anh giữ eo Thuỳ Trang, bắt đầu đụ cái huyệt non nớt kia.

Hai cánh tay trắng nõn của Thuỳ Trang giống như rắn nước ôm lấy cổ Diệp Lâm Anh, cơ thể nảy lên theo từng cú thúc, tầm mắt mơ hồ: "Ha...a... không, sẽ không... chậm một chút... em, em theo không kịp."

Côn thịt của Diệp Lâm Anh vừa dài vừa to, xuyên qua từng lớp thịt mềm chui sâu vào bên trong, miệng huyệt mấp máy ôm chặt lấy thân dương vật, gian nan nuốt vào. Thịt mềm non ấm áp nhịp nhàng mút côn thịt, nước dâm nhanh chóng chảy ra thấm ướt huyệt đạo.

"Ưm... tuyệt quá... chồng ơi..." Diệp Lâm Anh nghe thấy tiếng rên rỉ của Thuỳ Trang ở bên tai mình, dưới háng lại dùng lực càng mạnh hơn, dường như đang tát vào cái huyệt nhỏ lẳng lơ kia, miệng huyệt bị kéo căng hết cỡ, thịt mềm non hồng bên trong bao lấy thân côn thịt, sướng đến mức khiến cô phải hít vào một hơi.

" ngoan, cái đó của em thật giỏi, làm cho chồng em rất thoải mái, thật muốn cứ như vậy cắm bên trong." Tính chiếm hữu đã ăn vào trong xương máu của Diệp Lâm Anh không có cách nào áp chế được, cô ôm chặt lấy Thuỳ Trang gầy yếu, tay đặt ở trên eo và mông không ngừng cọ xát.

Có lẽ do bị Diệp Lâm Anh xoa nắn nhiều lần, mông và ngực của Thuỳ Trang cũng to lên không ít, bình thường mặc váy cũng có thể nhìn thấy những đường cong uyển chuyển này.

Thuỳ Trang sợ phải nghe những lời nói tục tĩu phát ra từ Lisa trong lúc làm tình, nàng lại càng sợ hãi tính cách nói là làm của Diệp Lâm Anh, thật sự muốn cắm dương vật mãi ở trong hoa huyệt không rút ra, âm thanh run rẩy, nức nở nói:

"Không... không được...sẽ hỏng... huyệt nhỏ lẳng sẽ hỏng mất... ưm..."

"Sẽ không hỏng, nào dễ dàng hỏng được chứ." Diệp Lâm Anh ngậm lấy vùng da xung quanh tuyến thể yếu ớt, hàm hồ nói:"Bị chồng đụ nhiều lần vậy rồi vẫn còn khít như thế, nghĩa cái lỗ dâm đãng này để chồng em đụ, dùng làm vỏ đựng cho dương vật của chồng em."

"Nhưng... nhưng .... Khó chịu... ha... thật khó chịu..."

Côn thịt chọc vào tất cả các ngóc ngách bên trong, mang đến từng cơn khoái cảm mãnh liệt, giống như cơn mưa rào dội ướt cả người Thuỳ Trang, đầu óc nàng mơ màng cố gắng hết sức dùng lời nói cò kè mặc cả, nhưng cái miệng phía dưới lại ngoan ngoãn nuốt ăn dương vật.

Diệp Lâm Anh bị dáng vẻ của Thuỳ Trang mê hoặc, trong lòng đầy ngọt ngào, tư thế ngồi trên ghế không thể dùng hết toàn lực vì vậy cô bế Thuỳ Trang lên, đè Thuỳ Trang ở trên cửa sổ mà đụ.

"Được rồi, không làm như vậy, huyệt nhỏ của cưng sẽ chịu không nổi." Diệp Lâm Anh phóng ra pheromone, mùi hương nồng nặc xông vào trong khoang mũi Thuỳ Trang.

Thuỳ Trang gần như bị đóng đinh vào côn thịt lớn, khiến nàng có một loại ảo giác bị đâm xuyên qua, thế nhưng Diệp Lâm Anh thậm chí còn chưa đụ mở khoang sinh sản của nàng, mà chỉ đâm rút ở bên ngoài huyệt đạo.

"Ưm...cho, cho chồng... đụ huyệt... ưm ha... chồng không, không đút... cặc... ha... vẫn luôn cắm trong... a... căng quá..."

Diệp Lâm Anh ôm chặt lấy Thuỳ Trang, quần áo trên người cô chỉ hơi xộc xệch, còn váy trên người Thuỳ Trang đều bị tốc lên đến eo.

Từ ngày đó tới nay, Thuỳ Trang được Diệp Lâm Anh nuôi dưỡng rất tốt, sắc mặt đều trở nên hồng hào, màu môi vốn dĩ trắng bệch hiện tại đầy đặn đỏ tươi, thân hình cũng không còn gầy gò, mà thay vào đó là một tầng thịt mềm, sờ lên còn thoải mái hơn so với chiếc váy mà Thuỳ Trang đang mặc.

Diệp Lâm Anh nghĩ, Thuỳ Trang chính là yêu tinh bị cô dùng tinh dịch tưới ra, vừa ngây ngô vừa dâm đãng.

"Kéo váy lên." Diệp Lâm Anh cách lớp áo liếm một cái lên bầu vú đang nhô cao của Thuỳ Trang.

"Ưm..." Hai tay Thuỳ Trang run rẩy rời khỏi cổ Diệp Lâm Anh, lưng dựa vào cửa sổ lạnh lẽo, kéo váy lên đến tận xương quai xanh.

Bầu vú mềm mại đỏ hồng, đầu vú trông như những viên kẹo màu hồng được rải trên chiếc bánh sữa, giống như hai chiếc bánh bao hấp trắng ngần, khiến cho sự ham muốn tình dục của Diệp Lâm Anh tăng vọt.

Diệp Lâm Anh ngậm lấy vú của nàng, đầu vú hồng hào bị mút thành màu đỏ tươi, tròn trịa, cô còn cố ý dùng răng nanh cắn một cái, hàm răng bén nhọn cọ qua đầu vú mẫn cảm khiến cho Thuỳ Trang ưỡn người về phía trước, khóc càng thêm lợi hại hơn, hai tay nàng vô thức buông váy xuống, ôm lấy đầu Diệp Lâm Anh, nức nở: "Không cần... không cần cắn... chồng ơi... Ưm a.. em đau..."

Nhưng Diệp Lâm Anh hoàn toàn không nghe thấy, cô vùi đầu vào bộ ngực mềm mại thơm tho của Chaeyoung, say sưa ăn hai bên vú, dùng sức mà bú mút, đồng thời dương vật ở phía dưới cũng không ngừng đụ hoa huyệt ẩm ướt, liên tục đâm vào miệng khoang sinh sản đang khép kín.

Thuỳ Trang bị khoái cảm và đau đớn bức đến mức ô ô khóc lớn, thậm chí còn không thể phân biệt được hình ảnh trước mắt là thật hay giả, nàng yếu ớt ôm lấy đầu Diệp Lâm Anh, váy rơi xuống dưới che kín đầu Diệp Lâm Anh.

Diệp Lâm Anh bú xong vú bên này lại bắt đầu chơi vú bên kia, cho đến khi cả hai bên đều sưng tấy lên cô mới miễn cưỡng nhả ra. Thuỳ Trang đẩy Diệp Lâm Anh: "Không muốn.... đau lắm.... Ưm a....." Núm vú bị trầy da lộ ra ngoài không khí, chỉ cần một chút đụng chạm nhỏ cũng cảm thấy đau, đừng nói là cọ vào quần áo của Lisa.

Bên dưới là tiếng bạch bạch do thân thể va chạm với nhau, xen lẫn trong tiếng khóc nức nở của Thuỳ Trang nện vào lỗ tai Lisa, trong lòng cô như trào ra một làn sóng thoải mái:

"Chồng thổi sẽ không đau nữa, nhé?"

"Đừng... ưm... nhẹ chút... đừng đâm... đâm khoang sinh sản...ha..."

Huyệt đạo đã tràn đầy nước dâm trơn tru mà tiếp nhận dương vật lớn, nước dâm còn dính ở trên thân côn thịt, mỗi khi rút ra cũng kéo theo một chút thịt mềm và nước dâm ào ạt chảy ra ngoài.

Diệp Lâm Anh cố chấp dùng quy đầu chọc vào miệng khoang sinh sản, vốn dĩ Thuỳ Trang còn đang chìm trong khoái cảm mãnh liệt, bụng đột nhiên truyền tới đau đớn, sắc mặt nàng trắng bệch, dùng tay đẩy Diệp Lâm Anh ra: "Không muốn, không muốn làm nữa, bụng em đau quá...."

Bụng dưới đau dữ dội khiến cho Thuỳ Trang không nói lên lời, nàng khó chịu ôm lấy bụng, đứt quãng nói: "Em đau... Lâm Anh... đau quá..."

Thấy vậy, Diệp Lâm Anh vội vàng rút dương vật ra ngoài, ôm Thuỳ Trang lên trên giường, lấy di động gọi điện cho bác sĩ tới.

" con đừng sợ, chồng sẽ gọi bác tới nhanh thôi." Diệp Lâm Anh hoảng hốt, nắm lấy tay Thuỳ Trang trấn an mà hôn xuống trán nàng.

Thuỳ Trang nghiêng người đi, cảm thấy trái tim mình đau nhói.

Diệp Lâm Anh vén những sợi tóc trên trán Thuỳ Trang lên, phóng ra pheromone để trấn an nàng, nhưng thấy Thuỳ Trang vẫn còn đau, cô cắn răng cởi cúc cổ áo xuống, cúi đầu để lộ ra tuyến thể trước mặt Thuỳ Trang.

"Đau thì cứ cắn chị đi."

Thuỳ Trang đau đến mức hai mắt chỉ thấy một màu trắng xoá, nàng yếu ớt nhìn đi chỗ khác.

Bác sĩ rất nhanh đã tới, may mắn thay cô ta là Beta, bằng không nếu ngửi được mùi pheromone trong phòng không biết sẽ thành dáng vẻ gì.

Sau khi cẩn thận kiểm tra xong một lần, lại cho Thuỳ Trang uống thuốc, đến khi nàng đã ngủ say, Diệp Lâm Anh mới gọi bác sĩ ra ngoài.

"Rốt cuộc em ấy bị làm sao vậy?" Quanh người Diệp Lâm Anh rét lạnh, ánh mắt lộ ra vẻ hung ác, như thể chỉ cần bác sĩ nói ra điều gì không nên nói, giây tiếp theo sẽ bị khiêng xuống mồ.

Bác sĩ nhìn Diệp Lâm Anh nói: "Nguyễn tiểu thư mang thai đã được một thời gian rồi, nhưng thể của ấy không tốt, ngài La nên tiết chế một chút trong khoảng thời gian này, ít nhất cũng phải năm tháng."

Sau khi bác sĩ dặn dò xong liền vội càng rời đi.

Diệp Lâm Anh đứng ở ngoài cửa, trong lúc nhất thời không biết nên phản ứng thế nào.

Thuỳ Trang mở mắt ra, thấy bầu trời bên ngoài cửa sổ đã tối đen, mà Diệp Lâm Anh ngồi ở mép giường, vẻ mặt vui mừng không kìm nén được.

" cưng, chúng ta con rồi." Cô nói.

Thuỳ Trang sửng sốt: "Chị ý ?"

"Em mang thai." Diệp Lâm Anh sờ trán của Thuỳ Trang, lặp lại một lần nữa, "Em mang thai rồi."

Đầu óc Thuỳ Trang đột nhiên trở nên trống rỗng, nàng lại thật sự mang thai đứa con của kẻ phạm tội hiếp dâm, đứa trẻ này chính là sản phẩm không nên có!

Diệp Lâm Anh thu hết biểu tình của Thuỳ Trang vào đáy mắt, nội tâm âm u trong nháy mắt được thoả mãn, cô cong môi, hôn xuống khóe miệng Thuỳ Trang một cái: "Cục cưng thật ngoan, xem ra nơi đó chứa tinh dịch của chồng em đến rất tốt."

///////////////////////////////////////////////////////////////////
chap này ngôn từ hơi thô tục nhe quí dị, tết kèo nhậu quá chài nên edit hơi trễ. Thông cảm cho tớ nhe😞

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro