12 ; một thập kỷ (2)

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Thước phim của quá khứ
(Những mảnh ký ức của đôi bạn trẻ vô cùng vụn vặt, không đầu không đuôi)

Tình trường của Ryu Minseok;

Suốt những năm học cấp hai và cấp ba, Ryu Minseok thay bạn gái như thay áo. Cậu không phải thuộc loại con trai tệ bạc hay trêu đùa tình cảm chỉ là những mối tình bước qua đời cậu luôn đến rất nồng nhiệt ban đầu rồi lại chóng tàn phai. Chính vì thế mà chiến tích tình trường của Minseok ngày càng dày cộm, chẳng thể đếm được bằng ngón tay, phải chép ra mới đếm xuể.

Minseok ngồi tại chiếc bàn trà nhà mình day day trán viết ra vô số cái tên của người yêu cũ bằng nét bút chì nguệch ngoạc. Minhyung ngồi đối diện cậu cũng đánh mắt nhìn hành động khó hiểu của bạn nhỏ mà hỏi.

- Cậu làm gì vậy? Sao lại viết tên người yêu cũ ra đầy tập vậy?

- Tớ đếm coi có bao nhiêu người, trên mấy cái cfs của trường gần đây tớ bị phốt là trap boy, chẳng hiểu làm gì sai.

- Bọn họ không biết gì ấy chứ, Minseokie của tớ là một người bạn trai tốt. Tại họ không có phúc hưởng thôi.

- Thề tớ chẳng hiểu nổi. Cứ quen một vài tuần là cả hai có chuyện.

- Bực cả mình, làm xong bài đi uống chút gì đi Minhyung.

- Không được đâu, nay ba mẹ tớ có nhà.

- Thì ở nhà tớ, ba mẹ tớ đi hâm nóng tình cảm rồi - Cậu chán nản đáp.

.

Minhyung và Minseok tuy chưa đủ tuổi nhưng lại hay rủ nhau trốn ba mẹ mà uống bia, đây là một trong số bí mật của cả hai. Uống tù tì 5 lon bia. Anh và cậu đã ngà ngà say. Cậu lại tiếp tục than vãn về chuyện tình cảm của bản thân với anh.

Cậu nói rằng nguyên nhân dẫn đến chia tay chỉ quanh đi quẩn lại hai, ba lý do. Lúc thì cô bạn ấy quay sang thích Lee Minhyung, không thì than vãn rằng Minseok nhắc tới Minhyung quá nhiều, khi thì không cho cậu chơi thân với Minhyung. Khiến cậu nhức cả đầu chẳng biết làm sao để giải quyết.

- Nè Minhyung, sao cậu luôn là nguyên nhân chia tay của tớ vậy?

- Cậu có biết vì cậu mà tớ và bạn gái cãi nhau nhiều lắm không. - Mắt Minseok nheo lại mang chút hờn dỗi nói.

Cậu dùng cả hai bàn tay nâng khuôn mặt anh lên, nhìn thẳng vào nó.

- Cái mặt của cậu ý, như chẳng bận tâm chút sắc dục lại có thể khiến lũ con gái thích thú lên ý nhỉ? Hoà thượng ăn chay luôn là mỹ vị của lũ yêu quái mà.

Anh chẳng đáp lấy một lời chỉ tĩnh lặng nghe cậu trách móc.

- Minhyung nè, nghe tớ nói không vậy? Nè! Nè! - Cậu lắc lắc khuôn mặt anh.

- Minseok say rồi, đi ngủ thôi.

- KHÔNG THÍCH ĐẤY!!!

- Cậu đi mà ngủ một mình.

Cậu giận dỗi vô cớ liền bị anh bế bổng lên đi vào phòng ngủ.

Bây giờ cả hai đã là học sinh cấp ba, cơ thể đã trở nên khác đi nhiều, Minhyung cao hơn Minseok một cái đầu, cơ thể cũng to hơn Minseok gấp rưỡi. Minseok đang say nên muốn phản kháng lại càng không thể. Phản kháng yếu ớt bị người lớn hơn giam lên giường.

- Làm gì vậy, đã bảo không ngủ mà!

Đôi mắt vẫn sáng tinh anh nhìn ngắm cún nhỏ cau có dưới thân, anh nằm đè lên cơ thể cậu, gục mặt vào hõm vai Minseok, ngoan cố ghì chặt người nhỏ.

- Nặng quá, Minhyung chết tiệt này!

- Nặng quá xuống đi, đồ hoà thượng ăn chay...

Than vãn chỉ được thêm hai câu ấy, Minseok liền chìm vào giấc ngủ.

- Minseokie chẳng biết gì hết...

Anh lúc này mới rướn người hôn lên đôi môi nhỏ khẽ hé ra của cậu, hôn ngấu nghiến đến nổi môi cậu sưng đỏ lên như quá mọng chín đỏ.

Minseok làm người lớn;

Nửa đêm vào khoảng thời gian đầu năm lớp 12, Minhyung vẫn đang cố thức để đọc nốt quyển sách ưng ý vừa tìm mua được ở hiệu sách. Bỗng nhiên nhận được tin nhắn của Minseok bảo anh xuống mở cửa cho cậu ngủ nhờ.

Minseok vào tới phòng anh rồi anh mới để ý cậu có vẻ vừa đi chơi ở đâu đó về, trên người vẫn còn vương chút nước hoa ngọt ngào của phụ nữ, mái tóc đen còn chút rối nhưng đã được vuốt vội từ trước.

Minseok mặt mày vui vẻ, ánh mắt cậu sáng lên nhìn anh như muốn kể với anh điều gì thú vị lắm. Cậu kéo anh ngồi lên giường, ngại ngùng kể cho anh nghe

- Minhyung biết gì không ... hôm nay Eunha và tớ đã làm chuyện ấy.

Minhyung nghe xong lời ấy tai liền ù đi chẳng nghe được gì nữa. Anh chỉ biết trưng ra khuôn mặt vô cảm nghe Minseok kể lại bằng đôi mắt hiếu kỳ của thiếu niên mới lớn vừa nếm thử trái cấm.

- Con gái thơm và mềm kinh khủng. Đống phim người lớn chẳng lừa chúng ta đâu. Minhyung cũng nên tìm một cô bạn gái yêu đương và thử đi. - Cậu khoe xong liền sảng khoái mà nằm dài ra giường, vươn vai.

Minhyung chẳng nói gì chỉ quay lại bàn học tiếp tục giở sách ra đọc nốt. Minseok nhìn thấy loạt hành động nhàm chán ấy liền bĩu môi nói.

- Thật luôn? Cậu nay phản ứng chán thế, chắc cậu sắp thành hoà thượng thật rồi. - Nói xong cậu liền vui vẻ đắp chăn đi ngủ.

Anh ngoài mặt lạnh lùng nhưng nội tâm là cả cơ sóng dữ. Anh vô thức vò nát một trang sách, đến khi nhận thức được thì một mẫu giấy giữa trang đã bị rách ra. Anh buồn bã cố vuốt thẳng lại trang sách, thở ra một hơi nặng nề đưa mắt nhìn sang người con trai đang thở đều đều trên giường. Cổ Minseok vẫn in hằn dấu vết của cuộc hoan ái cùng người ta khiến tim anh nhói đau vô cùng.

Đậu cùng trường đại học;

Năm ấy ở kỳ thi đại học quốc gia, Lee Minhyung đã không màng tất cả, từ chối cả học bổng du học mà đặt nguyện vọng vào cùng trường đại học yêu thích của Ryu Minseok. Minseok thì cứ vô tư nghĩ đó là do ông trời sắp xếp khiến cậu và anh học chung từ tiểu học đến đại học.

Bức bình phong;

Lee Minhyung đúng nghĩa là bức bình phong của Ryu Minseok.

Năm 17 tuổi, Ryu Minseok đã nếm thử trái cấm nên càng về sau càng sa đoạ vào chuyện tình ái. Không ít lần cậu qua đêm cùng bạn gái lăn giường suốt mấy ngày. Những lúc đấy đều mượn tiếng tốt của người bạn thân Lee Minhyung che mắt phụ huynh rằng qua nhà Minhyung học, qua nhà Minhyung ngủ lại.

Còn Lee Minhyung vốn nổi tiếng là con ngoan trò giỏi, thủ thân như ngọc, chuyên tâm đèn sách là đứa con gương mẫu của gia đình, thầy cô. Đây đúng là bức bình phong tuyệt vời của Ryu Minseok.

- Minhyung tối nay lại nhờ cậu nhé~

- Cậu lại đi nữa sao?

- Tại vì cả hai khác trường, hiếm khi cả hai rảnh mà. Lâu lâu mới có cơ hội bên nhau.

- Cậu cứ như vậy không tốt đâu. - Minhyung trầm giọng nói

- Minhyung cổ hũ thế, đừng như vậy mà. Tớ biết Minhyung sẽ chiều tớ mà - Minseok giương ánh mắt cún long lanh làm nũng với Minhyung.

- ...

- Vậy nhé, cảm ơn. Tớ sẽ bù đắp cho cậu sau nhé bạn tốt.

Nói rồi Minseok khoác áo bỏ đi khỏi nhà Minhyung. Anh vẫn ngồi nguyên vị trí trên chiếc sofa lặng yên thật lâu. Ngửa mặt lên trần nhà mà thở ra một hơi nặng nhọc. Anh vuốt tóc để lộ ra đôi chân mày kiếm sắc sảo nam tính cùng vầng trán sáng. Đôi chân mày cau lại tỏ ý chẳng hài lòng, thở thắt rồi thốt ra bằng chất giọng trầm khàn.

- Phải! phải bù đắp chứ.

- Bằng cả con tim và thể xác ... Minseok à.

...







































post: 25/05/2024 ☾✧

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro