Chương 50-54

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

CHƯƠNG 50 
Lúc này các cô cũng như các học sinh trong ban cán sự lớp chạy ra, đập vào mắt mọi người là một đám học sinh nằm lăn lóc, đập vào mắt Băng Băng và Yến Vy lại là hai người ai cũng biết là ai kia, hơn nữa, mấy đứa kia ko máu me gì, chỉ hai người đó là bê bết khắp cái áo trắng. Thấy các cô đã ra, Diễm Lệ bắt đầu giở trò 
- Hic..hic..cô ơi..cứu em với..bạn Thiên Anh với Thanh Phượng đánh tụi em...hic..hic 
Hiền Diệu thấy học sinh lớp mình như vậy, liền to tiếng 
- Bây giờ cô tính sao đây cô Băng Băng, học sinh lớp cô đánh học sinh lớp tôi ra nông nỗi này nè, đúng là ko biết cách giáo dục. 
- Dạ, em xin lỗi, nhưng phiền cô giữ thể diện một tí ạ- Liên Vy thấy Băng Băng hiền, ko dám nói gì, thì lên tiếng. 
- Sao?...bây giờ em dám cãi lại tôi à?..đúng là tôi ko ưa nổi nhà họ Hạ mà- Hiền Diệu chua chát, Lam Vân thì cứ lo lắng cho Băng Băng đang chịu đả kích, nhưng vẫn im lặng. 
- Dạ, thưa cô, em ko hề cãi cô, em là hội trưởng hội học sinh, chuyện này chưa làm rõ, thì cô chưa được đổ lỗi cho ai hết- Liên Vy lên tiếng rồi ra dìu Thiên Anh dậy thay cho Băng Băng, vì nếu Băng Băng ra mặt thì vấn đề hơi nhạy cảm sẽ nói là thiên vị ngay. 
- Hic..hic...cô ơi, bạn ấy vì thù chuyện hôm bữa cô bắt bạn ấy xin lỗi tụi em đó cô..hic..hic- Diễm Lệ cùng đồng bọn ra vẻ tội nghiệp. 
- Khùng..hộc..hộc...nếu thù chuyện của mấy tháng trước thì đâu đợi bây giờ hả?- Thanh Phượng bực mình cãi lại, Thiên Anh giờ đã đờ người ra, gương mặt lấm lem, kiệt sức rồi aaa. 
- Tôi ko biết chuyện này ra sao, nhưng tôi yêu cầu phải xử lý nghiêm hai học sinh kia, nếu xét tính nghiêm trọng, thì đưa lên công an cũng được- Hiền Diệu điên tiết nói 
- Cô Diệu bớt giận đi, chuyện này còn chưa rõ ràng mà- Lam Vân lên tiếng 
- Như vậy mà còn chưa rõ ràng hả, hai học sinh này thường xuyên quậy phá, còn học sinh lớp tôi, rất ngoan, nhân cách khác nhau, nhìn là biết ai gây chuyện trước rồi- Hiền Diệu liếc nhìn Thiên Anh nói, lúc này, Băng Băng thật ko nhịn nổi nữa, cô lên tiếng 
- Nãy giờ, tôi im lặng, vì thật sự chưa biết rõ mọi chuyện, để có thể giải quyết, cũng ko muốn gây ra bất hòa nào giữa em với chị, nhưng chị đã nói vậy, em cũng xin nói, em tuyệt đối tin học sinh lớp mình, ko làm chuyện này- Băng Băng nói xong, mặc kệ ánh mắt của mọi người, cùng Yến Vy ra đỡ Thiên Anh và Thanh Phượng dậy. 
- Đúng, đúng rồi, vì có giáo viên chủ nhiệm luôn bao che, nên hai đứa nó mới ngông cuồng, tôi đề nghị, cấm thi hai em này, đưa ra kỷ luật toàn trường. 
- KO ĐƯỢC 
Một tiếng nói cắt ngang lời của Hiền Diệu làm mọi người có mặt chú ý, Lưu Hà vừa nói vừa cầm một chiếc máy quay trên tay rồi nói 
- Em có bằng chứng, chứng minh, Thiên Anh và Thanh Phượng ko gây ra chuyện này. 
Mọi người đột nhiên im lặng, Thiên Anh lúc này đã cầm tay Băng Băng, ko nói gì, nhưng hai người hiểu nhau muốn gì, ko ai để ý, vì họ đang chú ý tới cái máy quay trên tay Lưu Hà. 
- Em có bằng chứng gì sao?- Lam Vân hỏi 
- Hồi nãy, trong lúc để máy quay ghi hình khu sau trường để làm tài liệu, cũng như video cho lớp, em và các bạn đã đi xuống căn tin, khi quay lại, thì em thấy mọi người chạy ra đây, vì vậy, em thử kiểm tra lại máy quay, và sự thật, mọi người xem đi.- Lưu Hà nói rồi cùng các bạn phía sau, dựng một tấm bảng trắng, lắp máy chiếu, gắn dây, đoạn phim bắt đầu chạy, hình ảnh phía sau trường hiện ra, mọi người đều chăm chú. 
....chụt......................................................................... 
Mặt Băng Băng đỏ rần, tay vẫn bị Thiên Anh nắm chặt, Thiên Anh láu cá cười, ai cũng coi phim kìa, đâu ai thấy.Tình hình là khi mọi người quay đi, Thiên Anh đã nhẹ nhàng, thật nhanh, lướt nhẹ qua má Băng Băng một cái, nên giờ Băng Băng vừa lo lắng vừa hạnh phúc, cau cau mày " lần sau mà vậy, thì đừng trách chị", Thiên Anh cười tươi, "coi đoạn video đi, là hết buồn em à''. 
- Nè..tua nhanh qua đi- Lưu Hà nói với bạn mình, cô bạn bắt đầu tua, vì băng ghi hình đặt từ trưa, nên có tới hai cuốn. 
- Cuốn này chưa có gì..bạn hỏi mấy bạn ấy lúc mấy giờ?- Cô bạn của Lưu Hà nói, Lưu Hà ko quay qua Thanh Phượng gần đấy hỏi, mà đi thẳng xuống chỗ Thiên Anh nói 
- Thiên Anh nè, bạn ra đây lúc mấy giờ vậy? 
- À..ờ..sau khi tan học khoảng 15 phút- Thiên Anh hết hồn trả lời 
- Hì..cám ơn bạn nha..hihi- Lưu Hà nói rồi đi lên lại, Thiên Anh gãi đầu" cái đó cũng cần cám ơn nữa hả", Liên Vy lắc lắc đầu, Băng Băng thì bỏ tay Thiên Anh ra, ko thèm nắm nữa. 
Rè....rè......rè... 
- Kìa...tới rồi.- Thanh Phượng lớn tiếng khi thấy hình ảnh mình với Thiên Anh 
- Ok..- Cô bạn của Lưu Hà, bắt đầu cho cuốn băng chạy. 
Khung cảnh diễn ra là lời đốp chát qua lại giữa hai bên, dĩ nhiên, Yến Vy là nhân vật chính, liền ko dám nhìn Thanh Phượng, mà bọn Diễm Lệ cũng đang rất sợ hãi. 
- Thấy chưa, tôi nói tụi nó đâu có hiền- Hiền Diệu xem đoạn đầu liền lên tiếng. 
Đoạn thứ hai chắc ai cũng biết, khung cảnh rõ mồn một, Thiên Anh và Thanh Phượng chỉ né và ko đánh lại, nên bị đánh rất túi bụi, ko hay nhất, chắc ko nói các bạn cũng biết là lúc Diễm Lệ tự đánh rồi kêu người đi gọi giáo viên. Hiền Diệu coi đến đây đỏ mặt tía tai, nhìn đám học sinh lớp mình, chỉ muốn ăn tươi nuốt sống. Băng Băng và Yến Vy thì thở phào nhẹ nhõm, Băng Băng nhìn Thiên Anh, Thiên Anh chưng bộ mặt mèo con ra " tuy vậy, nhưng cũng rất đau á". 
- Vậy mọi chuyện đã rõ ràng, cô Hiền Diệu tính xử lý làm sao đây ạ?- Liên vy bước lên nói, đám Diễm Lệ giờ đã rất hối hận, khóc lóc rất to. 
- Thì..thì...cứ theo luật..cấm thi hết đi- Hiền Diệu bực tức nói 
- Dạ, em xin cô cho mấy bạn thi ạ- Thiên Anh lên tiếng, ai cũng nhìn cô, Lưu Hà chau mày ko hiểu. 
- Dạ, em cũng vậy ạ- Thanh Phượng cười nhìn Thiên Anh rồi nói 
- Sao lại vậy?..nếu ko phải các em ấy..thì suýt nữa các em đã bị phạt rồi mà- Lam Vân khó hiểu. 
- Dạ..cố nhân đã dạy..- Thiên Anh tung 
- Thêm một người bạn còn hơn bớt một kẻ thù- Thanh Phượng hứng 
- Hì, nói chung là, nếu mấy thầy cô ở đây thương tụi em, thì cứ coi như đây chỉ là một buổi giao lưu võ thuật đi ạ...ko phải đánh nhau mới thương nhau hơn sao ạ- Thiên Anh cười nói, Băng Băng và Liên Vy cũng cười, Lưu Hà thì tròn mắt, lòng thật sự vui sướng" hoàn hảo quá à". Các thầy cô còn lại sau khi nghe được câu đó, cũng cảm động coi như ko có gì, Hiền Diệu bực tức ra về, tụi Diễm Lệ thì ko biết tại sao lại kéo nhau ra nhà xe, chờ ai đó. 


CHƯƠNG 51 
Thiên Anh, Băng Băng, Thanh Phượng, Yến Vy, Liên Vy và Lưu Hà cùng nhau ra bãi giữ xe, thì thấy bọn Diễm Lệ đứng chờ ở đó, cả bọn cùng cúi xuống chào Băng Băng, Băng Băng ko nói gì, cười gật đầu chào lại, rồi Diễm Lệ quay qua Thiên Anh nói 
- Thật sự, xin lỗi cậu. 
- À..hihi..ko sao..mình hiểu rồi.- Thiên Anh quay qua ngại ngùng nói, sau đó Diễm Lệ nhìn Thanh Phượng rồi nói 
- Tớ sẽ ko bỏ cuộc đâu, từ giờ sẽ cạnh tranh công bằng. 
- Ồ..cũng được, ko thành vấn đề- Thanh Phượng nói rồi cười, sau đó cả bọn Diễm Lệ rút lui. 
Băng Băng nhìn Thiên Anh nói 
- Nhóc, hôm nay em làm tốt lắm. 
- Chị nói sao cơ?...làm tốt ở việc nào cơ?- Thiên Anh cười gian, ở việc hôn trộm hay ở việc xử lý tình huống. 
- Chị ko biết đâu à..- Băng Băng cười tươi nhìn lại, rồi quay qua nói với mấy người còn lại 
- Ai chưa có xe về ko?..cô chở về luôn. 
- Dạ..em có rồi, em với Yến Vy về trước nha cô- Thanh Phượng nói rồi cùng Yến Vy đi về. 
- Em cũng có việc, em xin phép đi trước nha chị- Liên Vy nói rồi cũng đi mất. 
- Lưu Hà, bạn ko có xe về sao?- Thiên Anh hỏi khi thấy Lưu Hà im lặng. 
- Hì..giờ mình về nè, chào bạn nhé- Lưu Hà nói rồi bỏ đi, Thiên Anh gãi đầu, rồi quay qua Băng Băng nói 
- Chị nè..đợi em một chút nha- Rồi cô chạy theo Lưu Hà, Băng Băng nhìn theo, trong lòng cảm thấy hơi buồn nha. 
- Lưu Hà nè- Thiên Anh gọi 
- Hả?..hihi..ủa, Thiên Anh, bạn chạy theo mình sao?- Lưu Hà đang rất vui trong lòng. 
- Hì..ừa, lúc nãy mình quên mất, cám ơn bạn đã giúp tụi mình nha- Thiên Anh cười nói. 
- Hì..ko có chi..mình mong bạn sẽ gọi cho mình..mình sẽ đợi- Lưu Hà đỏ mặt nói 
- Mình..cái này..mình xin lỗi..tụi mình chỉ có thể là bạn, ngoài ra, ko làm gì hơn được, xin lỗi bạn- Thiên Anh cúi đầu nói, Lưu Hà cảm thấy rất đau lòng, liền hỏi lại 
- Sao lại ko được?..nếu có thể, bạn cho mình một lí do được ko? 
- Xin lỗi, mình thật sự xin lỗi- Thiên Anh ngập ngừng nói 
- Có phải bạn đã có người trong lòng rồi đúng ko?- Lưu Hà cảm thấy rất xót xa khi hỏi câu này, nếu Thiên Anh gật đầu thì thật khó cho cô phát triển tình cảm, còn nếu chỉ vì ko thích cô, cô có thể từ từ tiến lại gần Thiên Anh. 
- À...ừ, mình đã có người yêu rồi, xin lỗi bạn, mình đi nha- Thiên Anh nói xong quay bước đi, Lưu Hà đột nhiên lên tiếng 
- Mình cũng sẽ ko bỏ cuộc đâu, mình thật sự rất thích bạn. 
- Hì..vậy mình cũng sẽ ko bao giờ buông tay ra đâu, mình sẽ giữ thật kỹ, nên mong bạn hãy tìm người nào tốt và yêu bạn nhé, vì bạn rất tốt mà, hì- Thiên Anh nói xong chạy nhanh đi, cô ko muốn ai kia phải chờ lâu, Lưu Hà mỉm cười " rất chung tình, mình càng thích". 
Ở bãi xe... 
- Hộc..hộc..chị đợi em có lâu ko?- Thiên Anh cười tươi nói 
- Hì..cũng ko lâu lắm- Băng Băng nhìn Thiên Anh dò xét. 
- Aizz..thiên thần ơi, đừng nhìn em như vậy, lên xe đi, em có chuyện muốn nói nè- Thiên Anh đẩy Băng Băng lên xe, rồi cũng vào theo. 
- Thiên thần của em muốn biết chuyện gì phải ko?- Thiên Anh cười gian, còn Băng Băng thì khởi động xe và chạy 
- Ko..chị ko muốn biết- Băng Băng rõ là có buồn mà giấu. 
- Chị ko muốn biết..thật ko?- Thiên Anh chu chu mỏ nói
- Thật chứ bộ- Băng Băng cười hiền nói 
- Aizz...vậy em biết nói cho ai đây, em mượn tay chị tí nha- Thiên Anh cầm tay Băng Băng lên, rồi bắt đầu nói 
- Hì..nè, bạn có biết mình vừa làm gì ko?- rồi Thiên Anh lấy bàn tay, lắc lắc, xong, cô nói tiếp 
- Hì..dĩ nhiên là bạn ko biết rồi, mình đã từ chối người nói thích mình, hihi- Thiên Anh vừa nói xong, Băng Băng quay qua nhìn cô ko chớp mắt. 
- Hì..bạn tập trung lái xe đi, người ấy hỏi lí do, mình nói...mình chỉ có bạn, nên ko thể làm gì hơn được- Thiên Anh vẫn độc thoại với bàn tay Băng Băng. 
- Nên..nếu bạn cũng yêu mình nhiều như vậy, thì ko được buồn nữa, được chứ, mình sẽ nắm tay bạn thật chặt như vầy, mình đếm tới 10, nếu bạn ko bỏ ra, tức là bạn đồng ý nha- Thiên Anh nói xong, bắt đầu đếm. 
-Hì..em chơi ăn gian- Băng Băng đang cố rút tay ra mà ko được, vì Thiên Anh đang nắm rất chặt, mặt còn tỉnh bơ. 
- Hì..kệ em chứ...5...6- Thiên Anh híp mắt nói 
- Hì..vậy em có dám bỏ tay chị ra để chị tự quyết định ko?- Băng Băng nói 
- Ồ..cai này..7..8..9..- Thiên Anh nháy mắt rồi thả lòng cánh tay ra, Băng Băng chưa kịp rút ra thì Thiên Anh nói to 
- 10..hihi. 
- Em thật láu cá..chị kệ em lun đó- Băng Băng bĩu môi, nhìn yêu vô cùng. Thiên Anh cười tít mắt. 
- À..đợt thi này..em phải cố lên nha nhóc- Băng Băng nói 
- Hì..chị cứ yên tâm đi mà..hihi- Thiên Anh nói 
- À..nếu điểm Tiếng Anh của em trên 8, thì chị mới chấp nhận đó nha- Băng Băng cười nói, Thiên Anh há hốc mồm, má ơi, con có biết gì về mấy cái đó đâu, học cả năm trời cũng đi đâu mất tiêu à. 


CHƯƠNG 52 
Hai tuần nữa là thi học kỳ, nên bây giờ có hai người đang cắm cúi trong thư viện để học, hơn nữa, còn có một người bạn ko mời mà đến, vậy là bộ ba đã thành bộ bốn, vì đông vui mà, nên một người nữa cũng vui vẻ nhập cuộc, thế là 5 người một hội nghị bàn tròn. 
- Trời..tui nể bà quá nha, làm sao mà tiểu thư Lưu Hà danh giá cũng ngồi đây học với tụi mình vậy- Thanh Phượng thì thầm với Thiên Anh. 
- Tui cũng nể bà lắm lun..làm sao mà bây giờ Diễm Lệ cũng ngồi đây vậy hả?- Thiên Anh nói lại. 
- Tui ko có biết..nhưng mà, tui đang nhức đầu cái vụ này đây, dạo này thời gian riêng của tui với bé yêu ít đi hẳn, đó bà xem đi- Thanh Phượng nói rồi chỉ chỉ cảnh Diễm Lệ đang hỏi bài Yến Vy. 
- Aizzz..thôi, bà ráng đi nha, tui rất là thông cảm, nhưng mà..bà xem đi, tui mà ko học được mấy cuốn này, mạng tui sẽ ko còn để ngồi đây thông cảm với bà, nên, im lặng giùm cái- Thiên Anh nói xong Thanh Phượng chán đời quay qua làm bài tập, ko thèm tám nữa. 
- Hì..Thiên Anh nè, bạn ko hiểu chỗ nào ko?- Lưu Hà hỏi 
- À..hiểu..à..mà ko, nếu nói về ko hiểu thì chắc.. 
- Cả cuốn đó Hà, bà chỉ Thiên Anh nhà này đi- Thanh Phượng chĩa vô, Thiên Anh hằn học, lâu rồi bà ko ăn đấm chứ gì. 
- Hì..ko sao..bạn cứ hỏi đi nha..đừng ngại- Lưu Hà thật sự rất thông minh, nhà lại giàu có, đương nhiên học Tiếng Anh lưu loát từ bé, mục đích đi học nhóm như vầy, chỉ là để có cơ hội gần Thiên Anh mà thôi. 
- Ồ..câu này..câu này..câu này nữa- Thiên Anh bây giờ trong đầu chỉ có cố gắng vì con số 8 của ai kia, nên ko chú ý mấy, mà rất chăm chỉ nha.Lưu Hà gật đầu, từ tốn trả lời, lâu lâu lại để ý," khi quậy một chút thì nhìn rất lanh lợi, còn lúc tập trung nhìn lại có sức hút quá ta". 
Reng.....Reng..... 
- Thiên Anh, tui đói quá à, để đó đi, xuống căn tin với tui- Thanh Phượng vươn vai nói, ko thèm để ý đến Diễm Lệ đang cố gắng tiếp xúc với Yến Vy nữa. 
- Ồ..cũng được- Thiên Anh nhìn nét mặt của Thanh Phượng, đóng sách lại, rồi hẹn gặp lại Lưu Hà cùng nhau đi xuống căn tin. 
Một lúc sau, trên sân thượng trường..... 
- Ủa, ko phải bà mua bánh cho Yến Vy luôn sao, sao lại cầm lên đây- Thiên Anh hỏi khi đã uống xong hộp sữa. 
- Ồ..bà ăn ko?- Thanh Phượng buồn bã nói 
- Hả?...sao mặt bà buồn rười rượi vậy..Phượng Phượng của tui đâu rồi ta?- Thiên Anh cố gắng làm cho Thanh Phượng vui. 
- Ko ăn,tui ăn- Thanh Phượng nói rồi bóc hết một đống bánh trên tay ra, bắt đầu ăn. 
- Aizz...bà ghen hay bà muốn bỏ cuộc, hay là cả hai hả?- Thiên Anh đột nhiên trở nên nghiêm túc. 
- Ừ..thì..tui tự nhiên cảm thấy ko xứng thôi- Thanh Phượng nói xong cười buồn. 
- Sự tự tin của bà đâu rồi hả?- Thiên Anh hất mặt nói 
- Kệ tui..bà thì biết gì chứ- Thanh Phượng quê quê nói. 
- Ồ..thì tui đâu biết gì nhiều..biết ít nhưng mà đủ thui, hiểu chưa- Thiên Anh nhìn Thanh Phượng rồi nói 
- Khi Yến Vy chấp nhận quen bà, là bởi vì chính bà, chứ ko phải vì một ai khác, cũng ko phải do gia cảnh của bà, hơn nữa, cô ấy cũng chấp nhận cả tính cách của bà rồi, nên dù bà giỏi hay yếu kém, thì cô ấy cũng xem như đó là một nét riêng của bà và cô ấy yêu nó, thế thôi.. 
- Thật hả?- Thanh Phượng tròn mắt 
- Ồ..còn lại là tùy bà..khi bà ko biết cố gắng giữ những gì bà đang có, mà sẵn sàng bỏ đi như vậy, tui nghĩ, Yến Vy cũng chọn nhầm người rồi, đúng ko?- Thiên Anh khích tướng 
- Xì..tui ko phải hạng người sẵn sàng bỏ cuộc, mình về thư viện thôi- Thanh Phượng nói xong kéo Thiên Anh đi, Thiên Anh cười tươi" đúng rồi, tui với bà, phải cố gắng thật nhiều thôi". 
Tối hôm đó, ở nhà Băng Băng... 
- Trong lúc Băng Băng đi dạy thêm chưa về, ta muốn nói chuyện với con- bà Hương nhìn Thiên Anh đang đứng nghiêm trước mặt nói 
- Dạ..- Thiên Anh đang khóc trong lòng, ai về cũng được, thiên thần hay chị Vy về cũng được, về ngay đi mà. 
- E hèm..vì con sắp thi, nên ta cũng ko muốn dài dòng, con với Băng Băng tiến triển tới đâu rồi? 
- Khụ..khụ...khụ...- Thiên Anh ho sặc sụa, sao lão bà bà biết, hay chị Liên Vy cũng biết rồi, nguy hiểm quá. 
- Khỏi phải sốc hay ho, trả lời đi?- bà Hương nhếc mắt nói 
- Dạ, cũng ko có gì ạ- Thiên Anh thật thà trả lời 
- Xạo, nhìn mặt con rõ "dê" thế mà chưa làm gì à? 
- PHỤT...khụ...khụ- Thiên Anh sặc nước dữ dội, vậy mình trong mắt bà là gì vậy trời, còn bà Hương thì bây giờ đang nhìn Thiên Anh với ánh mắt dò xét" rõ là thân mèo, mặt dê mà, sao ko làm gì được cơ chứ", rồi tiếp tục hỏi 
- Nắm tay chưa? 
-* gật gật* 
- Ôm chưa? 
- *ngại ngại*,* gật gật* 
- Hôn chưa? 
- * gật gật*..* lắc lắc* 
- Là sao? 
- Dạ, bà muốn hỏi hôn kiểu nào ạ?- Thiên Anh "ngây thơ" hỏi 
- Hả?..thì hôn kiểu nào rồi thì nói- bà Hương đổ mồ hôi, đúng là đưa thỏ vô tay cáo, hôn mà nó còn làm đủ kiểu nữa chứ. 
- Dạ..có chạm má thôi ạ- Thiên Anh đỏ bừng mặt nói 
- Vậy thôi à?- bà Hương mất hứng, thì ra là vậy. 
- Dạ..-Thiên Anh trả lời 
- Ồ..vậy ai là người chủ động?- bà Hương hỏi tiếp 
- Dạ...c...con- Thiên Anh lúng túng nói 
- Ta biết ngay mà, sao con bé nhà ta có thể qua nổi một đứa lém lỉnh như con Miu này chứ, con nghe đây.. 
- Dạ 
- Mỗi việc làm ở trên 20 vòng quanh sân vườn, nghe chưa?- bà Hương cười nói 
- Dạ?????- Thiên Anh khó hiểu, nhưng cũng ráng đưa "vuốt" ra đếm xem bao nhiêu vòng. 
- Khỏi đếm, ta làm tròn luôn rồi 100 vòng, đi làm ngay, ko thì chia tay với Băng Băng ngay lập tức, hiểu chưa hả- bà Hương nói 
- Dạ..dạ..cháu làm liền mà- Thiên Anh mặt ủ rũ đi xuống sân vườn than trời, mình đã làm gì nên tội mà lão bà bà suốt ngày hành hạ mình như vậy, còn làm tròn kì cục nữa làm từ 60->100 là sao, bà Hương cười nhìn Thiên Anh"ta nuôi cháu ta mười mấy hai chục năm nay, cháu đến cướp ko như vậy thì còn gì là công bằng, đúng ko Miu". 


CHƯƠNG 53 
- 55- bà Hương nói khi Thiên Anh nằm dài ra, vật vờ, ko chạy nổi nữa. 
- Bà ơi..cháu..hộc..hộc..ko chịu được...nữa đâu ạ..hộc..hộc- Thiên Anh ngẩng đầu lên nói 
- Ồ..còn 45 vòng nữa, cháu tính sao thì tính đi- bà Hương là" thấy cũng tội, mà thôi cũng kệ". 
- Hộc..hộc...dạ..cháu nghỉ tí thôi..rồi sẽ chạy tiếp ạ- Thiên Anh ỉu xìu, thật là mệt muốn chết, hay là..Thiên Anh nhoẻn miệng cười rồi nói 
- Bà ơi..cháu có ý kiến này...bà muốn nghe ko ạ? 
- Nói..- bà Hương thấy mặt Thiên Anh cười gian gian, nhưng vẫn muốn nghe. 
- Người ta nói may mắn chiếm tỉ lệ của sự thành công rất cao...nên, bà có muốn thử một tí may mắn với cháu ko?- Thiên Anh nói 
- Nói cụ thể cho ta xem đã-bà Hương nói 
- Dạ..cháu còn 45 vòng nữa, bây giờ xù xì nhé bà, mỗi lần cháu thua, sẽ thêm 10 lần, nếu cháu thắng thì ngược lại- Thiên Anh cười nói 
- Ồ..vậy nếu đủ 100 vòng, thì kết thúc trò chơi và cháu chạy đủ 100 vòng nhé, còn trừ hết nợ thì thôi.- bà Hương nhún vai nói. 
- Hả???...ơ, dạ- Thiên Anh ý là muốn thắng cỡ một hai lần để giảm bớt thôi, nếu chơi đến khi nợ max 100, hoặc đến khi hết nợ thì....hix. 
- Rồi, chúng ta bắt đầu đi- bà Hương nói rồi cùng Thiên Anh mặt đối mặt, Thiên Anh gãi đầu, lão bà bà xì tin quá, mình ko được chủ quan, cố lên, cố lên. 
1....2....3 
- Búa 
- Bao 
-Aizzzz....sao lại vậy chứ- Thiên Anh khóc ròng, bà Hương bình thản nói 
- 55 vòng, tiếp nào. 
1...2...3 
- Búa 
- Kéo 
- Yeah...phải vậy chứ..45 vòng..45...45..tiếp bà ơi- Thiên Anh hò hét, bà Hương bắt đầu nóng tính, ko phải là số phạt mà là thua thì thấy tức, thế thôi. 
1..2...3 
- Bao 
- Búa 
- Hahaha...35...35...lala- Thiên Anh cứ thoải mái vui vẻ, ko chú ý đến vẻ mặt bà Hương đang biến sắc, còn kẻ hậu người hạ trong nhà thì cứ rúc rích nhịn cười. 
Một lúc sau... 
1...2...3 
- Kéo 
- Bao 
- WOA....Haha...hết rồi...hết nợ rồi...0 vòng..0 vòng..haha...bà ơi..cháu thắng rồi nhé- Thiên Anh nói xong nhảy tưng tưng, bà Hương mặt giận dữ,chữ "thắng" cứ làm bà tức tức, dĩ nhiên, với máu hiếu thắng như bà, trên thương trường chưa thua ai, giờ ở đây thua con Miu, thật khó chịu, nên bà nói 
- Ta đấu tiếp đi 
- Dạ?..cháu hết nợ rồi mà bà- Thiên Anh ngạc nhiên hỏi
- Thì bây giờ, nếu ta thua thì ta chạy, được chưa hả- bà Hương nói 
- Ồ..để xem, số max là bao nhiêu ạ?- Thiên Anh cười nói 
- 100 
- Ko được đâu bà..vậy thì cháu ko chơi nữa đâu- Thiên Anh giờ lại làm chủ tình thế. 
- 50 
- Cũng ko được đâu ạ- Thiên Anh cười híp mắt nó 
- Nè..cháu muốn bao nhiêu hả?...hả?...hả? 
- Á..a.aaaaa. bà bỏ cháu ra đi đã 20 thôi bà, hai ván nữa thôi, vì lỡ may cháu thua, thì thật sự chỉ chạy nổi như vậy thôi à, bà ơi- Thiên Anh vừa nói vừa chịu đựng cái nhéo tai đầy quyền lực của bà Hương. 
- Thôi, vậy cũng được- bà Hương thấy vậy là ổn, chỉ cần thắng hai ván này, lấy lại danh dự mà thôi, thế là ván đấu lại bắt đầu. 
1..2...3 
- Bao 
- Kéo 
- Haha..cháu thua rồi nhé..10 vòng- bà Hương cười to, Thiên Anh méo mặt, lại nợ rồi à, còn người làm thì thì thầm với nhau, đã lâu ko thấy bà Hương cười vui như vậy rồi, thật kì tích a. 
1...2....3 
- Búa 
- Kéo 
- Yeah....hết nợ...hết nợ..haha- Thiên Anh cười lớn, nháy nháy mắt và làm trò chọc bà Hương, làm bà Hương cáu lên 
- Tiếp đi..nhanh lên, lần này một ván 20 lần lun, dám chơi ko Miu con? 
- Hả?..một ván quyết định luôn hả bà?- Thiên Anh tròn mắt 
- Ừ, nhanh lên nào- bà Hương nóng tính 
- Dạ.- Thiên Anh cũng tập trung, 20 vòng ít gì, hjx. 
1...2....3 
- Bao 
- Búa 
- Yeah..thắng rồi...thắng rồi..mọi người ơi- Thiên Anh nói xong đi vòng vòng vỗ tay chúc mừng với một giàn người hầu, làm bà Hương đỏ mặt nói 
- Ta chạy thì chạy, 20 vòng thôi mà 
- Á...cháu nói giỡn đấy ạ, ko cần, ko cần đâu ạ- Thiên Anh bối rối nói 
- Kệ ta, ta là người có nợ sẽ trả- bà Hương nói rồi chạy, Thiên Anh đứng nhìn theo, sau đó cười tươi, chạy theo, song song với bà Hương 
- Hì..chạy vầy khỏe bà nhỉ 
- Ai mượn cháu chạy theo ta hả?..thắng rồi về đi chứ- bà Hương vẫn bực mình nói 
- Hì..hì..cháu thích chạy bộ à...hihi- Thiên Anh cười nói. 
Á....ui..... 
Đột nhiên bà Hương bị trật chân, vì người già, lâu ngày ko vận động nên rất dễ bị như vậy, Thiên Anh lo lắng cúi xuống hỏi 
- Bà này..mình khỏi chạy nữa...mình vào trong nhà đi. 
- Kệ ta..ta sẽ trả hết nợ- bà Hương cố đứng lên chạy. 
-Hì..hì...cháu biết tính ngang bướng của hai chị do ai truyền rồi nhé, nên bà đừng chửi chị ấy nữa nhé..hì..hì- Thiên Anh nói 
- Ý cháu nói là ta truyền cho chúng hả?- bà Hương nói 
- Hì..chắc rồi..vì hai chị đều rất tốt bụng và xinh đẹp như bà mà..hihi- Thiên Anh nói xong, cúi lưng xuống, cõng bà Hương lên, rồi nói 
- Aizzz...mặc dù cháu thật sự rất mệt, nhưng bà còn nợ 20 vòng, nên mình cùng chạy 20 vòng nào bà..hihi..- Thiên Anh nói xong, ko để bà Hương kịp phản ứng, giữ chặt, chạy nào. Bà Hương ko nói gì, nhưng thật ra đang rất cảm động, "Băng Băng nhà ta rất có con mắt chọn người nha, đứa trẻ này, rất tốt nha". 

CHƯƠNG 54 
Băng Băng và Liên Vy khi về tới nhà, thì thấy ngoài sân vườn đang rất nhộn nhịp, hai người cùng nhau ra xem, thì thấy cảnh Thiên Anh đang cõng bà Hương, mồ hôi đầm đìa, chạy vòng vòng, người làm thì ko ngừng đếm vòng, như lạ nhất vẫn là nụ cười trên môi hai bà cháu ko tắt đi, làm hai người cũng thở phào nhẹ nhõm, cuối cùng Thiên Anh cũng đã lấy được lòng tin cuả bà nội rồi. 
Và tuần thi học kỳ cũng đã tới, vì cả Băng Băng và Thiên Anh đều bận rộn, nên dạo này, ngoại trừ lâu lâu gặp mặt nhau ở nhà, thì hầu như ko gặp, và ngày thi cuối cùng cũng đã hoàn tất. 
- Yeah...yeah..Thiên Anh ơi..đi xem phim ko nè- Thanh Phượng hoa tay múa chân, cuối cùng cũng thi xong. 
- Im lặng, tui đang dò trắc nghiệm Tiếng Anh nè- Thiên Anh nói 
- Xì..bà lo làm gì, dù gì cũng xong hết rồi..với lại, bà đâu chỉ dò phần này là đủ, còn phần luận nữa mà.- Thanh Phượng nói 
- Ồ..tui biết, ko biết có đủ 8 ko nữa- Thiên Anh thở dài 
- Hì..vô tư như bà mọi ngày coi nào..đi chơi đi..thi xong rồi mà..đợi bé yêu của tui nữa rùi mình đi- Thanh Phượng cười nói 
- Ok..đi thì đi- Thiên Anh nói xong cùng Thanh Phượng ra hành lang đứng chờ Yến Vy. 
- Nè..gần tới giáng sinh rùi đó nha bà..1 tuần nữa- Thanh Phượng nói rồi nháy mắt. 
- Ồ..bà tính kế hoạch gì gì nữa với người yêu bé nhỏ của bà thì tự làm đi, đây ko rảnh nhá- Thiên Anh lảng tránh nói. 
- Xì..ý tui ko phải zậy, hôm đó, mình hẹn hò đôi đi?- Thanh Phượng cười tươi nói, Thiên Anh trợn tròn mắt nói 
- Cái đó thì bà nên kiếm người khác đi nha bạn hiền. 
- Sao vậy, thì tui với bé yêu, bà với Lưu Hà, ko phải đi chơi là quá tuyệt rồi sao?- Thanh Phượng hỏi lại 
- Khùng nè...tui phải nói với bà bao nhiêu lần nữa..là Lưu Hà ko phải bạn gái tui..ok?- Thiên Anh bực tức nói 
- Ồ..vậy ai?- Thanh Phượng nói. 
- Bà ko cần biết đâu, kìa, bé yêu của bà kìa- Thiên Anh đổi chủ đề khi nhìn thấy Yến Vy. 
- Hai người chờ lâu ko..hihi- Yến Vy tươi cười nói 
- Ko lâu..ko lâu.hihi- Thanh Phượng cười nói lại, Thiên Anh híp mắt, dại gái vừa thui. 
- Hì..giáng sinh năm nay, trường ta sẽ có một kế hoạch đặc biệt.- Yến Vy nói 
- Gì vậy?- Thanh Phượng hỏi 
- Ồ..hai người nghe cho rõ đây, đây là lễ hội tình nhân, mọi người sẽ đeo mặt nạ và cùng khiêu vũ với nhau, khi kết thúc, sẽ chọn ra cặp đẹp đôi nhất, rồi cho họ gỡ mặt nạ ra, nếu hai người ấy đồng ý quen nhau, thì sẽ trở thành cặp đôi của năm, đặc biệt, phần thưởng là cặp dây chuyền đôi tuyệt đẹp. 
- Woaaaaaaaaaaaaaa....- Thanh Phượng và Thiên Anh cùng há mồm, thật sự là một sự kiện rất tuyệt vời. 
- À..mà nghe nói giáo viên cũng sẽ tham gia, nên, ai cũng đang muốn nhân cơ hội này để làm quen với cô Băng Băng mình đó- Yến Vy nói tiếp 
- CÁI GÌ?- Thiên Anh hét lên trong sợ ngạc nhiên của Thanh Phượng và Yến Vy. 
- À..ko..tui chỉ hơi lo cho chị ấy thui..hihi- Thiên Anh ngập ngừng nói lại, Yến Vy nói tiếp. 
- Cái nét chính ở đây là sẽ có ba trường tập hợp tham dự sự kiện này, đó là trường mình, trường nam sinh T.E và một trường nữ sinh nữa là S.E đó. 
- WHAT????- Lần này là cả Thiên Anh và Thanh Phượng đều ngạc nhiên. 
- Xì..hai người thích quá chứ gì?- Yến Vy bĩu môi nhìn Thanh Phượng 
- Ko..ko có..tại thấy đông vui quá đó mà..đúng ko Anh?- Thanh Phượng nịnh Yến Vy rồi nói 
- Ồ..ờ..đông vui.- Thiên Anh cũng gật đầu theo, ko là chít có đứa. 
- Hì...ồ..điều đặc biệt nữa là..sự kiện này đã được toàn bộ học sinh cũng như giáo viên của ba trường đăng ký tham gia hết rồi- Yến Vy nói 
- Cái gì?..ở đâu ra mà đăng ký hết- Thiên Anh nói 
- Hì..hiệu trưởng đăng ký cho toàn trường ý mà- Yến Vy nói bình thản, Thiên Anh lắc lắc đầu, tự quyết luôn ta. 
Tối hôm đó, ở nhà Băng Băng... 
- Nhóc ơi, nhóc à..em mặc gì hôm đi dự lễ hội tình nhân hả nhóc?- Liên Vy đang nằm trong phòng Thiên Anh thư giãn. 
- Dạ, em cũng ko biết, mà chị Vy cũng tham gia à?- Thiên Anh giả bộ hỏi 
- Đương nhiên, đông vui như thế mà, haha, à, chị có ít thông tin, muốn nghe ko hả?- Liên Vy ngồi dậy nói 
- Dạ, chị nói đi- Thiên Anh sốt sắng, ngồi vểnh tai mèo lên nghe. 
Liên Vy bắt đầu kể 
" Cách đây 2 năm, trường bắt đầu tổ chức các lễ khác nhau nhằm mừng ngày giáng sinh cũng như cho học sinh xả stress khi thi xong, hai năm trước, dĩ nhiên, cũng có 3 trường như bây giờ tham gia..." 
- Ồ..nghĩa là..đây là hoạt động truyền thống phải ko ạ?...chỉ khác cách thực hiện mỗi năm thôi..đúng ko chị?- Thiên Anh hỏi 
- Ừ..nghe tiếp nè- Liên Vy trả lời xong thì tiếp tục kể 
" Chị với chị Băng Băng lúc đó cũng như bây giờ thôi, rất được chú ý nha, vì mấy lễ hội trước ko cần che mặt gì hết, nên chị Băng Băng và chị bị rất nhiều người theo đuổi, trong đó, có hội trưởng hội học sinh bên trường T.E, rồi những người nhìn rất hòa hoa phong nhã bên đó, rồi những người thế lực của bên S.E nữa.." 
- Ồ..- Thiên Anh gật gật đầu, tỏ ra hiểu 
- Người theo đuổi chị thì chắc em ko muốn nghe đâu, nên chị lược bớt, kể về chị Băng Băng cho em nghe nhá- Liên Vy nháy mắt. 
- À..ờ..dạ...hì..hì- Thiên Anh gãi đầu, thật sự cũng rất lo lắng nha. 

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro

#bhtt