Kageyama Tobio

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Kể từ năm đầu tiên trung học, bạn đã là bạn của kageyama. 

 Nhưng tình bạn ấy thì được đáp ứng với tất cả mọi người, ngoại trừ bạn. Anh ấy chỉ trả lời bạn bằng những từ như: "Y/n, bokeeeee!! Bokeee!!" . Bạn luôn ở bên cạnh anh ấy bất kể việc gì. Bạn đã giúp anh ấy khi anh ấy thi trượt môn toán nhưng anh ấy thậm chí không cảm ơn bạn vì điều đó. Anh ấy chỉ cảm ơn bạn khi bạn tặng hộp sữa cho anh ấy. 

 Mọi người đều biết rằng bạn đã phải lòng anh ấy từ cách bạn nói và đôi mắt của bạn lấp lánh khi nói chuyện với anh ấy.

"Cậu có thể ngừng đi theo tôi được không? Thật là khó chịu khi cậu luôn ở xung quanh tôi và làm phiền tôi mà không có lý do. Và nhân tiện đây không phải việc của cậu. Cậu mau rời đi ngay bây giờ! " _ anh hét lên đầy bực bội.

 Bạn giật bắn người vì sự tức giận bất ngờ của anh ấy và nước mắt bắt đầu chảy dài trên khuôn mặt bạn. 

"T-Tôi sẽ không bao giờ làm phiền cậu nữa. Tạm biệt Kageyama"_ bạn lao ra khỏi lớp.

 Kể từ ngày đó trở đi bạn bắt đầu tránh mặt anh. Bạn đang dần hết tình cảm với anh ấy. Và đang hồi phục sau vết thương lòng.

Kageyama sẽ không bao giờ nhận ra mình có gì cho đến khi nó biến mất. Sau khi bạn biến mất, Kageyama nhận ra rằng anh nên trân trọng bạn nhiều hơn. Đáng lẽ phải quan tâm nhiều hơn. Nên thích bạn nhiều hơn. Kageyama không bao giờ nhận ra bạn đã làm cho anh ấy nhiều như thế nào. Anh ấy phụ thuộc vào bạn như thế nào. Anh ấy cần bạn đến nhường nào. Anh ấy không bao giờ nhận ra cho đến khi bạn rời đi. 

 Trong suốt những ngày ở Karasuno, bạn đã giúp anh ấy học tập, bạn động viên anh ấy và làm rất nhiều điều khác nữa. Bây giờ anh ấy đang nhớ bạn. Anh ấy nhớ khuôn mặt của bạn mỗi khi cau có, anh ấy nhớ lời chào của bạn mỗi sáng, anh ấy nhớ nụ cười của bạn, anh ấy nhớ BẠN. Sau đó, anh ấy nhận ra rằng anh ấy YÊU bạn và anh ấy có tình cảm với bạn. Anh ấy đã cố gắng tiếp cận bạn nhiều lần nhưng bạn hoàn toàn phớt lờ anh ấy.Mặc dù rất khó để anh có thể tiếp tục, nhưng anh vẫn làm. 

 Giờ đây, anh ấy ghét nhìn bạn nói cười với những người con trai khác, ghét khi bạn phớt lờ anh ấy và anh ấy bắt đầu ghét bản thân vì đã đánh mất bạn ngay từ đầu.

 Bây giờ là bữa trưa. Vì vậy, bạn quyết định ngồi một mình ở một nơi nào đó ít người hơn. Bạn lấy hộp cơm trưa của mình và ngồi trên một băng ghế trống. Bạn không biết rằng Kageyama đang tìm kiếm bạn. Anh ấy đã tìm kiếm hầu như khắp mọi nơi và đoán rằng bạn sẽ ngồi ở một nơi nào đó có ít người. 

  Suy nghĩ của Kageyama:

"Aha ........ tìm thấy cậu ấy rồi. Chính là bây giờ hoặc không bao giờ!. Mình hy vọng cậu ấy không ghét mình sau những gì mình sắp làm."

Suy nghĩ của bạn: 

 "Mình nghĩ hôm nay là một ngày may mắn. Mẹ đã nấu món ăn yêu thích của mình và mình cũng không gặp anh ấy vào hôm nay."

  Kết thúc suy nghĩ!

Bạn thấy Kageyama đang đến gần bạn. Vì vậy, bạn thu dọn hộp cơm trưa và bắt đầu bước đi để tránh xa anh ấy, nhưng anh ấy đã bám theo bạn và có vẻ như không muốn bỏ cuộc.

Bạn bắt đầu chạy và anh ấy cũng đuổi theo. Cuối cùng bạn đã phải ở trong tủ chứa đồ một mình với Kageyama (khi bạn đang trốn trong tủ để trốn khỏi Kageyama. Nhưng thật không may, bạn đã bị bắt bởi anh). Bạn muốn thoát ra khỏi đó càng sớm càng tốt nhưng anh đã ngăn bạn. "Kageyama, mau tránh ra!"_ bạn nói. *Im lặng* .

"Tôi đã nói là mau tránh ra!" Bạn đã hét lên.

Bạn không nhận được bất kỳ câu trả lời nào nên bạn quyết định đẩy anh ra xa. Bạn đã đẩy anh ta với tất cả sức lực vốn có của bạn. Anh ấy đã chịu di chuyển một chút. Đây là cơ hội để bạn thoát khỏi đây. Vì vậy, bạn nhanh chóng lao về phía cửa.

Nhưng, anh ấy đã phản xạ rất nhanh. Trong nháy mắt, anh ấy đã nắm lấy tay bạn và xoay người bạn lại. Đây là tình huống bạn không muốn xảy ra nhất.

"Y/n, nhìn tôi!" nhưng, mắt bạn vẫn đang dán chặt vào mặt đất. Anh nâng cằm bạn lên và khiến bạn phải nhìn anh. Đôi mắt xanh thẳm như đại dương đó, chính điều bạn thích nhất ở anh ấy đang nhìn vào tâm hồn bạn. Đột nhiên, tất cả dòng hồi tưởng ập đến với bạn. Nước mắt bắt đầu trào ra trong mắt bạn 

"Kageyama....ư-ưm!"anh bắt đầu cưỡng hôn bạn . 

Bạn đã đánh vào ngực anh để thoát ra nhưng anh cực kỳ khoẻ. Mọi cảm giác ùa về ngay trong bạn.Anh ấy đã hôn bạn trong hơn 30 giây, nhưng tất cả những gì bạn muốn là rời đi. Cuối cùng thì anh cũng dứt khỏi nụ hôn. 

"Y/n, tôi-" trước khi anh ấy nói bất cứ điều gì bạn đã bật khóc nức nở. Nhiều học sinh thấy bạn khá kỳ lạ, một số lo lắng nhưng họ cũng rời đi nhanh. 

 Thật kỳ diệu, bạn đã nhìn thấy một trong những người bạn cũ của mình đang xuất hiện trước mặt mình, hiện đang học đại học và tới thăm bạn. Người đó cũng là người mà Kageyama khinh thường nhất, cũng là người đã phải lòng bạn từ hồi cấp hai. Người đó không ai khác chính là Đại đế vương- Oikawa Tooru. 

 Bạn chạy đến, ôm chặt lấy Oikawa trong khi vẫn đang nức nở. 

" Y-Y/n-chan sao em lại khóc? Ai đã làm em khóc? Anh sẽ g.iết người đó vì đã làm cho em khóc" anh gầm gừ giận dữ.

"Chính..hức...c-cậu ấy" bạn không thể hoàn thành câu của mình 

"Ai cơ? Khoan đã, trước tiên hãy bình tĩnh, thở đi ......." Oikawa nhẹ nhàng vuốt ve lưng bạn. 

 "C-cảm ơn vì đã giúp em bình tĩnh lại Oikawa senpai" bạn nhẹ nhàng mỉm cười. 

"Không sao đâu Y/n-chan. Bây giờ hãy nói cho anh biết chuyện gì đã xảy ra?." Anh ấy thực sự lo lắng cho tình trạng sức khỏe của bạn. Ngay sau đó, chuông reo. Cảm giác như Chúa đã trả lời những lời cầu nguyện của bạn. 

"Em xin lỗi Oikawa senpai, em phải đi rồi" bạn cúi đầu. 

"Không sao đâu Y/n-chan. Hãy nhớ rằng anh sẽ luôn ở bên em và anh có thể đến gặp em nếu cần người nói chuyện cùng" Oikawa hứa với bạn.

Trong suốt các tiết học của mình, bạn đã nghĩ về nụ hôn đó. Một phần thì bạn thích nó nhưng một phần khác thì không hẳn. Cuối cùng bạn đã quyết định rằng bạn sẽ nói chuyện với anh ấy sau giờ học. 

 " Gặp tôi sau các hoạt động câu lạc bộ gần nơi cậu đã gặp tôi hôm nay - cậu biết là ai mà?" anh ấy đọc bức thư mà anh ấy tìm thấy trong tủ đựng đồ của mình. Anh đã biết đó là ai, từng nét chữ. Anh ấy đang chuẩn bị tinh thần để bị bạn chính thức từ chối. 

 Bạn đã kiên nhẫn đợi anh ấy tại nơi mà cả hai người được cho là sẽ gặp nhau. Bạn hơi lo lắng vì đã lâu rồi bạn nói chuyện với anh ấy.

Trái tim bạn bắt đầu loạn nhịp khi bạn nhìn thấy anh ấy. Kageyam chạy lại với cơ thể đẫm mồ hôi. Thành thật mà nói, bạn đã nghĩ rằng anh ấy trông thật nóng bỏng khi anh ấy ướt đẫm mồ hôi. Cuối cùng anh cũng đứng trước mặt bạn đang các ngón tay vào nhau. Có vẻ như anh khá căng thẳng. 

 "K-Kageyama, nghe đây!" Bạn bắt đầu nói nhưng bị anh ấy cắt ngang 

"Nghe này ! Tôi thực sự xin lỗi vì những gì tôi đã làm. Tôi không nên ép buộc cậu. Chỉ là, tôi thực sự rất thích cậu, tôi sẽ không giúp được gì đâu. Sẽ không sao nếu cậu không thích lại tôi. " 

 ......... Bạn kiễng chân lên và hôn anh say đắm. Anh giật mình trong một giây nhưng anh cũng đã hoà vào nụ hôn ngay lập tức. 

 Cả hai bạn đều biết rằng không có ai xung quanh nên nụ hôn say đắm giữa 2 bạn ngày càng nồng nhiệt

"Ư-Ưm..... Kageyama, chúng ta vẫn đang ở trường" bạn rên rỉ. 

 "Hãy tiếp tục khi ở chỗ của tôi" anh nhếch mép. Bạn đã đỏ mặt vô cùng vì những gì anh ấy vừa nói. 

"B-baka, cậu còn chưa hỏi tôi mà?" bạn nhắc anh ta. 

 "Boke, tôi sẽ hỏi! Chỉ khi nào cậu cho phép tôi "quẹt V-card" của cậu." Anh nhếch môi tự mãn. Khuôn mặt của bạn ngày càng nóng lên cho đến khi nó đỏ như trái ớt. 

( cho bạn nào chưa biết thì V-card chính là khi chân bạn tạo thành hình chữ V đấy:> còn quẹt thì là "nó" đấy )

"Chắc chắn rồi!" Bạn lầm bầm và lao đi khỏi anh. Rõ ràng là bạn đã rất xấu hổ.

"C-chờ đã .. quay lại! Tôi không nghe thấy cậu nói gì cả". Bạn không dừng bước cũng không quay lại. Mắt bạn dính chặt vào đất và mặt đỏ như bông hồng. 

"Tôi sẽ coi đó là một lời đồng ý" anh kết luận trong khi liên tưởng ra những điều damdang.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro