[Lồng chó] Chương 1

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Chương 1: Vệ sinh buổi sáng 

Sớm tinh mơ, trời còn chưa sáng, Sơn đã đến trước lồng sắt của Tần Binh. Hắn thò tay vào bên trong nắm lấy cặp trứng dái đang thõng xuống đất, bóp mạnh rồi nói: “Con chó lười, dậy mau.” Tần Binh đang ngủ say bị đau thốn ở dưới háng, bừng tỉnh, nhìn thấy Sơn đang đứng ngoài lồng, vội vàng lật người quỳ xuống dập đầu bịch một cái. Sau đó thè lưỡi nhìn Sơn.

“Chổng mông vào thành lồng, banh cái lỗ chó của mày ra…”

Tần Binh nghe xong thì hưng phấn vô cùng, vội vàng làm theo lời Sơn, xoay người, áp chặt mông vào song sắt, cơ vòng co bóp liên tục, lên xuống đều đặn. Kể từ khi vào trại chó lính, do mệnh lệnh của Phong nên không ai được phép địt anh ta nữa. Đã năm tuần rồi, trừ duy nhất một lần bị giã cho tự bắn tinh tung tóe hồi mới đến, lỗ đít của anh chưa được ai đâm vào. Ngày qua ngày, ruột gan cồn cào, tinh hoàn thì tích đầy tinh dịch khiến cho khúc cặc anh căng tức vô cùng. Nhưng do sau khi bị bắt, anh bị bọn chúng phẫu thuật não bộ ở doanh trại Chó Đen nên chỉ có thể xuất tinh khi bị kích thích tuyến tiền liệt bằng ngoại vật. Vì vậy, lúc này anh đã sắp bốc hỏa, chỉ tưởng tượng đến việc hôm nay Sơn sẽ đút cây hàng gân guốc của hắn vào trong lỗ đít mình, rồi chơi cho một trận đã đời.

Sơn nhìn, miệng chẹp chẹp. Ai mà ngờ vị tướng tuổi trẻ tài cao của nước M lại rơi vào tình cảnh không bằng heo chó như hôm nay, thật là một lời khó nói hết. Hắn đã từng thấy tư thái khí khái ngời ngời của anh trong những tấm ảnh tuyên truyền nhập ngũ bên ấy, từng lục ra ảnh thời sinh viên của anh, một chàng trai máu lửa vẫn chưa mất hết vẻ ngây ngô trên sân bóng. Hắn cũng từng trợn mắt ngạc nhiên khi bên trên mang anh về, giao cho trại chó một thanh niên trần trùng trục bị trói nhốt trong lồng chở lợn, rồi từng ngày chứng kiến góc cạnh của anh bị gọt cho nhẵn nhụi, thành một thứ đồ chơi bảo gì nghe nấy chỉ để được thông đít như hôm nay.

Sơn thấy song sắt lồng đã in hằn lên mông của Tần Binh do anh dùng sức quá mức, lỗ dưới giữa hai cánh mông trồi hẳn ra ngoài, liên tục co bóp, thậm chí còn tự động tiết ra dịch nhờn. Hắn cười mắng: “Mẹ kiếp, dâm đến thế này cơ à. Hôm nay chơi cho mày sướng.”

Tần Binh trong lồng cúi đầu xuống đất, mông chổng cao, do lồng chật hẹp nên đầu anh gần như vùi vào giữa hai chân. Đập vào mắt anh là con cặc thâm tím đã cương cứng của chính mình. Nghe thấy Sơn nói hôm nay sẽ chơi cho sướng, đầu khấc đỏ chót không tự chủ được mà rỉ ra một ít nước dâm. Anh thè lưỡi liếm sạch rồi phấn khích sủa vang vài tiếng.

Cuối cùng, cũng có thứ gì đó được nhét vào lỗ đít của Tần Binh, anh vội vàng co chặt cơ vòng, dùng thịt ruột bên trong bao bọc lấy vật cứng, nhưng lại phát hiện ra đó chỉ là một ống kim loại lạnh ngắt. Anh quay đầu nhìn Sơn, áu áu mấy tiếng thảm thiết. Sơn cho anh một bạt tai, mắng: “Cái gì đấy? Tạo phản à? Đây là tao thụt rửa ruột cho mày đấy, không dọn sạch cứt chó trong đó thì địt sao được.”

Dịch thụt lạnh lẽo từ từ chảy vào ruột của Tần Binh. Mười phút sau, trước mặt Sơn, anh chống hai tay xuống đất, banh hai chân ra, thải toàn bộ số nước bẩn trong bụng ra chiếc mũ sắt của mình (Chó lính nói sao thì cũng là lính, cũng phải được trang bị cho ra hồn). Sơn bịt mũi nhìn Tần Binh đi ngoài, Tần Binh cũng nhìn gã lính mới hai mươi tuổi này, mặc cho lỗ dưới đang phun ra nước bẩn, vậy mà không hề xấu hổ. Thực ra bây giờ, anh chẳng còn gì là không dám cho người khác xem nữa rồi. Vẫn là dung dịch đó, chúng lại thụt cho anh một lần nữa, lần này thì thứ thải ra gần như chỉ là nước sạch.

“Ngậm cái bát chó của mày vào chỗ nào đi, rồi đi đái vào, phải đái cho hết đấy.”

Tần Binh ngậm lấy chiếc mũ sắt đầy ắp phân và nước tiểu của mình, đặt ngay ngắn trước khúc cặc chó, sau đó chống hai tay và chân phải xuống đất, chân trái co lên bám vào nóc lồng, ngón cái và ngón trỏ móc vào song sắt ở góc lồng, điều chỉnh lại hướng của khúc cặc, sau đó cong mông đẩy ra một bãi nước tiểu vàng óng vào trong mũ.

“Đái xong chưa?”, Sơn hỏi.

Tần Binh nhìn Sơn, gật đầu. “Còn giọt nào không? Lừa tao là tao cắm ống vào lỗ cặc mày đấy.”

Tần Binh lại cúi đầu xuống, dùng sức banh rộng cơ háng, vài giọt nước tiểu lại từ lỗ sáo rơi rớt vào mũ.

“Vẩy cho sạch, không được để sót giọt nào.” Sơn ra lệnh.

Tần Binh vẫn giữ nguyên tư thế, hẩy hẩy háng, hòn bi và cây hàng đen sì cứ thế bị lắc lư.

Lúc này Sơn mới mở cửa lồng, gọi Tần Binh ngậm chiếc mũ đầy nước tiểu và phân ra ngoài. Hắn ra hiệu cho Tần Binh ngậm chiếc mũ, đổ số nước bẩn trong đó vào bồn cầu, sau đó dắt anh đến vòi nước. Sơn cởi áo, để lộ phần lồng ngực trẻ săn chắc, sau đó cởi giày, xắn quần lên, rồi mở vòi nước, bắt đầu tắm rửa cho Tần Binh.

Đây là lần thứ hai Tần Binh được tắm rửa tử tế kể từ khi vào trại chó, khác với lần trước, lần này có người tắm cho. Anh ngơ ngác nhìn Sơn, không biết là bị vóc dáng trai tơ kia hấp dẫn, hay đang tơ tưởng đến thứ ẩn phía dưới đường lông bụng mời gọi.

Sơn lần lượt xoa bóp đầu, ngực, đùi, mông và bàn chân của Tần Binh, lau sạch lớp bùn đất tích tụ bao tháng ngày. Hắn thấy Tần Binh nhìn mình, bèn cười mắng: “Nhìn cái gì? Không nhận ra chủ mày à? Nằm xuống, tự ôm hai chân lên, để ông mày rửa lỗ đít cho mày. Con chó bẩn thỉu.”

Tần Binh nằm ngửa ra đất, ôm hai chân, lộ ra lỗ dưới. Sơn một tay cầm lấy bàn chải lông mềm, một tay tách hai mông của Tần Binh ra, bắt đầu cọ rửa nếp nhăn quanh lỗ đít và đáy chậu.

Cảm giác kích thích mãnh liệt từ cửa sau truyền đến, Tần Binh phát ra tiếng rên rỉ, bao quy đầu bắt đầu tuột xuống, lộ ra đầu khấc hồng hào, phần thân nâu sẫm bắt đầu thẳng và to ra, cả cây hàng dựng đứng trước mặt Sơn.

Sơn dùng nước sạch cọ rửa cặn phân ở lỗ đít của Tần Binh, vừa ngẩng lên đã nhìn thấy con cặc đang chổng lên trời kia. Hắn cầm bàn chải trong tay khều nhẹ, con cặc liền lắc lư qua lại. “Định rửa cho mày mà nó đã tự động đứng dậy rồi.” Hắn dùng ngón cái và ngón trỏ tuột bao quy đầu của Tần Binh xuống, sau đó dùng bàn chải cọ rửa rãnh đầu khấc và thân khúc cặc.

“Gâu-------”, Tần Binh ngửa đầu ra sau, sủa một tiếng dài, khúc cặc bị Sơn nắm chặt trong tay lại càng cứng thêm, lỗ sáo mấp máy nhưng chỉ rỉ ra một ít dịch dâm. “Mẹ kiếp, đúng là cứng hơn sắt thép. ” Sơn nắm chặt lấy khúc cặc của Tần Binh, nhìn xuống cái lỗ đang co bóp phía dưới, nói: “Lỗ chó này thèm cặc lắm rồi à?” Tần Binh nhìn Sơn, ưỡn mông lên cao, tốc độ co bóp của lỗ đít càng nhanh hơn, còn không ngừng rướn về phía hạ bộ của Sơn.

Sơn lùi lại vài bước, sau đó vỗ mạnh vào mông trần của Tần Binh: “Cái gì đấy? Tao nói thế thôi mà mày đã đòi sướng à?” Hắn cầm lấy vòi nước bên cạnh, xả thẳng vào người Tần Binh cho đến khi con cặc kia mềm nhũn ra vì nước lạnh.

“Lăn sang kia, tự mình vẩy cho khô người”, Sơn kéo khúc cặc của Tần Binh, bắt anh lật người nằm sấp xuống, sau đó đuổi anh sang một bên. Tần Binh giống như một con chó, nằm vẫy vùng giữa doanh trại, do trên người không có lông nên nước trên người rất nhanh đã khô.

“Ngồi xuống”, Sơn mặc giày và quân phục xong, đứng trước mặt Tần Binh ra lệnh. Tần Binh lập tức bày ra tư thế chó ngồi, phơi cả khúc cặc lẫn lỗ đít ra. 

Sơn quỳ một gối xuống, tóm hai hòn bi của Tần Binh lên tay, mân mê. Hắn xoa xoa túi bìu, đẩy hai hòn bi tách sang hai bên, dùng ngón cái, ngón trỏ và ngón giữa giữ chặt từng bên một, sau đó móc từ trong túi quần ra một bông hoa hồng nhỏ được buộc bằng dây, dùng hai đầu dây buộc chặt lấy hai bên bi của Tần Binh, bông hoa nằm ngay ngắn ở chỗ nối giữa khúc cặc và bìu. Hắn lại vuốt thẳng khúc cặc của Tần Binh, tránh để nó che mất bông hoa đỏ phía dưới, sau đó lấy ra một sợi dây xích inox sáng loáng, móc một đầu vào chiếc khuyên trên đầu khấc của Tần Binh. Rồi hắn đứng dậy, kéo nhẹ sợi xích, nhìn vào đôi mắt vừa xấu hổ vừa khó hiểu của Tần Binh, nói: “Đi thôi, tao dẫn mày đi sướng.”

Sơn đi trước, do đầu khấc bị xích kéo, Tần Binh chỉ có thể cúi gằm mặt bò theo sau.

Trên đường đi, những huấn luyện viên nào bắt gặp đều cười nhạo bông hoa đỏ dưới háng của Tần Binh.

“Ê, Sơn, sao dưới cặc con chó nhà mày lại có bông hoa đỏ thế? Nhìn hay phết.”

Sơn lắc lắc sợi xích trong tay, khúc cặc của Tần Binh cũng theo đó mà lên xuống, đáp: “Thì… tướng quân Phong dặn, dắt nó đi phối giống.”

Vừa nói, Sơn bỗng nhớ ra điều gì, vội vàng quay người lại xoa đầu Tần Binh, sau đó nâng cằm anh lên, nhìn vào mắt anh, nói: “Hôm nay phải ngoan ngoãn nghe lời, tướng quân Phong bảo mày chìa cái gì ra thì chìa, bảo mày banh cái gì ra thì banh. Ngài ấy nói rồi, nếu mày còn dám giở chứng thì sẽ cắt phăng cái cặc chó của mày, nghe không? Mày là chó ngoan, phối giống thôi mà, ngoan ngoãn hợp tác, có gì mà phải sợ, lát nữa xong việc, tao sẽ chơi với mày.”

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro