Chương 193: So với Hướng Vãn chỗ nào cũng tốt hơn

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Triệu Du cứng họng, sắc mặt Hạ phụ khó coi tới cực điểm, "Triệu Du, nếu con không có chứng cứ thì nói ít vài câu đi."

"Như thế nào, con chỉ nói về con bé một câu, trong lòng ba liền không thoải mái?" Triệu Du cười nhạt nói.

"Ngu xuẩn!" Hạ lão gia tử mắng một câu, cũng không biết đang nói ai, "Các người thật sự cho rằng tôi không biết chuyện về vụ tai nạn kia sao?"

"Chuyện đơn giản như vậy mà Hướng Vãn cũng ứng phó không được, nếu sau này Hàn Xuyên cưới nó, các người nghĩ xem nó có thể giúp ích được gì cho Hạ gia không? Không bị Giang Thanh Nhiên tính kế là tốt rồi!"

"Tâm tư Giang Thanh Nhiên nhiều, đối với Hàn Xuyên là thật. Nó gả vào Hạ gia, ngoại trừ có lợi cho chuyện hợp tác giữa công ty của hai nhà, ngày thường cũng có thể giúp Hàn Xuyên không ít, so với Hướng Vãn gả vào Hạ gia thật sự mặt nào cũng tốt hơn!"

Triệu Du khó thấy mà nhăn mày lại, không nói gì thêm.

Lý trí nói rằng, cưới Thanh Nhiên có lợi cho sự phát triển sau này của Hàn Xuyên.

"Về chuyện này ba không cần quá lo lắng, ai mà tuổi trẻ không thích một hai người?" Hạ phụ nói: "Con sẽ khuyên bảo Hàn Xuyên thật tốt. Nếu nó thật sự thích Hướng Vãn, để con bé đó thành tình nhân cũng được."

Nghe thế sắc mặt Triệu Du khó coi dị thường, nhưng rốt cuộc cũng không nói gì.

"Nó cũng chỉ là một đứa trẻ hơn hai mươi tuổi, rối rắm cũng không nói đến, các người là ba mẹ đừng cũng đừng rối rắm!" Hạ lão gia tử nhìn Triệu Du.

Triệu Du mạnh mẽ kéo kéo môi, cổ họng như bị cái gì ngăn lại, một câu cũng không nói nên lời.

"Yên tâm đi, ba, con sẽ chú ý đến Hàn Xuyên, sẽ không để nó gây chuyện." Hạ phụ mang theo vài phần lấy lòng mà nói.

Hạ lão gia tử hừ một tiếng, xem như thái độ đối với hai vợ chồng miễn cưỡng có chút vừa lòng.

Lúc này, tiếng gõ cửa vang lên.

Hạ phụ được Hạ lão gia tử đồng ý, bước qua mở cửa, chính là Hạ Hàn Xuyên.

"Hai con đi ra ngoài đi." Hạ lão gia tử nói với hai người một câu, lại quay đầu nhìn về phía lão thái thái ở một bên, "Tiểu Chu cũng ra ngoài đi, tôi cùng Hàn Xuyên muốn nói chuyện riêng."

Vợ chồng Triệu Du trực tiếp đáp ứng đi ra ngoài. Lão thái thái đi theo sau bọn, lúc đi ngang qua người Hạ Hàn Xuyên thì muốn nói gì đó, nhưng cuối cùng chỉ thở dài một hơi, cái gì cũng không nói, mở cửa đi ra ngoài.

"Ông nội." Hạ Hàn Xuyên đứng trước giường bệnh, chào một tiếng.

Sắc mặt Hạ lão gia tử khó coi mà hừ một tiếng, "Con giữ Hướng Vãn ở lại bên người, có ý gì? Muốn giải trừ hôn ước với Giang gia?"

Hạ Hàn Xuyên cúi đầu không lên tiếng.

Rầm!

Hạ lão gia tử nắm lấy cái ly trên bàn, ném thẳng vào người cháu trai. Cái ly lướt qua khóe mắt hắn, rồi rơi xuống nền, vỡ nát.

"Trả lời!" Hạ lão gia tử trừng mắt quát.

Khóe mắt Hạ Hàn Xuyên ửng đỏ, nhưng thần sắc lại không có biến hóa quá lớn, "Tầm tuổi với con còn rất nhiều anh em chưa kết hôn, ông nội muốn liên hôn với Hạ gia, đổi một người khác là được rồi, không nhất thiết phải là con."

"Đây là thái độ nói chuyện với người lớn của con?" Hạ lão gia tử chỉ vào hắn chất vấn.

Yết hầu Hạ Hàn Xuyên lăn lộn một chút, "Con xin lỗi."

"Quỳ xuống!" Hạ lão gia tử bước xuống giường, đứng trước mặt hắn, trong người mang bệnh sắp chết, nhưng khí thế không một chút bị ảnh hưởng.

Hạ Hàn Xuyên mím môi, cúi đầu quỳ trên mặt đất.

"Nếu Giang Thanh Nhiên đông ý gả cho mấy đứa anh em của con, loại chuyện tốt này sẽ không đến lượt con!" Có lẽ bởi vì thời gian không còn nhiều, Hạ lão gia tử nói chuyện so ngày thường rõ ràng hơn rất nhiều.

Cứ cho là con bé đồng ý, thì ông cũng không chấp nhận! Giang Thanh Nhiên sovới bất kỳ đứa cháu trai nào của Hạ gia ngoại trừ Hàn Xuyên đều mạnh mẽ hơn, ông ta sợ nếu cô gả cho những đứa khác, thì toàn bộ gia tài của Hạ gia đều bị khống chế!

Hạ Hàn Xuyên rũ con ngươi không nói chuyện.

"Thân thế, tướng mạo, tâm kế của Giang Thanh Nhiên so với Hướng Vãn chỉ hơn chứ không có kém, con vì cái gì lại không đồng ý cùng nó kết hôn?" Hạ lão gia tử khàn cả giọng.

Hạ Hàn Xuyên nhàn nhạt nói: "Hạ gia lục đục với nhau đã đủ nhiều rồi, con không muốn sống cùng một nửa của mình mà phải tính kế hết phần đời còn lại. Hơn nữa lấy thực lực hiện tại của Hạ gia, cùng Giang gia liên hôn hay không cũng sẽ không ảnh hưởng quá nhiều."

"Hồ nháo! Bùi gia, Giang gia, Hướng gia, Lâm gia còn có Triệu gia đều là đại gia tộc, con xem bọn họ có ai dám nói ra mấy lời ngông cuồng như thế?" Hạ lão gia tử quát: "Ta còn tưởng rằng con là người thông minh, tới cuối cùng cũng chỉ là thứ ngu xuẩn!"

Hạ Hàn Xuyên cúi đầu nhìn dưới mặt đất, không trả lời.

Ánh mắt Hạ lão gia tử như chiếc đinh đóng chặt trên người hắn, "Hôm nay ông nói cho con biết, trong vòng một tháng con phải đính hôn với Giang Thanh Nhiên, di chúc không thay đổi, ngoại trừ 3% cổ phần thì vẫn sẽ tiếp tục là tổng tài của tập đoàn Hạ Thị."

Hạ lão gia tử dừng một chút, sắc mặt khó coi hơn rất nhiều, "Nếu không đồng ý cùng Giang Thanh Nhiên đính hôn, chờ khi ta chết rồi, một chút tiền con cũng đừng nghĩ có được, vị trí tổng tài con cũng đừng mơ giữ được! Nghe hiểu chưa?"

"Vâng." Hạ Hàn Xuyên khẩn môi, cũng không nói gì.

"Không cần lập tức đáp ứng!" Hạ lão gia tử không kiên nhẫn mà vẫy vẫy tay, "Một tuần sau cho ta câu trả lời, đi đi!"

Hạ Hàn Xuyên đỡ mặt đất đứng lên, xoay người đi ra cửa.

Phanh ——

Hắn  mở cửa, rất nhiều người dán tai vào cửa nghe lén, té xuống dưới chân hắn.

Hạ Hàn Xuyên đạm mạc mà liếc mắt  nhìn bọn họ một cái, nhấc chân lướt qua, ra khỏi phòng bệnh.

Những người này hoang mang rồi loạn mà nhìn thoáng vào trong phòng bệnh, rồi vội vàng đóng cửa lại, sợ chọc Hạ lão gia tử tức giận.

"Hàn Xuyên, ông nội nói riêng với con chuyện gì thế? Có phải nhắc đến di chúc hay không?"

"Tại sao con ở trong đó lâu như thế?"

"Lão gia tử rốt cuộc nói gì với con?"

Thấy Hạ Hàn Xuyên ra tới, mấy người Hạ gia nhanh chóng vây lại, mồm năm miệng mười hỏi.

Hạ Hàn Xuyên liếc mắt nhìn bọn họ một lượt, những người này ngày thường cao quý ưu nhã đoan trang hào phóng như thế, hiện giờ đều giống nhau, chỉ quan tâm đến di chúc.

Có đôi khi, hắn thật nghĩ rằng ông nội cả đời oanh oanh liệt liệt, người người ngưỡng mộ, đến cuối cùng vẫn là người đáng thương nhất.

"Nếu nói về di chúc con cũng không cần bị như thế này." Hạ Hàn Xuyên chỉ chỉ tơ máu ẩn ẩn chảy nơi khóe mắt.

Nghe thế, mọi người có lệ mà quan tâm hai câu, hoặc cơ bản lười quan tâm trực tiếp tản ra.

Hạ lão tam đi tới, vỗ vỗ bả vai Hạ Hàn Xuyên, "Ông nội con hẳn là do bệnh tình mà như thế, con đừng chấp nhất với ông ấy."

"Cảm ơn chú ba quan tâm." Hạ Hàn Xuyên đẩy tay ông ấy ra, nhàn nhạt nói.

Hạ lão tam cười cười, "Cùng chú ba khách khí như thế làm gì?"

Ông ta lại nói chuyện tào lao trong chốc lát: "Hàn Xuyên, con làm tổng tài thời gian dài như thế, luôn vì tập đoàn mà dốc toàn tâm toàn sức, nhưng phần lớn hoa hồng đều chia cho nhà chú ba, người làm chú như ta thật sự rất hổ thẹn."

"Chú ba không cần cảm thấy hổ thẹn." Hạ Hàn Xuyên nói: "Nếu chú thật sự hổ thẹn, đem hoa hồng nhà chú chia cho con một chút cũng được, lát nữa con bảo trợ lý Lý gửi cho chú số tài khoản ngân hàng của con."

----------------------------------------------------------------

20/10/2022

Mọi người vote ủng hộ mình nha

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro