11

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng


Phòng sáng nhất KTX


Gà bông
Mọi người ơi

Đột nhiên em nghĩ

Tiếng nhạc mà em và Han nghe được lúc về kí túc xá hôm bữa

Không phải phát ra từ máy tính của bác bảo vệ 😢


Han thanh lịch Sung
Không phải phát ra từ máy tính thì từ đâu được chứ

Hỏng lẽ 😮

Gà bông
Hôm nay tớ với Changbin nghe được bài hát y như thế ở cầu thang nè

Kim cún
Có thể là bác bảo vệ cũng ở đó?

Gà bông
Không đời nào

Rõ ràng lúc Changbin hyung lên kiểm tra thì tiếng nhạc đó đột ngột tắt đi

Lee con mèo
Con ma biết hát á?

Gà bông
👉👈

Có khi là vậy thật 😢

Em bé bánh mì
Chan hyung

Anh nói chuyện về ma cho hiệu trưởng chưa?

Rồi

Ông ấy nói sẽ cho vài giáo viên đến để kiểm chứng

Vì có rất nhiều học sinh đã nói như thế

Nên ông ấy mới miễn cưỡng làm

Hwang chồn sương
Có khi mấy con ma dọa giáo viên chạy té khỏi luôn không chừng

Hwang chồn sương
Chết em quên kể

Cái mảnh giấy nhận biết có ma gì đó mà Jeongin được bác ở cửa hàng tiện lợi cho

Nhớ không?

Em bé bánh mì
Anh đem nó treo lên cái cây cổ thụ kia rồi còn gì 🙄

Hwang chồn sương
Nó đổi màu rồi

Kim cún
Vãi cứt

Cái cây cổ thụ có bóng người mà tối qua mình thấy à?

Hwang chồn sương
Chính nó đó hyung

Lee con mèo
Đổi màu nghĩa là sao?

Seo đèn chùm
Là chỗ đó có ma đó

Ông này ngốc 🤭

Kim cún
À quên

Có ai đang ngủ thì bị gọi dậy không?

Hwang chồn sương
Tao

Ngay tối hôm qua

Anh

Ngay tối hôm qua

Lee con mèo
😮


Seo đèn chùm
Tối nay ai qua ngủ cùng với Han đi

Em có việc chắc sẽ về muộn

Han qua phòng anh

Thằng Bin nhớ đi về sớm nghe chưa

......

Tối hôm đó, trong lúc mọi người đang say giấc nồng. Chẳng hiểu vì sao Jisung lại tỉnh dậy trong vô thức, cậu mơ màng dụi mắt nhìn ra phía cửa phòng.

"Han qua phòng anh nè."

Changbin đứng ngay cửa phòng Bang Chan, anh cười vẫy tay với Jisung.

Chan và Felix vẫn đang ngủ. Ba người nằm chung trên một giường quả thật có hơi chật chội, Jisung chần chừ một lúc rồi quyết định ôm gối nằm của mình đi theo Changbin.

"Anh về muộn quá vậy."

Jisung ngã lưng lên giường, khẽ hỏi người đang đứng cởi áo khoác trước gương. Nhưng khi thấy Changbin mải không đáp, Jisung cũng không hỏi nữa. Cậu đã quá buồn ngủ rồi, nhắm mắt kéo chăn phủ lên người đồi ngủ mất.

....


"Chan hyung, Chan hyung Jisung đâu mất rồi."


Felix buồn vệ sinh nên tỉnh dậy, vừa qua định rủ Jisung đi cùng thì thấy người vốn nằm ngay bên cạnh đã biến đâu mất. Cậu sợ hãi, vội lây người anh lớn vẫn đang ngủ say bên cạnh.


"Để anh qua phòng Changbin xem, có khi Changbin về nên Han qua đó rồi."

Bang Chan ngáp một cái, chầm chậm xuống giường đi tìm Jisung.

Vì sợ đánh thức mọi người nên Bang Chan không mở đèn. Anh khẽ đẩy cửa phòng Changbin.

Changbin và Jisung đang ôm nhau ngủ trên giường, vì quá tối Chan cũng không thấy rõ.

Anh khép cửa lại, trở về phòng báo với Felix một tiếng rồi tiếp tục ngủ.

Hết 11.




Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro