Chương 6

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

-Fourth- (như này là tui sẽ kể theo ngôi I ná)

Tuy đang họp ở công ty nhưng mà trong đầu lại toàn là hình bóng của thằng nhóc ấy. Ôi! Cái cách mà nhóc Gem hôn tôi lúc say nó tuyệt lắm đấy.

Thật ra thì đó giờ tôi chỉ toàn giả say thôi. Một người như tôi thì dễ gì mà say cho được. Mẹ nó, thằng nhóc ấy cứ kiềm chế lại rồi toàn tự thủ thôi, sao không nhào lại làm này làm nọ để tôi có cớ kéo nó vào mà "làm" cơ chứ? Nghĩ tới cái cảnh mà nhóc ấy nằm dưới thân tôi rên rỉ cầu xin thì tôi lại nóng hết cả người. Khó chịu thật đấy!

Nhớ lại cái mặt nó lúc sáng khi nghe rằng tôi không đến đón thật mắc cười, cứ như con chó bị bỏ rơi ấy. Cái tóc thì thả mái cộng thêm cặp kính nữa, nhìn ngố tàu vãi mà bảo vuốt tóc lên tháo kính ra thì lại không chịu. Chắc là tôi chiều nhóc đó quá nên là nhóc hư rồi. Nuôi 3 năm trời tốn cơm gạo mà vẫn chưa có đồng lời nào bỏ túi cả. Nhóc Gem hình như quên mất mình là con nợ rồi thì phải... Phải phạt thật nặng mới được, phải làm cho nhóc nhớ ra bản thân mang trên người món nợ lớn như thế nào, phải khiến cho nhóc con ấy không xuống nổi giường mới thỏa mãn Nattawat.

Chắc là hôm nay tôi sẽ tranh thủ để về đón nhóc ấy thôi. Nhìn cái mặt như đưa đám ấy thực sự chịu không nổi mà, phiền phức!

"Được rồi, ngừng lại đi! Về làm lại bản kế hoạch mới rồi nộp cho giám đốc kiểm duyệt. Làm ăn chả ra cái giống gì cả. Nhức hết cả đầu."

Nãy giờ ngồi nghe một đám nhân viên triển khai kế hoạch kinh doanh mới mà nhức đầu. Không có tầm nhìn, không có đầu tư, hoạch định không rõ ràng, tổ chức lỏng lẻo, điều khiển, kiểm soát thì yếu kém. Đến lúc lọc lại cái bộ máy này rồi.

"Phải chi giờ có thằng nhóc đó ở đây thì hay biết mấy, nhớ nó quá đi."

----------------------------------------------------------
-Gemini-

Hôm nay anh ta không đón tôi thật đấy à? Mọi lần dù có bận thì vẫn đến đón cơ mà? Anh ta có người mới sao? Hay là anh ta thấy mình hết giá trị rồi? Anh ta hết thương mình rồi sao?

"Ay shiaaaaa!''

Khó chịu quá đi mất, từ sáng tới giờ trong đầu tôi toàn là những thứ linh tinh về anh ta thôi. Anh ta không đến đón tôi thật kìa.

Bây giờ là ra chơi nhưng tôi chẳng có tâm trạng đi xuống căn tin chút nào. Giờ cứ nằm trên lớp đợi tới lúc vào học thôi.

"Nhớ anh ấy quá..."

Anh ta nhiều lúc dễ thương lắm ấy! Nhất là lúc say xỉn, cái ánh mắt long lanh ấy như chứa cả ngân hà nhìn thẳng vào mắt tôi làm tôi chỉ muốn giữ cho riêng mình, không muốn ai nhìn thấy nó cả. Ngân hà ấy là của tôi và anh ta cũng vậy!

-----------------------------------------------------------

Đều là người có tình vậy mà lại chẳng ai dám bước lên, không lùi cũng không tiến, cả hai cứ như vậy mà cách nhau một khoảng trống, khoảng trống mang tên "mập mờ".

Cứ mãi độc thoại nội tâm mà Gemini ngơ ngác không chú ý đến trước mặt mình có một nhóm người đang cầm ca nước bẩn bước đến ý định hất vào người cậu, nhưng may là Gem đã phát hiện sớm một nhịp né đi nên chỉ bị ướt một mảng áo.

"Chậc! Ẩm ướt khó chịu thật đấy, thằng nào đây?"

Nhìn kỹ Gemini nhận ra Rayan- kẻ cầm đầu nhóm người đó, là con nhà giàu và gia đình đang có một hợp đồng với công ty của Fourth nên là cậu ta lại càng láo toét hơn. Ỷ rằng bản thân mình có người chống lưng mà huênh hoang, ra vẻ. Chỉ là xui xẻo bị mù nên không biết người luôn ở phía sau Gemini là ai.

Vẫn cái thói hay bắt nạt kẻ yếu, từ cấp 2 lên đến đại học vẫn không bỏ được. Rayan học cùng cậu năm cấp 2, ngày ngày đến lớp đều coi việc bắt nạt Gemini làm niềm vui, hắn hay đánh cậu và giễu cợt về mẹ cậu. Gemini tức lắm, muốn đánh nhưng lại không làm được gì... Và đó là trước đây, quá khứ thì không giống hiện tại bởi hiện tại Gemini chính là không sợ trời, không sợ đất, chỉ kiêng dè với cái người ở nhà kia thôi.

"Này thằng mồi côi! Lâu ngày không gặp mà mày vẫn hèn như xưa nhỉ?"

"...."

"Vẫn như ngày đó sao??? Hahaha, vẫn như con chó vậy. Mà sao chó thấy chủ lại không vẫy đuôi mừng vậy chứ??"

"...."

"Mày câm rồi hả? Sao tao hỏi mày không trả lời?"

"Mày là cái thá gì mà tao phải trả lời."

"Mẹ mày thằng chó. Mày muốn chết sao hả?"

Cậu mới nói một câu nói mà thằng Rayan đã nhảy cẫng lên rồi, nóng tính thật đấy.

"Muốn gì thì bay vào đây."

Gemini thành công chọc điên con chó dại trước mặt. Rayan giơ tay đấm thẳng vào mặt Gemini một cái thật mạnh. Fourth mà thấy chắc là sẽ xót lắm đây, gương mặt ấy em nâng niu như bảo vật chỉ hận không thể đem ra ôm giữ 24/24 bên cạnh vậy mà lại có kẻ không biết điều ra tay làm nứt nó ra.

Khóe miệng Gemini chảy máu rồi, cặp kính cũng đã văng ra sàn, cậu chẳng nhịn nữa mà lao vào đánh thằng Rayan bầm dập hết cả, thiếu chút nữa thôi là gọi cấp cứu đưa thẳng vào phòng ICU.

Kết quả là cả hai bị mời hết lên văn phòng và phải gọi phụ huynh lên để giải quyết. Nhưng Gemini làm gì có phụ huynh, cậu chỉ có Fourth thôi...

"Anh ta liệu có tức giận rồi đuổi mình đi không?" - Gemini bình thường tự tin là thế nhưng thực sự sâu trong lòng vẫn luôn mang một nỗi sợ hãi, sợ bị "bỏ rơi". Cậu lại nhớ về cái đêm mưa hôm ấy, cái đêm ba cậu say bê bết về nhà rồi lôi mẹ cậu ra mà đánh đập giải tỏa, Gemini kêu gào khàn cổ cũng không ai để ý đến giúp cậu. Mẹ sợ Gemini bỉ tổn thương nên giữ cậu trong phòng tắm quyết không cho ba cậu đụng vào cậu. Cho tới khi ba cậu thỏa mãn cái cơn khó chịu khi say mà lê lết vào phòng ngủ thì cậu mới bò ra được, siết chặt cái xác bị đánh đập dã man đã sớm lạnh đi của mẹ, Gemini năm ấy vừa tròn 12 sợ hãi run rẩy đến ngất lịm đi...
.
.
.
Bên Fourth lúc này vừa nghe được tin Gemini đánh nhau bị mời lên phòng, đang trên phòng giám sát của NFF mà bỏ ngang nhanh chân chạy ra xe để đến ngay xem tình hình của cậu.

"Thằng nào lớn gan mà đánh nhóc đó vậy chứ? Tao qua tao thiến cho nín đẻ hết."

Mỏ hỗn của em lại được dịp phát huy rồi.
.
.
.
.
Gemini bây giờ đang phải nghe những lời lẽ ngang như cua của mẹ con nhà thằng Rayan. Lúc đánh thì hăng lắm nhưng mà bây giờ chỉ dám ngồi nghe thôi, bởi vì cậu sợ làm lớn chuyện thêm, sẽ không còn cách nào để cầu xin lại chút hơi ấm từ Fourth nữa.

"Đúng là cái loại mất dạy mà, mẹ mày không dạy mày thì để tao dạy mày!!"

Bà ta đứng lên, hùng hổ định đi lại đánh cậu thì ngay lúc đó đã có một cái bạt tay đánh thẳng vào mặt làm bà ta choáng váng mà ngã ngửa ra đất. Vừa định mờ miệng ra chửi thì đã phải nhín họng vì thấy rõ người trước mặt là ai.

"Ng-ngài Nattawat"

Gemini cũng rất bất ngờ vì không nghĩ rằng Fourth sẽ đến.

"Bà nói ai không dạy thằng nhóc này?"

Bà ta cứng họng rồi, nhìn Fourth bây giờ đáng sợ cực kì, chọc nhầm ổ kiến lửa rồi con quỷ già ơi.

"Chỗ này cậu giải quyết đi. Còn nhóc đi theo tôi." - Fourth quay sang nói với thuộc hạ của mình rồi nắm tay kéo Gemini thằng ra xe.
.
.
.
Vừa ra đến xe là Fourth đã không còn kiềm chế được bản thân mình mà lao đến hôn Gemini. Cậu còn chưa kịp định hình chuyện gì thì đã bị cơn tê rần nơi khóe môi bị rách làm run lên một cái, nhưng mà cái cảm giác này sao lại khiến cậu thích thú lạ thường. Cậu vòng tay ôm eo Fourth thật chặt, kéo Fourth vào nụ hôn càng ngày càng sâu. Sau hơn một phút Fourth muốn dứt ra nhưng gáy đã bị Gemini giữ chặt. Cái lưỡi nhỏ của Fourth bây giờ đang bị Gem ra sức trêu đùa, muốn rụt lại nhưng cứ bị Gem giữ lấy mà mút. Nhận thấy Fourth không trụ được nữa cậu mới dứt ra để cho em không gian hít thở.

Giờ Fourth mới để ý là Gemini lúc này nhìn khiêu gợi thật sự, tóc đã được vuốt ngược ra sau còn kính thì cũng không thấy đeo nữa.

"Đm, còn chịu đựng nữa thì không phải Nattawat rồi."

-----------------------------------------------------------
Hết rồi mấy keo ơi! Tối mơi có xôi thịt rồi🥰





Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro