Chương 3

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

(3)

Bác sĩ quay người lại, cho tôi xem những chiếc nhiệt kế trong hộp, sau đó lấy một chiếc ra. “Giờ phải kiểm tra nhiệt độ cho nó, nhân tiện xem niệu đạo của nó có sạch sẽ không.” Ông ấy bôi một ít gel bôi trơn lên đầu nhiệt kế, sau đó dùng ngón cái, ngón trỏ, ngón giữa và ngón áp út tay phải nắm lấy đầu khấc ướt át do rỉ dịch tiền liệt tuyến của Phong, dùng ngón giữa và ngón áp út đẩy bao quy đầu xuống, không cho nó tụt lên, ngón cái và ngón trỏ thì kéo căng đầu khấc, khiến cho lỗ sáo của Phong mở rộng hết cỡ. Bác sĩ ra hiệu cho tôi đến gần, quan sát lỗ sáo đang không ngừng chảy dịch tiền liệt tuyến màu hồng nhạt kia, sau đó lấy đầu nhiệt kế chĩa vào, chậm rãi đút vào, đút vào một đoạn rồi lại rút ra, lặp đi lặp lại vài lần, sau đó mới từ từ đút sâu vào niệu đạo của Phong.

Phong chưa bao giờ bị người ta xâm phạm niệu đạo như vậy. Nó cúi đầu, lo lắng và bất lực nhìn chiếc nhiệt kế lạnh lẽo, trơn nhẵn từ từ biến mất vào lỗ sáo nhạy cảm. Thực ra, tuy rằng bị bác sĩ bóp nắn hòn bi, tuột bao quy đầu, miết đầu khấc khiến cho Phong cảm thấy nhục nhã, nhưng nó cũng phải thừa nhận rằng mình có chút khoái cảm. Nhưng giờ đây, lỗ sáo bị người ta banh ra, nhét vào một chiếc nhiệt kế, cảm giác nóng rát trong niệu đạokhi bị đồ lạ nhét vào khiến cho Phong nằm thở hổn hển trên bàn khám, các ngón chân co quắp, mồ hôi túa ra ướt đẫm. Ít nhất đã có hơn nửa chiếc nhiệt kế biến mất trong con cặc đang run rẩy, ướt át của nó. Nhưng nó chẳng thể làm gì, chỉ có thể trơ mắt nhìn bác sĩ đẩy nốt phần còn lại vào trong. Con cặc của Phong không còn cứng như lúc nãy do bị đau, nhưng do bị nhét nhiệt kế vào niệu đạo nên nó vẫn dựng đứng, chĩa vào bụng. Phong rên rỉ vì cảm giác cọ xát giữa nhiệt kế và thành niệu đạo. Nó chưa bao giờ nghĩ rằng thành niệu đạo của mình lại nhạy cảm đến thế, thậm chí còn hơn cả đầu khấc. Cái lỗ nhỏ xíu kia giờ đây đã trở thành nguồn gốc của mọi đau đớn và khoái cảm trên cơ thể nó. Phong nhìn con cặc của mình một cách đau khổ, sau đó lại nhìn sang hộp sắt đựng những chiếc nhiệt kế khác trên bàn một cách tuyệt vọng. Nếu chiếc nhiệt kế nhỏ nhất đã khiến nó muốn sống muốn chết thì nó không dám tưởng tượng nếu bị đút chiếc to nhất vào sẽ như thế nào. 

“Ồ, nó thích bị chơi niệu đạo lắm đấy.” Vừa nói, bác sĩ vừa cẩn thận rút nhiệt kế ra khỏi lỗ sáo của Phong. Vừa rút ra một nửa, đã thấy chiếc nhiệt kế vốn trơn nhẵn kia đã dính đầy dịch tiền liệt tuyến đặc sệt trong niệu đạo của Phong. “Chó bẩn thỉu.” Bác sĩ cười mắng, nhìn Phong đang nắm chặt tay, mong chờ ông ta rút hết nhiệt kế ra, nhưng lại cố ý buông tay, khiến cho chiếc nhiệt kế trơn nhẵn kia lại từ từ trượt vào trong, từng chút một, xâm phạm niệu đạo của Phong. 

Hai tay Phong siết chặt, không phải vì muốn phản kháng mà là cố gắng kiềm chế để không tự ý rút nhiệt kế ra. Nó cúi đầu nhìn dương vật của mình, lỗ sáo co bóp liên tục, nhìn đầu nhiệt kế xuất hiện, sau đó lại biến mất trong lớp da quy đầu. Phong không tự chủ được mà rên rỉ. 

“Đúng vậy, thằng chó này hình như rất hưởng thụ.” Tôi phụ họa. “Cứ để nó ngậm tạm nhiệt kế của ông, chúng ta làm tiếp phần sau đi.” 

“Hay đấy.” Bác sĩ vui vẻ tìm một cái nút chặn niệu đạo hình tròn, cẩn thận gắn vào đầu khấc của Phong. Chiếc khuyên vừa vặn khít với rãnh quy đầu, còn nút chặn thì nằm gọn trong lỗ sáo, chặn đứng thanh kim loại nằm trong niệu đạo. Tuy rằng nhìn từ bên ngoài không rõ nhưng bác sĩ nói rằng chiếc nhiệt kế kia vẫn sẽ di chuyển theo nhịp vận động của cơ thể Phong, liên tục chơi niệu đạo của nó từ bên trong.

Lúc này, da đầu Phong tê dại, con cặc co giật, nó cảm nhận rõ ràng chiếc nhiệt kế trong niệu đạo cọ xát vào thành niệu đạo theo nhịp thở của nó, khiến nó bứt rứt, ngực phập phồng, da đỏ ửng, ánh mắt cầu xin nhìn tôi và bác sĩ. 

Bác sĩ cười khẩy, nắm chặt lấy con cặc cứng như đá của Phong. “Nên luồn khuyên cho nó, như vậy thì nó sẽ không thể xuất tinh khi kiểm tra xong.” Bác sĩ dừng lại, vỗ vào hai hòn bi của Phong. “Xem ra chỉ cần nhét nhiệt kế vào niệu đạo là có thể khiến cho con chó này xuất tinh rồi, đúng là giống tốt.” Nói xong, bác sĩ liền lấy thêm ba chiếc khuyên, một chiếc đeo vào gốc cặc của Phong, hai chiếc nhỏ hơn thì đeo vào hai hòn bi. Cứ như vậy, hai hòn bi của Phong không những bị tách ra xa khỏi cơ thể mà còn bị nhốt trong chiếc khuyên nhỏ. Da bìu của nó co rút lại do xấu hổ và căng thẳng, khiến cho hai hòn bi bị siết chặt càng thêm tròn trịa, căng cứng, nổi bật. Bác sĩ lại treo hai quả cân nặng vào khuyên bi, khiến cho hòn bi của Phong xệ xuống thấp hơn, giống hệt như chó thật.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro