Thần mộc cào hoài không hết

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Thần mộc cào hoài không hết

----------------------
Tên gốc: Thần Mộc Nạo Bất Tẫn
Tác giả: Lục Dã Thiên Hạc
Thể loại: Đam mỹ, trùng sinh, tiên hiệp, tu chân, 1×1, ấm áp, HE
Nhân vật chính: Mạc Thiên Liêu, Thanh Đồng ┃ Phối hợp diễn: Rất nhiều
Tình trạng bản gốc: Hoàn – 126 chương + 5 Phiên ngoại
Edit:
Chính văn: Hải Đường Tĩnh Nguyệt ()
Phiên ngoại: Yuyin ()
Tình trạng: Hoàn (126c+5PN) (13/10/2017) + đang beta
------------------------
Văn án

Đại sư luyện khí ma đạo, vì chưa kịp luyện thành thần khí, bị chính ma lưỡng đạo vây giết mà chết, may mắn làm sao hồn nhập xác khác, sống lại .
Sau khi sống lại thì muốn làm gì đây? Báo thù rửa hận? Xưng bá thiên hạ?
Mạc Thiên Liêu bày tỏ: Ta muốn tìm mèo nhà mình trước.
Tuồng kịch nhỏ:
Mạc Thiên Liêu: Em vốn là mèo của ta, ôm một chút thì có làm sao !
Sư tôn: [ yên lặng xòe móng vuốt ]
Mạc Thiên Liêu: A ha ha, đồ nhi sùng kính sư tôn, tình như nước sông cuồn cuộn, thật sự không đành lòng để sư tôn một mình lên đường.
Sư tôn: [ giơ vuốt, tát bay ]
----------------------
Biên tập đánh giá

Mạc Thiên Liêu vốn là đại sư luyện khí ma đạo , chỉ vì còn chưa luyện thành Thần khí, bị chính ma lưỡng đạo vây giết mà chết, may mắn là hắn vẫn chưa tan biến hẳn, sau này sống lại . Sống lại một kiếp thì nên làm chuyện gì tốt đây, là báo thù rửa hận? Hay là xưng bá thiên hạ? Mạc Thiên Liêu bày tỏ, mấy thứ này chả đáng quan tâm, quan trọng nhất là ta muốn tìm được con mèo ta yêu thích hồi trước cơ.
Ngôn ngữ tác giả sống động, viết những điểm dễ thương và đáng yêu của thú cưng sinh động như thật, để người xem qua khó quên. Mà nhân vật chính trong chuyện tương tác cũng có chút thú vị, tổng thể gây nên tiếng cười. Văn chương khắc họa nhân vật sinh động phong phú, miêu tả tình cảm tinh tế ấm áp, năng lực dễ thương toàn bộ triển khai, chuyện xưa cùng xen lẫn, khiến người muốn ngừng mà không được.
----------------------
Lời editor

Bị dụ, nhịn không được, đào hố: ((((
Anh công là đại sư luyện khí ở Ma giới, bữa đi chơi thấy em thụ, lúc đó là mèo trắng đang chơi bắt cá thì tóm về cung phụng. Một hôm nổi hứng gom mấy thứ đồ lạ lạ muốn luyện thần khí, ai dè lúc mở lò thần khí chẳng thấy đâu, mà thấy bị lưỡng đạo chính tà đuổi giết do tưởng anh làm ra được thần khí hủy thiên diệt địa. Anh giết hết cả đám thì sức cũng kiệt, thấy mèo cưng của mình an toàn rồi thì nhắm mắt xuôi tay, cơ mà xác anh chết nhưng hồn anh vẫn sống, phiêu đãng mấy trăm năm thì tìm được một cái xác để nhập vào. Sau khi sống lại rồi thì làm gì? Y như văn án, báo thù hay xưng bá chẳng đáng cây đinh, chuyện đầu tiên là phải tìm lại bé mèo nhà anh cái đã ┐( ̄∀ ̄)┌ .
Có bạn bảo bị loạn nhân vật đại sư huynh nên mình viết sơ lại bảng nhân vật trong Ốc Vân Tông. Ốc Vân Tông có ba động thiên và bảy mươi hai phúc địa. Mỗi một động thiên có động chủ và đệ tử.

Ốc Thiên Động
Động chủ: Thiên lang (cũng là tông chủ)
Đệ tử chân truyền:
Đại đệ tử: Viêm Liệt. Nhị đệ tử: Tử Mạch. Tam đệ tử: Bạch Lạc. Tứ đệ tử: Mặc Hùng. Ngũ đệ tử: Lang Tử.

Ốc Huyền Động
Động chủ: Huyền Cơ
Đệ tử chân truyền:
Đại đệ tử: Nguyên Hải. Nhị đệ tử: Hoa Tình. Tam đệ tử: Ngọc Ly. Trước mắt truyện chỉ nhắc đến bấy nhiêu nên không rõ còn người nào nữa không.

Ốc Thanh Động
Động chủ: Thanh Đồng
Đại đệ tử: Mạnh Hổ. Nhị đệ tử: Mạc Thiên Liêu
Thường gọi đại sư huynh thì có thể chỉ một trong các đại đệ tử chân truyền, tùy theo từng động. Ví dụ như Mạc Thiêu Liêu thì gọi Mạnh Hổ là đại sư huynh, nhưng chỉ gọi Viêm Liệt là sư huynh thôi vì Viêm Liệt không cùng ở động.
-------------------------
Review ()

Truyện này chủ công, công siêu siêu siêu siêu sủng thụ (gần như tất cả mọi người trong truyện đều sủng thụ). Ngoài ra thuộc thể loại tu tiên, (ngụy) trùng sinh, bàn tay vàng khè.
Phe công khống sủng công các thể loại tuyệt đối không nên rớ vào, mìn nổ chết banh xác ngay! Phe thụ khống sủng thụ cứ vô tư nhảy hố rồi thanh thản ngậm cười nơi chín suối.
Công vốn dĩ là Đoán Thiên Tôn Giả, xếp hàng ma tôn, chuyên luyện pháp khí, mê những con có lông xù, lần đó đi đâu bắt gặp con mèo con trắng muốt đang chơi bắt cá, thế là ôm về luôn. Đặt tên Mạc Tiểu Trảo. Mang mèo về rồi cung phụng hết sức, làm cái gì cũng ưu tiên Tiểu Trảo, điên đến độ nghiền trân châu gì đó ra làm cát mèo cho ẻm. Sủng đến không thể sủng hơn, ngọt ngấy luôn, suốt ngày ôm đi tới đi lui, hỡ ra lại hun hít rồi bị cào, ẻm muốn gì là cho đó, chỉ cần nhìn một cái thôi là chàng nhũn ra. Trước đây chàng xém luyện thành thần khí bị nguyên một bầy người bu lại cấu xé, bị thương nặng quá mà chết, em thụ xé thần hồn ra bảo vệ cho công, hồn của công lang thang ba trăm năm rồi nhập vào cây thần thụ sống lại, cho nên theo mình nghĩ là ngụy trùng sinh, tính ra chàng cũng là yêu tinh đó, nhưng thiệt ra là bàn mài móng cho em nó thôi.
Thụ là yêu thú, người tu tiên trong đây có thể kí huyết khế với yêu thú, tác dụng là kiềm chế tâm ma, vô cùng cần thiết nên yêu thú luôn là mục tiêu săn đuổi, đặc biệt loại yêu thú có thể hóa thành người trong truyền thuyết. Tông môn của em thụ là tập hợp của những con yêu thú này. Về sau xuất hiện đủ cả tứ linh luôn. Thụ là con cháu dòng dõi Bạch Hổ, nhưng lại là con mèo con nhỏ chéo trắng muốt, hiển nhiên là rất ngạo kiều, rất nữ vương, rất rất hay xù lông và yêu công không tiếc gì hết. Đương nhiên là ẻm đáng yêu lắm, nhất là với những đứa mê mèo, mê lông xù như cháu công (và mình). Hình dạng người của em cũng đẹp, xém vạn nhân mê.
Chính văn của truyện ngọt vô cùng, công làm gì cũng là vì thụ đầu tiên, em nó chỉ cần nhìn một cái thôi là chàng mềm nhũn ra ngay, muốn gì chiều đó. Thật ra Yu muốn làm hết cả truyện lắm, nhưng dài quá, thiệt sự lực bất tòng tâm, nên thôi làm phần ngoại truyện thôi cho đỡ nghiền, nhưng ngoại truyện ngắn quá nên độ ngọt sủng còn không bằng 1/10 trong chính văn nữa: '(
Ngoại truyện này bắt đầu từ lúc cả hai phi thăng lên tiên giới nên đọc cũng không đến nỗi khó hiểu lắm, đến chương nào Yu sẽ giới thiệu sơ qua những nhân vật xuất hiện trong chương đó cho mấy cưng biết.
Mà truyện này tác giả đặt tên vui lắm nhé, công tên Mạc Thiên Liêu, đọc trại là mộc thiên liệu, chính là bạc hà mèo trong truyền thuyết: )) Thụ tên Thanh Đồng, chữ này lấy từ một câu thơ khắc trên cái lò luyện khí của công. Trong chính văn còn có một ma tôn đã thế chỗ công lúc công chết tên là Xích Tường, "xích" cùng âm với "cật", nghĩa là ăn, "tường" là từ chỉ cục phân (trong Bảo mẫu rất bận có nè), vậy nên tên cháu nó chính là "ăn shit"

Link: https://hiroshimi.wordpress.com/2015/09/03/than-moc-cao-hoai-khong-het/

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro