12 ; một thập kỷ (1)

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Thước phim của quá khứ
(Những mảnh ký ức của đôi bạn trẻ vô cùng vụn vặt, không đầu không đuôi)

Lần đầu ngủ lại nhà Minhyung;

Hôm nay Minseok được mẹ cho phép qua nhà Minhyung ngủ cùng. Bạn nhỏ Ryu vui lắm, ôm bé thỏ bông trắng trong lòng, nắm chặt tay mẹ, tung tăng được mẹ dẫn sang nhà bạn hàng xóm.

- Hôm nay phiền chị trông Minseok nhà em rồi - Mẹ RMS

- Có gì đâu, con em cũng là con chị. Tụi nó thân nhau vậy chị mừng còn chẳng hết. - Mẹ LMS

- Chị nói thế thằng cún nhà em lại tít cả mắt, đòi sang đây ngủ miết cho xem. - Mẹ RMS

- Hoàng tử bé cứ xem đây là nhà con muốn qua khi nào cũng được. Nhưng mà phải xin phép ba mẹ Ryu trước nhé~ - Mẹ LMH nựng má phính của Minseok dịu dàng nói.

Bạn cún nhỏ ngoan "dạ" một tiếng, gật đầu lia lịa, cười tít cả mắt. Cậu thấy anh đứng phía sau lưng mẹ anh mà lén nhìn cậu. Minseok hoạt bát nhào tới nắm tay Minhyung cười nói. Anh và cậu vui vẻ dắt tay nhau lên phòng ngủ.

.

Minhyung và Minseok nằm trên giường Minhyung, cùng đắp chung một chiếc chăn màu xanh da trời đơn giản với vài ngôi sao trắng đơn điệu làm điểm nhấn.

- Minseokie không ngủ sao? Sao cậu cười mãi thế.

- Tại tớ vui quá, lần đầu mẹ cho tớ sang nhà bạn ngủ qua đêm ý.

- Cậu là người bạn đầu tiên tớ dẫn vào phòng đấy.

- Thích thế, đêm nay thức chơi đi đừng ngủ. - Minseok lém lỉnh nói

- Không được đâu mẹ biết sẽ la đấy.

- Có sao đâu, cậu không nói tớ không nói sao mẹ cậu biết.

- Cũng đúng nhỉ.

Thế là hai bạn nhỏ tâm sự đủ chuyện trên đời trong suốt mười năm tồn tại của bản thân cho đối phương nghe. Đến khi mệt nhoài đôi mắt, cả hai thiếp đi khi nào chẳng hay biết.

Chỉ biết khi mặt trời hôm sau ló dạng, điện thoại mẹ Minseok liền nhận được một bức ảnh từ mẹ Minhyung. Bức ảnh là một bé gấu ôm lấy một bé cún trong lòng, cùng cuộn tròn trong chăn ấm bình yên ngủ.

Lần đầu tắm cùng Minseok;

Hôm nay Minseok và Minhyung đi học về từ trường tiểu học thì bị mắc mưa cả đôi. Tuần này ba mẹ Minhyung đi công tác nên anh sang ở nhờ nhà ba mẹ Minseok. Cả hai ướt nhem như chuột lột, mẹ Minseok vội mang đến cho cả hai một cặp khăn lông hồng và xanh; màu xanh cho Minhyung còn màu hồng cho Minseok.

- Hai đứa vào tắm chung đi nhé, để cảm lạnh, mẹ pha nước ấm trong bồn rồi. - Mẹ RMS hối thúc cả hai.

- Minseok tắm trước đi, tớ chờ được mà.

- Minhyungie vào tắm cùng tớ luôn đi không bệnh đấy - Minseok kéo kéo một góc tay áo đồng phục ướt nhẹp Minhyung.

- ... tớ khoẻ lắm ... không c--

- Con vào tắm cùng Seokie luôn đi, lỡ cảm thì cô lại không biết ăn nói sao với mẹ con nữa. - Mẹ RMS nói xong cũng đi thẳng vào bếp tiếp tục chuẩn bị bữa tối.

Nghe thế Minhyung cũng bấm bụng mà vào nhà tắm cùng Minseok.

- Minhyungie hong phải ngại, là con trai cả mà. - Minseok người không mảnh vải tự tin phô bày trước mắt Minhyung dõng dạc nói.

- Tớ biết rồi ... - Hai lỗ tai Minhyung ửng đỏ, ánh mắt liêm chính chỉ nhìn mỗi khuôn mặt rạng rỡ của bạn nhỏ.

Cả hai vào trong bồn nước ấm mẹ Minseok đã chuẩn bị cho. Hơi nước bốc lên hung nóng đôi gò má cả hai. Cả cơ thể thư giãn hết cỡ trong bồn tắm to ngập nước. Lúc này cả hai chỉ vừa đang học cuối kỳ hai lớp năm, cơ thể trẻ con chưa phát triển, cả hai thân hình đều nhỏ nhắn như nhau nên ngồi chung bồn tắm vẫn dư rất nhiều chỗ, cả hai thoải mái mà tận hưởng không gian tuyệt vời này.

Minhyung ban đầu còn ngại ngùng vì phải tắm chung với bạn lát sau đã cũng bạn chơi trò đánh thủy trận giả mà xả vòi nước tràn lênh láng ra sàn nhà, ngập bì bõm qua khỏi mắt cá chân của cả hai bạn nhỏ. Anh và cậu hết tạt nước, đánh trận giả rồi vật nhau dưới sàn nhà ngập đầy nước.

Đang chơi vui thì mẹ Minseok bước vào mở cửa kiểm tra, cánh cửa nhà tắm vừa mở ra, nước trong nhà tắm liền được giải phóng mà tràn hết ra ngoài, trào xuyên qua cổ chân mẹ Minseok. Mẹ Minseok bắt tại trận hai con báo con phá tiền nước liền thét ra lửa bắt cả hai phải lau dọn sạch hết nước mới được ăn cơm tối.

Bạn mới;

Học được hết kỳ một lớp sáu, cả hai đều có cho mình kha khá người bạn mới nhưng số một trong lòng hai bạn nhỏ vẫn là cậu bạn thân nhà bên.

Có vẻ Minseok dạo này hay đi chơi với bạn mới không còn dành thời gian cho Minhyung nhiều như trước nữa khiến anh cảm thấy vô cùng ghen tị. Nhưng con gấu này nào chịu nói ra cứ lầm lầm lì lì mà im thinh thít chịu trận một mình. Đỉnh điểm là khi Minseok đi chơi đá bóng cùng các bạn nam trong lớp thì bị Minhyung nắm tay lôi về.

- Cậu làm gì vậy? Buông tớ ra coi.

- BỎ RA COI !

Ryu Minseok tức giận hất tay Minhyung một cái dứt khoát khiến anh mất đà mà ngã về sau. Anh té xuống đất vô cùng ấm ức mà ngồi lì luôn tại chỗ. Minseok khi ấy vô cùng tức giận mặc cho anh ngã không thèm đỡ anh dậy, định bỏ đi vào sân bóng tiếp tục chơi với bạn học. Đi được vài bước Minseok liền cau mày chịu thua mà quay trở lại đỡ con người đang ăn vạ dưới đất kia.

Cậu đỡ anh dậy, cẩn thận phủi sạch bụi trên đồng phục của anh. Anh lúc này vẫn lặng thinh chẳng nói năng gì, mặt thì có vẻ vẫn ấm ức lắm.

- Được rồi, cho tớ xin lỗi vì làm cậu té

- ...

- Minhyungie ah~

- Xin lỗi mà

Đôi mắt Minhyung đỏ hoe rưng rưng nhìn gương mặt Minseok mà trào ra từng giọt ngọc trong suốt lăn dài hai bên gò má phính. Minseok vô cùng lo lắng mà rối rít cả lên, luống ca luống cuống dỗ dành Minhyung.

- Ơ tớ làm Minhyung ngã đau hả ... tớ xin lỗi, Minhyung đừng khóc mà.

- Minhyung khóc các bạn khác sẽ cười đấy.

- Nín đi mà, năn nỉ.

Minhyung thút thít nắm góc áo sơ mi trắng của Minseok bỏ ngoài thùng, ấm ức nói.

- hức ... Minseok ghét tớ rồi sao?

- Tớ không có ghét cậu.

- Nhưng cậu hất tay tớ ... hức ...cậu...cậu còn quên cả hôm nay có hẹn đi nhà sách với tớ. - Minhyung nức nở phân trần

Minseok lúc này mới nhận ra, cậu đã vô tâm mà quên mất lời hẹn đi mua sách cùng Minhyung. Lòng lại càng thêm ấy náy mà dỗ dành anh.

Một lúc không lâu sau, Minhyung đã dứt cơn khóc, được Minseok nắm tay dẫn tới nhà sách thực hiện lời hứa của mình với Minhyung.

Nụ hôn vụng trộm của Lee Minhyung năm 11 tuổi;

Hôm ấy là một buổi chiều tà, nắng hoàng hôn vương đầy một mảng sân trường rộng lớn vắng vẻ. Minhyung và Minseok vì muốn ở lại làm nốt phần bài tập mà nán lại lớp học đã sớm không còn một bóng người.

Minhyung cần mẫn giải nốt phần cuối của bài tập toán, ngước lên đã thấy người bạn thân kế bên đã gục mặt lên bàn ngủ ngon lành. Anh cười mỉm xoa xoa một nửa bên khuôn mặt còn lộ ra của Minseok. Từng đầu ngón tay nhẹ lướt trên vầng trán đến đôi gò má trắng mịn nhẹ như bông.

Ánh mắt anh nhìn cậu tựa hồ ngàn ánh sao rơi mà lấp lánh không thôi. Anh vuốt mái đầu mềm mại, luồn tay khẽ vào từng lọn tóc êm ái, nhẹ cuối đầu đặt đôi môi mình lên môi Minseok. Minhyung đắm chìm trong hơi ấm mới lạ chưa từng biết tên trước nay. Nó chạm khẽ vào môi, gãi nhẹ vào con tim non nớt của Minhyung. Chỉ nhẹ vài giây ngắn ngủi rồi chính nó lại khiến anh choàng tỉnh. Hoảng hốt mà giật mình tránh né.

Minhyung vội che đi đôi môi vừa làm chuyện không tưởng của bản thân. Anh rơi vào trầm hoảng một lúc, mắt lo lắng nhìn người bạn kia trên bàn vẫn an ổn mà thở đều đều.

Thấy Minseok vẫn không có dấu hiệu tỉnh dậy. Ánh mặt trời cũng đã buông xuống tận chân trời, bóng tối theo đó bủa vây lấy không gian. Lee Minhyung ngồi ngược sáng che đi chút ánh sáng còn lại sót của buổi hoàng hôn, chẳng rõ bây giờ đôi mắt anh đang thể hiện loại cảm xúc gì, chỉ thấy vành môi dưới bị cắn nhẹ rồi lần mò tới bên đôi môi đỏ đang khẽ hé mở của người kia mà hôn lên một lần nữa.

Năm lên 12 tuổi, Ryu Minseok biết yêu;

Hôm nay Ryu Minseok vui vẻ đến nhà mà khoe với Lee Minhyung rằng cậu đã có bạn gái. Cô bạn gái ấy học cùng lớp 7-2 với hai người. Cô gái ấy dù chỉ mới 12 tuổi nhưng đã thể hiện nhan sắc trời phú với đôi mắt to tròn màu nâu nhạt, mái tóc dài đen xoã ngang lưng óng ả, khuôn mặt trái xoan khả ái trắng trẻo được biết bao bạn nam trong, ngoài lớp yêu thích.

Sau ngày thông báo ấy, Minseok dành hết thời gian bên cô bạn gái nhỏ của mình. Họ xứng đôi vô cùng được bạn bè đẩy thuyền, giáo viên thỉnh thoảng còn trêu chọc đôi gà bông đến ngượng đỏ mặt. Minhyung thì vừa vặn thay ngồi cùng bàn với cô bạn kia nên thuận lợi mà được đôi gà bông bón cho cơm chó nóng hổi tận mồm suốt 2 tháng trời.

Ngày chia tay, Minseok cứ buồn xo mà ủ rũ chẳng ăn gì. Minhyung sang nhà thăm đem cả món cậu yêu thích cậu cũng chẳng thèm ngó tới. Minhyung ở bên dỗ dành mãi thì mấy ngày sau mới vui vẻ trở lại.

...


















post: 20/05/2024 ☾✧

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro