Phần 3

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Trong bàn ăn lúc này không khí u ám quây xung quanh LP và AN. LP đang định gắp miếng thịt thì AN lại giành cứ giành qua giành lại, miếng thịt rơi mất xuống đất. LP lườm AN

- Nhường cho anh.

- Không thèm. AN cũng không phải dạng vừa.

LP gắp miếng rau AN lại dơ đũa ra giành. Hai bà mẹ thấy vậy nên ngăn cản:

- Thức ăn còn nhiều mà sao hai con cứ giành nhau miết vậy?

- Tại cô/anh ta. Cả hai đồng thanh.

Hai bà mẹ đành bó tay. LP thấy LN nãy giờ ngồi im không nói gì, quay qua nhìn LN thì ồ không con nhỏ đã bị tiếng sét ái tình đánh trúng. Không chịu ngồi ăn cơm mà cứ cắm đũa nhìn AN. Thấy vậy LP đánh nhẹ một cái, LN giật mình nhìn cô chị của mình. LP ra hiệu cho LN ăn cơm đi đừng có lo mà ngắm trai, dù thế nhưng LN cũng vừa ăn vừa ngắm AN lâu lâu lại cười tủm tỉm một mình. LP đẩy ghế đứng dậy.

- Con ăn xong rồi.

Nói xong LP bỏ lên phòng, có cái mặt đáng ghét đó ở đây thì LP không thể nào nuốt trôi cơm nổi. Càng nghĩ càng tức. Một lúc sau LN lên phòng LP chơi, LP đang chăm chú đọc sách không để ý tới LN. LN lưỡng lự không biết có nên hỏi LP một chuyện được không.

- Có chuyện gì?

- Em có chuyện muốn hỏi?

- Hỏi đi. Vẫn đọc sách

- Chị có tình cảm gì với AN không vậy?

- Không. Không suy nghĩ 1s trả lời luôn

Sau khi nghe được câu trả lời như mình mong muốn LN trở về phòng trong lòng vui mừng khôn siết. LN học bài mà trong đầu lúc nào cũng hiện lên hình ảnh đẹp trai của AN khiến LN không thể nào tập trung được.

- Hai đứa! Xuống dưới nhà chào bác đi con. Mẹ của hai đứa gọi vọng lên.

Cả hai chị e dẹp công việc của mình, rồi đi xuống dưới nhà.

- Cháu chào bác. LP chào ngắn gọn.

- Cháu chào bác, bác đi đường cẩn thận ạ! Em chào anh. LP e lệ khi quay sang chào AN.

Nhưng AN nào có nhìn LN, AN đang chăm chú nhìn LP. LP làm lơ, biết là AN đang nhìn mình. Ba người tiễn Mẹ của AN và An ra xe

- Bữa rảnh tui qua nhà bà chơi tiếp.

- Ok.

Hai bà mẹ nhí nhảnh. Xe lăn bánh xa dần ngôi biệt thự, mẹ và LN vẫn cứ tiếc nuối vẫy tay theo. LP đành bỏ vô nhà mặc kệ hai người đó.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro