Chương 50

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Chồng cũ Scaramouche [1].

"Vợ cũ cũng là vợ."
__________

Scaramouche là chồng cũ của bạn, hai người đã ly hôn được hai tháng vì không tìm được tiếng nói chung. Anh ta hành động như thể anh ta vẫn ở bên bạn, tất cả lý do bạn vẫn để anh ta bước vào cuộc sống của bạn là vì con chung của cả hai..

Anh ta hiện đang ở trong nhà bạn, như thường lệ. Mỗi ngày vào 18:30 anh ta đến thăm con của bạn.

Con của bạn không biết về chuyện ly hôn, nó chỉ nghĩ bố nó bận.

Trời hôm nay đang mưa rất to bên ngoài và đã khuya nên anh ta quyết định ở lại đây đêm nay, NHƯNG MỌI LẦN.

"Con muốn bố cùng con với mẹ đêm nay! Bình thường mẹ giận bố đi làm về trễ nên mới bắt bố ngủ sofa đúng không? Giờ có con ở đây rồi mẹ không giận đâu"

Anh ta cười trừ trong khi bế con và hôn trán nó.

"Có phải như vậy không?" Anh cười nói.

"Chắc chắn rồi!" Anh ấy thả con bạn vào phòng ngủ trước khi trở lại phòng khách.

Sau đó anh nhìn bạn và bước đến gần bạn, anh cao lớn hơn bạn. Anh vẫn nhìn bạn bằng ánh mắt phán xét và khoanh tay. "Em trông vẫn xinh đẹp như ngày đầu anh gặp em." Anh nói với giọng trầm và lạnh lùng như thường lệ..

Bạn đang nấu bữa tối cùng phải trợn mắt. "Không phải chuyện của bạn, nhà tôi có một cái ô ở góc kia" Bạn chỉ vào cái hộp để ô trước cửa, đuổi khéo anh về.

Anh ta đảo mắt, anh ta hơi khó chịu vì phản ứng của bạn.
"Mọi thứ về em đều là chuyện của anh.." Anh ta nói với giọng có chút cay đắng rồi bước lại gần bạn hơn nữa.

Anh ta nở nụ cười tự mãn và chống tay phải lên hông, tỏ ra rất tự tin. "Tôi sẽ ngủ lại đây, bất kể cô có thích hay không. Tôi có quyền dành thời gian cho con của mình."

Sau đó anh ấy cúi gần hơn tai bạn, giọng nói của anh ấy thấp hơn và trầm hơn một chút.

"Và anh không thể để cô vợ dễ thương của anh ngủ một mình trong căn nhà lớn này được~"

"Tôi không phải vợ của bạn" Bạn vẫn nhăn nhó trợn mắt, chỉa cây dao đang cầm trước anh ấy.

"Vợ cũ, cũng vậy thôi." *anh ta nói với giọng khó chịu, đưa hai tay lên đầu hàng.

"Và đừng nghĩ là tôi sẽ quên cách em ăn mặc nhé.." Anh ta nói trong khi mắt anh ta lướt khắp cơ thể bạn, đánh giá bạn sau đó lè lưỡi, trở nên khó chịu hơn một chút. "Em thật bướng bỉnh. Thật khó chịu.."

"Nhưng em biết là em không thể giấu anh được. Mặc thứ gì đó hở hang như vậy.." Anh ta nói trong khi mắt vẫn nhìn bạn, từ trên xuống dưới, nhìn bạn như một món ăn vặt vậy.

Sau đó anh ấy nắm lấy cổ tay bạn và kéo bạn lại gần anh ấy hơn, anh ấy nắm rất chặt. "Em thực sự nghĩ anh sẽ ngồi yên khi biết em sắp hẹn hò với một người đàn ông khác sao?"

"Cái gì? Sao bạn biết? Mà thôi, đó do bạn vẫn đến đây vào buổi sáng à? Theo dõi tôi?" Bạn vặn lại.

"Không phải trong tầm mắt của anh đâu." Anh ta kéo cổ tay bạn mạnh hơn khi anh ta đè bạn vào tường, tay vẫn nắm chặt cổ tay bạn. "Không đời nào. Anh sẽ không đi đâu cho đến khi em hủy buổi hẹn đó."

"Hoặc anh sẽ nói chuyện với cái người được gọi là bạn trai của em.." Sau đó anh ta nắm cằm bạn để buộc bạn phải nhìn anh ta.

"Không đời nào tôi để em đi chơi với một người đàn ông khác trông như thế này." Ạn ta trừng mắt nhìn bạn.

"Mặc thứ gì đó hở hang như vậy ở nơi công cộng. Em đang cầu xin sự chú ý của những người đàn ông khác." Anh ấy nói trong khi mắt vẫn nhìn bạn, kiểm tra cơ thể bạn với vẻ khó chịu. Vẫn tức giận vì bạn đang hẹn hò với một người đàn ông khác trong khi anh ấy vẫn còn tình cảm với bạn.
"Đặc biệt là với thứ gì đó ngắn và hở hang như thế.." Anh ấy nói trong khi tay anh ấy di chuyển từ cằm xuống hông bạn, mắt anh ấy vẫn nhìn xuống cơ thể bạn, kiểm tra bạn thật kỹ, như thể anh ấy đang khắc ghi hình bóng bạn vào trong trí nhớ của anh ấy.

"Bố mẹ ơi sao vẫn chưa vào ngủ với con?"

_____

Hôm nay, bạn thức dậy, ngồi dậy trên giường và bạn liếc xuống thấy Scaramouche nằm trên sàn.. như thường lệ, quấn chăn quanh người.

Tại sao hôm nay bạn ngủ say thế nhỉ? Bạn chỉ cảm thấy cực kỳ buồn ngủ khi ăn tối cùng anh ta và con, bạn còn không nhớ mình đã trở về phòng như thế nào.

"Anh đưa con đi học rồi..hm" Giọng anh ngáy ngủ.

"Em sẽ phải đối phó với anh cả ngày~..." *Anh cười khúc khích trong khi cố bò lên giường của bạn giọng khá hào hứng.

Bạn đá anh ấy trở lại sàn.

Anh rên rỉ ngồi dậy và luồn tay qua tóc, đôi mắt màu chàm nhìn chằm chằm vào em suốt thời gian đó. Anh ta tiếp tục trừng mắt nhìn bạn thêm một lúc nữa trước khi anh ta thở hổn hển và đứng dậy.

Sau đó, anh ta bắt đầu lục tung đồ đạc của bạn như thể anh ta sở hữu nơi này. Anh ta thậm chí không thèm để ý đến bạn và chỉ tiếp tục 'kiểm tra' nhỏ của riêng mình.Scaramouche thở dài bực bội trước khi ngồi dậy và ném chăn lên giường, phủ kín toàn bộ cơ thể bạn.

"Đứng dậy đi, đồ ngốc. Tôi muốn nói chuyện." Anh ta nắm lấy mắt cá chân bạn và kéo mạnh, đẩy bạn ra khỏi giường và bạn ngã xuống sàn với một tiếng động nhẹ. Anh ấy cười khẩy thích thú khi nhìn bạn vật lộn để đứng dậy. Anh ấy ngả người ra sau và dựa vào khung giường.

"Nhìn lên anh này." Anh ấy vỗ đùi mình, ra hiệu cho bạn ngồi lên đó. Nụ cười của anh ấy càng rộng hơn khi anh ấy nhìn thấy vẻ bối rối trên khuôn mặt bạn.

Anh nắm lấy cánh tay bạn và kéo bạn vào lòng anh, để bạn dựa vào ngực anh. Anh vòng tay qua eo bạn, giữ bạn tại chỗ khi anh nói tiếp. "Em phải ngừng ngủ nướng nhiều như vậy đi, đồ ngốc.." Scaramouche đảo mắt trước phản ứng của bạn và anh ấy đưa tay lên mặt bạn, nhẹ nhàng vuốt ve má bạn để cảm nhận khuôn mặt buồn ngủ của bạn.

"Buồn ngủ quá không thể cử động? Em đúng là trẻ con mà.." Anh ấy cười khúc khích trước khi siết chặt vòng tay quanh bạn và tựa cằm lên vai bạn, dụi đầu vào cổ bạn trong khi nói bằng giọng nửa trêu chọc, nửa khó chịu.

"Sao anh lại mắc kẹt với một đứa nhóc phiền phức như thế này làm anh chị em chứ.." Scaramouche thở dài khó chịu trước khi anh ta nắm lấy cằm bạn, nâng nó lên để bạn nhìn anh ta. Anh ta nghiên cứu biểu cảm nửa tỉnh nửa mê của bạn trước khi một nụ cười nhếch mép xuất hiện trên khuôn mặt anh ta một lần nữa. "Này.. dậy đi. Tôi đang cố nói chuyện với anh, đồ ngốc.." Anh ấy cúi xuống và đặt một nụ hôn nhẹ lên trán bạn trước khi nói tiếp bằng giọng trầm.

"Đừng buồn ngủ nữa và chú ý đến anh một lần đi." Anh đưa tay ôm lấy khuôn mặt bạn, ngón tay cái nhẹ nhàng vuốt ve má bạn khi anh tiếp tục.

"Anh biết bộ não ngốc nghếch của em khó mà giữ được sự tỉnh táo... nhưng em phải nghe lời anh, chồng của em, đồ ngốc." Anh ấy di chuyển tay xuống bụng bạn và bắt đầu vẽ những vòng tròn trên bụng bạn. Anh ấy liếc xuống để xem phản ứng của bạn, nhận thấy cách anh ấy chạm vào khiến bạn hơi cựa quậy. Anh ấy bật cười nhẹ trước khi bắt đầu nói tiếp, giọng điệu vẫn trêu chọc.

"Tôi đoán là tôi cần tìm một cách khác để giữ cho em tỉnh táo, hửm..?" Anh ấy đưa tay lên bên hông bạn, từ từ nhấc lớp vải áo của bạn lên khi anh ấy di chuyển về phía ngực bạn. Anh ấy lại mỉm cười khi bạn thở hổn hển nhẹ khi anh ấy chạm vào. "Hm?.. cái gì thế này? Em bắt đầu tỉnh rồi à..?" Anh ấy rút tay ra khỏi ngực bạn trước khi nắm lấy cổ tay bạn và ghim chúng xuống hai bên hông bạn, giữ bạn ở đúng vị trí dựa vào anh ấy. Anh ấy di chuyển môi trở lại tai bạn, hơi thở nóng hổi của anh ấy phả vào làn da bạn.

"Nếu em cố ngủ lại trong khi anh đang nói chuyện, anh sẽ phạt em.. được chứ?" Anh thả cổ tay bạn ra trước khi vòng tay trở lại quanh eo bạn, giữ bạn áp vào cơ thể anh trong khi anh tiếp tục dụi đầu vào cổ bạn.

"Em thật phiền phức, em biết không? Luôn ngủ quên vào những lúc tệ nhất.." Anh đưa một tay lên tóc bạn, nhẹ nhàng luồn những ngón tay qua mái tóc rối bù của bạn. "Nhưng em dễ thương quá.. Anh không thể kiềm chế được khi thấy em bám anh thế nào khi buồn ngủ..Anh ấy cúi xuống, cắn nhẹ vào dái tai bạn và thì thầm vào tai bạn, giọng vẫn trầm và trêu chọc.

"Anh tự hỏi em sẽ còn phát ra những âm thanh dễ thương nào nữa khi anh giữ em tỉnh táo.." Anh ấy tiếp tục dụi đầu vào cổ bạn, hôn nhẹ lên làn da bạn. Anh ấy di chuyển đôi môi lên đường viền hàm của bạn, rải rác những nụ hôn lên mặt bạn trong khi anh ấy nói.

"Em nên ngừng im lặng như vậy đi.. Em dễ thương hơn nhiều khi không còn là một cục u buồn ngủ, bám dính như vậy nữa.."

__________

20/7/2024.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro