C. 13

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Chuyến bay không quá dài, chỉ một tiếng mười lăm phút. Em được đặt cho một phòng ngay trung tâm, nơi có thể đi hộ đến các khu vui chơi nổi tiếng của khu vực gần nhất. Thả mình vào ngâm bồn như thường lệ, chỉ khác mỗi địa điểm, em cảm thấy thật thư thả với tiếng nhạc piano mà mình tự thu trong điện thoại.

* Ting ting*

< Hẹn cậu mười hai giờ tại chợ đêm Night Bazaar, cứ đứng đầu đường sẽ có người đến rước>

Một tin nhắn từ số lạ, em không biết sao người đón lại biết số điện thoại của em nữa.

< Gửi địa chỉ cho anh>

< Địa chỉ : XX>

< Umm, chơi vui nhé, cẩn thận một chút>

< Ok, không phải lo>

Vừa nhận được địa chỉ là thằng Kon đặt vé máy bay ngay, nó giao lại địa bàn cho thằng Jass quản lí rồi đem theo một số thứ ra khỏi Bangkok trong đêm. Lòng nó nôn nao khủng khiếp, nó cảm thấy nếu như nó không đến, nó chính thức mất em.

Chừng mười lăm phút nữa là mười hai giờ, một bồ đồ đơn giản, áo thun đen, quần thun đen, lại là giày bata và một vài phụ kiện. Bước chân đến trước chợ đêm, giờ cũng là lúc ánh đèn của chờ chuẩn bị tắt hết, có chiếc xe trắng mới toanh dừng lại trước em, hạ kính, là tên đeo mặt nạ, tên đó trùng hợp cũng mặc đồ đen như em.

Hàng ghế sau, em và tên đó đều ngồi sát cửa, để ở giữa cả một khoảng trống, không chỉ trống chỗ mà còn trống ở trong không khí vì chẳng ai nói câu nào. Xe dừng trước một quán ăn trông rất đẹp, nhìn từ bên ngoài vào có thể thấy tất cả các ghế đều đã được úp lên bàn, chứng tỏ quán đã dọn nghỉ.

" Quán này đâu bán ?"

" Vào đi, sẽ có người bán"

Có người mở cửa cho em, tên đó đi trước, em đi sau vào trong quán. Nó dắt em đi sâu vào trong, đi xuyên qua bếp, có một cánh cửa, nhìn như một cái cửa vào kho trữ đông nhưng không, bên trong là một quán bar nhỏ, rất đông khách.

" Thưa cậu, đã chuẩn bị sẵn phòng VIP"

" Um"

Tiếp tục theo thằng bồi bàn rồi lên phòng VIP, nơi có không gian riêng tư, âm nhạc đủ nghe, không ồn ào nhưng có thể nhìn bao quát cái bar nhỏ này. Tên đó gọi lên một chai vang, loại em cũng hay uống, rót hai ly ... em từ chối, em nhớ có người cáu lên vì em lỡ một lần uống rượu sau khi trở về từ bệnh viện, cuối cùng nó đổi một loại cocktail nhẹ nhất.

* Cạch*

" Ôi bạn, trễ quá"

" Sorry, tao bị delay"

" .. Prem ?"

Phải ... bạn của tên đeo mặt nạ là anh, một người bạn khá " thân" trong xã hội.

" Anh Boun ? Sao anh ở đây ?"

" Đây, bạn anh, còn em ?"

" À tao với em ấy quen nhau qua chuyến đi chơi thôi, nên hẹn nhau đi chơi"

" Quen nhau à ?"

Tự dưng anh lại hỏi câu đấy, anh không nghĩ gì chỉ là anh muốn hỏi.

" Không, bạn bè thôi"

" Mà mắc gì mày đeo mặt nạ vậy ?"

" À tao chơi game thua nên phải đeo mặt nạ ấy mà"

Nói chuyện hồi lâu em ra ngoài đi vệ sinh, anh bắt đầu đôi khuôn mặt khác lạ.

" Nói đi, mày tính làm gì em ấy ? Tao đã nói rồi, làm gì cũng được không được động đến em ấy, em ấy là giới hạn của tao"

" Thì là giới hạn của mày, tao mới mang tới đây"

" Ý mày là sao ?"

" Giờ tao với mày lật nút, đứa nào thắng em ấy đêm nay là của người đó"

" Không, tao không đụng đến thứ đó"

Anh hất tay rồi ngã người ra sau ghế, mặt đăm chiêu nhìn ra cửa.

" Đừng ra vẻ thanh cao, tao biết trong cây đàn trắng giữa nhà mày có chứa cái gì ?"

" NICK"

" Bình tĩnh nào bạn hiền, chơi hay không ? Tao nói trước chai nước đó là nước suối.. do tao chuẩn bị riêng cho em ấy nên mong mày cẩn thận một chút"

Có quá nhiều khuất mắt, quá nhiều câu hỏi cho người ngoài cuộc. Người này là ai, là ai mà nắm thóp được anh, là ai mà đe doạ được anh, là Nick thằng tay chơi nổi danh trước khi Kon về khu đó ngự trị.

Lật lại về thời gian trước, Nick là người giống như thằng Kon bây giờ nhưng nó ác hơn rất nhiều và nó là bạn học khá thân của anh. Đâu ai biết anh ở thời điểm đó chẳng ai đụng đến, lúc ấy anh giữ một khu khác, nhắc tới tên cũng phải rùng mình.

Rồi cũng đến một ngày, thằng Kon nó về đây, sau một vài giao dịch, Nick thua và chấp nhận giao lại địa bàn nhưng đâu dễ dàng rút lui như vậy. Nó vẫn ở đó một thời gian theo dõi xem lỡ có sơ hở nó sẽ cướp lại ngay. Cuối cùng cũng đến, ngày thằng Kon cặp cổ em đi vào BUN cũng là khi nó " lỡ" đưa em vào tầm ngắm của bọn này.

Ban đầu thằng Nick chỉ nhắm đến Kon nhưng từ khi có sự xuất hiện của em, nó càng hăng hái, nó thích cái vẻ đẹp này và cách chơi của em. Nó vui vẻ mang đi khoe với thằng bạn mình, hẹn anh ở BUN rồi chỉ cho anh gương mặt chói sáng đó và .. anh thích.

Anh tìm hiểu em rất kĩ, anh hiết em là một người học rất giỏi, nhà rất giàu, con cưng của ba mẹ em nên anh quyết định thay đổi bản thân trong một nốt nhạc. Hai ngày sau khi thằng Nick ra mắt crush của mình, anh thông báo rút lui toàn bộ bỏ lại mình nó, ban đầu nó nghĩ, anh chỉ là muốn trở về gia đình nhưng không... nó chợt thấy anh chuyển đến khu em ở mà lại rất gần.

Cái lần đầu tiên em chơi bài chung với tay che mặt là chơi với anh, thằng Nick nó nói với anh đây là kèo chót, nó muốn lấy mớ vốn về làm ăn nên muốn anh đánh thắng em lấy hai tỷ về. Nó biết tính anh, một khi anh đã đặt lòng vào ai thì người đó sẽ " an toàn" trên mọi mặt trận. Không như dự đoán, anh thắng nhưng chỉ lấy một trăm nghìn mà còn dấu đi cái thua của em trước mọi người.

Không dừng lại ở đó, nó bắt đầu cho người theo dõi em và thấy anh thường xuyên đến nhà em. Về sau nó tìm hiểu mới biết anh đến đó dạy đàn, gần gũi với em, nó rất tức giận vì bị hớt tay trên nên nó quyết định "giúp" thằng bạn mình một tay.

" Ra bài đi"

" Tao tám"

" Tao chín"

Nó thua, anh thắng, anh cứu được em.

" Đại ca, thằng nhóc đó gục trong nhà vệ sinh rồi"

" Đưa về khách sạn"

" MÀY ĐỊNH LÀM GÌ ?"

" Nào nào, bình tĩnh, bạn thắng rồi thì phần thưởng này sẽ là của bạn"
________________________
[ 06:36/ 130824] - Chyn❤️

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro