C. 10

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

* Tiếng chuông điện thoại*

📲 : Em nghe

📲 : Từ hôm hết bệnh, định cắt anh ra khỏi cuộc sống hah gì ?

📲 : Khùng hả Kon ?

📲 : Giỡn giỡn, tối nay có kèo nè, hai tỷ rưỡi

📲 : Hmmm cũng được, mà mấy giờ

📲 : Chín

📲 : Chốt, rước em đi, làm biếng quá

📲 : Ok, em là nhất.

Lâu rồi, từ khi vào viện rồi ra viện đến nay, lá bài với em chuẩn bị thành người lạ mất rồi nhưng " may" là thằng Kon nó kéo về. Bây giờ là sáu giờ, tầm sáu rưỡi em sẽ học đàn đến tám rưỡi, vậy sẽ kịp thôi.

< Hôm nay tôi về muộn, sorry cậu, dời lại sáu rưỡi nha>

( Ủa thầy )-x

Đúng là không bao giờ như dự tính hết, nếu sáu rưỡi thì sẽ kéo đến chín giờ. Em thật sự không muốn anh với thằng Kon gặp nhau, em biết Kon nó ghét anh lắm mà thậm chí đến tận bây giờ em còn chưa biết người đưa em đến viện là anh chứ không phải Kon nữa mà.
Đúng sáu giờ rưỡi, ông thầy kia xuất hiện với cái áo ba lỗ trắng, quần Jean, tóc vuốt keo nhẹ, gương mặt hơi " ngầu".

" Hmm, nay bắt đầu học Golden hour"

" Thầy ổn không đấy ? Thấy thầy hơi .."

" Ổn, ướt mưa tí thôi, xin lỗi vì ăn mặc không được chính chắn lắm mà cái áo ngoài ướt rồi"

" Không sao, bài đó khó không thầy"

" Khó, mà yên tâm đi tôi sẽ hỗ trợ phần đệm cho cậu trong lúc trình diễn, tôi có bàn với ba cậu rồi, chúng ta còn hai tuần để tập bài này"

" Dạ"

Buổi học từ lúc bắt đầu đến khi kết thúc rất suôn sẻ nhưng hình như anh hơi mệt nên cho nghỉ sớm mười phút, em mừng ra mặt. Tiễn thầy ra tận ngoài cửa rồi mới quay vào, chạy thục mạng lên lầu thay bộ đồ chất chất để lấy lại hình tượng cho bản thân sau nhiều ngày vắng bóng.

* Ting tong*

Thăng Kon nó tới rồi, nó có thể tự vào nhưng dau nhiều lần bị chửi vì cái nết tự tiện thì nó cũng biết sợ nên đứng ngoài nhấn chuông đến khi được cho vào mới thôi. Vì sợ trễ hẹn nên em chọn chiếc quần Jean xanh vừa khích eo, cái áo khoác ngoài bằng da, màu đen, đeo nhẹ cái jocker có khuyên ôm cổ, tóc vuốt keo trông rất hút người.

* Cạch*

" Đù m..."

" Nính họng liền, đi thôi trễ rồi"

Thằng Kon nó mê gái thiệt chứ.. nó mê em hơn gái nữa nhưng mà nó luôn tử nhủ, em chỉ là em trai nó thôi. Đưa em đến BUN, mọi ánh mắt đều nhìn về phía em với thằng Kon không lay động. Vài ba thằng phục vụ bên trong nhanh chóng chạy ra cản đường hai bên cho em vào phòng VIP vì có một số đứa là fan của em trong cái sòng này.

Yên vị ở bàn, đối thủ của em đợt này cũng như bao lần, chúng nó coi em là tép riu nên đến thử sức.. ờ thua tiền tỷ. Hôm nay cũng thế, em lại là người xách chiếc vali tiền ra về, outfit em hôm nay rõ là hút người.

* Bốp*

" Ê thằng chó kia, mày làm gì đấy ?"

Có thằng nhóc trạc tuổi em đang đứng xem người khác chơi, nó thấy em đi ra, từ ngực xuống bụng hở một mảng, nó nổi máu nên canh em đi ngang rồi đánh vào mông em một phát. Thằng Kon đi sau túm lấy tay rồi vật nó xuống sàn, nhạc trong sòng cũng tắt hẳn, mọi người đều đổ dồn vào cái thằng kia.

" Mặc đồ ngon, thì tao thích, tụi bây làm gì ghê vậy"

"Tao ngon lắm à ?"

Em khom người sát mặt thằng nhóc kia.

" Ngon, mày ngon đến từng mảnh da, muốn không ? Tao sẽ cho mày thấy mày ngon đến mức tao muốn thịt mày giữa chốn đông người"

" Được, thử đi nhưng mà .. mồi ngon phải có lử..a, Kon"

Em vừa nói xong, lui ra phía xa, đám bảo vệ cũng dạt khách của mình ra xa hơn một tí. Đàn em thằng Kon bê cái hộp sắt có cái lỗ tròn vừa khít ngay cổ tay thằng kia rồi đặt xuống, nó ngăn cách bàn tay với phần cánh tay ở trong.

Trên tầng thượng, có thằng bartender đem xuống một chai rượ..u, nó mở ra rồi đổ lên cái bàn tay đang bị đè chặt.

* Xoẹt xoẹt*

Chiếc bật lửa đang được thằng Kon quẹt trên tay tạo tiếng kêu không ngừng. Như đã nói, ai đụng đến em thì thằng đó mềm mình.

" Tụi bây... tụi bây định làm gì ?"

* PHỰCCCCC*

Sau đó chẳng có tiếng gì nữa.. ngoài tiếng la thất thanh của nó, có ai thống khổ được với nó trong lúc này, gương mặt nó biến dạng, một bàn tay xinh sắp hoá thành than đen...

" Kon, em muốn về"

" Được, đem bình xịt đỏ xịt đi"

Bình xịt đỏ là bình cứu hoả, tụi nó thường mấy cái từ mà người thường không ai dùng đâu. Sau khi thằng Kon đưa em về nhà, đám đông cũng được giải tán, mạnh ai nấy về sòng của mình, chỉ còn thằng nhóc nằm rút người vì đau đớn, nó tự ôm cái " miếng thịt chín" bước ra ngoài không một tiếng động.

Về tới nhà cũng mười hai giờ hơn, bước xuống xe, làn gió mạnh thổi ngang làm em run hết cả người. Một mình lê bước vào nhà, vì tối nên không cho Kon đi xe vào mà tự đi bộ nên cũng mất tầm hai, ba phút mới về tới.

Bước vào trong, không khí thật khác so với nơi em vừa đến khi nãy, nhìn sơ qua cây đàn đặt ở góc phòng khách, em lại cảm thấy yên bình đến lạ. Thảy cái vali tiền vào tủ giày, thay một bộ pijma màu xanh nhạt.. em không ngủ mà lại xuống nhà pha cho mình tách trà ấm.. ngón tay bắt đầu chạm vào phím đàn.. từng nốt từng nốt của dạo đầu vài Golden Hour bắt đầu được lặp đi lặp lại đến gần hai giờ mấy đêm.

[ Nhà kho khu B - 00:30]

" Đại ca, nó về rồi"

Có một thằng đang ngồi ngay màn hình máy tính, nó nhìn ra trước cửa kho thì thấy " đồng đội" trở về, vội thông báo rồi mở cửa cho người kia. Tên đó đi vào, bước chân loạng choạng như kiệt sức rồi nằm lăn ra đất khi vào được nửa kho.

" Mẹ nó, tao kêu đi dò la tin tức, biến mẹ đâu mấy tiếng rồi giờ nằm đó, tụi bây bước qua coi nó bị gì"

" TRỜI ƠI, ĐẠI CA, BÀN TAY NÓ ... BÀN TAY NÓ CHÁ....Y ĐEN RỒI"

" Cái gì ?"

Thằng lính chạy lại cầm " miếng thịt" chín kia lên.

" Sao lại vậy ? Đứa nào ? Đứa nào làm mày như vậy hả N ?"

" Đạ..i ca... thằng K..on.. là thằng Ko..."

Chưa nói hết nó đã gục, đám " đồng đội" phải đưa nó đến bác sĩ riêng trong hội để chữa trị.

" Tụi bây chơi lớn vậy sao Kon ? Được, tao chơi với tụi bây, lần trước là một trăm nghìn nhưng lần này tao sẽ lấy luôn thứ mà mày quý nhất Kon"

Nói rồi tên đại ca bước qua, bỏ một cuộn băng nhỏ vào mày hát, nó rè rè vài tiếng rồi bắt đầu vào nhạc.

" Đại ca, đại ca nghe bài gì lạ vậy ?"

" Bài hát sao ?"

" Dạ phải"

" Golden Hour"
___________________
[ 23:43/ 090824] - Chyn ❤️

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro