21 - 30

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Tuy rằng diễn biến trong lòng thụ cuồn cuộn, nhưng trên mặt cậu khá nhẹ nhàng như gió thổi mây trôi, chỉ nói: Không có cũng không sao, Haagen-Das cũng không tồi.

Trái phải gì cũng là của nam thần đưa, đều được.

Ai ngờ không biết câu này đã chọc trúng vào điểm G nào của công.

Công dữ dằn: Không muốn Tám Hỉ ?

Thụ:…

Vậy nên… Đây là giống như chọn anh hay chọn thằng kia ?

Cứu anh hay cứu mẹ em ?

Này là hệ thống bài võ gì ? Làm sao trả lời ? Có thể để nam thần chờ một chút được không, em đi tra Tri Hồ (*), ngay lập tức trở về.

(*) Một trang web dịch vụ hỏi đáp giống như Yahoo Answers hoặc Quora.

22.

Thụ nghiêm mặt đơ như gỗ thật lâu, không hề trả lời, cậu quyết định không nên nói chuyện.

Nói nhiều sai nhiều.

Thụ đột nhiên đứng dậy, kết quả rầm, đụng đầu vào nóc xe.

Âm thanh kia hù công đến nỗi anh làm rớt kịch bản trong tay.

Thụ ôm đầu, khom người đến trước tủ lạnh, moi ra một hộp kem Tám Hỉ.

Sau đó trở lại đối diện với công, mở nắp hộp, ăn một miếng.

Công không lên tiếng, chỉ nhìn thụ chằm chằm.

Thụ chịu đựng áp lực từ ánh mắt của anh, ăn xong nửa hộp Tám Hỉ, rồi mới chậm rì nói: Người đại diện không cho em ăn, nói em mập.

Mập, sẽ không có fan thích em.

Cậu nhìn trộm công, phát hiện khóe miệng của công có ý cười, thấy cậu nhìn sang, lập tức đè xuống.

Nghiêm mặt như muốn an ủi cậu: Bây giờ trông em rất tốt, quãng thời gian trước tương đối mập.

Thụ: …

Đau lòng quá man.

Công: Cũng khá đáng yêu.

23.

Bầu không khí bất chợt yên tĩnh, thụ ngậm lấy cái muỗng ăn kem, trông có chút ngu ngốc.

Nét mặt của công dường như trở nên kém đi, anh đột nhiên muốn thụ xuống xe, để thụ trở lại quay phim.

Thụ lập tức nắm lấy tay vịn ghế ngồi: Chờ chút ! Em chưa ăn xong !

Công mở miệng: Thế thì em ngồi đây ăn đi, tôi đi xuống !

Thụ: ? ? ?

Có phải ngộ nói sai cái gì không ?

Còn chưa kịp phản ứng, đã thấy công cầm kịch bản nhảy xuống xe.
24.

Đến lần quay thứ hai, trạng thái của thụ tốt hơn hẳn, công cũng vậy.

Hai người quay ba, bốn lần là qua.

Sau khi diễn xong, thụ nhìn công tiếp tục đóng chung với người mới.

Một vai si tình triền miên, Đức quốc cốt khoa (*).

(*) Thường được sử dụng bởi cư dân mạng để trêu chọc hoặc ám chỉ những người bị brother/sister complex, bắt nguồn từ một đoạn tình yêu loạn luân giữa hai anh em ruột.

Thụ hừ hừ, giơ tay chụp trộm.

Toàn bộ phương hướng, góc độ, xong còn cắt bỏ luôn cả người mới.

Lần này cậu đã có kinh nghiệm, đăng lên tài khoản phụ. Cực kỳ khôn khéo, không có gây chuyện.

Nhưng mà người tính không bằng trời tính, tài khoản phụ của cậu không biết tại sao lại được blogger theo dõi, không ngừng chia sẻ, còn nhân cơ hội tuyên truyền cho bộ phim, mọi người đều biết.

Thụ bối rối, tài khoản phụ này tương đương với nhật ký thầm mến ! Đột nhiên bị lộ, làm sao bây giờ !

25.

Thụ chỉ mừng bên trong tài khoản phụ không có bất kỳ tấm hình nào có thể phơi bày thân phận của cậu, nhiều lắm thì bị nghi ngờ là fan của công trong đoàn phim mà thôi.

Không có chuyện gì, không có chuyện gì, thụ cố gắng an ủi bản thân.

Buổi tối, bởi vì chuyện tài khoản phụ nên lại bị người đại diện dạy dỗ cho một trận, thụ khẩy khẩy góc chăn, không dám cãi lại.

Chờ người đại diện rời đi, thụ nằm trên giường nhớ lại chuyện ban ngày, càng nhớ càng vui vẻ.

Nghĩ đi nghĩ lại bèn thấy đói bụng.

Đứng dậy mặc quần áo, lén lút xuống lầu muốn đi mua mì. Đúng lúc va phải công vừa quay phim xong trở về.

Công nhìn quần áo trên người thụ, phía dưới mặc quần cộc, chân đi dép lào, trang điểm lôi thôi lếch thếch, nửa ngày mới hỏi một câu: Đi đâu ?

Thụ cứng người, trong lòng hoàn toàn chỉ muốn tìm một cái lỗ để chui vào, nhưng vừa nghe thấy câu hỏi của đối phương, chỉ mong manh thở nhẹ nói: Đi chết.

26.

Bạn thụ muốn đi chết của chúng ta được công mang trở về phòng, trong phòng công ở có một nhà bếp nhỏ, bình thường trợ lý trở về đều mua thêm đồ ăn.

Nguyên liệu nấu ăn trong tủ lạnh không thiếu gì cả.

Thụ cực kỳ ước ao ghen tị, công vào buồng tắm không bao lâu, thay một bộ quần áo đi ra, thấy thụ còn đang ngồi xổm trước tủ lạnh, có chút kỳ quái hỏi: Không muốn ăn ?

Thụ quay đầu lại, trong nháy mắt bị một nhát chí mạng.

Keo xịt tóc trên đầu công được rửa đi, sợi tóc ẩm ướt buông xuống, trên người mặc áo choàng ngủ, lộ ra một mảng lớn cơ ngực.

Thụ lắp ba lắp bắp: Không không, chỉ là… Trong lúc nhất thời chưa nghĩ ra, muốn muốn muốn ăn cái gì.

Một giây sau, cậu thấy công mở to hai mắt, nhanh chóng đi tới chỗ cậu, một tay nhấc cằm của cậu lên.

Thụ đặt mông ngồi ra sau, hơi có chút luống cuống, phát triển này hình như có chút nhanh thì phải, cậu nên nhắm mắt hay là chu mỏ đây ?

Ngay sau đó, cậu nghe thấy công nói: Em bị chảy máu mũi.

27.

Sau năm phút, trong lỗ mũi thụ nhét cục giấy, nét mặt không thay đổi đứng trước cái nồi, chờ nước sôi.

Cậu nhìn từng bọt nước bốc lên rồi lại vỡ tan, bi thương chẳng khác gì trái tim của cậu.

Tan nát cùng nhau, mang theo những giọt máu mũi chảy ào ào đáng xấu hổ kia.

Còn có lòng tự trọng đã chết của cậu.

Bỗng nhiên, âm thanh của công vang lên ở đằng sau: Biết mì để ở đâu chứ ?

Thụ lắc đầu.

Công chỉ tủ trên cùng.

Thụ ngẩng đầu nhìn lên, gói mì sợi không những đặt ở trên nóc tủ cao nhất, hoàn toàn tràn đầy ác ý, mà còn được dựng thẳng đứng lên, để dựa vào tận trong cùng.

Không nhìn kỹ, đúng là sẽ không phát hiện được.

Thụ suy nghĩ một chút, trợ lý của công thật sự không biết cách làm việc, tại sao có thể để ở vị trí không tiện tay cho nam thần cơ chứ !

Vì vậy thụ hơi nhón chân, dễ như ăn cháo, lấy xuống gói mì đặt ở vị trí cực cao kia.

Xoay người nhìn, chỉ thấy sắc mặt công vô cùng sai trái, anh dựa vào cậu rất gần, tay nhấc giữa không trung, dáng vẻ chưa kịp giơ lên, nhưng lại không cách nào thả xuống.

Công: …

Thụ: ? ? ? ?

28.

Múc mì ra khỏi nồi, mỗi người một phần. Công thụ ngồi khoanh chân đối mặt nhau.

Thụ đàng hoàng ăn mì, ra sức khống chế con ngươi của mình không được bay nhảy lung tung.

Ví dụ như không nên nhìn cái áo choàng ngủ gần như không hề che đậy được gì của công, cùng với đầu vú phấn nộn kia.

A…

Mũi hình như có hơi nong nóng.

Thụ xì xụp húp một hớp nước mì, rồi mới thỏa mãn liếm liếm môi.

Vừa nhấc mắt thì phát hiện công đang nhìn cậu, thụ theo bản năng hỏi: Sao thế ?

Công yên lặng đưa một tờ khăn giấy.

Thụ: …

Mỗi lần cứ làm chuyện mất thể diện trước mặt nam thần, ngộ có phải đã hết thuốc chữa.

29.

Ăn khuya xong, thụ tự giác đi rửa chén.

Từ phòng bếp đi ra, phát hiện công ngồi trên ghế sô pha, đang xem phim.

Vai chính là công đóng, diễn vai nhân vật phản diện bi kịch.

Một thân hồng y, tóc dài như mực, phong độ nhẹ nhàng xuất hiện, đã từng được người ta làm thành GIF (*), điên cuồng chia sẻ trên weibo.

(*) GIF là định dạng file ảnh động.

Bởi vì nhân vật này, công được khen là mỹ nam XXXX năm khó gặp.

Thụ lén lút nhìn nét mặt của công, phát hiện đối phương rất nghiêm túc.

Có lẽ là đang nghiên cứu phim mình đóng trong quá khứ, tìm ra những điểm còn thiếu trong diễn xuất.

Công không hổ là công, ngay cả thời gian nghỉ ngơi cũng nghiêm túc như vậy !

Thụ đang mê mẩn, chợt nghe thấy công hỏi: Thế nào ?

Thụ giật mình một cái, lập tức ngồi nghiêm chỉnh, phân tích từ góc độ điện ảnh đến góc nhìn của nhân vật, nhận xét cảm xúc cùng kỹ năng diễn xuất mạnh mẽ của công mà cậu cảm nhận được, thấm đẫm lực mười phần, có thể nói là vô cùng kiểu mẫu.

Nhưng rốt cuộc công chỉ chống đầu nửa ngày, có chút không vui lắm. Anh chờ thụ nói xong, chỉ hỏi một câu: Nhìn tôi đẹp mắt không ?

Thụ: Đẹp !

Lúc này công mới giống như thỏa mãn, anh nở nụ cười.

30.

Tuy rằng không tìm được manh mối, nhưng công vui vẻ là tốt rồi.

Ai ngờ chốc lát sau công nói, bụng khó chịu.

Thụ kinh hãi, cậu nấu mì có vấn đề.

Thụ nhảy dựng lên, nói muốn xuống lầu mua thuốc, nhưng công chỉ dựa vào ghế sô pha, làm biếng xua tay: Ăn no thôi, không cần mua thuốc.

Sau đó công thấy thụ một mặt mờ mịt, trực tiếp cầm lấy tay thụ, đặt lên bụng của mình: Em xoa xoa cho tôi là tốt rồi.

Con ngươi của thụ rung mạnh, quả thực bị kinh sợ đến mức hồn vía lên mây.

Cậu run tay xoa nhẹ dạ dày cho công khoảng mấy phút, rồi rút tay lại, trong lòng tràn đầy ý nghĩ muốn chạy trốn khỏi căn phòng này, không thôi hạnh phúc vui sướng sẽ làm cho cậu chết ngất.

Ai ngờ, công nắm lấy cổ tay cậu, thả lên trên bụng dưới của anh: Chỗ này, cũng không thoải mái.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro