Chap 1

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Thỉnh thoảng chị vẫn thấy sợ, những người mẫu đi qua ống kính của em, ngồi lại đâu đó trong trái tim em và khi họ ra đi thì đã kịp để lại một chút dấu ấn trong cuộc đời vốn đã vương đầy gió bụi của em.
Họ xinh đẹp, sáng loá.
Họ chân dài, eo thon.
Chị ghét mình vì yêu một người chơi ảnh. Và cũng có khi chị ghét mình vì đã yêu một đứa trẻ thích rong chơi.
Là em.
Để rồi ngày mình yêu nhau, dù trái tim lỗi nhịp, dù đầu óc choáng váng, dù ngất ngây với dư vị của mỗi buổi hẹn hò, chị vẫn hay hỏi lòng, một ngày nào đó, theo những sóng gió ngoài kia, em có nghe theo lời chiếc máy ảnh mà quên chị đi. Chị vẫn luôn lo sợ như thế, Những lo sợ tầm phào mà mỗi lần thấy dáng em từ phía xa, chị lại giận lòng mình trấn an nỗi sợ đó. Vì em từng bảo: Em yêu chị vì chị là chính chị.
Và rồi lại cảm thấy bất an, dẫu biết yêu thương là phải tin tưởng. Nhưng mà...

Thỉnh thoảng chị lại thấy bất an khi em đi công tác xa. Lại thấy lòng mình nhoi nhói khi em khỏe hôm nay chụp cô này, nhỏ kia, em nọ.
Chị đã từng ước rằng, em chỉ thích chụp phong cảnh hay chụp ảnh phóng sự. Chị ước rằng phải chi mà em chỉ chụp một mẫu người duy nhất. Là chị. Dù rất ít kỉ, dù rất trẻ con.
Cô mẫu này xinh chị nhỉ? Em gái của bạn em đó...
Yeonie này, hay mai mốt em chụp mình chị thôi...
Aigio, chị là đang ghen? *nó cười híp mắt*
Không! Ai thèm... *cô phồng má chu mỏ*
Nhưng em chụp ít mẫu người lại thôi. Chụp toàn mấy đứa xinh gái...
Ơ...ơ... là tại tụi nó xinh chứ có phải tại em đâu...
Xạo...
Thôi chị đừng ghen nửa mà...
em bảo rằng công việc của một người chụp ảnh là khai thác vẻ đẹp của mẫu. Đó là công việc của em, lựa chọn của em, một phần trong cuộc sống của em. Nhưng chị vậy. Mọi thứ với em nhẹ nhàng như hơi thở, như việc chụp một mẫu đẹp, và yêu chị. vì em là kẻ thích rong chơi, chỉ lo sợ một ngày, cơn gió rong chơi là em sẽ bay đi mất. Chị từng ước mình là kẻ thích rong chơi, để rong chơi cùng em. Chị ước mình tìm thấy một sở thích nào đó giống em, một sở thích rong chơi, một sở thích với ảnh, một sở thích khai thác vẻ đẹp...
Mà chắc tại...
Chị chỉ là một cô gái bình thường. Hơi khép kín. có những sở thích bình thường cố hũ của một đứa con gái cổ điển. Thích an yên cuộc đời bên một mái nhà có chồng và những đứa con. Và vẫn nóng cả người mỗi khi em chụp mẫu gợi một chút, những cặp chân dài trắng nõn một chút, những chiếc áo khoét hơi sâu một chút.
Và rồi chị vẫn hay bất an, với những bóng hồng quanh em. Rồi lại dịu lòng trước câu trấn an của em: "Một kẻ thích rong chơi luôn cần một bàn tay níu lại..."
_ lần đầu viết fic mong mọi người ủng hộ thân già này nha 😙
- fic nhẹ nhàng nhưng đôi khi cũng có tình huống gây cấn 🥴

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro