cleaning in progress 0%

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

được rồi, khi mà nhắc tới dịch vụ dọn phòng, lee minhyeong cũng đâu có ngờ tới một ai đó với bộ đồ cún con trắng muốt gõ cửa nhà mình đâu. hoặc là hắn say quá mà gọi nhầm dịch vụ, hoặc đây là một trò chơi khăm của moon hyeonjoon chăng?

hắn cũng chẳng rõ nữa.

đầu hắn lại bắt đầu nhức nhối vì rượu, lee minhyeong chẳng nghĩ nhiều, hắn chủ động lùi vào trong để em đi vào và bắt đầu công việc của mình.

- em tên ryu minseok ạ.

- tôi không hỏi tên em.

- cứ dọn nhà đi nhé, tôi đi ngủ trước, xong việc thì cứ đóng cửa lại là được.

ryu minseok chỉ gật đầu ra vẻ biết ý, lee minhyeong thấy vậy cũng không nói gì thêm, chỉ quay đầu đi thẳng về phòng mình. vừa mới hồi chiều nay, hắn bắt gặp người yêu mình phản bội mình, hắn chẳng làm gì cả, chỉ ngồi chết dí ở một góc nào đó nơi quầy bar và nốc rượu cho đến khi moon hyeonjoon tìm ra mình. có lẽ gã và hắn đã huyên thuyên cái gì đó, thực sự lee minhyeong không thể nhớ ra nổi. thế rồi giây sau đó hắn đã ngồi ở nhà, giây sau nữa có người bấm chuông cửa với dịch vụ dọn phòng. và giờ thì lee minhyeong nằm lên giường và ngủ thiếp đi từ lúc nào chẳng hay.

lee minhyeong có một giấc mơ kì lạ.

bắt đầu bằng việc cái người có bồ độ cún con kia đang nằm cùng trên giường với hắn. khó hiểu là hắn chẳng có cảm giác gì là ghét bỏ người nằm cạnh. cún con ánh mắt mơ màng ngập nước, hoặc là lee minhyeong điên rồi, hoặc hắn say, hoặc bất cứ lý do gì đi chăng nữa, hắn cảm thấy như mình đã thực sự chìm sâu vào trong chúng. hắn đã có thời gian để nhìn ngắm em, và cuối cùng chỉ đi đến một kết luận rằng, xinh đẹp tuyệt trần.

không phải cái vẻ đẹp nữ tính, cũng không phải bất cứ kiểu đẹp nào hắn từng gặp hoặc từng nhìn thấy. em chỉ, đẹp, theo cách của riêng em ấy. với môi đào đỏ mọng như đang gọi mời. với chấm ruồi đuôi mắt lúng liếng, cái mà hắn cho rằng đấy là điểm quyến rũ chết người. và đương nhiên, thiếu làm sao được bộ trang phục cosplay cún con của em. mà có lẽ, ngay cả khi em chẳng mặc bồ độ này lên người, thì em cũng đã cực kì giống một em cún nhỏ.

- anh minhyeong có nhớ tên em không ạ?

ồ, hắn vừa tự cộng thêm một điểm vào danh sách những điều khiến em quyến rũ hơn, giọng nói của em. không biết nữa, có lẽ là bị bỏ bùa chăng, có lẽ đây chỉ là một giấc mơ chẳng có thật, cảm giác như vừa tỉnh táo, lại vừa như rơi vào sương mờ. trong khi hắn hẵng còn đang tự đặt câu hỏi cho bản thân, cún con đã từ khi nào tiến gần vào, nằm gác đầu lên cánh tay rắn chắc của hắn, dùng tay mình vẽ loạn các vòng tròn lên ngực của minhyeong.

nắm lấy tay em nhỏ bé, chắc cũng không giấc mơ nào chân thực đến mức khiến hắn cảm nhận được hơi ấm, và cả da thịt em mềm mại. thú thực thì hăn chẳng có một chút kí ức nào về tên của em hết, thế nhưng chữ thì vẫn cứ bật ra khỏi miệng như một lẽ tự nhiên.

- ryu minseok...?

- um...chồng nói đúng đấy...để em thưởng cho chồng nhé...?

nói rồi ryu minseok trèo hẳn lên người của hắn. lee minhyeong nằm trong thế bị động, cũng chưa kịp tiêu hóa câu chuyện mới vừa xảy ra. tiếp sau đó môi em đã dán lên trên môi hắn, sau rồi em cũng chưa tiếp tục làm gì. em đã nhìn hắn rất lâu, có vẻ như đã cố tìm kiếm một điều gì đó, dẫu chỉ trong thoáng chốc.

em thơm lên má, nụ hôn rải rác đầy mặt, lùi dần xuống, thơm lên trái cổ. minseok như thể thờ kính cơ thể hắn, đi đến đâu cũng đều rất dịu dàng đến đó. thế nhưng mọi chỗ em di qua đều như có lửa mà nóng bừng lên. lee minhyeong chẳng chịu nổi cái tốc độ chậm chạp của em liền quyết định đưa mình về lại thế chủ động. hắn nhìn em vừa xa lạ mà lại vừa quen, song cũng không suy nghĩ thêm nữa mà nhắm đúng môi em mà đáp xuống.

ngọt ngào.

ôi em ngọt ngào và mê li hơn bất cứ thứ mĩ vị gì hắn từng nếm qua. có chăng thì môi em đã tẩm thêm thuốc phiện khiến hắn chạm vào một lần và mãi chẳng hề muốn dứt ra. đưa lưỡi vào bên trong tìm kiếm nhau mà quấn quít. hôn đến khi không thở nổi và rồi tách ra trong luyến tiếc. khẽ đưa tay chạm vào tai cún con trắng ngần mân mê. hắn không hiểu được tại sao em chỉ là một người lạ với hắn mà lại khiến mình si mê đến nhường đó.

- minseokie...

- ưm...chồng gọi em ạ...?

minseok giúp hắn cởi bỏ bớt áo quần vướng víu, chỉ để chừa lại đúng chiếc boxer. thứ bên dưới hẳn cũng đã bức bối muốn thoát ra lắm rồi, thế nhưng em chẳng vội. minseok cúi người xuống liếm nó qua một lớp vải. liếm đến khi đã ướt đẫm, và lại lần nữa thách thức sự kiên nhẫn của người vẫn đang nằm đó. tiếng thở dốc trầm đều đều, thế nhưng hắn muốn được nhiều hơn thế. lee minhyeong chủ động kéo em vào nụ hôn sâu trong khi lần mò đến hai điểm đỏ ửng trước ngực mà trêu đùa.

- cún con bú giúp anh đi nào?

cún con đương nhiên là sẽ giúp lee minhyeong rồi. ryu minseok dùng miệng mình mà cởi quần của hắn ra, để cho con hàng to nóng bật ra. nêu khẩu giao là một bộ môn ở trường học thì chắc hẳn ryu minseok sẽ là học sinh xuất sắc. bởi cái cách em liếm mút khiến cho hắn thực sự chỉ muốn xuất tinh sau vài lần lên xuống. vùi tay vào trong tóc em, nói rằng cún con chậm lại một chút để hắn có thể tận hưởng khoang miệng nhỏ ấm nóng. lưỡi em giống rắn nước, rê từ thân đến ngọn trong lúc dương vật vẫn nhồi đầy miệng mình. minhyeong nghĩ có lẽ thiên đường đang ở ngay giữa hai chân mình chứ chẳng ở đâu xa. em dùng cả tay lẫn miệng để phục vụ hắn ta, tiếng thở ngày một nặng nề hơn, và cuối cùng lee minhyeong cũng đã bắn hết ra.

- cún giỏi không anh?

- để anh tặng cún bằng khen nhé?

hắn kéo em nằm lên người mình, rồi lại quấn quít hôn sâu trong khi tay lần mò vào trong chiếc quần lót ren mỏng tang của em. dương vật em đằng trước đã ngẩng đầu, thế nhưng hắn cứ thế bỏ qua mà tiến đến lỗ nhỏ đằng sau. nụ hoa hồng rực ướt đẫm, miệng hấp háy đòi ăn, chưa cho ngón tay nào vào nhưng nước dâm đã nhoe nhoét xung quanh. một rồi hai ngón, cún con cong người sung sướng, thở hắt ra một hơi. minhyeong cứ thê đẩy thêm một ngón vào đến khi nó chật chội, sau rồi hắn mới bắt đầu đưa đẩy.

nhấn sâu hơn vào bên trong, hắn tìm ra được điểm gồ lên, ngón tay sượt qua mà trêu đùa. ngón chân ryu minseok co quắp cả vào. từ duy nhât có nghĩa thoát được ra khỏi miệng em chỉ có "minhyeong". hắn cứ nhằm chỗ đó mà chơi, em oằn mình vì những cơn sướng, tay bấu chặt ở vai người dưới thân. minhyeong đẩy nhanh tốc độ, sau rồi tâm trí em trắng xóa, có bao nhiêu đều vương vãi tùm lum trên bụng người kia.

đêm còn dài, và cuộc vui vẫn còn đó. mọi thứ chẳng thể nào kết thúc khi mới hết đoạn làm nóng được. lee minhyeong ngồi dậy tựa lưng vào thành giường trong khi ryu minseok lại tiến đến và liếm láp con hàng bán cương của hắn. cho đến khi nó hoàn toàn cứng hẳn lên, minseok dùng hai tay mình bám vào vai hắn làm điểm tựa rồi căn chỉnh để ngồi lên dương vật to lớn.

lỗ nhỏ một lần nuôt trọn nó, chưa gì lại lần nữa ưỡn cong như điện giật vì sung sướng chảy tràn. tay lớn của hắn đặt ở eo giúp em lên xuống. miệng không rảnh rỗi mà để lại vô vàn dấu đỏ ở ngực và ở xương quai xanh. sau rồi vẫn tìm đến môi em thơm ngọt mà mút mát. lee minhyeong đặt em nằm xuống, để chân em vắt lên cổ mình. hắn muốn trở thành kẻ kiểm soát tốc độ thay vì để cho ryu minseok tự chơi đùa. hắn như thể uống phải thuốc tăng lực, điên cuồng ra vào không ngừng nghỉ. minseok rên rỉ đến khi chẳng thể còn làm vậy được nữa, chỉ biết cố gắng nịnh nọt để hắn ra nhanh hơn một chút.

- anh minhyeong ơi...chồng ơi...

mặc kệ cho minseok cầu xin, hắn chỉ cố chấp làm điều mà mình muốn. cho đến khi em đã mệt lả người ra thì hắn mới tăng tốc nhanh hơn để mà bắn ra. tinh trùng ấm nóng bắn sâu vào trong, thậm chí hắn còn chẳng muốn rút ra mà cứ để vậy đên khi dương vật xìu hẳn xuống.

minhyeong sau đó chỉ nhớ rằng mình đã tắm rửa và rồi ôm em đi ngủ. ấy thế mà sau khi tỉnh dậy chẳng còn ai bên cạnh, thậm chí còn chẳng có chút dấu hiệu nào rằng đêm qua ở trên giường của hắn có người, nữa là một cuộc mây mưa đên sức tàn lực kiệt. lee minhyeong thấy hơi khó hiểu, song cũng chẳng biết phải làm thế nào. chắc là hắn trúng hôn gió của hồ ly chăng, mà giờ lại cực kì tương tư cún con cùng nốt ruồi đuôi mắt. và giờ thì điều duy nhất hắn có thể làm chỉ là nhấc điện thoại lên gọi cho bạn thân mình.

- hôm qua mày đưa tao về à?

- ừ?

- mày gọi dịch vụ dọn phòng à?

- ừ? mày nhìn cái nhà mày trông có gớm kinh không?

- cho tao số.

- làm gì?

- nhà vẫn bẩn, cần người dọn lại.

- thì mày gọi bừa cái nào trên mạng đi, chứ gọi tao làm gì?

- không thích, tao muốn người hôm qua dọn cho tao.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro