C. 03

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

[ Xưởng gỗ ]

" Ba tôi đâu rồi dì Jan"

" Dạ ba cậu trên văn phòng"

" Cảm ơn dì"

Nay em về nhà theo cuộc gọi từ mẹ, đợt này về chắc bàn chuyện quan trọng. Ba em đã lên xưởng từ sớm, nghe mẹ em nói có ai đặt số gỗ lớn lắm nên phải xem xét. Chở mẹ ghé qua nhà ngoại rồi một mình đi lên xưởng, gặp dì Jan, người mà làm ở xưởng từ khi mới mở đến nay, phải nói là kì cựu.

* Cốc cốc*

" Vào đi"

" Thưa ba"

" Um, ngồi đi đợi ba một lát"

Ba của em, người đàn ông vững chãi của gia đình. Ông rất giỏi, khi đang ngồi trên ghế nhà trường thì ông đã tập tanh kinh doanh, cái gì kinh doanh được thì ông đưa vào sản phẩm của mình hết. Nay cái xưởng gỗ cũng hoạt động hơn ba mươi năm, vậy mà nó vẫn là tiêu chí hàng đầu của nhiều khách hàng khi họ nghĩ đến gỗ.

Sắp xếp hồ sơ xong xuôi, cầm ly trà đã nguội qua nên phòng nghỉ gặp con trai yêu dấu của ông. Em đang ngồi đọc sách, hình ảnh thật khác với em của tối hôm qua, giơ tay xoa nhẹ cái đầu nhỏ làm em giật mình..

" Ba"

" Um, dạo này con học hành thế nào ?"

" Dạ ổn ạ, việc của xưởng, con nghe mẹ nói có người đặt gỗ số lượng lớn hả ba ?"

" Ừ con, ông ta đặt về để xây kho ở nông trại, xây lớn lắm, nghe bảo vậy"

" Mà có vẻ ba không vui hả ? Con thấy mặt ba cứ căng suốt, xưởng gỗ nhà mình đâu phải lần đầu có đơn lớn"

" Ừ thì đơn lớn nhiều rồi nhưng ông ấy đợt này đòi hỏi quá"

" Đòi hỏi ?"

Ông dựa lưng vào thành ghế rồi thở dài.

" Ông ấy nói là phải đi gặp nhà báo với ông ấy, kiểu khoa trương rồi còn phải tặng cho ông ấy một tiết mục đánh đàn khi họp báo"

" Gì ngộ vậy ? Lần đầu con thấy à ngen"

Hóp miếng trà rồi cười vì cảm thấy khách hàng đợt này khá thú vị.

" Con giúp ba đi, một tháng sau là họp báo rồi"

" Trời trời, ba kêu con đánh bà.."

" Hả ?"

" À không ý là đánh cầu lông hay gì chứ con biết đánh đàn đâu"

Xém tí là em bị lộ rồi, nói gì chứ mặc dù ba em rất thương em như ông ghét nhất mấy cái " tệ nạn xã hội". Cái năm mà em bước chân đi theo thằng Kon, trong xong ai cũng biết em là con của ông nhưng không dám hé nửa lời vì sợ thằng Kon nó kiếm chuyện.

Không bao lâu thì ba mẹ chuyển nhà đến gần khu xưởng hơn để tiện đi lại, phần em thì đã ở riêng rồi nên không nói đến, nên việc em với thằng Kon đến nay gia đình vẫn chưa biết.

" Ba biết con sẽ nói thế, ba đã đặt lịch học cho con rồi, cậu đó học cao, có tài lắm, ba từng nghe cậu đó đàn ở một cuộc thi lớn"

" Nhưng mà, con còn đi học nữa, lịch dày lắm"

" Con trai yêu, ba là bạn của trưởng khoa con học đấy, tháng này con cúp học năm ngày ba chưa nói"

" Baaaaaa"

" Thôi quyết định vậy đi, mai ba sữ gửi lịch với địa chỉ nhà cho cậu ấy theo lịch học của con"

" Nhưng mà con không có đà..."

" Đàn ba đặt rồi, chắc sáng mai sẽ giao cho con"

" Baaaa"

" Không bàn nữa, về thôi, cả nhà mình đi ăn, lâu rồi không đi"

Ờ thì đó giờ em chỉ đưa ra các lí do để từ chối, riết rồi ba em quen, ông luôn lường trước được em muốn nói gì rồi.

Hai ba con đi chung chiếc xe, xe em gửi lại xưởng, chiếc Rolls- Royce Boat Tail màu xanh được ông lái ra khỏi bãi rồi rước em đang đứng trước cổng chính. Đến nhà ngoại em, hai ba con vào nói đôi ba câu rồi cả gia đình đến trung tâm thương mại ăn tối.

Nhìn từ ngoài vào, chắc hẵn ai cũng cho đây là một gia đình tài phiệt. Họ không diện vàng, bạc chỉ là một số đá quý trong bộ trang sức mẹ em đeo, hay chiếc đồng hồ Philippe Grandmaster Chime 6300A- 010 trên tay ba anh, còn đôi Air Jordan 12 OVO dưới chân em.... đại khai ba món như thế thôi.

Tối nay em ngủ lại nhà ba mẹ, căn phòng của em vẫn được giúp việc dọn sạch sẽ hằng ngày. Gia đình em như đã nói không khoa trương, giúp việc cũng ít, mỗi phòng một người, mỗi việc một người vì mẹ em cho rằng như thế sẽ làm việc nhanh chống hơn.

" Chào cậu chủ mới về"

" Ừ Dan"

Nhóc Dan là cháu của cô giúp việc lâu năm ở nhà em, kêu là nhóc thôi chứ nhỏ hơn em có một hay hai tuổi gì à. Nó thích em lắm, trong nhà này có em là xem xem tuổi nó, dễ nói chuyện, còn lại thì lớn hết rồi. Ba mẹ em thương nó nên cho đi học trường quốc tế y chang em luôn, tiền học ông bà chi một lần học cả đời, quan trọng là nó chịu học. Nay em về không báo trước, thấy em nó mừng lắm, cứ đi tò tò theo sau.

" Cậu chủ tắm chưa, Dan chuẩn bị nước nóng"

" Không cần đâu, tôi tự làm được, Dan đi ngủ đi"

" Nhưng mà.. Dan nhớ cậu chủ"

Xoay người rồi xoa đầu nó, nở một nụ cười thật tươi.

" Rồi rồi mốt tôi về tôi mua quà cho Dan, nay về gấp không mua"

" Ý Dan không phải quà, Dan nhớ cậu chủ thiệt mà"

" THẰNG DANN, MÀY XUỐNG ĐÂY MAU, PHIỀN CẬU CHỦ HOÀI VẬY"

Tiếng la của bà nó vọng lên từ chân cầu thang.

" Không sao đâu dì, lâu rồi không gặp mà"

" Mà nó phiền cậu nghỉ ngơi, thôi có gì mai nói cũng được"

" Cậu.. cậu .. mai chờ Dan nha"

" Ừ ừ, Dan ngủ đi, ngủ ngon"

Thằng Dan bị bà kéo xuống nhà rất nhanh, nó không quên nói em đợi nó. Trong lòng em thừa biết cái thứ tình cảm nó dành cho em là gì nhưng nó không phải gu em. Em đã mềm mại nó còn mềm hơn, nên là .. thôi.

Bật nước cho hơn nửa bồn tắm một chút, thả viên bom tắm hương bơ hạnh nhân vào, cái mùi ngậy xộc lên mũi em thật thích. Vứt phăng bộ đồ vào sọt, đi với mình trần rồi thả trôi từ từ xuống bồn, bài nhạc em thích cũng vang lên, không gian này lâu rồi mới được hưởng thụ.

< Xin chào bạn học Prem Warut, tôi là giáo viên dạy đàn của bạn. Tôi đã nói chuyện với ba của bạn về lịch học. Tám giờ sáng mai tôi sẽ có mặt tại địa chỉ xx mà ba bạn đã gửi để hướng dẫn bạn về khoá piano cấp tốc, kéo dài một tháng, tôi mong bạn và tôi sẽ có buổi học vui vẻ. Chúc bạn ngủ ngon>
_____________________
[ 20: 29/ 020824] - Chyn ❤️

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro