Chương 26: Ngày đầu tiên về Lee gia

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Hyeonjoon cụp mi mắt xuống, nuốt hết uất ức vào trong, vươn tay túm lấy tay áo Lee Minhyeong, nhỏ giọng nói. – "Tôi nghĩ, tôi vẫn nên trở về thôi."

Lee Minhyeong nghĩ tới rất nhiều loại phản ứng từ Hyeonjoon, lại chưa từng nghĩ tới cậu sẽ dùng lời lẽ ỷ lại vào mình như vậy để nói chuyện.

Là Moon Hyeonjoon cuối cùng cũng nhận thức được tầm quan trọng của mình, bắt đầu vì mình mà trở nên ngoan ngoãn.

Lee Minhyeong lập tức nắm chặt tay Hyeonjoon, đối Lee Seongwoong nói: "Cha, là con đưa Hyeonjoon về."

"Mày mang nó tới đây làm gì? Mày không nhớ Minseok đang mang thai con của mày cần có mày ở bên chăm sóc hay sao?"

Lee Seongwoong đối với Moon Hyeonjoon đặc biệt phản cảm, ông cho rằng cậu là kẻ ham hư vinh, một bụng đầy tâm kế, dùng thủ đoạn ép Lee Minhyeong cùng mình kết hôn.

"Để Hyeonjoon chăm sóc cho Ryu Minseok, công ty gần nhất rất bận, con cũng không có nhiều thời gian để chăm sóc cậu ta như vậy."

Lee Seongwoong thân thể vẫn luôn không tốt, Lee Minhyeong liền sớm tiếp nhận quyền quản lý công ty.

Khoảng thời gian trước vội vàng bắt Hyeonjoon trở về, trong công ty chồng chất rất nhiều công vụ chờ anh xử lý, Lee Minhyeong thật sự không có thời gian lại về nhà chiếu cố Ryu Minseok. Anh cảm thấy đem Hyeonjoon về đây, nếu cậu có thể biểu hiện tốt một chút từ đó để lại ấn tượng tốt với người Lee gia, đặc biệt là ba mẹ anh.

Và điều quan trong nhất là ở nhà chính của Lee gia, Moon Hyeonjoon không thể chạy thoát được.


Ánh mắt thâm trầm của Lee Seongwoong dừng ở trên người Hyeonjoon, nhìn từ trên xuống dưới, ánh mắt không tốt cùng khinh thường, làm người ta cảm giác đặc biệt không thoải mái.

"Năm đó tôi cho cậu 1 tỷ won mà cậu cũng không chịu rời xa Minhyeong, tôi còn tưởng rằng tình cảm cậu dành cho Minhyeong có bao nhiêu chân thành cùng tha thiết. Không nghĩ tới cậu lại có dã tâm lớn như vậy, còn dám mơ ước làm chủ Lee gia! Moon Hyeonjoon, là tôi đã xem nhẹ cậu!"

Lee Seongwoong nhận định Hyeonjoon tới Lee gia là vì vị trí Lee thiếu phu nhân, đối với cậu càng thêm phản cảm.


Shim Suryeon nghe được động tĩnh từ trên lầu xuống dưới, đi theo còn có Ryu Minseok.

Nhìn thấy Moon Hyeonjoon, Ryu Minseok thực kinh ngạc, câu ta chẳng thể nghĩ tới Lee Minhyeong sẽ đem Hyeonjoon mang về nhà.

"Đây là có chuyện gì?" Shim Suryeon đi đến trước mặt Lee Minhyeong, nhíu mày nhìn con trai: "Minhyeong, vì sao lại đưa nó về đây?"

"Mẹ! Con đem Hyeonjoon về đây ở một thời gian." Lee Minhyeong nói thêm: "Không phải Ryu Minseok mới mang thai sao? Để em ấy ở lại trong nhà chăm sóc cậu ta."

Shim Suryeon kinh ngạc nhìn con: "Moon Hyeonjoon là Alpha, làm sao nó có thể chăm sóc vị hôn thê của con được.?"

Lee Minhyeong cúi đầu, đối với Shim Suryeon thì thầm vài câu.

Shim Suryeon thầm đánh giá Hyeonjoon, đối Lee Minhyeong nói: "Con còn chưa đáng dấu nó! Việc này thật sự không ổn! Rốt cuộc hiện tại nó vẫn là Alpha."

"Chờ em ấy phát tình con liền đánh dấu em ấy." Lee Minhyeong nắm lấy bàn tay đeo nhẫn cưới của Hyeonjoon tuyên bố một câu: "Con cùng Hyeonjoon đã kết hôn! Hiện tại nếu để em ấy ở bên ngoài sẽ không thích hợp như trước nữa."

"Lee thiếu ... " Ryu Minseok trừng lớn mắt, môi run rẩy hỏi: "Anh cùng Moon Hyeonjoon đã kết hôn?"

"Mấy ngày hôm trước đã làm xong thủ tục. Việc này không có công bố ra bên ngoài."

"Nhưng chúng ta đã đính hôn ...." Vành mắt Ryu Minseok đỏ hoe, mờ mịt lại đau lòng nhìn Shim Suryeon: "Bác gái, con...... con nên trở về! Con không nên lưu lại nơi này."

"Minseok, con đừng suy nghĩ bậy bạ. Người nên đi không phải con mà là nó." Shim Suryeon đối với Hyeonjoon cũng không có chút hảo cảm nào, suy nghĩ của bà ta cùng Lee Seongwoong giống nhau, đều cảm thấy là Moon Hyeonjoon dùng thủ đoạn ép Lee Minhyeong cùng cậu kết hôn.

Bà ta hung hăng trợn mắt với Hyeonjoon: "Minseok, trong bụng của con là trưởng tôn của Lee gia, hiện tại con không cần đi đâu hết. Con yên tâm, Lee gia tuyệt đối sẽ cho con một danh phận. Ta và bác trai chỉ thừa nhận duy nhất một mình con là thiếu phu nhân tương lai của Lee gia, những người khác nghĩ cũng đừng nghĩ."

"Bác gái, để con về nhà đi! Lee thiếu cùng Hyeonjoon đã kết hôn, con lưu lại nơi này không thích hợp. Nếu bị người khác biết đến mà truyền ra ngoài sẽ gây tổn hại danh dự Lee gia, đối với Ryu gia  cũng không tốt. Bảo bảo trong bụng con nhất định sẽ chăm sóc thật tốt, chờ sau khi con sinh nó ra liền đem con về lại Lee gia."

Vành mắt Ryu Minseok đỏ hồng, một bàn tay còn vuốt bụng nhỏ, bộ dáng ảm đạm đáng thương làm Shim Suryeon xót xa.

Bà ta đá một cái vô chân Lee Minhyeong: "Cái đồ khốn nạn nhà con, còn không mau khuyên nhủ, Minseok đang mang thai con đầu lòng của con, vậy mà con nỡ lòng nào đối xử với nó như vậy."

Lee Minhyeong không thực tâm đi an ủi nói: "Cậu cứ an tâm ở lại nơi này, không ai muốn đuổi cậu đi. Hyeonjoon cũng không phải loại người nhỏ mọn không hiểu chuyện, về sau cậu có yêu cầu gì có thể tìm em ấy."

Lời này nói ra được, nghiễm nhiên là đem Moon Hyeonjoon trở thành thiếu phu nhân tương lai của Lee gia.

Lee Seongwoong cùng Shim Suryeon sắc mặt đều rất khó coi, nhưng Moon Hyeonjoon cùng Lee Minhyeong đã đăng ký kết hôn, bọn họ cũng không dám nói thêm cái gì.

Lee Seongwoong xanh mặt, lạnh giọng cảnh cáo nói: "Chuyện hai đứa kết hôn không được công bố với bên ngoài. Trước khi Ryu Minseok sinh hạ được người thừa kế, đều ngoan ngoãn chút cho ta."

Shim Suryeon cũng lần nữa dặn dò Lee Minhyeong không cần thừa nhận thân phận của Moon Hyeonjoon với bên ngoài.

Rốt cuộc mới cùng Ryu Minseok đính hôn không lâu, Ryu Minseok lại mới mang thai, nếu tin tức anh kết hôn cùng Hyeonjoon lộ ra bên ngoài sẽ ảnh hưởng rất lớn tới danh dự của Lee gia.

"Con đã biết! Chuyện kết hôn  con cũng chưa nghĩ tới việc công bố ra bên ngoài, tiệc cưới cũng không cần bày."

Lee Minhyeong nhìn về phía Hyeonjoon, hỏi: "Hyeonjoon, tôi nghĩ em sẽ không để ý."

Nếu đổi lại là trước kia Hyeonjoon sẽ để ý, nhưng hiện tại thật sự sẽ không.

Không thèm để ý, đương nhiên liền không quan tâm.

"Tôi không sao." Hyeonjoon nói: "Tôi nghe anh ."

Hyeonjoon cứ như vậy thuận theo làm đáy lòng Lee Minhyeong  đặc biệt đắc ý.

Xem đi! Moon Hyeonjoon lúc trước có bao nhiêu quật cường hiện tại không phải vẫn là ngoan ngoãn nghe lời anh hay sao?

"Cha, mẹ, hai người xem Hyeonjoon đều không để ý. Chuyện này cứ an bài như vậy đi."

Lee Minhyeong giữ chặt tay Hyeonjoon nói: "Hyeonjoon, tôi đưa em về phòng của tôi, về sau cứ ngủ ở đó."

Nghe được Lee Minhyeong để Hyeonjoon ngủ cùng phòng, Lee Seongwoong ý thức được không đúng lắm, nhưng nghĩ lại hai đứa nó cũng mới kết hôn, ngủ cùng nhau cũng là điều bình thường.

Ryu Minseok mới mang thai xác thật là không thể giải quyết nhu cầu sinh lý cho Lee Minhyeong. Có Moon Hyeonjoon ở đây, Lee Minhyeong cũng sẽ không đi lêu lổng bên ngoài.


Lee Seongwoong không có ngăn cản quyết định Lee Minhyeong, chỉ quay qua an ủi Ryu Minseok vài câu.

"Bác trai, bác gái, con......"

Ryu Minseok vừa mở miệng, nước mắt liền thi nhau rơi xuống.

Cơ hồ là ở nước mắt vừa rơi ra, cậu ta ngay lập tức lau, bộ dáng nín nhịn không khóc làm người nhìn đặc biệt đau lòng.

"Con...... Con tôn trọng quyết định của Lee thiếu. Là con không tốt, không thể làm anh ấy đồng ý kết hôn cùng con."

Ryu Minseok thông tình đạt lý như vậy, làm Lee Seongwoong cùng Shim Suryeon càng cảm thấy cậu ta mới thích hợp làm thiếu phu nhân của Lee gia.

So sánh hai người với nhau, lại càng thêm chán ghét Moon Hyeonjoon kia.

Shim Suryeon kéo tay Ryu Minseok, nhẹ nhàng an ủi: "Minseok, con đừng thương tâm! Trong bụng con còn đứa nhỏ! Việc này là Minhyeong không đúng, ta và bác trai làm chủ cho con. Con yên tâm! Chúng ta sẽ khiến nó và Moon Hyeonjoon ly hôn nhanh nhất có thể!"

"Đừng! Bác gái, con thật sự không có muốn chia rẽ chuyện tình cảm của Lee thiếu cùng Hyeonjoon."

Ryu Minseok mặt đầy sợ hãi, nôn nóng nói: "Con tôn trọng sự lựa chọn của Lee thiếu, anh ấy không chọn con, nhất định là do con không đủ ưu tú, không thể làm Lee thiếu hài lòng."

"Minseok, con như thế nào không ưu tú? Ở trong mắt bác, con là người tốt nhất!"

Shim Suryeon căm giận nói: "Moon Hyeonjoon kia mới là đứa không biết thân biết phận, cũng không ước lượng chính mình có mấy phân mấy lạng, còn dám mộng tưởng hão huyền muốn bước chân vào cửa Lee gia. Minseok, con đừng lo lắng, ta tuyệt đối sẽ làm cho Minhyeong phải ly hôn, đuổi Moon Hyeonjoon ra khỏi đây, đòi lại công đạo cho con."

Shim Suryeon dìu Ryu Minseok đưa cậu ta đến phòng, còn cố ý lưu lại an ủi cậu ta một hồi rồi mới rời đi.

Cửa phòng đóng lại kia, trong nháy mắt biểu tình bi thương trên mặt Ryu Minseok bỗng dưng biến mất, ánh mắt trở lại vẻ thâm trầm khó đoán.

Bàn tay cậu ta có dùng chút lực vuốt ve bụng nhỏ, mày nhăn thực khẩn.

Cậu ta không hề tính tới chuyện Lee Minhyeong sẽ cùng Moon Hyeonjoon lĩnh giấy kết hôn.

Thình lình xảy ra biến cố làm hỏng kế hoạch vốn đã hoàn hảo của cậu ta, Moon Hyeonjoon hiện giờ có thể biến thành Omega, tự nhiên cũng có thể mang thai sinh con cho Lee Minhyeong.

Nếu Moon Hyeonjoon mang thai ...... Ryu Minseok nắm chặt nắm tay, đáy mắt hiện lên một tia sát khí.


Trong phòng ngủ, Lee Minhyeong đem Hyeonjoon đè ở trên sàn nhà, rồi hôn lấy môi cậu. Bàn tay cũng bắt đầu không thành thật tiến vào trong quần áo Hyeonjoon thăm dò, sờ đến vòng eo nhỏ mềm mại.

Hyeonjoon không phản kháng, mặc anh đè chính mình ra làm bậy.

Lee Minhyeong vốn chỉ định hôn vài cái, nhưng cuối cùng vẫn là không nhịn xuống được.

Chính Lee Minhyeong cũng chưa ý thức được hứng thú của mình đối với Hyeonjoon nhiều đến cỡ nào, nhất là chuyện giường chiếu, anh đặc biệt muốn chiếm hữu Hyeonjoon.

Cho dù là đã ngủ với Hyeonjoon bốn năm, anh cũng không cảm thấy có chút chán ghét nào. Ngược lại bởi vì quen thuộc thân thể nhau, càng quen càng thuộc, liền không thể rời đi.

Trên sàn nhà có trải thảm lông dê dày, Lee Minhyeong ngồi dựa vào thành giường, đem Hyeonjoon kéo lên đặt trên đùi.

"Hyeonjoon, khi nào em đến kỳ phát tình thì phải nói cho anh, để anh đánh dấu em!"

Lee Minhyeong vẫn tâm tâm niệm niệm muốn đánh dấu Hyeonjoon, đêm tân hôn đã không thành công, việc này làm anh luôn canh cánh trong lòng.

Hyeonjoon mím môi không nói lời nào, chẳng sợ động tác có phần mạnh bạo của Lee Minhyeong, cậu cũng không rên một tiếng.

Nói không hận là giả, nhưng hiện tại ngoại trừ biết nín nhịn thì cậu đã không còn cách nào khác.

"Tại sao không nói lời nào? Tức giận? Khó chịu?"

Lee Minhyeong hôn môi Hyeonjoon một cái, cười nói: "Đừng lòng dạ hẹp hòi như vậy! Ryu Minseok rất tốt, tôi cũng không cùng cậu ta kết hôn đâu."

Đối với việc Lee Minhyeong cho cậu một cái tát thật đau rồi lại cho cậu một viên kẹo ngọt ngào, đã khiến Hyeonjoon chết lặng từ lâu, sớm không còn muốn tin vào từng lời anh nói nữa.

Mặc kệ anh nói gì Hyeonjoon trước sau đều là trầm mặc.


Thấy Hyeonjoon không đáp lại biểu tình của Lee Minhyeong không vui, trực tiếp đem cảm xúc phát tiết ở trên người cậu.

Hyeonjoon bị anh lăn qua lộn lại thực thảm, hai đùi không khống chế được run lên, thời điểm xong việc đi tắm rửa đều phải đỡ lấy vách tường mới có thể đi được.

Còn biểu tình của Lee Minhyeong thật sung sướng, buổi tối còn cố ý lôi kéo Hyeonjoon xuống lầu ăn cơm.


Trên bàn ăn không khí thực quỷ dị, Hyeonjoon chỉ lo cúi đầu ăn cơm, không để ý tới Lee Seongwoong cùng Shim Suryeon đang phóng hai ánh mắt không mấy tốt lành về phía mình.

 Ryu Minseok nhìn thấy ở trên cổ của Hyeonjoon có dấu hôn, bàn tay không tự chủ siết chặt đôi đũa đến trắng bệch.

Dấu hôn kia rất mới nhất định là mới lưu lại.

Lee Minhyeong đối với Moon Hyeonjoon thật sự quá cố chấp, làm loạn mọi thứ thành như thế này mà còn có tâm trạng cùng cậu ta ân ái.


"Hyeonjoon, ăn thịt bò."

Chỉ cần Hyeonjoon nghe lời, Lee Minhyeong sẽ không tức giận, ngược lại sẽ bày ra bộ dạng vô cùng ôn nhu cùng kiên nhẫn. Anh gắp một miếng thăn bò để vào trong chén của Hyeonjoon.

Hyeonjoon cong cong khóe miệng không nói chuyện, đem đồ Lee Minhyeong gắp cho ăn hết toàn bộ.

Không cần thiết vì bực bội mà chịu đói bụng, cậu hiện tại đã hiểu ra, chỉ có tồn tại, mới có hy vọng.

Lee Seongwoong thấy một màn như vậy, cảm thấy Lee Minhyeong đặc biệt không tiền đồ.

Bị một Moon Hyeonjoon thân phận ti tiện xoay như chong chóng không có nổi nửa điểm giống người thừa kế của Lee gia.

Lee Seongwoong áp xuống tức giận, không muốn ở trên bàn cơm phát hỏa.


Ăn cơm xong, ông xử lý việc qua mấy cuộc điện thoại, sau đó chuẩn bị gõ cửa phòng ngủ muốn tìm Lee Minhyeong hảo hảo nói chuyện.

Đứng ở cửa, nghe được thanh âm ái muội phòng trong, Lee Seongwoong sắc mặt xanh mét.

Lúc ăn cơm ông ta cũng thấy được trên cổ Hyeonjoon dấu vết, không cần phải hỏi khẳng định là Lee Minhyeong làm ra.

Mới vừa làm xong không bao lâu, lại bắt đầu làm. Đây là có bao nhiêu yêu thích người này, mới có thể như vậy kìm nén không được.

Lee Seongwoong đã cho điều tra qua, trong thời gian  Lee Minhyeong cùng Moon Hyeonjoon  yêu đương, chỉ cùng một người duy nhất là Hyeonjoon phát sinh quan hệ.

Người có thân phận giống như Lee Minhyeong làm được chuyện này đúng là hiếm có. Các thiếu gia giàu có ở cái thủ đô này, có ai là không khắp nơi chăng hoa nuôi một đống nhân tình bên mình .

Cũng chỉ có Lee Minhyeong trước sau như một.

Lee Minhyeong đối với Moon Hyeonjoon quá để tâm, này cũng không phải chuyện tốt đẹp gì.


Lee Minhyeong cũng không biết chính mình vì cái gì đối với Hyeonjoon không có năng lực miễn dịch với mị lực của cậu, Hyeonjoon cười một cái đều có thể khiến trái tim anh trật nhịp.

Buổi tối lăn lộn thật lâu, Lee Minhyeong mới cảm thấy mỹ mãn buông tha Hyeonjoon.

Hyeonjoon thật sự là quá mệt mỏi, đầu dính gối liền ngủ mất, nhưng vẫn là bị Lee Minhyeong kéo dậy rồi lại bế đi tắm.

Nếu không vô cớ tức giận với cậu thì đánh giá cá nhân Lee Minhyeong đúng thật là rất chu đáo.

Bỗng có chút hoảng hốt, Hyeonjoon cảm thấy hai người lại giống như quay về đoạn thời gian lúc mới quen.

Thời điểm ban đầu , Lee Minhyeong đối với cậu là thật sự tốt, cưng như cưng trứng, hứng như hứng hoa.

Chỉ cần một ánh mắt của Hyeonjoon, Lee Minhyeong liền biết cậu nghĩ muốn cái gì. Nhưng dần dần hết thảy đều thay đổi, hai người liền biến thành như bây giờ.

Hiện tại nghĩ đến, trước kia hết thảy mới là hoa trong gương, trăng trong nước, như vậy không chân thật.

Lee Minhyeong đem Hyeonjoon ôm đến trên giường, hôn môi cậu nói: "Hyeonjoon, ngày mai anh phải đi công tác, em ngoan ngoãn ở nhà đợi, chú ý đúng mực không cần chọc cha mẹ anh không vui. Bọn họ có đánh em mắng em thì cũng cố chịu đựng. Anh nghĩ, bọn họ cũng sẽ không làm khó dễ cho em quá đâu."

Lee Minhyeong có bao nhiêu khốn nạn, bao nhiêu vô sỉ Hyeonjoon đã trải nghiệm hết rồi, đối với lời nói của anh, cậu đã không biết cái gì là đau lòng nữa.

Tâm đều đã chết, còn đau cái gì.

Thấy Hyeonjoon không có nói mất lời khiến mình giận, Lee Minhyeong cho rằng cậu đã ngoan hơn, cũng liền không nói cái gì nữa, vòng tay siết chặt eo cậu chìm vào giấc ngủ.


Hôm sau, Hyeonjoon tỉnh lại, Lee Minhyeong đã không còn ở bên người.

Cậu đi rửa mặt, không có muốn xuống lầu, thật sự là không nghĩ đến việc đối mặt với người Lee gia như thế nào.

Nhưng mấy người họ căn bản không muốn buông tha cho cậu.

Không bao lâu, người hầu liền tới gõ cửa. "Cậu Moon, Lee tiên sinh kêu cậu xuống lầu, nói là có việc muốn tìm cậu nói chuyện."

Hyeonjoon biết, khẳng định không phải chuyện gì tốt.

Cậu mới vừa đi đến dưới lầu, một con chén trà liền bay qua. Hyeonjoon nghiêng đầu muốn tránh, nhưng Lee Seongwoong lại ném qua một cái khác, tốc độ quá nhanh làm cậu né không kịp.

Thái dương bị đập trúng, máu tươi liền chảy ra.

Lee Seongwoong mang theo thanh âm bạo nộ truyền tới: "Moon Hyeonjoon,cậu có phải hay không cảm thấy có Minhyeong che chở, cậu liền có thể không đem ta để vào mắt?"

Trên trán máu tươi uốn lượn mà chảy xuống, xẹt qua khóe mắt, làm cặp mắt thâm trầm nhiễm mảnh huyết quang.

Hyeonjoon lạnh lùng nói: "Lee tiên sinh, tôi không hiểu ông đang nói cái gì."

Lee Seongwoong căm tức nhìn cậu, dương tay ném qua một tờ báo: "Mở to hai mắt ra xem rõ ràng cho tôi! Hôm nay mà không cho tôi một lời giải thích thoả đáng, thì cậu liền cút đi cho tôi!"

Hyeonjoon cúi đầu, nhìn  nội dung trên tờ báo, ánh mắt chấn động – Người thừa kế Lee gia đã kết hôn, đối tượng không phải vị hôn thê hiện tại mà là bạn trai cũ.

 Chap sau:  Lee Minhyeong vừa đi công tác, tin tức liền bị lộ. Hyeonjoon bị đổ tội, một mình ẻm 1 vs 3 (cha mẹ Minhyeong + Minseok) ..... liệu Lee gia có tha cho Hyeonjoon hay Lee Minhyeong có thể hay không trở về cứu em ấy lần này ....????

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro