1

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

"con người ta sống trên đời, vì sao lại hành xử bất nhân, rơi vào con đường sai lầm rồi đánh mất nhân tính? có thể nói..."

thật vớ vẩn, ai lại mở cái bản tin thời sự thế này trong bệnh viện nhi đồng vậy chứ.

hắn làu nhàu một tiếng rồi tắt tivi, đem tiếng ồn kia trôi vào hư không để lại phòng bệnh vào sự im lặng bất ngờ. gintoki nhìn lên chiếc đồng hồ treo tường cũ kỹ, bây giờ đã là 16h, cũng sắp tới giờ tan làm rồi. bả vai cứng đờ đập mạnh vào đệm ghế, hắn mệt mỏi ngồi thừ ra như cá bị rút xương, đầu ngón tay lạnh lẽo mát xa thật mạnh sống mũi đã nhưn nhức vì mang kính quá lâu. đôi mắt vừa khô nhức vừa mệt mỏi nhắm lại, gintoki chỉ mới nghĩ tới cảm thấy áp lực công việc thì hắn lại nhớ đến hình ảnh của mấy thằng bạn cùng khoa đại học bây giờ, thằng thì hói hết cả đầu thằng thì bụng to như mấy chú bác dưới quê dù chỉ mới có ba mươi mấy tuổi, ngẫm lại bản thân vẫn còn đủ tóc và ngon trai thế này thì... hắn không dám than thở rồi. gintoki còn đang mãi hậm hừ tận hưởng khoảng thời gian rảnh rỗi cuối ca làm thì bỗng nhiên tiếng bước chân đang tới đánh thức giác quan của nô lệ tư bản, hắn bật dậy như con búp bê đã cài sẵn lò xo, vớ lấy cái kính cận dày cộm trên bàn rồi đeo vào sau đó nhìn người trước mắt.

"ừm... chỗ này có phải là..."

hắn nheo mắt nhìn đứa trẻ trước mặt, cái này là... bé gái nhỉ? đứa nhỏ trước mặt tầm mười một tuổi, tay em cầm hồ sơ, trông em trắng trẻo đáng yêu nhưng lại hơi gầy, tóc đen nhánh cột cao gọn gàng sạch sẽ toát lên rằng đây là một đứa trẻ ngoan hiền và dễ bảo, ai mới gặp nhìn em cũng sẽ dễ chịu mà xoa đầu rồi cho kẹo bánh. em cao hơn chiếc bàn của hắn một chút làm cho gintoki phải kéo ghế nhướn người lên mới có thể nhìn rõ em từ đầu tới chân, đôi mắt to tròn kia bắt gặp ánh hình soi xét từ hắn thì lập tức trở nên sợ hãi. em run lẩy bẩy, khuôn mặt đỏ bừng nhìn hắn nom đáng thương vô cùng, rồi từng dòng nước mắt rơi xuống nức nở dù cho hắn chưa nói gì cả.

vốn đã là bác sĩ có kinh nghiệm lâu năm, hắn cũng đã quá quen với tiếng khóc trẻ con nên chuyện này chẳng làm gintoki lúng túng được. hắn ngồi dậy bước lại chỗ em, khéo léo cướp lấy xấp hồ sơ sắp bị bóp đến nhăn nhúm rồi đặt ở trên bàn, sau đó ôn tồn xoa đầu đứa nhỏ đang khóc ấm ức và xoa lưng em thật nhẹ nhàng. hắn cố gắng gỡ tay em ra để lau đi những giọt nước mắt nóng hổi trên hai gò má mềm mịn ấy, bàn tay to lớn ôm hết cả khuôn mặt bầu bĩnh kia lên rồi xoa nhẹ để cho em bình tĩnh lại. thật không ngờ những cử chỉ mềm mại của hắn lại làm em thôi không khóc nữa, nước mắt ngưng chảy ra và bây giờ em chỉ còn sụt sịt mà thôi.

"ba mẹ em đâu? có người thân nào đi cùng không?" hắn hỏi.

"không... không có ạ. ba mẹ em mất rồi." em lắc đầu rồi nấc lên theo giọng nói.

tim hắn chùn xuống, rồi lại hắn lại cố hỏi em tiếp.

"vậy người giám hộ thì sao? em đến đây một mình à?"

lần này em gật đầu. trong lòng hắn bỗng trào lên một cảm giác tức giận và cả bi thương, đứa trẻ nhỏ đến thế này lại bị chính họ hàng ruột thịt bỏ rơi, đến cả đi khám bệnh cũng chỉ có một thân một mình, đáng thương biết bao. tim hắn đập mạnh, bởi hắn cũng chẳng khác gì đứa trẻ này vào hai mươi năm về trước, nếu không có shoyo thì chắc chắn bây giờ gintoki đã chết khô trong căn trọ hôi hám mà chẳng ai hay biết. sự đồng cảm với em cũng là thứ xúc tác gintoki, hắn muốn hiểu hơn về em, muốn quan tâm và chăm sóc đứa trẻ này và cũng không muốn em phải chịu thiệt như hắn.

"nào nào đừng khóc nữa, ngoan. em không khóc nữa thì tôi sẽ cho kẹo, em chịu không?"

giọng gintoki đã dịu dàng hơn ban nãy vài phần, hắn rút từ trong túi ra cục kẹo màu hồng phấn đưa ra trước mặt em. cứ tưởng cậu bé sẽ vui vẻ nhận lấy, nhưng không, câu trả lời lại khiến hắn đanh mặt lại vì em đã lắc đầu từ chối.

"em không ăn kẹo! nếu con trai mà ăn kẹo thì sẽ không thể trở nên mạnh mẽ được."

"bé trai?" gintoki có hơi bất ngờ, đứa nhỏ này không nhận lầm mình là con trai đó chứ? nhưng hắn cũng chẳng để tâm lắm vì đây cũng chỉ là lời nói trẻ con.

em thẳng thừng từ chối làm hắn bật cười, đứa nhỏ này nói chuyện cứ như ông cụ non vậy, tính tình chắc cũng khắt khe lắm đây. nhưng mà nhìn xem, gintoki đã thành công dỗ ngọt cho em nín khóc rồi, hắn vuốt vuốt đuôi mắt còn ướt và xoa nhẹ cái mũi đang sụt sịt nước của em, tay nhanh lột vỏ kẹo rồi đút vào khuôn miệng nhỏ như miệng thỏ con ấy.

"đồ ngốc, ăn kẹo thì có liên quan gì tới chuyện mạnh mẽ hay không đâu. ăn đi."

nói rồi, hắn đứng dậy đi trở lại bàn, để lại đứa bé đang ngơ ngác với vị ngọt lan toả trong cổ họng.

"thấy ghế nào trống ngồi ghế đó đi, một lát tôi sẽ khám cho."

một lớn một trẻ ở trong phòng khám vào giờ xế chiều, tiếng bước chân ra về cùng với tiếng lật hồ sơ vang lên, ánh mắt mong chờ của em khiến hắn cảm thấy nhột nhột, giống như mình sắp bị đục hai cái lỗ trên người vậy. katsura kotaro, mười một tuổi, người giám hộ là chú. đọc xong lý lịch cá nhân thì hắn cũng đã hiểu phần nào về gia cảnh của katsura, nhưng hắn chỉ là một người mới gặp thế nên cũng chỉ biết thở dài mà thôi. về lại chuyện chính, bệnh án của em ấy...

tay gintoki day day thái dương, hắn bắt đầu cảm thấy cái đầu của mình như bị đánh ong một cái, toàn thân mệt mỏi vô cùng chỉ với 7 chữ được ghi trên bệnh án của katsura: rối loạn phát triển giới tính nam.

hắn đã làm bác sĩ ở khoa nội tiết nhi đồng này tròn tám năm nhưng vẫn chưa bao giờ gặp ca bệnh hiếm như thế này, đây thật sự là lần đầu tiên gintoki được tận mắt nhìn thấy người mắc bệnh này chứ không phải chỉ là những con chữ vô hồn trên trang giấy. thảo nào ban đầu hắn nhận nhầm katsura là bé gái, và bây giờ nhìn kỹ lại thì em vẫn trông giống một bé gái hơn là bé trai. lần đầu gặp ca bệnh hiếm đến vậy... hắn không khỏi tò mò, muốn nhanh chóng nhìn thử xem em có đúng thật là "người song tính" không. ấy khoan, hắn đâu thể nào có suy nghĩ bậy bạ như vậy với bệnh nhân của mình... mà đó còn là một đứa trẻ nữa mà! nhưng mà nếu katsura thật sự có bệnh thì vẫn phải vạch quần ra cho hắn coi chứ đâu có giấu được... tự nhiên hắn thấy tội lỗi ghê gớm. gintoki ký vào giấy xác nhận khám bệnh xong xuôi thì kéo ghế đứng dậy, hắn lại gần em đang ngồi đong đưa chân trên ghế sắt rồi ngồi chồm hỗm xuống để đối mặt với em.

đôi mắt em ấy thật trong trẻo, tinh khiết đến mức hắn cảm thấy thật tội lỗi và xấu hổ khi phải đối diện.

"kotaro này, hôm nay em đến để khám bệnh gì?"

"ừm... hôm nay là lịch khám định kỳ của em." katsura ngại ngùng đến mức mặt mày đỏ tươi, em không dám nhìn thẳng vào mắt hắn. "bình thường sẽ có cô giáo dắt em đi, nhưng hôm nay cô bị bệnh rồi em phải tự đi một mình ạ!"

"kotaro ngoan, đi vào bên trong đi. tôi sẽ khám nhanh cho em về trước khi trời tối, như vậy sẽ đỡ nguy hiểm hơn."

hắn xoa đầu em rồi đứng dậy, dẫn katsura bước vào trong. em ngoan ngoãn bước xuống ghế rồi đi theo hắn mà không hề nghi ngờ, hắn đưa tay ra ẵm ngồi lên giường cũng vâng lời nghe theo. gintoki kéo màn ngăn lại, nhìn đứa nhỏ đang co rúm người trong căng thẳng mà hắn cũng thấy căng thẳng theo. cuối cùng hắn cũng hiểu ra lý do vì sao ban nãy em khóc rống lên như vậy rồi, đến người lớn đi khám ở chỗ nhạy cảm thế này cũng thấy ngại không dám đi chứ nói gì con nít.

này... cái này chỉ là khám bệnh! khám bệnh thôi! hắn cũng đâu ăn thịt ăn cá gì em đâu, chỉ là khám bệnh thôi mà... sao cứ có cảm giác sai trái vậy nhỉ...

"dạo này em có cảm thấy gì kỳ lạ không? ở chỗ này?" hắn đeo bao tay vào rồi trỏ vào thân dưới của em.
"có ạ... dạo này ở chỗ này... ngứa ngáy khó chịu lắm ạ!"

"vậy bây giờ em cởi quần ra đi cho tôi khám."

nói xong câu này hắn thật muốn tự tát bản thân một cái, chẳng hiẻu vì sao nghe thật đáng sợ. làm bác sĩ bao nhiêu năm rồi mà gintoki cũng chẳng biết vì sao đến lượt khám cho katsura thì hắn lại thấy ngượng, thấy trong người cứ hồi hộp và rạo rực khó tả. nhưng hắn lại tự ngộ nhận rằng cảm giác này chỉ là tò mò và phấn khích khi được khám bệnh cho người mắc bệnh hiếm mà thôi, chẳng sao hết.

nếu hắn mà có dục vọng với đứa trẻ này thì gintoki sẽ toi đời, thật đấy.

katsura ngượng chín mặt nhưng vẫn ngoan ngoãn cởi quần ra, chiếc quần lót trắng muốt ẩn trong cặp đùi thon trắng múp míp thật đáng yêu. rồi khi em hơi nhích mông về phía trước để cởi luôn cả quần lót ra, hai quả đào trắng hồng chu ra ở trước mặt hắn, khi tấm vải mỏng cuối cùng cũng lọt ra khỏi cổ chân bé bỏng thì chốn hoan lạc ấy cũng hiện ra. đùa đấy à... hắn nghĩ thầm, cái này cũng quá... quá sức chịu đựng quá rồi? katsura run rẩy dạng háng ra, phơi chỗ thầm kín ra trước ánh mắt hồi hộp của hắn. có lẽ là vì căng thẳng hoặc cũng có lẽ là vì phấn khích khi bị người khác nhìn thấy mà dương vật bé nhỏ kia đã bắt đầu cương lên, rỉ dịch. gintoki nuốt nước bọt, hắn nhìn xuống bên dưới thì chỉ thấy cảnh xuân tình nhớp nháp mê hoặc vô cùng, âm hộ trơn trụi đỏ hồng đang mấp máy rỉ nước và còn hơi co giật nhả đầy nước dâm xuống ga nệm. hắn ngẩng ra một lúc lâu, thì ra song tính là như thế này, và ánh nhìn chằm chằm của hắn làm cho em càng thêm ngại ngùng, những giọt nước mắt cứ vậy thi nhau rơi xuống khuôn mặt trắng hồng một lần nữa.

"đừng khóc đừng khóc, xin lỗi em!" gintoki bất lực cười ngượng rồi dùng tay chưa đeo găng xoa lấy xoa để đầu em, tiếng khóc của katsura làm hắn bối rối đến mức chỉ biết ôm lấy cơ thể nhỏ nhắn kia rồi vỗ về. "trời ạ..."

katsura giật nảy trong lòng hắn, tiếng khóc của em nhỏ dần thành tiếng rên rỉ vì dương vật cọ vào quần áo hắn thật sướng. cơ thể bán khoả thân của em trong người hắn nóng quá, mùi hương dịu nhe thơm tho từ mái tóc đen mềm mại của em cũng thật dễ chịu, và khi gintoki rời khỏi thân thể bé nhỏ kia thì vài giọt tinh dịch của katsura đã vấy vào áo sơ mi của hắn. nhưng có vẻ như katsura không nhận ra điều đó, hắn cũng chỉ biết thở dài.

"thôi, bây giờ ngại thì em quay người lại rồi chu đít qua đây đi, thấy khó chịu thì ôm cái gối này cũng được." hắn vỗ vai động viên em, đưa cho katsura cái gối để ôm. "nhanh nào."

em gật đầu lia lịa rồi quẹt nước mắt, ý của bác sĩ cũng không tồi mà, vả lại người ta còn đang giúp mình nữa. katsura rất sợ rằng em đang làm phiền hắn vậy nên liền lồm cồm bò dậy rồi chu đít về phía gintoki mà không hề biết rằng, hành động này của em đã đẩy bản thân vào nguy hiểm. bờ mông trắng nõn không tì vết ngúng nguẩy trước mặt, cái lồn nguyên trinh hồng hào phúng nước dâng tận miệng, lỗ đít giần giật kia cũng trông thật nứng tình, não hắn như bị sét đánh ầm một cái, tất cả lý trí đều bị đánh bay chỉ để lại con thú trong người đang không ngừng gào thét.

hắn nhắm mắt lại, rồi lại mở mắt ra, cơn nứng dưới háng không thể nào dập tắt được. ở trên bảo mà ở dưới không nghe, cái đũng quần căng phồng cứng ngắc của gintoki như bản án tử cho danh lương y hiền đức của hắn. chết rồi, chết thật rồi không đùa được, cái ăng ten cảm ứng của hắn ta đang nghĩ cái quái gì mà lại phản ứng với đứa bé mới mười một tuổi vậy chứ?! nhưng mà... hắn cũng là đàn ông, hắn cũng là con người, gintoki không phải là nhà sư, hắn cũng có dục vọng của riêng mình!

lùi cũng không được, tiến cũng không xong.

trong lúc gintoki đang vò đầu bứt tóc đấu tranh tâm lý, katsura nhẹ nhàng quay lại nhìn hắn một cái, con ngươi hổ phách sáng lên một màu hồng ma mị. em mỉm cười dâm đãng, khéo léo toả ra thứ hương mê ma quái bao lấy hắn ta mà chỉ em có thể thấy được. mùi hương lạ kỳ kia bắt đầu xâm chiếm trái tim gintoki, nắm áo những suy nghĩ đồi truỵ vô đạo đức của hắn kéo lên, từ đây, hắn chỉ còn có thể tuân theo bản năng, thả rông cái ở giữa háng đang khao khát được nhúng sâu vào cái lỗ ấm áp của bé trai trước mặt.

thôi vậy...

đôi mắt đỏ au sau cặp kính cận dày trở nên đen tối hơn, dục vọng cuồn cuộn trong đáy mắt. hắn muốn có được em, muốn ăn thịt em, muốn biến cậu bệnh nhân nhỏ này trở thành của riêng mình.

"thế em bị khó chịu lâu chưa? lúc nào ở dưới này cũng ướt như vậy à?"

"mới bị một tuần nay thôi ạ, lúc nào cũng ướt như vậy..." em trả lời lí nhí, đôi mắt màu hổ phách len lén nhìn xem hắn có làm chuyện gì xấu xa với mình không. đương nhiên là có.

hắn nín thở, nắm lấy một bên đùi của em rồi chọc ngón út đeo găng y tế vào trong cái lồn non đang co rút đòi cặc. katsura theo phản xạ rút người về phía trước nhưng chẳng thể vì đùi đã bị bàn tay to lớn của hắn ta giữ lại, cơn đau điếng từ bên dưới truyền lên khiến em khóc rống lên. gintoki chẳng phải lo có ai tiến vào trong này vì phòng bệnh có tiếng con nít la khóc đã là chuyện quá bình thường, vả lại hắn chỉ cần nói hắn đang khám bệnh là xong, chẳng có ai có thể nghi ngờ cả.

"đau!" lồn còn nguyên trinh chưa nếm mùi cặc bao giờ đương nhiên là khít rịt, có vật thể lạ đâm vào là liền đau xót không thôi. katsura giàn giụa nước mắt, em nắm lấy cánh tay rắn chắc của hắn mong có thể cầu xin được một chút thương xót từ vị bác sĩ kia.

"không sao đâu, sắp xong rồi đừng hoảng." hắn vẫn nhất quyết không thả em ra, ngón tay đang chọc xoáy trong cái lồn múp máp kia lại càng thêm mạnh bạo.

lớp lớp thịt hồng ướt đẫm nước dâm đang bao bọc lấy ngón tay hắn, âm hộ bé bỏng mỗi lần co rút là mỗi lần phun nước ấm hỉnh ướt cả tay gintoki. cái mông nhỏ mịn màng lắc lư trước mặt hắn thật đáng yêu, gintoki không nhịn được mà cho cánh mông mỡ màng kia một bạt tay làm nó run lên và đỏ ửng.

"hức... sao bác sĩ lại đánh em?!" em giật mình, quay đầu về phía sau rồi la lên.

"vì em hư. có bệnh mà không sớm tới khám, bây giờ bệnh tình trở nên tồi tệ thế này rồi... đúng là đứa trẻ lười nhác!"

từng bạt tai lạnh lùng rơi xuống, mông katsura run rẩy và rát bỏng vì bị đánh. em nắm chặt cái gối ôm vì sợ, nhưng thật oan ức quá, katsura đâu có cố tình để bệnh mình nặng hơn đâu. vậy nhưng em lại chẳng thể phản kháng vì đã được dạy là không được cãi lời người lớn, katsura chỉ có thể khóc ở cả trên lẫn dưới, não em lâng lâng vì khoái cảm và cả nỗi đau ô nhục. cái lồn non thít chặt lấy những ngón tay hắn bắt đầu co giật dữ dội khi gintoki ấn vào một chỗ nhô ra như cái cúc áo, đây rồi, đầu tử cung của katsura. hắn xoa nhè nhẹ chỗ ấy rồi ấn mạnh, ngón tay to không ngừng sượt qua lại lỗ hoa đẫm nước, chu kỳ móc lồn này cứ lặp đi lặp lại làm cho katsura sướng không tả nổi, cả cơ thể em run bần bật như bị điện bắn qua. con cặc nhỏ nhắn ở phía trước đã cương cứng hoàn toàn, quy đầu còn chưa cắt bao chảy dịch trắng nhách, bị bàn tay chai sần của hắn ta bắt lấy rồi nhào nặn như món đồ chơi.

"bác sĩ... bác sĩ ơi dừng lại đi! khó chịu quá!"

"đừng rắc rối nữa, em không muốn hết bệnh à?"

"dạ muốn..."

"vậy thì ngoan ngoãn nằm im đi, một lát sẽ hết đau thôi. em sẽ thấy thoải mái ngay thôi mà!"

em rên rỉ trong tiếng khóc nghẹn ngào rồi co giật mạnh, ngón tay gintoki bên trong lồn katsura bị bao bọc chặt đến mức hắn tưởng bức tường thịt kia đang muốn nghiền nát tay hắn, dương vật trong bàn tay hắn run rẩy phun tinh dịch ra, katsura vậy mà xuất tinh ở cả trong lẫn ngoài.

hắn rút ngón tay ra, cái lồn nhỏ còn mút theo như quyến luyến không muốn rời. gintoki tạm đặt katsura xuống, tiếng thở gấp rút của em càng làm hắn thêm phấn khích.

đứa trẻ này, hắn muốn mang về nhà rồi giấu em đi, biến em trở thành con đĩ của riêng hắn. cái bụng thon kia kiểu gì cũng sẽ phình to lên vì mang thai con cho hắn ta, ôi, chỉ cần nghĩ đến chuyện có thể vừa địt vừa sờ vào bé con của cả hai người trong bụng em mà hắn đã nứng đến phát điên.

hắn lùi lại vài bước rồi nhìn từ trên xuống, dưới con mắt đỏ dã như thú dữ katsura như miếng thịt tươi chỉ cần há miệng là có thể chén thật ngon lành. phần thân trước như bị rút xương mà nằm bệt xuống nệm, mái tóc được buộc gọn gàng đã tung ra xoã ở trên nệm trắng, mồ hôi em thấm ướt áo và bết vào một bên má. hơi thở nóng ẩm, gợi tình của em phả ra khỏi cái miệng đỏ au, trong giây lát đó gintoki đã tưởng tượng ra cảnh mình sẽ tàn phá cái môi nhỏ đó bằng cách đâm rút không ngừng con cặc to bự đầy gân của hắn rồi bơm đầy tinh vào trong cổ họng em. bên dưới katsura trần truồng chẳng mặc thứ gì, hai cánh mông sưng đỏ vì ban nãy bị tát, cái lồn ướt nhẹp kẹp ở giữa không ngừng chảy nước, dương vật đã teo lại còn âm ỉ tinh dịch từ đầu.

gintoki cởi găng tay rồi lặng lẽ bước khỏi căn buồng tạm này, hắn đi về phía cửa rồi đóng lại, chưa kịp khoá thì tiếng ai gọi tên đã làm hắn giật thót cả người.

"a sakata, sao giờ này rồi chưa về?" đồng nghiệp cười tươi rói mở toang cửa rồi vỗ vai hắn một cái, thần sắc khắc hẳn với vẻ mặt méo mó của gintoki.

"a... à! hôm nay tôi trực mà!" hắn vội cười đáp lại, tỉnh bơ cười nói với người kia giống như ở trong căn buồng kia chẳng hề có ai. "tôi cũng đang định đi ăn tối đây, anh về trước đi."

"thế à? có muốn nhậu không?"

"anh mệt quá rồi nói nhảm đúng không? lỡ say thì sao mà trực được. dịp sau, dịp sau đi!"

hắn cáo lỗi với đồng nghiệp rồi chuồn nhanh vào trong, vừa thở phào vừa bấm chốt cửa khoá lại. suýt nữa thì toi rồi, cũng may mà chẳng ai nghi ngờ gì, cũng may mà chiếc áo bác sĩ của hắn đã che lại được con cặc đang cuồng nộ trong đũng quần chật cứng này. nhưng hắn cũng sắp mất kiên nhẫn rồi, nóng điên mất, bước chân của hắn đến bên chiếc buồng đang ẩn chứa tội lỗi càng gấp gáp hơn. hắn vén màn bước vào thì liền thấy katsura đang chổng mông vuốt ve cái lồn nhỏ đã sưng đỏ, chân mày hắn cũng giật một cái, cặc trong quần cũng giật theo.

"kotaro, em bị sao vậy?"

"em thấy kỳ lạ lắm ạ... ngứa quá..."

sợi lý trí cuối cùng trong gintoki đã đứt phực, hắn cởi áo khoác, nới lỏng chiếc cà vạt rồi cởi luôn dây nịt. tiếng lạch cạch của kim loại làm katsura hoang mang không biết hắn đang định làm gì, em hoảng hốt ngồi bật dậy nhưng liền bị hắn đè đầu ấn chặt xuống giường. tiếng hét bị chặn lại bởi lớp nệm dày, hai bàn tay nhỏ xíu dùng hết sức lực vẫn không thể lay chuyển nổi bàn tay cứng như đá đang nắm chặt đầu mình, cơn hoảng sợ trong em dâng lên tới đỉnh điểm.

"bây giờ tôi sẽ chữa bệnh cho em, sau này có ngứa lồn nữa thì cứ dùng cách này là được." gintoki nhoẻn miệng cười dâm, ngón cái vạch mép lồn katsura ra để nhìn màng trinh còn nguyên vẹn kia, tay còn lại rời khỏi đầu em rồi lật cả người katsura lại. "em nên nhìn kỹ khi được chữa bệnh thì sẽ như thế nào, sau này chúng ta vẫn sẽ còn những đợt khám tiếp theo mà có đúng không?"

katsura khóc thút thít nhìn hắn, đầu óc non nớt ngây thơ khi nghe đến chữ "chữa bệnh" thì liền tin theo. dù đó giờ em chưa được khám bằng cách lạ kỳ như vậy bao giờ và cũng bán tín bán nghi, nhưng lời bác sĩ nói thì phần trăm đúng chắc chắn là nhiều, em phải ngoan ngoãn nghe theo thôi. với lại, dù nhìn mặt tên bác sĩ này hơi gian nhưng từ nãy đến giờ ngoại trừ màn đánh đít ra thì hắn đối với em rất đỗi dịu dàng, katsura nghĩ chắc cũng không phải là người xấu đâu nên cứ nằm im phơi lồn ra cho hắn nhìn. chiếc áo nằm chổng chơ trên người em cũng bị hắn lột ra, hai cái vú nhô ra như vú bé gái đang dậy thì lắc lư bị hắn ta bắt lấy rồi xoa nắn mạnh bạo.

"sao đi ra đường mà không mặc áo ngực để vú lộ ra hết thế này?" gintoki nhướn mày, hắn bóp chặt núm vú đang cương lên khiến katsura lắc đầu rên rỉ. "như vậy nguy hiểm lắm có biết không? lỡ bị kẻ xấu nào bắt lại đụ thì biết làm sao?"

nói xong hắn cũng thấy hơi chột dạ, không phải gintoki chính là kẻ xấu đang bắt con nhà người ta lại để địt à? nhưng thôi, hắn chắc chắn bản thân vẫn còn đỡ hơn so với những tên lưu manh ngoài kia nhiều, ít nhất thì hắn sẽ nhẹ nhàng với em.

"con trai mà cũng phải mặc áo ngực sao ạ?" katsura ngây thơ hỏi lại, có vẻ rằng em thật sự không biết cơ thể của mình cực kỳ gợi tình.

"phải mặc. lần sau mà em không mặc áo ngực khi đến đây tái khám thì tôi sẽ lại đánh đít phạt em."

gintoki nhấc cả người katsura lên rồi chính mình cũng bò lên giường, hắn cúi đầu ngoặm mút lấy bầu vú nhỏ nhắn đáng yêu kia, tay còn lại không ngừng xoa nắn bên vú còn lại như muốn vắt sữa em. giọng rên ngọt như điếm của katsura càng làm hắn thêm phấn khích, da thịt ngọt ngào thơm mùi sữa tắm trẻ em bị mút lấy không chừa chỗ nào, những vết hôn đỏ son trải dài từ vú này sang vú kia và lan đến khắp xương quai xanh cùng cổ thật đáng yêu làm sao. hắn há miệng cắn vào quầng vú kia chảy cả máu khiến em phải cắn răng chịu đựng đau đớn, nhưng rồi gintoki lại đưa lưỡi rà theo vết cắn và trêu ghẹo liếm mút núm ti đỏ hồng như thể hắn chẳng làm gì sai. bàn tay còn lại hắn đưa xuống bên dưới sờ vào lồn em, chà, có vẻ là nó vẫn cứ ướt át nứng tình như vậy... thật đáng yêu.

hắn buông vú em ra, ngồi thẳng dậy kéo xăng tia quần xuống rồi lôi cặc bự đã mất kiên nhẫn từ lâu ra. hơi nóng hầm hập phả lên đùi em khiến katsura không tự chủ được mà rùng mình một cái, đôi mắt chưa từng thấy thứ gì dơ bẩn mở to, thứ đó... là cái gì vậy? thấy em trố mắt hắn liền bật cười, xách nách katsura lên cho em ngồi quỳ xuống ở ngay trước cặc mình rồi nhẹ nhàng nói.

"bây giờ em có thể giúp tôi một việc được không? kotaro ngoan sẽ không từ chối đâu nhỉ, cái này là để chữa bệnh cho em mà." gintoki cười rồi xoa đầu em, hắn nắm lấy sau đầu katsura kéo về phía con cặc đang chĩa thẳng vào cái môi nhỏ chờ được bú liếm. "làm sạch cái này bằng miệng em đi."

bàn tay nhỏ bé vừa chạm nhẹ vào đầu cặc thì liền rụt lại vì sợ, sao mà cái này nóng thế nhỉ?! thân cặc gân guốc đỏ đen nhìn hung dữ vô cùng khiến em không dám chạm vào, nhưng vì những lời động viên và thao túng không ngừng của hắn, katsura cuối cùng cũng trút hết dũng khí để nắm lấy con cặc to sắp sửa lao vào bên trong cái lồn nhỏ của em. dương vật hắn to đến nổi em phải cầm cả hai tay, mùi hương không mấy dễ chịu khiến katsura nhíu mày, em nín thở nhăn mặt lè lưỡi ra thử liếm lấy đầu khấc to bự thì liền bị mùi mằn mặn làm cho hoảng sợ lùi về phía sau. nhưng ôi hắn đâu có để cho em trốn dễ vậy, bàn tay áp chế của gintoki đã đặt ở sau cái gáy nhỏ, và katsura có cố hết sức để nhấc đầu ra cũng chẳng thể di chuyển được một li. những giọt tinh trào ra từ đầu buồi mặn chát tanh rình khiến em cảm thấy buồn nôn vô cùng, cái lưỡi nhỏ bị ép chà vào đến đau đớn.

"há miệng ra. đừng có cắn vào hay chạm răng vào đấy."

mùi cặc hắn làm em mụ mị đầu óc đến nổi không suy nghĩ được gì, hắn nói gì em làm nấy, cái môi chúm chím há ra hết cỡ liền bị hắn đẩy hông đâm cặc vào trong miệng. miệng em quá nhỏ còn hắn thì quá to, nhưng xem kìa... khuôn miệng méo mó vì bị cặc đàn ông vấy bẩn, đôi mắt ướt nhoè bởi nước mắt đớn đau và cái mông cong đang chà sát với ga nệm hòng giải toả cơn nứng ngứa ngáy... nhìn em quyến rũ đến mức hắn muốn đè đầu katsura xuống rồi dập cặc thật mạnh vào trong cổ họng non nớt kia. vậy mà hắn nào nỡ lòng làm vậy, nhịp đẩy hông ra vào khi đụ cái miệng nhỏ ướt át nóng bỏng của em thật nhẹ nhàng, đầu cặc chạm trúng cổ họng đang co bóp như cái lồn lúc lên đỉnh sướng đến phát điên, và mặc cho katsura thiếu oxi đến mức đánh vào người hắn loạn xạ thì con cặc kia cứ mãi chung thuỷ không rời khuôn miệng ấm áp của em. hắn ngửa cổ thở dốc, thật là sướng quá, cũng một tuần nay hắn chưa được giải toả nên chẳng thể kìm được lâu, mới nhấp cặc có mấy lần vào miệng nhỏ của em mà đã muốn xuất tinh rồi. gần đến đỉnh điểm thì lòng tốt của hắn bị chó gặm mất sạch, gintoki ấn mạnh đầu katsura vào háng mình, hai túi tinh căng phồng đập mạnh vào cằm em, khuôn mặt xinh đẹp bị vùi vào trong lông mu màu bạc, dương vật co giật bên trong miệng đâm chọt đến tận cổ họng đáng thương đang co bóp để bài xích vật thể lạ. katsura trợn mắt khóc ròng, em cảm nhận thấy thứ gì đó tanh nồng nhớt nhớt nóng hôi hổi đang đổ xuống họng mình như dung nham, và cũng chỉ có thể bất lực nuốt ừng ực xuống vì cặc hắn đã đâm quá sâu. hắn rút cặc ra, nước bọt và tinh dịch nhễu nhại chảy theo, rơi ra khỏi cái miệng vẫn còn đang há rộng vì sốc.

"em đúng là cậu bé ngoan, kotaro." hắn nhẹ ôm lấy cơ thể vẫn còn cứng đờ của katsura, lau đi những giọt tinh dịch đặc sệt trên khoé môi em và cả những giọt nước mắt. "nhờ em làm sạch mà bây giờ chúng ta có thể chữa trị rồi, cảm ơn nhé, lát sau tôi sẽ cho em kẹo."

hắn lại đè em xuống, nắm cái eo thon nhỏ của em lên rồi bành háng katsura rộng hết cỡ. em vẫn còn đang mơ màng trong mùi tinh dịch mà không hay biết rằng, sắp tới đây lần đầu của em sẽ bị cướp lấy ở nơi này bởi một tên bác sĩ biến thái. đầu khấc cứng nhọn hung hăng xông vào, màng trinh ướt đẫm dâm dịch lập tức căng ra đau đớn, katsura mới hoảng hồn định khóc rống lên thì liền bị hắn cắn mút miệng nhỏ không cho tiếng hét kia thoát ra ngoài. hai tay em nắm chặt ga nệm như muốn xé rách nó ra, cơn đau xé da xé thịt bên dưới âm đạo khiến em chẳng còn nghĩ gì được ngoài muốn trốn thoát, thế nhưng chẳng thể vì cái eo nhỏ đã bị hắn nắm chặt đến hằn cả dấu tay. trong cái khó ló cái khôn, em nào có dễ bị khuất phục như vậy, katsura cắn mạnh vào môi dưới gintoki bật cả máu, hắn hét lên một tiếng nhỏ rồi giơ tay lên nắm đầu em kéo miệng mình ra. chớp lấy thời cơ, katsura dùng hết sức bình sinh để đập vai hắn ra toang bỏ chạy, và khi em đã lết được tới mép giường thì...

cổ chân bé bỏng của em bị bàn tay ác quỷ kia nắm lấy, hắn nghiến chặt khiến em phải rên rỉ trong đau đớn. gintoki kéo katsura lại mà ánh mắt như muốn cắn chết em ngay tại chỗ, vẻ mặt đáng sợ của hắn khiến katsura không dám thở mạnh, em run rẩy cứng đơ người không dám phản kháng mà để cho hắn kéo chân mình lại. mồ hôi lạnh chảy dọc xương sống bị hắn lau đi bằng cách vuốt ve, thật lạ, thấy em chống đối như vậy hắn càng nứng dữ dội hơn, chơi đuổi bắt ú tim thế này cũng hay phết ấy chứ. nhưng con mồi đã lọt vào đôi mắt đỏ này sẽ không bao giờ có cơ hội chiến thắng, và một khi đã thua cuộc thì sẽ phải trả giá bằng thân xác non tơ kia.

"kotaro... sao em lại hư đến vậy?" gintoki vui vẻ ngân nga vào vành tai em, hắn liếm nhẹ làm katsura phải rụt người lại vì sợ bị cắn. "có biết trẻ hư thì sẽ bị phạt như thế nào không?"

"sẽ bị đụ đến khi ngất đi mới thôi đấy ~"

dứt lời, con cặc to bự đã mất kiên nhẫn từ lâu đâm mạnh vào cái lồn trinh non đang rỉ nước. lần này thì hắn không nhân nhượng mà từ từ khuếch đại con mèo nhỏ ướt át kia nữa, thân cặc to lớn cứ vậy mà đâm sầm vào bên trong, mở ra những nơi mới lần đầu chạm đến. máu trinh rỉ ra theo dòng nước mắt nóng hổi của em, rỉ xuống khe mông và nhỏ giọt lên tấm nệm trắng phau mà đáng lý ra sẽ là nơi chữa bệnh chứ không phải tội ác tày trời này. katsura ban nãy bị hắn doạ sợ đến không dám hét lớn, em ôm chầm lấy cái cổ dày và bờ vai to kia, rúc đầu vào cổ hắn rồi khóc nức nở vì cơn đau thấu trời bên dưới thân. tiếng nỉ non của em khiến hắn thấy mủi lòng, cặc đâm vào tận sâu trong miệng tử cung cũng không động đậy nhiều mà im lìm ở đấy, phần vì em quá chật phần vì hắn không muốn em đau.

"kotaro ngoan, mau thả lõng ra đi nào..." hắn ôm lấy cái đầu nhỏ đang run run bên dưới thân rồi hôn loạn xạ lên trán em, tay phải còn vuốt ve cặc non bé xíu của katsura vài cái cho em thấy sướng. "sẽ không đau nữa đâu, tôi hứa với em."

dương vật bé nhỏ run rẩy chảy dịch, dựng cứng ngắc sưng tấy trong lòng bàn tay hắn. cảm nhận được dòng khoái cảm thoải mái chạy qua cơ thể, tự nhiên katsura cũng không thấy đau nhiều nữa mà thấy lâng lâng khó tả, lồn non cũng tự động co bóp tiết ra nước dâm ôm chặt lấy thanh trụ nóng bỏng đang cắm sâu không rời. hắn sướng tê cả đầu, cặc to không tự chủ được mà động đậy vài cái, những lần đâm rút kiên nhẫn nhẹ nhàng dần trở nên gấp rút và mạnh mẽ hơn, đến khi màu đã trôi gần hết mà thay vào đó là nước lồn bắn ra tung toé thì mọi chuyện cũng trở nên mất kiểm soát. katsura mơ màng mắt, đau và sướng pha lẫn vào nhau như liều ma tuý khiến em phê chẳng còn suy nghĩ được gì, chỉ có thể nằm im bất động phơi lồn ra cho hắn địt dữ dội vào. cơ thể bé nhỏ bị giật lên xuống theo động tác dập hông, cặc to nhúng vào điểm g đến đâu em co giật đến đấy, cái lỗ bé bỏng chật hẹp hút chặt cặc hắn rồi co bóp như muốn nghiền nát cái chày đang giã vào bên trong. tiếng nước bì bõm và tiếng thở dốc như thú dữ át đi tiếng khóc của em, chân katsura tê cứng, dưới háng ướt nhẹp khiến em hiểu lầm là mình đã lỡ đái dầm, điều đó khiến cậu bé càng thêm xấu hổ và khóc lớn hơn.

"đừng khóc nữa, ngoan đi nào, tôi đang chữa bệnh cho em mà. em không muốn mau hết bệnh sao, không muốn lồn nhỏ không khó chịu nữa à?" gintoki cúi đầu hôn em, hắn xoa xoa hột le bé xíu rồi xoa nước dâm ra khắp đùi katsura, cặc to vẫn nhúng vào bên trong đều đặn.

"hức... xin lỗi bác sĩ... em nhịn không nổi nữa mà đái ra giường rồi..." katsura khóc huhu rồi ngước lên nhìn hắn với khuôn mặt còn lấm lem nước mũi nước mắt, khiến hắn không nhịn được mà cười thành tiếng rồi hôn nhẹ vào bên má em.

"đồ ngốc, tôi sẽ làm cho em đái nhiều hơn nên là không sao đâu."

trong khi hai phần thân dưới vẫn còn kết nối, hắn nắm lấy cổ chân bé bỏng kia lên rồi lật người katsura lại, nắm lấy chiếc mông bé bỏng và nhéo mạnh như thể đó là món đồ chơi rảnh tay. cũng đúng thôi, bây giờ đứa bé này chính là món đồ chơi tình dục của riêng hắn, và tiếp sau đây gintoki sẽ mang em về nhà, sống với katsura như một gia đình, chăm sóc em một cách dịu dàng và ôm em thật chặt mỗi đêm. hắn không để ý thấy những suy nghĩ đồi bại lệch lạc của mình giờ đây đã chẳng còn là của hắn vì giọng rên thoả mãn của katsura đã lấn át tất cả lý trí của gintoki, và hắn thậm chí còn chẳng để ý thấy đôi mắt rực sáng một cách bí ẩn của katsura đang quấn chặt lấy trái tim mình không rời, điều khiển hắn, khơi dậy những ham muốn đen tối nhất trong lớp mặt nạ đạo đức giả kia.

nhưng em nào có ngờ thứ mà mình lôi dậy chính là một con ác quỷ thật sự, thứ tàn bạo và khát máu và đang đói bụng muốn được nuốt gọn thân thể bé trai dâm đãng trước mặt.

hắn nheo mắt, nắm lấy mái tóc mềm mại trước mặt rồi nắm lấy một bên mông của em, khi đã có tư thế như một kẻ thống trị đang trừng phạt nô lệ tình dục hư hỏng không chịu nghe lời thì nhịp dập cặc mạnh mẽ mới đều đặn lao xuống cái lồn ấm áp đang bóp chặt không rời.

"ah?! bác... bác sĩ... đừng làm vậy nữa mà..." em nắm chặt khăn trải giường rồi quay lại nhìn hắn với ánh mắt ướt át, nước mắt chảy ròng ròng vì cảm giác bị nắm đầu đau điếng ở trên. "em xin lỗi, em biết lỗi rồi... làm ơn hãy dừng lại đi..."

"dừng lại? dừng lại cái gì?" hắn mỉm cười nhẹ nhàng, tay thôi nắm tóc em mà thay vào đó là vuốt ve da đầu katsura một cách dịu dàng như thể nhân cách ác quỷ kia chỉ là một ảo ảnh. "em không nói rõ ra thì tôi sẽ không biết đâu, kotaro."

katsura lắc đầu trong nước mắt, em làm sao có thể nói được rằng hắn đừng dập cặc bự vào trong lồn mình nữa, nhưng càng mím môi ậm ừ không dám nói thì em sẽ bị hắn địt cho đến chết mất. mông chu ra cho hắn đụ vào đã bị nhấp đến đỏ rát, bây giờ katsura giống hệt như chó cái hứng tình chỉ có thể chổng mông lên cầu xin tinh dịch một cách dâm dục chứ không thể nào phản kháng được. đầu khấc to cứng không ngừng chọc sâu vào tận cùng, thi thoảng hắn còn hơi nhích ra để chọc vào cổ tử cung nhạy cảm của em, cho đến khi dòng nước âm ấm và cảm giác thít chặt không gì sánh bằng lại tới thì gintoki liền biết katsura lại lên đỉnh.

"nói đi kotaro, em muốn tôi dừng lại cái gì?" hắn áp sát người lại gần em mà nhịp đụ chẳng hề thuyên giảm, tay nắm lấy chiếc cằm nhỏ đã đẫm nước bọt lên rồi nhìn vào khuôn mặt đờ đẫn ấy. "không nói thì tôi sẽ bóp nát chân em vì tội lì lợm ban nãy, nói đi."

"bác sĩ... đừng đụ em nữa... xin hãy dừng lại đi..." katsura ấm ức khóc lên, em sợ ánh mắt tức giận của hắn hơn bao giờ hết nhưng chẳng hiểu sao khi nói xong thì lại nhận được những nụ hôn an ủi từ tên khốn kia.

"kotaro, em thấy chúng ta có thể dừng lại được không... em sắp được chữa khỏi bệnh rồi đấy thôi. cái lồn nhỏ này cũng không nỡ rời xa tôi mà, sao mà có thể dừng lại được?"

gintoki chỉ cần dùng có vài câu là có thể thao túng được em, xem ra kinh nghiệm dỗ trẻ bao lâu cũng có lúc phát huy được tác dụng khiến hắn thấy thật mỉa mai làm sao. nhưng nhìn katsura dần dần buông bỏ sự bài xích thì hắn chẳng còn nghĩ nhiều tới chuyện đó nữa, vòng tay to lớn lập tức ôm lấy cơ thể mềm mại sắp tan chảy vì khoái cảm rồi lại ấn cặc từng cú từng cú thật sâu thật sướng vào bên trong em. cặc to giã vào cái lồn non một tiếng trước vẫn còn nguyên trinh một cách thô bạo, hắn đưa bàn tay ấm nóng đến xoa xoa bụng nhỏ của em thì liền thấy cặc mình nhấp nhô phồng lên thành một khối ở bên trong, khi ấn mạnh vào thì bức tường thịt kia lại càng thêm siết chặt làm cho cả hắn và em sướng đến nổ pháo hoa trong đầu.

"a... ah... không được..."

"kotaro... ở bên trong em đúng là cực phẩm."

"bác sĩ... ah... em lại thấy như mình sắp đái ra nữa rồi." em hoảng sợ bắt lấy cổ tay dày cứng của hắn rồi cào mạnh vào, khoái cảm điên cuồng ập tới khiến em như thấy cả người mình đều đã bị dương vật đang ngọ nguậy ở bên trong xiên thủng.

"được rồi, tôi sẽ tiêm thuốc vào bên trong này cho em, có chịu không?" hắn xoa xoa nơi tử cung qua lớp da non mềm của em, tưởng tượng ra cảnh chỗ này sẽ được tưới đầy tinh dịch nóng hổi của chính hắn mà đã muốn xuất tinh ngay lúc ấy rồi. "rồi kotaro nhỏ bé của chúng ta sẽ chính thức trở thành người phụ nữ của tôi, phải ở chung nhà với tôi và banh lồn ra cho tôi đụ mỗi đêm."

"không...!"

katsura tái xanh mặt mày trước lời tuyên bố chấn động ấy, đợi đã, em nào có muốn bị giam cầm như vậy đâu?! nhưng tất cả mọi thứ bây giờ đều đã quá muộn, katsura đành phải đầu hàng trước cảm giác muốn xuất tinh, cặp mông căng tròn của em run bần bật lên trong lòng bàn tay hắn và cơ lưng cũng không ngừng tê rần một cảm giác tươi mát quen thuộc. miệng âm hộ nhỏ nhắn bị đám lông mu dày cọ vào đến đau ngứa, cảnh tượng lớp thịt hồng bị kéo ra theo từng chuyển động chết người càng làm kích thích thị giác khi đang ở trong tư thế yêu thích nhất của mình làm gintoki nghiến răng, hắn vội vã rút mũi vào chiếc gáy thon thả gợi cảm ấy để hít lấy hít để mùi da thịt ngọt ngào nồng nàn của đối phương, và dù hắn còn muốn cắm cặc mãi mãi trong cái lồn khít rịt này nhưng đành phải đầu hàng trước cảm giác muốn phóng tinh vào tử cung của đứa bé kém mình hơn mười tuổi.

"mang thai cho tôi đi, kotaro!"

"dừng lại... aaa..."

katsura kêu lên một tiếng rồi nghẹn ngào trợn tròn hai mắt vì cực khoái trong khi đít vẫn còn đang nhô cao, âm hộ mềm nhũn lỏng lẽo co giật không ngừng khi đang tiếp nhận tinh dịch còn đang được bơm vào bên trong, nhưng ngặt nỗi quá nhiều và và quá đặc nên phân nửa đều đã trào ra rồi nhễu dọc theo hai mép đùi đỏ au của em. cảm giác thoả cơn đói khát tinh dịch đàn ông bấy nay làm katsura lâng lâng trên chín tầng mây, không ngờ lần đầu của em lại được đút no đến như vậy, và một khi đã thích mê thứ chất lỏng sền sệt đó thì lòng tham lam lại nổi lên. em muốn nữa, muốn thật nhiều, muốn lại được hắn dồn cặc vào miệng rồi bơm đầy cổ họng, muốn được hắn thụ thai cho cái tử cung háu ăn này. nhưng bỗng nhiên, lồn non được nhồi đầy lại trở nên trống rỗng... bụng em xẹp xuống dưới con mắt thất vọng của katsura, này khoan đã chẳng phải chúng ta đang chơi rất vui sao? sao hắn lại vội vàng rút ra rồi!
từng giọt tinh dịch sền sệt trào ra khỏi cái lỗ đỏ hỏn còn chưa kịp khép, và khi gintoki dùng hai ngón tay cái banh rộng chiếc âm hộ đang co giật phun đầy hạt giống của hắn ra thì mông katsura lại ưỡn cao hơn một chút như muốn dâng hết cả thân dưới cho hắn chiêm ngưỡng xem em đã bị hắn địt thoải mái đến thế nào. hắn không nhịn được mà đút hai ngón tay vào trong chiếc bánh thịt đã được bơm đầy kem tươi của hắn, tinh dịch trào ra theo từng cú nhấn tay như muốn moi móc ra hết những thứ hắn đã bơm vào trong em.

"ah?! aaa...?! dừng lại...!"

lần này katsura thật sự hoảng sợ, vì em còn chưa kịp ăn hết đã bị hắn móc ra khỏi người thì nào có chịu được. em vội vàng nắm lấy tay hắn rút ra khỏi lồn mình, hương thơm dụ mị toả ra càng thêm nồng nặc khiến hắn ta choáng váng, và đến lúc gintoki lắc đầu cho cơn choáng não này trôi qua thì hắn đã thấy katsura bò trên đùi mình mà lắc lư dâm đãng.

"!?"

"bác sĩ... em vẫn còn đói quá, bác sĩ cho em ăn nữa đi có được không?" em tròn xoe mắt nhìn hắn như cún con, hai tay ngoan ngoãn ôm lấy con cặc bán cương vẫn còn đang dính đầy tinh và nước dâm rồi liếm lấy hết những thứ còn sót lại. "ưm... ngon quá!"

khoé miệng giật giật, hắn nhìn chằm chằm vào nụ cười dâm mỹ kia mà không thể tin vào mắt mình, chiếc đuôi bóng ưỡn cùng với hai cặp sừng đen nhánh trông thật vô thực, nhưng gintoki lại chẳng thấy sợ hãi một chút nào. ngược lại, mớ phụ kiện hàng thật giá thật này càng khiến hắn có những suy nghĩ đồi bại hơn nữa, ánh mắt ngạc nhiên dần nheo lại với những ý định dâm dục mà hắn sẽ làm với em khi về nhà.

nhưng trước tiên, thêm một hiệp nữa đã.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro

#ginzura