33

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Ra chap mới nha ^^ .
Chỉ còn khoảng 5 chap nữa là hết Chap cuối D sẽ cho Ya nha coi như chuộc tối với các bé dể thương của fam mình

__________ Chap 33 _____________

_ '' YONG'' _ Hắn lừng lững đứng dậy, ánh mắt đầy sát khí nhìn thẳng vào bức tường đối diện đầy đe dọa.

_'' Ok, ok.. bình tĩnh nào, ta sẽ cho ngươi thấy Yong của ngươi trước... vẫn như cũ, ok, ta không để cho nó chết đâu, ngươi yên tâm.'' _ Giọng gã lạnh tanh.

Hắn khe khẽ nhếch môi, nụ cười thoáng hiện ra và vụt biến mất. Từng bước chậm chạp, hắn lê từng bước, lôi theo những đọan xích khổng lồ đang khóa chặt đôi chân hắn. Ánh mắt xanh rì khe khẽ lay động và sáng dần lên ma quái_ Hắn sắp được nhìn thấy Yong.

Cánh cửa sắt nặng trịch từ từ được kéo lên, để hiện ra dãy hành lang trắng toát, lạnh lẽo. Kéo theo đống dây xích nặng chịch, hắn lê bước ra khỏi căn phòng kinh tởm như địa ngục, mái tóc dài trắng xóa vương đầy máu xõa xuống, che đi nửa khuôn mặt lạnh băng của hắn.

_ '' Hahaha... thật khó có thể hình dung, Huyết Phụ lừng lẫy trong truyền thuyết, lại tơi tả đến thế này trong tay ta.'' _ Chất giọng the thé chợt cất lên ngay sát bên hắn.

Khẽ nhíu mày, hắn quay đầu nhìn lại. Là Gã, kẻ đã ngăn hắn mang Yong đi vào ngày hôm ấy, nhưng hôm nay gã thật khác _ Hắn có thể cảm nhận được âm khí thoát ra từ gã, thứ âm khí khủng khiếp của chính hắn đang tỏa ra từ người gã, chúng bao bọc và mang đến cho gã thứ sức mạnh mà gã mong muốn. Nhưng hắn chẳng quan tâm. Một nụ cười nhạt khe khẽ vẽ ra trên đôi môi hắn, ánh mắt lạnh băng khinh thường, hắn vẫn ngạo nghễ nhìn gã chẳng chút kiêng dè, trong măt hắn, gã vẫn chỉ là thứ dơ bẩn tầm thường, chẳng đáng bận tâm.

Nhận thấy cái nhìn lạnh băng đầy khinh thường của hắn, nụ cười đắc chí trên môi gã biến mất, khuôn mặt gã đanh lại, khó chịu, đôi mắt gã lóe sáng rực đầy giận dữ, nhìn xoáy vào hắn như thiêu đốt.

Hắn mặc kệ, từng bước từng bước nặng nề, hắn tiếp tục kéo lê đống dây xích, hướng đến căn phòng nhỏ cuối hành lang, nơi mà mỗi ngày hắn đều hướng đến, nơi hắn biết hắn có thể nhìn thấy Yong của hắn vẫn được bình yên và vẫn sống.

_'' Rầm''_ Đột nhiên cả thân hình to lớn của hắn bị hất tung, bay thẳng vào bức tường đối diện 1 cú cực mạnh, khiến 1 mảng tường to vỡ tung ra từng mảng, đổ sập xuống. Hắn nhắm nghiền mắt, nhẹ nhàng gượng dậy giữa đống gạch đá, và chậm rãi nhìn về phía gã _ kẻ vừa tặng cho hắn 1 cú đá trời giáng _ Ánh mắt lạnh băng chẳng chút xoay chuyển của hắn càng khiến gã như muốn nổi điên lên, 1 lần nữa, gã lại lao đến nhanh như cắt. Trong tích tắc, gã bóp chặt lấy cổ hắn bằng cả hai bàn tay gân guốc của gã và nhấc bổng lên đầy tức giận.

Chẳng mảy may kháng cự, hắn để mặc cơ thể to lớn của mình treo lơ lửng trong tay gã.

_ '' Ngươi đã mạnh lên nhiều nhỉ _ Hắn khẽ nhéch môi cười, ánh mắt lạnh băng khinh khỉnh nhìn gã chắc chút ngại ngần hay sợ hãi.

Gã càng điên tiết, ánh mát sáng rực hằn lên những tia máu đỏ đầy giận dữ. Gã cố hết sức bóp chặt lấy cổ hắn, đôi tay gân guốc nổi đầy gân xanh kinh tởm, tiếng gầm gừ cứ khe khẽ vang lên trong cuống họng căng cứng của gã, thứ âm khí khủng khiếp đen ngòm từ người gã từ từ trào ra, cuốn theo cành tay gã và quấn chặt lấy đôi tay gồng cứng đang bóp lấy cổ hắn. Nhưng mặc kệ sự cố gắng và sức mạnh của gã, hắn vẫn thế, chảng mảy may chống cự hay phản ứng, khuôn mặt dửng dưng lạnh băng không tí cảm xúc, ánh mắt nhìn gã vẫn thản nhiên đến gần như thương hại.

Một cách từ tốn, bàn tay to lớn vẩn còn dính đầy máu của hắn từ từ đưa lên, nắm chặt lấy cánh tay gã, chỉ 1 cái bóp mạnh, gã nhăn nhó buông vội tay ra khỏi cổ hắn và vội lùi lại, ánh mắt đầy tưc giận và dè chừng nhìn hắn.

Hắn chẳng chút quan tâm, từng bước nặng nề, hắn lại kéo lê đống xích, chậm rãi bước qua gã , hướng đến căn phòng cuối dãy. Nhìn theo bóng hắn, bất giác đôi mắt hằn đầy gân đỏ của gã khẽ lóe lên, gã bật cười săc sụa, giọng cười man rợ và chói tai, và chỉ trong tích tắt, gã khẽ búng người lao vút đi, vượt qua người hắn và đứng sừng sững trước của căn phòng cuối hành lang, trên khuôn mặt gã, thứ biểu cảm chết chóc, kinh dị cứ hiện ra, méo mó đến kinh tởm.

Hắn khựng lại, ánh mắt tăm tối lạnh băng từ từ sáng quắt lên, đầy sát khí.

_ '' Tránh xa ra, ngươi đang định làm gì ? '' _ Thứ âm thành trầm khàn khẽ run lên đầy tức giận gầm gừ phát ra từ cuống họng khô khốc của hắn chứa đầy đe dọa.

Gã cười phá lên khoái trá trước phản ứng của hắn, ánh mắt như điên dại nhìn hắn đầy thách thức trong khi tay hắn chậm rãi bấm vào hàng lọat nút trên cánh cửa. Cánh cửa sát lớn dần dần được kéo lên, để lộ ra 1 tấm kính dày, trong suốt và phía bên kia tấm kính, là Yong, cậu đang thu người ngồi co ro trong góc phòng, ánh mắt hoang mang liên tục nhìn quanh quất.

_ '' Hà hà hà... ngươi không sợ ta, nhưng ngươi sợ tên nhóc này chứ ... hà hà hà ...'' _ Gã the thé gào lên, ánh mắt man dại nhìn hắn đầy đắc ý.

Hắn đứng sừng sững nhìn gã, đôi mắt sáng quắt như rực lửa nhìn thẳng vào gã đầy tức giận, đôi môi mỏng bạc thếch vẫn còn vương những vệt máu khô đen của hắn mím chặt, đôi bàn tay to lớn siết cứng lấy những sợi xích, ngăn thứ âm khí đang ngùn ngụt tỏa ra khỏi cơ thể. Mái tóc trắng xóa xõa dài của hắn từ từ phát sáng và bay lên bởi luồng âm khí đang cuồn cuộn bung ra theo cơn giận của hắn.

_ '' Ngươi định làm gì Yong'' _ Hắn khẽ gầm gừ, trong khi cơ thể hắn như nhẹ bỗng đi, chầm chậm lướt về phìa gã, kéo lê những sợi xích lớn trên mặt đất tao ra thứ âm thanh rờn rờn.

Gã cười phá lên sặc sụa, cơ thể gã run bần bật như kẻ lên cơn động kinh, gã bị kích thich bởi phản ứng của hắn

_ '' Hà hà.. cuối cùng ngươi cũng chú ý đến ta... hahahah... ta là kẻ mạnh, ta sẽ mạnh hơn ngươi, mạnh hơn... ng..u.oi..'' _ Gã khựng lại, chới với.

Chỉ bằng 1 tay, hắn bóp chặt cỗ gã và nhấc bổng cả thân hình điên dại của gã lên khỏi mặt đất, ánh mắt hắn xoáy sâu đầy sát khí nhìn gã trân trối. Gã hoảng loạn, dùng cả hai tay cố gỡ bàn tay lạnh băng đang càng lúc càng siết chặt của hắn, khuôn mặt gã đỏ bừng, hiện lên đầy những đường gân máu xanh đen kinh tởm, đôi mắt gã trợn trừng , thứ ánh sáng xanh rì từ từ biến mất và tắt lịm, gã cố quẫy đạp không ngừng, nhưng cả cơ thể của gã như ngập trong thứ âm khí đen ngòm đặc quánh của hắn.

_ '' Ta... chết.. Yong.. ch..ế..t..'' _ Gã cố lấy hết sức bình sinh thều thào trong tuyệt vọng.

'' Bich'' _ Hắn buông tay, để mặc gã rơi xuống, nằm mọp dưới chân hắn, liếc ánh mắt sáng rực hừng hực sát khí nhìn gã, hắn gằn từng tiếng nặng nề, thứ âm vực trầm khàn sâu hun hút đầy đe dọa.

_ '' Chạm vào nó... thứ sức mạnh ngươi có từ ta... sẽ biến mất''.

Gã nghiến răng ken két, run rẩy cố gượng đứng dậy, ánh mắt trừng trừng nhìn hắn đầy căm tức, cơ thể gã cứ từng hồi từng hồi giật lên từng cơn, ám khi cứ liên tục thoát ra và tan biến xung quanh gã. Hắn khẽ nhếch môi cười, ánh mắt khinh thường nhìn thân hình thảm hại của gã, như cách kẻ trên cao nhìn người dưới chân mình, hắn khe khẽ phất tay, những luồng âm khí dày đặc tuôn ra, múa may trước đôi mắt thèm khát như điên dại của gã.

_ '' Ta có thứ ngươi cần, chỉ cần ngươi để nó yên, ta sẽ cho ngươi '' _ Hắn lên tiếng _ '' Nhưng nếu, chỉ 1 sợi tóc nó ngươi dám chạm vào... ta sẽ cho ngươi cái chết kinh khủng nhất mà ngươi có thể nghĩ ra''_ Chất giọng trầm khàn nhẹ tênh mà đầy uy lực.

Nói đoạn, bỏ mặc gã vẫn đứng đó đầy căm hận, hắn quay người, tiến về tấm kính, nơi hắn có thể thấy được cậu _ Yong của hắn.

Hắn tiến sát đến tấm kính, đôi tay vô thức đưa lên, chạm vào mặt kính lạnh buốt, ánh mắt hắn khẽ dịu lại, trong phút chốc, dường như mọi âm khí đều biến mất, hắn đứng đó, sừng sững, khuôn mặt lạnh băng không chút cảm xúc, chỉ có đôi mắt.

Đôi mắt hắn _ ánh mắt dịu dàng, đầy âu yếm, đôi mắt đen sâu hun hút, hướng cái nhìn bất di bất dịch về phía Yong.

********************
Cậu cố thu mình vào trong gốc phòng, hai tay ôm chặt lấy hai chân, cả cơ thể cậu cứ run lên khe khẽ, lạnh toát. Ánh mắt cậu cứ như sắp dại đi, mọi thứ trước mắt đều nhòe đi, mờ ảo, chỉ duy nhát 1 thứ, 1 thứ duy nhất luôn hút lấy sự chú ý của cậu _ Viên thuốc con nhộng ở góc xa trong phòng, viên thuốc mà lẽ ra cách đây 2 tiếng cậu phải uống._ Trong đầu cậu, cái ý muốn chống trả đến cùng cái khao khát được chộp lấy viên thuốc đang khiến cho nó như muốn nổ tung ra, từng thớ thịt trong cơ thể cậu dần dần đau buốt, cảm giác như từng tế bào đang trương lên đến nỗi sắp toát ra, xé nát cậu thành từng mảnh nhỏ. Trái tim nhỏ bé trong lồng ngực cứ đập loạn đau buốt cả khuôn ngực nhỏ, khiến hơi thở cậu càng lúc càng khó khắn, nhưng dù cho cơ thể như đang sắp đau đến chết đi được, chẳng còn chút sức lực nào để kháng cự, cậu vẫn ngồi đó, gòng mình mà hứng chiu _ Cậu như liên tục gào thét với chính mình , không cho phép bản thân nhào đến mà chụp và nuốt trọng viên thuốc đáng ghét chứa đầy sự mê hoặc đang nằm lăn lóc chờ đợi ở góc phòng.

********************

Hằn vẫn đứng sừng sững, ánh mắt chăm chú không rời khỏi cậu, cả cơ thể bất động.

Gã khẽ nhếch môi cười, gã biết giờ ''ăn'' của gã đã đến, xiêu vẹo từng bước tiến về phía sau hắn, dùng bàn tay kinh tởm của mình, gã run rẩy vén mái tóc dài của hắn sang bên, ánh mắt gã sáng rỡ khi nhìn thấy cái cổ cao, chắc nịch của hắn, cơ thể gã cứ khe khẽ run lên, gã như có thể cảm nhận được thứ sức mạnh kinh khủng đang tuôn trào không ngừng trong từng mạch máu của hắn, khẽ đưa mắt nhìn hắn như dò xét, rồi nhanh như cắt, gã cắn phập vào cổ hắn_ hắn khẽ nhíu mày khó chịu, nhưng vẫn không động đậy _ dòng máu đen ngòm từ người hắn phut ra, kéo theo luồng âm khí vần vũ thoát ra bên ngoài, gã nhắm nghiền mắt hút lấy hút để, cả cơ thể gả run lên, tiếp nhận thứ sức mạnh kinh hoàng từ máu, hai tay gã ghì chặt lấy vai hắn, cả người gã như tựa hẳn vào cơ thể to lớn của hắn đầy điên loạn. Ánh mắt gã dần dần đỏ rực lên theo số lượng máu gã hút được, tham lam, chiếc lưỡi dài của gã cứ sục sâu vào vết cắn, cố gắng mở rộng nó ra. Tiếng rên rỉ phát ra từ cái cuống họng không ngừng hoạt động của gã, gã như sắp phát điên lên với lượng âm khí quá lớn mà cơ thể gã đang cố nuốt lấy.

Hắn khe khẽ nhíu mày, ánh mắt dần dần trở nên lo lắng, hắn không hề để ý đến việc gã đang hút máu hắn, mà thứ hắn đang chú ý đến là thứ khác_ Yong của hắn _ Hắn bắt đầu cảm nhận được có gì đó không ổn, đôi tay to lớn đang tỳ lên tấm kinh của hắn từ từ bóp chặt lại, hắn nhận ra, cậu đang run lên, cả cơ thể cậu dang run lên bần bật, và anh mắt cậu đang từ từ dại đi thiếu sức sống, mồ hôi từ từ chảy dài trên khuôn mặt vốn đã hốc hác và trắng xác của cậu, mái tóc bạch kim đã bết lại, ướt đẫm, và cậu từ từ lả đi, gục người ngã phịch xuống sàn.

Dường như ngay lập tức, cả cơ thể hắn phản ứng, không 1 chút do dự hay suy nghĩ, hắn rụt vai để mặt việc 1 mảng thịt lớn nơi cổ hắn bị gã xé toạt ra vì bất ngờ, hắn vung tay đấm thẳng vào tấm kính khổng lồ trước mặt khiến nó vỡ tan, luồng âm khí kinh hoàng ngay lập tức bao trùm, hắn lao vào căn phòng, ôm chầm lấy cơ thể lạnh toát không ngừng run rẩy của cậu.. Đôi mắt hắn rực đỏ như lửa, hàm rắng cắn chặt gầm lên đau đớn khi thấy từ mắt, miệng cậu, máu bắt đầu chảy ra. Như 1 con sư tử đang nổi điên, hắn quay ngoát người lại nhìn gã, rồi như cơn lốc hắn lao đến, cuốn theo trận cuồn phong âm khí và những mảnh kính vỡ đang tung tóe. 1 tay vẫn ôm chặt lấy cơ thể nhỏ bé không ngừng co giật của Yong trong tay, 1 tay hắn nắm chặt lấy cổ áo của gã và đẩy gã bật ngược lại phía sau với sức mạnh kinh hoàng, sức mạnh kinh khủng đến nỗi bức tường sau lưng gã vỡ nát mà hắn vẫn không hề có ý định dừng lại, đôi chân hắn vẫn lao đến, đẩy gã xuyên thủng cả mấy căn phòng phía sau khiến cát bụi mịt mù cả 1 không gian rộng lớn.

Khi bước chân hắn vừa dừng lại, khộng kịp cho gã có thể hiểu và mảy may chống cự, hắn cắn phập vào vai gã, và xé toạt ra 1 mảng thịt lớn, để lộ ra những đoạn xương nhày nhụa, mặc kệ gã thét lên đau đớn, máu trào cả ra mắt, hắn lại điên cuồng cúi xuồng và cắn phập 1 lần nữa, giật nát những đoạn xương vai của gã, cả khuôn mặt hắn ướt đẫm máu , đỏ rực , hắn như phát điện lên , thẳng tay quẳng mạnh cả cơ thể đang bê bết máu của gã vào tường không chút khoan nhượng.

_ '' YONG CUA TA... YONG CỦA TA... NGƯƠI ĐÃ LÀM GÌ...AAAAAAA..'' _ Hắn gầm lên giận dữ, cả không gian cũng như rung chuyển vì cơn tức giận điên cuồng của hắn, thứ âm khí đặc quánh cuộn tròn lại như bão, vậy cứng lấy gã, lúc này đang sợ hãi kinh hoàng, lê lết cả cơ thể đầy máu với 1 bên vai gần như đã biến mất, gã hét lên kinh hoàng, máu trào cả ra từ đôi mắt đỏ ngầu của gã..

_ '' THUỐC... TA CÓ THUÓC... CHỈ CẦN THUỐC LÀ ĐƯỢC'' _ Gã cố thét thật lớn, cố gắng thức tỉnh cơn hắn trong cơn điện loạn.

Đang lao nhanh đến, hắn khưng lại, đứng sừng sững nhìn gã bằng ánh mắt giận dữ, hắn bất ngờ hất mạnh tay về phía gã. ngay lập tức 1 luồng âm khí đen kịt cuốn lấy gã, vặn vẹo cơ thể gần như sắp biến dạng vì vết thương của gã về phía hắn. Hắn nhìn thẳng vào đôi mắt đỏ lè máu của gã , ánh mắt sáng rực như sắp ăn tươi nuốt sống gã khiến gã run rẩy, máu không ngừng trào ra từ mắt gã.

_'' THUỐC'' _ Hắn khe khẽ gầm lên trong cuốn họng.

Gã vội vã vặn mình, dùng cánh tay còn lành lặn lục vội trong túi áo và đưa hắn chiếc hộp nhỏ. Và ngay lập tức, cả cơ thể của gã bị hắn hất tung bạy ngược ra xa, dập thẳng vào tường và đổ sụp xuống

Hắn vội vỡ mở chiếc hộp, bên trong là viên thuốc con nhộng nằm gọn trong nền bông ẩm. Đút vội viên thuốc vào miệng Yong, cả người hắn dường như cũng đang run lên vì sợ hãi, nước mắt hắn trào ra, chảy dài xuống khuôn mặt hắn.

_ '' Yong, Yong.. nghe ta không, ngươi nuốt đi, ta đây, nuốt vào đi..'' _ Hắn ôm lấy cậu vào lòng, không ngừng th2i thầm vào tai cậu, hắn cứ lập đi lập lại cau nói như 1 câu thần chú,giọng nói kiêu ngạo thường nagỳ của hắn giờ trở nên run rẩy & nất nghẹn.

________ hết chap 33 ___________

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro