1.

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

kim gyuvin có hiềm khích với mấy nhóc khóa dưới. chẳng hiểu sao, thấy chúng nó đáng ghét thôi.

ai đâu là đàn em chưa trải sự đời, gặp đàn anh lớp trên mà mặt cứ vênh ngược lên.

chịu, không thể nào quý được.

sung hanbin thường hay bảo cậu là đã nhỏ nhen còn xấu tính, chúng nó có làm gì ảnh hưởng đến mày đâu. nhưng kim gyuvin là ai, là một người có chết cũng phải bảo vệ được quan điểm của mình, tất nhiên là sẽ tìm đủ lý do để chứng minh cho ông bạn thân thấy rằng mấy đứa nhóc đó đáng ghét ra làm sao.

đơn cử như học hành chẳng ăn ai nhưng đã tập tành hút thuốc, đua đòi ăn chơi. một người coi trọng lối sống lành mạnh như kim gyuvin tất nhiên sẽ không chấp nhận được chuyện này.

sung hanbin cũng cãi lại, nhưng đâu phải là đứa nào cũng thế. và kim gyuvin vẫn cứ với ánh mắt kì thị nhìn hắn, rằng chúng nó chơi với nhau thì đứa nào cũng thế thôi.

hanbin cạn lời với độ cứng đầu của thằng bạn, âm thầm chửi bới trong lòng. mai sau mày mà có phải lòng em nào khóa dưới, tao thề tao sẽ kể hết những gì mày nói hôm nay.

.

trời xanh mây trắng nắng vàng, gyuvin vẫn như thường ngày đi bộ đến trường với bộ đồng phục thẳng thớm và sơ vin đầy đủ. cậu tự hào là một học sinh gương mẫu, là con nhà người ta trong truyền thuyết mà các vị phụ huynh hay đem ra để làm gương, nên có quyền dùng ánh mắt phán xét với những người (mà cậu cho là khóa dưới) mặc sai đồng phục, mà có mặc thì cũng chẳng gọn gàng gì.

mái đầu vàng nâu khẽ lắc lắc mấy cái. chẳng biết do tiêu chuẩn mình cao hay do chúng nó luộm thuộm nữa.

"dừng ngay cái ánh mắt đó đi, bọn khóa dưới sắp lập group anti mày rồi đấy." - sung hanbin từ đâu nhảy ra, thành công làm gyuvin thu lại ánh mắt đầy "thiện ý," của mình.

"hỏi chấm, tao chẳng làm gì."

sung hanbin nhún vai. mày không quý chúng nó mà làm như chúng nó quý mày lắm đấy.

hanbin ôn hòa cười với mấy nhóc đang lầm lì nhìn gyuvin, ý bảo bạn anh bị điên các em đừng để ý. khổ thật, hòa nhập chẳng ăn ai còn đi ác cảm nguyên cả cái tập thể to đùng.

đúng là, người đứng giữa lúc nào cũng là người mệt nhất.

.

giờ ra chơi, kim gyuvin lòng vòng trong siêu thị ngay cạnh trường, phân vân giữa sữa đào với sữa dâu không biết mua cái nào. nhìn kệ sữa đào còn đúng một chai, gyuvin chẹp miệng. thôi thì không để em cô đơn, tôi sẽ là người chiếu cố mua em về.

chỉ là khi cậu vừa chạm tay vào, thì lại có thêm một bàn tay khác đang với lên.

"này bạn gì ơi, tôi là người đến trước, thứ lỗi nhé!" - kim gyuvin cậy mình có lợi thế chiều cao, nhanh chóng lấy chai sữa đào rồi một mạch đi ra thanh toán, không để cho cậu bé kia kịp ho he câu nào.

em nhỏ không với tới bèn bĩu môi, nhìn theo bóng lưng cao lớn của người kia đang bước ra ngoài liền không chần chừ mà đi theo.

ngược lại, kim gyuvin đang hân hoan định mở chai sữa mà chẳng hiểu sao cậu lại thấy mong đợi lạ thường, thì như có cảm giác liền quay ra sau.

em nhỏ ban nãy thấy gyuvin quay lại thì giật mình, vội vàng ngó ngang ngó dọc.

ý là em không đi theo anh đâu, anh cứ đi tiếp đi ạ.

"nè, khóa dưới à?" - kim gyuvin ngang ngược đi lại gần, một mặt hất mặt hỏi em kia.

"dạ vâng, em là han yujin lớp 10A3."

"ai hỏi tên hỏi lớp đâu mà nói. đi theo tôi làm gì?" - sự khó chịu nhanh chóng tràn đến. đã bảo là không thích mấy nhóc lớp dưới rồi.

"thì là...anh có thể...bán lại cho em chai sữa đào được không ạ?" - cậu bé tên yujin rụt rè chỉ vào chai sữa hồng hồng trên tay gyuvin.

"cái này hả? tôi không bán đó, được không?" - gyuvin vỡ lẽ. nhóc này ngốc nhỉ, đi theo người ta chỉ vì một hộp sữa thôi à?

"nhưng...nhưng mà yujin thích sữa đào lắm ạ." - yujin tội nghiệp nhìn cậu.

gyuvin giật mình. cái gì thế này, ánh mắt long lanh kia là sao đây?

cậu trộm nghĩ, nhóc nào cũng đáng yêu như nhóc này thì có phải hơn không.

nhưng không được, không thích thì vẫn sẽ là không thích.

"cậu thích thì đâu liên quan gì đến tôi. vậy nhé!"

thấy có vẻ han yujin còn định nói thêm gì đó, gyuvin nhanh chóng cắt ngang và nghoảnh đít bỏ đi.

yujin lời nói trên môi còn chưa kịp thoát thì đã bị người kia chặn đứng. em chun mũi, giận dỗi nhìn theo bóng lưng kia. chưa bao giờ gặp đàn anh nào xấu tính như đàn anh này.

tức quá, về mách anh hạo thôi.

.

về phía gyuvin, cậu vừa hút sữa, vừa nhớ lại ánh mắt trong vắt của cậu bé kia.

như em bé ấy, mình làm vậy có quá đáng không nhỉ?

nhìn chai sữa đào đã gần đến giọt cuối cùng, giờ muốn thay đổi thì cũng có được gì đâu.

chết thật, kim gyuvin quan điểm vững như cột nhà, giờ vì một bé khóa dưới nói chuyện không quá ba câu mà đã suy nghĩ hẳn mười lăm phút rồi.

cậu đem chuyện này kể với sung hanbin, nhằm tìm kiếm sự đồng cảm rằng cậu không sai, chai sữa đó là cậu lấy được trước mà.

ai ngờ đâu sung hanbin cười như được mùa vào mặt cậu. hắn bảo cậu hoàn toàn có thể nhường chai sữa đào kia và đi mua một chai sữa dâu khác thay vào đó. quá đáng hơn là còn chúc mừng hội anti kim gyuvin khối 12 đã có thêm một thành viên.

kim gyuvin tức muốn xì khói, chỉ muốn một phát lao vào đấm tên kia cho bõ ghét.

nhưng mà hắn nói cũng đúng. bởi vì nhìn em yujin gì đó có giống mấy đứa loắt choắt học đòi ăn chơi đâu.

.

han yujin là thủ khoa đầu vào của trường với thành tích học tập thuộc dạng quái vật mà lũ học sinh hay bàn đến. thần đồng toán học, kẻ hủy diệt hóa học hay ông hoàng vật lý là những biệt danh mà các bạn đặt cho em từ hồi cấp hai.

nhưng người ta học giỏi mấy môn khô khan vậy thôi, chứ người ta là em bé chính hiệu đấy.

yujin có niềm đam mê đặc biệt với sữa đào, đến mức anh họ người trung quốc đang sống cùng nhà với em - chương hạo, còn yêu chiều mua cho em hẳn năm thùng sữa để dự trữ trong nhà.

bình thường yujin mang tận hai hộp đi học cơ, đều là anh hạo chuẩn bị cho em. đen đủi sao hôm nay anh trai có việc đi sớm, yujin quen thói được chiều nên cứ thế mang balo đi. kết quả là đến giờ ra chơi mới biết, chẳng có hộp sữa nào được mang đi cả.

yujin buồn lắm, nên yujin phải đi mua thôi.

nhưng mà, có vẻ hôm nay không may mắn với yujin lắm thì phải.

em nhìn thấy kệ sữa đào quen thuộc của mình còn đúng một chai, đang định giơ tay lên lấy thì lại có người lấy mất.

yujin đứng chỉ đến vai người ta, tất nhiên là không thể nào nhanh tay hơn rồi. nhưng yujin không uống sữa đào thì yujin sẽ không thể nhiệt huyết học tập được, nên em mới phải đi theo người ta đấy chứ.

nhưng không ngờ là, người ta còn chưa để cho em kịp năn nỉ thì đã bỏ đi luôn rồi.

yujin mắng thầm người ta trong lòng, dù em biết người ta chẳng làm gì sai cả.

anh đó xấu ghê, anh còn cắt ngang lời yujin nữa. anh hạo dạy là không được ngắt lời người khác, như vậy là bất lịch sự.

yujin âm thầm ghi nhớ gương mặt đẹp đẽ nhưng tính nết thì kì cục của đàn anh.

nếu có gặp lần sau, yujin sẽ lườm anh một cái cho mà xem.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro