chương 17

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Khánh An bước vào văn phòng công ty của Phạm Thế Kiên vào sáng hôm sau, cảm giác hồi hộp và lo lắng lại trỗi dậy trong lòng. Đây là ngày đầu tiên cô chính thức làm việc trong dự án Future City cùng với anh trai Hạo Nhiên và dưới sự hướng dẫn của Phạm Thế Kiên. Cô muốn chứng tỏ rằng mình không chỉ là một thực tập sinh mà còn có thể đóng góp vào sự phát triển của công ty.

Trong cuộc họp dự án sáng hôm đó, Hạo Nhiên đứng lên phát biểu đầu tiên, chia sẻ về những tiến độ và kế hoạch sắp tới cho Future City. Ánh mắt anh luôn hướng về phía em gái, như muốn truyền thêm sự tự tin và động viên cho cô. Phạm Thế Kiên, với vẻ điềm đạm và lịch lãm, chăm chú lắng nghe từng chi tiết mà Hạo Nhiên trình bày.

Khi đến lượt Khánh An, cô hít một hơi thật sâu rồi đứng lên, bắt đầu chia sẻ ý tưởng của mình về cách tối ưu hóa không gian sống cho Future City. Khánh An tập trung vào việc tạo ra những khu vực xanh, mang lại không gian sống trong lành cho cư dân, đồng thời đề xuất một hệ thống giao thông thông minh giúp giảm thiểu ô nhiễm.

Sau khi cô hoàn thành bài thuyết trình, Phạm Thế Kiên khẽ mỉm cười, gật đầu tán thành. "Khánh An, ý tưởng của em rất sáng tạo. Anh rất ấn tượng với cách em kết hợp giữa công nghệ và môi trường. Đây chính là điều mà Future City cần."

Lời khen của Thế Kiên khiến Khánh An không khỏi đỏ mặt. Cô cúi đầu nhẹ, cảm ơn anh trong sự hân hoan và tự hào. Ánh mắt của Thế Kiên lúc đó lấp lánh sự ấm áp, như muốn truyền đạt một thông điệp gì đó đặc biệt dành riêng cho Khánh

Buổi chiều hôm đó, Khánh An cùng nhóm bạn thân của mình là Hữu Minh, Văn Duy, Tấn Khoa và Mai Chi tụ tập tại quán cà phê quen thuộc. Cả nhóm đã nghe kể về buổi họp sáng nay và không giấu nổi niềm vui mừng khi biết Khánh An đã làm rất tốt.

Hữu Minh nhẹ nhàng lên tiếng: "Khánh An, hôm nay cậu thực sự rất tuyệt vời. Cậu chứng minh được rằng mình không chỉ là một cô gái nhỏ bé, mà còn là người có khả năng thay đổi cả một dự án lớn."

Văn Duy gật đầu đồng ý, ánh mắt anh chứa đựng sự ngưỡng mộ: "Từ nhỏ bọn mình đã biết cậu luôn có tiềm năng lớn lao. Dù có ở vị trí nào, cậu cũng sẽ luôn tỏa sáng."

Mai Chi cười hiền lành và nắm chặt tay Khánh An: "Chỉ cần có cậu, mọi thứ xung quanh luôn trở nên vui vẻ và tốt đẹp hơn. Tụi mình sẽ mãi mãi ở bên cậu, ủng hộ cậu, dù cậu có chọn con đường nào đi chăng nữa."

Tấn Khoa nhìn Khánh An với ánh mắt nghịch ngợm nhưng lại chứa đựng tình cảm chân thành: "Này An, nhớ là dù có ai khiến cậu rung động, bọn anh vẫn là những người anh em đầu tiên của cậu nhé. Đừng bao giờ quên tụi này đấy!"

Khánh An cười thật tươi, cảm nhận được sự ấm áp từ tình bạn chân thành mà mình may mắn có được. "Cảm ơn các cậu, bọn mình sẽ mãi mãi là một gia đình như thế này. Dù có chuyện gì xảy ra, chúng ta vẫn sẽ luôn bên nhau, phải không?"

Cả nhóm cùng nắm tay nhau, cam kết rằng họ sẽ không bao giờ để bất kỳ ai hay điều gì chia rẽ tình bạn của họ.

Khi Khánh An trở về công ty vào buổi tối, cô tình cờ bắt gặp Phạm Thế Kiên đang đứng nhìn ra cửa sổ, ánh đèn thành phố lung linh phản chiếu trong đôi mắt sâu thẳm của anh. Khánh An dừng bước, nhìn anh từ xa, trái tim đập mạnh hơn bình thường.

Phạm Thế Kiên quay lại, bắt gặp ánh mắt ngạc nhiên của cô. Anh cười nhẹ nhàng, bước lại gần. "Khánh An, em có biết không, mỗi lần nhìn em làm việc, anh thấy em giống như một ngọn lửa luôn rực cháy với niềm đam mê và sự nhiệt huyết. Điều đó thật đáng ngưỡng mộ."

Khánh An không biết phải trả lời thế nào, chỉ có thể mỉm cười bối rối. "Em chỉ muốn làm tốt nhất có thể, để không phụ lòng tin tưởng của anh và anh trai."

Thế Kiên khẽ gật đầu, ánh mắt tràn đầy sự ấm áp và ân cần. "Anh tin rằng với khả năng và nghị lực của em, em sẽ còn làm được nhiều điều vĩ đại hơn thế nữa."

Giây phút ấy, Khánh An cảm nhận được một sự kết nối đặc biệt giữa cô và Phạm Thế Kiên, một cảm xúc mới mẻ đang nảy nở trong lòng mà cô chưa từng trải qua trước đây.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro

#vietnam