Chương 5 - Người của tôi

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng


Lmh là một người trầm tính lạnh lùng đến độ rất ít khi đến mấy chỗ đông người.

Đứa bạn thân của hắn cũng rất bất ngờ đến nỗi không thể tin vào tai mình được.

Không ngờ có ngày tên này lại có thể nằng nặc đòi đi xem bóng rổ cho bằng được.

Chovy là bạn thân của lmh.

Minhyung là hội trưởng thì tên này là hội phó.

Trong trường cũng hot không kém gì hắn.

Nên cũng rất ngại đến mấy chỗ này lắm.

Bởi vì đi đâu cũng có người chú ý đó thôi.

Phiền bỏ mẹ.

Anh mày đây có crush rồi.

Nên không có cần thèm sự chú ý này đâu.

Chovy đang trong cuộc chiến cay cấn với chú mèo nhỏ của anh rồi.

Cua đàn anh lớp trên tên là Lee Sang Hiếc.

Con mèo nhỏ này, thì quả đúng là đanh đá, kiêu ngoa và rất ngạo kiều.

Vừa mỹ miều lại sang trọng quý phái.

Giống như đoá hoa chỉ nên nhìn không nên hái.

Mà hoa tươi thì thiếu gì người ngắm.

Anh còn lo sốt vó mỗi ngày sợ con mèo nhỏ bị cướp hồi nào không hay đây.

Mà còn ở đó có thời gian đi xem bóng rổ.

- Tao không đi.

- Mày không đi tao không nói cho mày thông tin quan trọng của chú tao cho mày nghe đâu.

Nghe tới con mèo nhỏ là mắt gã sáng rở cả lên.

Thông tin của Sang Hiếc lúc nào cũng được bảo mật tuyệt đối.

Tuy là bạn thân nhưng tên này giữ chú nó hơn giữ vàng nữa.

Ít khi chủ động giúp đỡ lắm.

Muốn nói chuyện với Sang Hiếc đàng hoàng là cũng đã khó lắm rồi.

Vậy mà hôm nay trời mọc ngược hay sao mà tên này đồng ý giúp gã vậy.

Cơ hội ngàn năm có một.

Thật không thể không nắm bắt.

- Đi không?

- Mày nói thông tin quan trọng đi rồi tao đi với mày.

Lmh vòng tay kéo đầu gã xuống thì thầm.

- Chủ nhật này chú tao ở nhà một mình.

Á à thông tin hot.

Được lắm được lắm.

Chovy nghe xong cười tít cả mắt.

Hay lắm bạn thân ơi.

- Không hổ là bạn tốt của tao.

Cả hai đều là người có tiếng, lại sở hữu vẻ ngoài ưu tú điển trai vượt trội, đi đến đâu đương nhiên cũng sẽ được mọi người để ý.

Được mọi người chú ý như vậy mà cả hai vẫn mặt lạnh tanh.

Vô cảm lạnh lùng thì thôi nhé luôn.

Đúng là làm bao cô gái mê đắm vì sự ngầu lòi này.

Nhưng mà cả hai lại không hề quan tâm tí nào luôn.

Bởi vì trong đầu đều đã có chủ ý hết rồi.

Râu ria bên ngoài rờm rà quá.

Ánh mắt của lmh luôn dán vào tám lưng của cậu.

Dù cả tuần nay không gặp nhưng hắn vẫn luôn để ý đến nhất cử nhất động của cậu.

Biết HJ bị thương nhưng hắn lại không muốn hỏi thăm.

Nhiều lúc lại đi ngang lớp cậu cố ý nhìn một chút rồi đi luôn.

Chỉ là không thấy thì lại phiền lòng.

Ngó một chút thôi.

- Mày đến đây làm gì vậy? Ồn ào muốn chết, mày đừng có nói là xem bóng rổ, tao chưa bao giờ thấy mày chơi.

- Tìm người muốn thấy thôi.

- Ai, đứa nào xấu số vậy.

Lmh vung tay nhéo eo thằng khỉ này một cái.

Chovy ăn đau nhăn mặt, trợn tròn mắt với hắn.

- Đến đây tìm hổ.

- Hổ???

- Phải là hổ giấy rất mít ướt.

- Ai?

Hắn cười cười không nói gì hết.

Đi đến chỗ ngồi gần cậu nhất ngồi xuống.

- Không phải mày có thanh mai trúc mã gì đó rồi sao?

- Thanh mai cái đéo gì? Bớt nhảm.

- Không phải cô ta vẫn hay đi rao tin đó sao.

- Tao nể tình cô ta là con của bạn cha tao nên chưa muốn làm căng.
Mà để cô ta làm loạn vậy cũng tốt tao cũng ít bị mấy đứa khác gây phiền.

- Hay vậy sao, tai cũng ước có thanh mai như vậy để đỡ bị tỏ tình vớ vẩn, cua chú mày thôi là quá sức rồi.

- Để tao coi mày bản lĩnh như nào.

- Xùy, nhưng mà mày dung túng cô ta như vậy, không sợ có ngày sinh chuyện à.

- Chuyện gì?

- Không sợ con hổ gì đó hiểu lầm sao?

Hắn đẩy gã ra một bên, không nói gì hết.

- Mà con hổ đó ở đâu? Là cô gái hay chàng trai nào vậy?

- Đây nè.

Lmh nhướng mày đẩy ánh mắt về phía cậu.

Tên Chovy này thì lại tưởng đâu là Minseok đang ngồi kế bên cậu.

- Mày cũng khéo nhìn người lắm, mà tao thấy không giống hổ lắm, giống cún hơn.

- ????

- Không phải sao, cậu ta nhỏ nhắn như vậy mà, cún chứ hổ cái gì.

- Không phải kế bên cơ.

- Hả? Là cái tên M.H.J gì đó hả?

Hắn gật đầu, chống tay lên cằm nhìn cậu một cách say sưa.

Chovy nhìn mắt hắn rồi nhìn cậu, đảo mắt qua lại xác nhận một cách đàng hoàng.

Chà chà.

Whoa, bạn tôi.

Thiệt không thể không vỗ tay.

Thôi thì ngồi xem người mà lmh để ý đến là người thế nào.

HJ chỉ được ngồi xem thôi.

Hôm nay không có thi đấu.

Ngồi bên ngoài nhưng vẫn hét lớn để điều tiết tinh thần và nhịp độ cho cả đội.

Danh xưng đội trưởng đúng là không phải tự dưng mà có.

Lmh ngồi bên ngoài nhìn cậu đến mỉm cười lúc nào không hay.

Rất là thú vị.

Trận đấu diễn ra rất căng thẳng.

Tên Kingen và mấy đứa đội hai lúc đầu định chơi xấu.

Nhưng không ngờ lại bị cắn ngược lại.

Họ trả đũa cũng rất tàn nhẫn

Nhất là tên Willer đó đó.

Bẻ mắt cá chân hắn nảy giờ cũng mấy cái rồi.

Lần nào cũng bắt hắn quỳ rạp nhìn bóng bay vào rổ.

Mé nó cay chết mất.

Thời gian sắp hết rồi.

Lần này lại thua.

Hắn nghiến răng ken két mấy cái.

Được lắm tao có thua cũng phải triệt hạ được cái chân của mày.

Hắn tính càng người dùng bóng làm điểm hấp dẫn trọng tài để ra tay khốn nạn.

Nhưng không...

Tụi tao biết hết rồi, tao đợi mày nảy giờ thằng chó.

Willer bước chân rụt lại, hắn mất điểm tựa lảo đảo liền bị cậu cố tình dẫm lên chân một cái.

Kingen thật không ngờ tới.

Ăn đau cũng không dám hét.

HJ nhìn thấy tên đó bị Willer làm cú dứt điểm.

Liền vui sướng đứng lên hú hét.

Kingen nghe được giọng của cậu liền nổi máu xung thiên.

Đem mọi sự trút giận đổ đầu cho cậu.

Thêm một lần xém ăn cậu được nữa.

Nên hắn càng tự tin mình có bản lĩnh.

Quả thật cái hôm ăn hụt cậu, hắn đã tiếc nuối muốn chết.

Ngày nào cũng nhớ hương thơm của cậu.

HJ mày đợi đi có ngày tao phải đè được mày dưới thân.

Ghiền nát mày để thoả mãn.

Kingen cầm bóng trong tay, không khoan nhượng ném thẳng về phía cậu.

HJ còn đang cười tít mắt nên không để ý gì hết.

Quả bóng đập mặt liền lập tức đầu óc tối sầm thấy choáng muốn ngã thẳng ra sau lưng.

Lmh nhìn thấy nhìn lập tức phóng tới ôm cậu vào lòng.

Chovy bị hành động nhanh như gió của hắn mà giật cả mình.

Gì đây, có kịch vui à.

- ANH.

- Anh HyeonJoon à, anh có sao không?

Cậu bị choáng đến độ quay cuồng.

Lực ném tên khốn này không nhẹ, rõ ràng là cố ý có chủ đích.

Muốn triệt hạ cậu mà.

Lmh nhìn cậu hai mắt mở không lên mà lại thấy sôi máu.

Đẩy cậu cho U chê rồi đi thẳng đến nắm cổ áo, bẻ ngược cánh tay tên đó ra sau.

Lực cũng không nhẹ.

Kingen vẫn còn nhớ lần trước cũng là tên học bá này phá đám, lầm này cũng vậy.

- Moá nó mày có gì đây?

- Tao mới là đứa cần hỏi mày mới đúng.

Hai người như kì phùng địch thủ với nhau.

Mắt to trừng mắt nhỏ.

- Mày đừng có nói với tao là mày cũng có hứng thú với tên HJ đó nhé.

- Nếu vậy thì sao?

- Mày có liên quan gì tới nó.

- Vậy thì mày có chắc, cậu ấy đang làm sai vặt cho tao, hiện tại là người của tao. Cảnh cáo mày nha tên chó đụng vào đồ của tao thì cái tay này của mày tao không chắc sẽ để yên đâu.

Lực của lmh càng lúc càng mạnh, siết đến độ một chút nữa thôi là tay Kingen sắp gãy tới nơi.

- Cút.

Hắn đẩy gã ta ra.

Lập tức được đàn em của hắn nhào tới đỡ lấy.

Zeka: - Anh có sao không.

- Không cần mày quan tâm.

Zeka nhìn tay mình bị hất không thương tiếc mà lòng hơi tuổi thân.

Sao anh không để ý em gì hết vậy, em lo lắng cho anh thì lại bảo em phiền.

Sao cứ để ý đến tên HyeonJoon đó thế.

Anh quan tâm em tí không được sao?

Lmh đi tới, đẩy vài người trong đội cậu ra.

Làm họ cũng không biết phải nói sao nữa.

Học trưởng đang làm gì ở đây vậy.

- Đưa cậu ấy cho tôi, tôi đưa cậu ấy đến phòng y tế.

W: - Tại sao? Anh của tôi để tôi tự đưa đi. Anh tránh ra đi.

- Đưa cho tôi.

Giọng và mặt của lmh càng lúc càng đanh thép lạnh lùng.

Nhưng Willer cũng vậy, không khoan nhượng.

Không sợ trời không sợ đất.

CWJ: - Thôi được rồi ai đưa mà chả được, để em vậy.

Không đợi cả hai lên tiếng trả lời.

Nhóc cõng cậu trên lưng với sự giúp đỡ của Minseok đi mất dạng.

Chovy nhìn lmh và tên Willer cứ đứng đấu mắt với nhau mà không thể không nhìn được cười.

Willer cầm chiếc khăn vừa lau mặt vừa nhìn hắn không rời.

Lmh cũng không có nể nang mà tránh.

- Được rồi, coi như tôi cảm ơn anh đã đỡ anh HJ không bị ngã và dằn mặt tên kia, cũng cảm ơn anh đã giúp anh ấy thoát nạn một lần ở nhà kho. Nhưng anh tốt như vậy hoàn toàn có ý gì đây.

- Cậu giữ anh mình cũng kĩ quá nhỉ.

- Phải.

- Nhưng tôi chỉ đang bảo vệ người của tôi một chút thôi.

- Người của tôi???Từ khi nào?

- Cậu không tin thì cứ nói chuyện với cậu ấy vậy tôi bận rồi.

- Khoan đã.

Lmh nắm tay kéo Chovy đi mất.

Chuyện này là sao?

- Hay thật đó bạn tôi ơi.

- Hay cái gì mà hay.

- Ghi điểm âm trong lòng anh em của hổ nhỏ rồi.

- Đáng để vui sao?

- Mày có ý với tên HyeonJoon đó thiệt à.

- Không biết, chỉ thấy hơi hứng thú, chơi chán rồi thì tính tiếp.

Haizzz, chovy thở dài một hơi.

Không hiểu sao, HJ lại sai lầm khi để hắn nghía tới nữa.

Lọt vào mắt xanh của tên này thì khó mà yên thân lắm.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro