Chương 11. Đã lâu không gặp

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Trước hội quán Doanh nhân, Thiên Ái cũng vừa mới tới, hôm nay cô mặc một chiếc đầm hông nhạt rất ngọt ngào. Trên người không nhiều món trang sức, nhưng mỗi một món đều có giá trị không nhỏ, nhìn tổng thể rất xinh đẹp rất hài hoà.

Thiên Ái dù là thiên kim tiểu thư danh gia, nhưng từ nhỏ rất ít khi xuất hiện trước các sự kiện làm ăn kinh doanh của gia đình. Cô lại rất ngoan ngoãn học tập, lớn lên vì Hoắc phu nhân không nỡ xa con gái nên cô cũng vui vẻ học đại học trong nước mà không đi du học như anh trai, cô càng không tụ tập như những tiểu thư thiên kim khác. Thời gian rãnh, Thiên Ái thường cùng anh trai đi cưỡi ngựa, có khi đến trường đấu súng chơi giả chiến, cùng ông nội đi chùa khắp nơi, cùng Hoắc phu nhân làm từ thiện. Nên trong giới giải trí, rất ít người biết gia thế hiển hách của cô, bọn họ đều nghĩ cô có kim chủ bao dưỡng. Trước những tin đồn đó, Thiên Ái đều luôn mặc kệ, họ biết gia thế cô cũng được, không biết cũng được, suy nghĩ là của thế gian không thể ngăn cản họ ngừng suy nghĩ được.

"Anh, Du Du, ở đây" – Thiên Ái lên tiếng gọi.

"Cậu đến lâu chưa?" – Cậu cười, hỏi.

"Không lâu, vừa mới đến, chúng ta cùng vào"

Vào phòng bao, đã có không ít người xuất hiện, mọi người nói chuyện không ngớt.

Vì là người trực tiếp làm việc trong dự án, nên khi cậu vừa xuất hiện, đạo diễn Trần, cùng chế tác Mã đã lên tiếng chào hỏi:

"Cậu Hứa, cậu đến rồi sao, chúng tôi lẫn luôn nhắc cậu" – Đạo diễn Trần hào sảng cười nói.

"Đạo diễn Trần chào ông, hôm nay tới trễ, thất lễ rồi" – Cậu hoà nhã nói

"Không sao, không sao, cậu tới xem như đã nể mặt chúng tôi" – Chế tác Mã nói

"Đến, giới thiệu với mọi người đây là tổng giám đốc của chúng tôi, Hoắc Phong tiên sinh. Boss đây là Trần đạo diễn cùng Mã giám chế" – Tiểu Du cười cười nói nói giới thiệu với Hoắc Phong.

Được gặp ông chủ lớn đứng sau đầu tư phim của bọn họ, bọn họ càng ra sức chào đón: "Ông chủ Hoắc, xin chào, xin chào"

Hoắc Phong cười như không cười nói: "Đạo diễn Trần, giám chế Mã khách khi rồi."

Đúng lúc đó, một bàn tay vỗ lên vai Hoắc Phong: "Ông chủ Hoắc, đã lâu không gặp nha"

Hoắc Phong quay lại thì thấy Mục Dương Thành, mới bỏ nhẹ sắc mặt dễ coi, nói: "Tôi làm sao dám nhận từ "ông chủ" của Mục thiếu gia nha"

"Mẹ nó, cậu vẫn là độc miệng có tăng không giảm" – Mục Dương Thành cười cười nói.

Đạo diễn Trần cùng Mã giám chế vô cùng ngạc nhiên. Gần đây trợ lý Hứa lấy tài lực của Hoắc thị ra đầu tư mà điều kiện tiên quyết là Thiên Ái phải được phiên nhất, thêm nữa cô diễn viên còn lại là Tư Đồ Hạ ỷ vào kim chủ Mục gia cũng luôn miệng nhắc đến vấn đề này khiến cho bên sản xuất, chế tác vô cùng đau đầu. Họ cứ tưởng 2 nhà đầu tư này vì để tiểu tình nhân được vui nên muốn tranh phiên vị gây gắt, hôm nay nếu làm không tốt còn có thể gây nên cục diện khó giải quyết, mất lòng cả hai nhà đầu tư. Khổ thân họ bàn bạc thương lượng để làm hài hoà cả hai bên suốt mấy ngày liền.

Nhưng bây giờ là tình hình gì đây, nói không quen thì không giống lắm, nhưng nói họ quen biết, thì tại sao lại đối đầu nhau như vậy? Vì mỹ nữ có phả cái gì gọi là hoà hảo thương nhân cũng không cần?

"Hahaha, hai vị là có quen biết nhau sao? Quá tốt, quá tốt Hoắc tiên sinh, Mục thiếu gia chúng ta là dễ dàng nói chuyện rồi" Chế tác Mã lên tiếng.

"Chúng tôi là bạn đại học nha" – Mục Dương Thành nói "Ông chủ Hoắc, cậu nói xem chúng ta bằng tuổi nhau tại sao người khác gặp cậu lại kêu tiên sinh, còn gặp tôi thì kêu thiếu gia, có phải tôi thiếu đứng đắn không?"

"Anh Dương Thành, là người ta khen anh trẻ trung soái khí, còn anh trai em sắp thành ông cụ già rồi" – Thiên Ái đột nhiên lên tiếng.

Hoắc Phong mặt đầy hắc tuyến, còn Mục Dương Thành thì ha hả cười.

Đạo diễn Trần, cùng giám chế Mã lần nữa hồn bay phách lạc. "Anh trai" cô ấy gọi Hoắc Phong là anh trai, cô ấy không phải tiểu tình nhân của Hoắc Phong mà là em gái sao? Còn tin gì chấn động hơn không?

Tiểu Du đứng bên cạnh nhìn biểu tình của mỗi người cảm thấy vô cùng thú vị, trăm ngàn biểu tình cái gì cũng có khiến cho không khí trở nên vô cùng mắc cỡ.

"Đúng, đúng tiểu Ái của chúng ta vô cùng hiểu ý người nha" – Mục Dương Thành vẫn cười chưa ngớt mà nói: "Mục tiên sinh, chúng ta cùng vào, vào thôi, hahaha"

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro