Giáo chủ hắn là mỹ nhân

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Giáo chủ hắn là mỹ nhân

---------------------
Tác giả: Khán Bất Kiến Nhĩ Đích Hồi Thiếp Ngã Chẩm Yêu Thụy Đắc Trứ 看不见你的回帖我怎么睡得着
Nguồn: Kho tàng đam mỹ – fanfic
Editor: Tịnh + Huyễn Sinh ()
Chuyển ngữ: QT đại ca + GG đại thúc
CP: Trịnh Ngạn – Tần Văn
Thể loại: Đoản văn, đam mỹ, cổ trang, thiếu lâu chủ công x mỹ nhân giáo chủ thụ, HE.
Tình trạng: Hoàn (17c) (30/07/2017)
-----------------------
Chương 1 (trích)

Giáo chủ Túc Thiên Giáo nổi danh là mỹ nhân. Hắn đẹp đến mức nào, chính là loại ngay cả hồ ly tinh ở nơi rừng sâu núi thẳm cũng sẽ tự ti mặc cảm, cơ bản là không có cách nào dùng lời nói để diễn tả được vẻ đẹp của hắn.
Tại sao giáo chủ lại đẹp như vậy đây? Bởi vì Túc Thiên Giáo là ma giáo, giáo chủ ma giáo được thiết lập phải là mỹ nhân, cha của giáo chủ là mỹ nhân, mẹ của giáo chủ cũng là mỹ nhân, giáo chủ tự nhiên cũng là mỹ nhân.
Ka ka, đây không phải là nói nhảm sao?
Được rồi, chúng ta nói tiếp về giáo chủ. Giáo chủ đương nhiệm này, bởi vì đẹp hơn so với cha hắn một chút, cho nên tính hướng cũng không thẳng giống như cha của hắn, nói đúng ra, là rất cong.
Giáo chủ thầm yêu thiếu lâu chủ ở trấn trên bên cạnh.
Đây cơ bản là bí mật tất cả mọi người trong Túc Thiên giáo đều biết.
Giáo chủ cách mấy ngày một lần đều sẽ xuống núi một chuyến, khi đi mang mặt nạ khí thế hùng hổ, khi về thì cúi đầu ủ rũ nhào lên trên giường lăn lộn.
Thị nữ thấy nhưng không ngạc nhiên, gọi nhà bếp làm một bát cháo tuyết lê đậu xanh cho hắn hạ hỏa.
Giáo chủ căm hận nói: Ta không ăn, nhìn thấy đôi cẩu nam nam kia là no rồi.
Thị nữ nói: Giáo chủ đừng như vậy mà, ăn no mới có sức đánh chó.
Giáo chủ nói: Cũng đúng. Rướn cổ lên nhìn thoáng quá thứ trong bát liền tức giận, giận dữ nói: Ta không muốn uống thứ này, ngày hôm nay đôi cẩu nam nam kia uống nó, nhìn thấy là bực bội. Gọt dưa hấu cho ta ăn.
Thị nữ nói: Vâng. Lại hỏi: Giáo chủ, buổi tối muốn ăn gì?
Giáo chủ cau mày nói: Không ăn, không thấy ngon miệng.
Thị nữ quay người, còn chưa đi ra được hai bước, lại nghe thấy giáo chủ gọi mình lại, nói: Quên đi, buổi tối bảo nhà bếp làm một con vịt nướng đi! Nhất định da phải giòn thịt phải mềm, béo mà không ngán.
Thị nữ oán thầm nói: Không phải khẩu vị rất tốt đó sao, giả vờ gì chứ.
----------------------------

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro