2. Ván cược lớn nhất cuộc đời hắn (R18)

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Cảnh báo có cảnh 18+, ngôn từ thô tục

Aventurine đẩy Ratio ngã lên giường, hắn không biết anh đã dùng cách gì đưa cả hai đến phòng ngủ, thứ hắn quan tâm lúc này là ăn sạch người đàn ông trước mặt. Trên tấm nệm trắng, mái tóc tím thẫm của anh tùy tiện tung xõa, lấp lánh tựa bầu trời đêm Penacony. Khuôn mặt đỏ ửng ngượng ngùng, trái ngược với ánh mắt đượm lửa dục rực rỡ hơn cả hoàng hôn đang mời gọi con thú dữ trong hắn trỗi dậy. Veritas xinh đẹp của hắn, trong mắt anh lúc này chỉ phản chiếu duy nhất bóng hình Aventurine.

- Hôn tôi đi, làm những gì em muốn, Rine Rine...

Aventurine thuận theo, hôn lên đôi môi mềm ẩm ngọt ngào của người hắn yêu, tay hắn xuôi xuống tháo thắt lưng Ratio, lột bỏ từng lớp vải che đậy thân hình tuyệt đẹp của anh. Ratio cũng cố gắng vừa duy trì nụ hôn, vừa cởi quần áo Aven nhưng anh không hiểu sao khi bản thân đã trần truồng phơi bày mọi thứ dưới thân hắn thì anh chỉ mới lấy xuống áo khoác ngoài của hắn mà thôi.

Aventurine kết thúc nụ hôn để Ratio thở lấy hơi, còn hắn có thể ngắm nhìn mọi phản ứng đáng yêu của anh mà chỉ duy nhất hắn mới đủ may mắn được chiêm ngưỡng. Dù không phải lần đầu lõa thể trước Aventurine thì đôi mắt sắc tím pha lam của hắn lúc này chăm chú như thể đang ghi nhớ từng tấc da thịt Ratio khiến anh không khỏi cảm thấy xấu hổ.

Anh tự hỏi liệu Aventurine có thích thân thể cao lớn đầy cơ bắp của anh hay không. Ratio nở nụ cười mỉa mai trong lòng, không ngờ một ngày bản thân cũng trở thành kẻ ngốc đặt những câu hỏi mất não.

- Veritas... Anh đẹp quá...

Aventurine mê mẩn ngắm anh thật lâu rồi thốt lên câu tán dương làm Ratio giật mình khe khẽ, giọng hắn trầm thấp tưởng như có thể nghe ra tiếng gầm gừ của dã thú. Ratio không biết mặt anh có đỏ lắm không khi anh thầm cảm thán giọng Aventurine lúc này cực kỳ hấp dẫn và dụ hoặc. Bất kỳ ai cũng sẽ ngã vào lòng hắn nếu lỡ nghe thấy thanh âm ma quỷ gợi tình kia.

Quá ngượng ngùng làm anh bối rối đến mức phải tìm kiếm thứ gì đó để bản thân xao lãng. Nhận ra quần áo Aven vẫn còn nguyên, tay anh bắt đầu vội vàng tháo mở cúc áo của hắn.

- Ha ha... Anh không cần gấp gáp như vậy đâu. Em ở đây với anh cả đêm mà, Ver~!

Ratio chửi thề trong đầu khi điệu cười yêu nghiệt của Aventurine bật ra. Thanh âm trong trẻo vui vẻ vương chút hơi thở trai trẻ ở nốt cuối rất bắt tai. Hắn vẫn đeo găng, một tay cầm lấy tay anh hướng dẫn cởi trang phục mình, tay còn lại của hắn xoa bóp một bên ngực Ratio, bên kia bị miệng hắn ngậm lấy chơi đùa. Sự kích thích làm chậm quá trình Rate cởi trang phục Aventurine, anh phải dùng một tay che miệng ngăn bản thân phát ra âm thanh đáng xấu hổ.

Aventurine không hài lòng khi Ratio kìm nén giọng mình, bàn tay đeo găng chà xát núm vú mạnh hơn, lưỡi hắn cuộn lấy đầu ti còn lại, cố tình phát ra tiếng bú mút ồn ào trước khi cắn xuống. Không kịp phòng bị, tiếng rên dâm đãng đầy thỏa mãn bật ra khỏi môi vị giáo sư đáng kính.

- Á ~ A... A-Aventu-Rine~~ K-hoan... Chậm lại... Từ từ đ-ã...

Ratio còn chưa tỉnh táo sau đợt tập kích của Aven thì lập tức cảm thấy đầu óc quay cuồng khi bàn tay đeo găng nắm lấy dương vật đã hơi cương cứng của anh. Aventurine thích thú nhìn những biến đổi từ tan rã, mờ mịt rồi lại hoang mang trên gương mặt điển trai như tượng tạc của người yêu. Ngón tay quen chơi đùa với những con chip và lá bài trong Casino thành thục vuốt ve bộ phận nam tính của vị giáo sư trẻ.

Ratio khó khăn hít thở, tay anh nắm chặt lấy thắt lưng của Aventurine như cọng rơm cứu mạng. Anh hoàn toàn quên mất mình vẫn đang cởi quần áo hắn, những cơn sóng tình liên tiếp kéo đến biến anh thành một mớ hỗn độn mặc Aventurine nhào nặn chơi đùa. Tinh dịch rỉ ra nơi quy đầu lộ rõ, chảy xuống găng tay tạo ra tiếng lép nhép tục tĩu mỗi khi tay hắn di chuyển dọc theo chiều dài dương vật của anh.

Ratio muốn khép chân lại nhưng Aventurine cưỡng chế mở chân anh ra, hắn sục nhanh hơn làm Rate đạt cực khoái mà xuất tinh. Chất lỏng trắng đục nổi bật trên chiếc găng tay tối màu của Aventurine, hắn nở nụ cười hài lòng, nếm thử vị của anh, tiện thể dùng răng cởi luôn bao tay ra. Hình ảnh Aventurine ngậm chiếc găng tay còn dính ít dịch trắng mang theo dục vọng của Ratio thu hết vào mắt anh. Rate tự mắng bản thân mình sao lại phải lòng tên khốn đẹp trai quyến rũ như vậy. (Như vậy cũng là mắng? Anh đang khoe khoang người yêu mình đẹp trai đấy, giáo sư!)

Aventurine ném đôi găng tay sang một bên, ngón tay thon dài khéo léo gỡ bàn tay Ratio nắm chặt thắt lưng của mình, nhẹ nhàng hôn lên từng đốt tay đỏ ửng do siết chặt. Ratio khó khăn hít thở, cảm nhận làn hơi nóng ấm quấn quýt trên bàn tay run rẩy của bản thân. Aventurine dịu dàng đan tay mình vào tay anh, áp mu bàn tay anh lên mặt hắn, cọ cọ làn da mịn màng nơi gò má làm nũng Ratio.

"Có thật là cùng một người không vậy? Vừa yêu nghiệt tựa cáo nhỏ lại có thể dễ thương như cún con... Viên thạch anh xanh này quá mê người rồi!" - Ratio tuyệt đối không để Aventurine biết được suy nghĩ của bản thân, nếu không thì con công Attini ồn ào kia sẽ xòe đuôi khoe khoang chiến tích mãi không thôi.

Sau khi hô hấp Ratio đã ổn định, Aventurine mới buông tay anh ra, nâng một chân anh gác lên vai hắn, bắt đầu rải những dấu hôn đỏ chói trên làn da trắng như thạch cao ở má trong đùi của anh. Tư thế này khiến hông Ratio lơ lửng cách đệm một khoảng nhỏ, cặp mông đầy đặn của anh nằm ngay trên dương vật cương cứng đội đũng quần thành túp lều mà Aventurine cố tình bỏ quên. Lớp vải ẩm ướt nóng rực trượt từ rãnh mông đến lưng dưới Ratio, thứ bên trong khao khát được giải thoát.

Tất nhiên anh không định để Aven đơn phương phục vụ mình, chỉ là hắn không cho anh cơ hội nào cả. Khi hơi thở nóng rực của hắn trêu đùa càng gần giữa thân Ratio, anh giật bắn mình bởi Aventurine ngậm lấy dương vật nhạy cảm của anh. Tiếng hét vô thanh thoát ra khỏi cổ họng vị giáo sư nọ, anh cong người bật ngửa ra sau, vô tình nắm lấy lọn tóc vàng óng ả siết chặt trong tay đổi lấy tiếng gầm gừ nhẹ.

Lưỡi Aventurine trêu chọc dương vật Ratio, nước mắt sinh lý rơi trên gương mặt kiều diễm của anh do khoái cảm mà hắn mang lại. Aven giữ chặt đùi Rate bằng cả hai tay, đầu hắn ấn sâu vào háng anh để dương vật anh chạm đến cuống họng mình. Ratio siết chặt tóc của hắn đến phát đau, cho thấy anh đang cảm nhận được sự bao bọc ấm áp trong miệng Aventurine. Tiếng nức nở xen lẫn âm thanh rên rỉ dâm đãng khiến hắn muốn bắt nạt anh thêm nữa.

- A-a... Hức... A-ventuRINE!!? K-... Hưm... hu-u... Tôi... Sắp...

Ratio muốn bắn, anh cố đẩy đầu Aven ra nhưng đôi tay hắn kẹp chặt lấy hai chân anh từ chối. Ratio gần như hoảng loạn trước khi anh xuất tinh lần nữa, ngay trong miệng Aventurine, hắn nuốt hết không lãng phí một giọt nào. Rate mờ mịt nhìn Aven từ từ nhả anh ra, trái cổ nam tính của hắn lên xuống cùng tiếng "ực" rất chói tai khiến anh vừa xấu hổ vừa thỏa mãn lạ kỳ.

Aventurine tinh nghịch nhìn kiệt tác của mình nằm loạn trên giường: Ratio với cơ thể ướt đẫm sáng bóng dưới ánh đèn phòng ngủ mờ ảo, mái tóc mướt mồ hôi ôm lấy khuôn mặt xinh đẹp nhuốm màu dục vọng, đôi chân bị siết hai dấu tay đỏ chói cùng những dấu hôn e ấp ở phần thịt đùi trong thật bắt mắt, chưa kể đến dương vật vừa xuất tinh run rẩy ngượng ngùng.

- Veritas, anh đáng yêu quá đi~ Anh có muốn biết vị của mình như thế nào không?

Hắn muốn hôn nhưng lần này bị Ratio xoay mặt đi từ chối, Aventurine tưởng bệnh sạch sẽ của giáo sư bắt đầu phát tác nhưng hắn nào biết kỳ thực là do Rate sợ anh đánh mất chút lý trí còn sót lại nên mới tránh hắn. Ratio cần tỉnh táo một chút trước khi quyết định sẽ... ừm... làm những gì Aventurine vừa làm với bản thân anh.

Aventurine tò mò Veritas yêu dấu của hắn đang nghĩ gì, hắn chuyển mục tiêu sang quả táo Adam đầy mời gọi, nếm thử thứ trái cấm nơi thiên đường riêng hắn. Hàm răng ôm trọn yết hầu Ratio, lưỡi hắn như con rắn uốn lượn trườn quanh quả ngọt trong vườn địa đàng. Anh tưởng bản thân bị dã thú găm nanh nhọn giữ chặt như con mồi, trái tim đập rộn ràng trong lồng ngực thổn thức xen lẫn chút háo hức khó tả.

Khi Ratio bình tĩnh lại, Aventurine thôi chơi đùa, môi hắn day day lần cuối trước khi lưu luyến rời khỏi vị ngon ngọt của trái cấm, không quên nán lại một chút để đánh dấu chủ quyền nơi xương quai xanh của anh. Hắn thoải mái áp má lên bộ ngực đầy đặn êm ái, lắng nghe nhịp tim rộn ràng của Ratio, cảm nhận bàn tay to lớn quen cầm phấn miết nhẹ gáy mình.

- Dễ chịu lắm đó ~ Giáo sư

- Vậy sao?

- Ừm, giờ anh có thể cho em biết lúc nãy anh nghĩ gì được chưa?

- Thì... Đến lượt tôi làm chuyện đó cho em... Tôi không có kinh nghiệm nên có lẽ sẽ cần em hướng dẫn... Nếu không muốn thì lần sau cũng được.

- Vậy để lần sau đi, Giáo sư. Hôm nay em cần kiểm tra một kết quả nghiên cứu rất quan trọng đó, anh có thể chấm điểm cho em không?

- Câu hỏi ngu ngố-?

Ratio còn chưa kịp nói hết đã bị ngón trỏ của Aventurine chặn môi lại, hắn chống người dậy nhìn thẳng vào anh với biểu cảm nghiêm túc lạ lẫm hiếm thấy.

- Rất quan trọng đó...

Lần này bàn tay tay hắn móc trong túi quần ra một bọc nhỏ, bên trong chứa vật chất dạng lỏng trông như slime. Ratio chưa hiểu lắm, cho tới khi Aventurine đưa dị vật kia vào lỗ nhỏ phía dưới của anh thì Rate mới đỏ mặt hiểu công dụng của thứ đó. Anh xấu hổ quay mặt đi, tay siết chặt tấm ga trải giường, nhẫn nhịn không chửi con công lông vàng đang rất tập trung kia. "Khốn kiếp! Thật luôn hả??? Chuyện này cần bày cái vẻ nghiêm túc đó sao???"

- Giáo sư... Phiền anh phối hợp một chút nha. Anh không phản đối, cũng chẳng nói gì, vậy em mặc định anh đồng ý đó. - Hắn bắt đầu nhớ tiếng chửi của anh rồi, cơ mà chẳng mấy khi Veritas yêu quý của hắn yên lặng trưng ra bộ dáng đáng xấu hổ của anh nên là hắn đợi được.

" Con công chết tiệt! Làm nhanh đi đừng có hỏi mấy chuyện xấu hổ như vậy nữa có được không???"

Aventurine dùng một ngón bọc slime xâm nhập lỗ nhỏ e thẹn kia, nhẹ nhàng cọ cọ vách thịt nhạy cảm bên trong. Hắn nghe tiếng hít sâu của Ratio, cơ thể anh căng thẳng run rẩy khó khăn tiếp nhận. Thế nhưng hắn thấy ngón tay của mình được chào đón khá nồng nhiệt bên trong.

- Giáo sư... Anh thả lỏng đi, đừng căng thẳng, hít thở theo tôi nào. Veritas... Ver...

Hắn vừa gọi vừa chỉ dẫn Ratio, anh làm theo và cảm thấy chuyện này cũng không quá khó chấp nhận như anh tưởng. Ngón thứ hai của Aventurine nhanh chóng tham gia khi Ratio nghe lời hắn, Aven di chuyển sâu hơn, tìm kiếm điểm nhạy cảm của anh nhưng chỉ nhận lại vài nhịp thở ngắt quãng. Hắn không nản lòng, ngón thứ ba rất mau gia nhập đội khai phá.

Những tưởng mọi chuyện sẽ thuận lợi, ngờ đâu slime trượt khỏi ngón tay hắn vào sâu bên trong Ratio. Anh nhận thấy điều bất thường khi Aven khựng lại, cảm giác dị vật bên trong cũng khá rõ ràng khiến Rate kinh ngạc.

- Cậu cố ý?

- Thề có các Aeon làm chứng, em không cố ý! Lỗi kỹ thuật! Thưa giáo sư!!

- Thôi ngay trò đùa đó đi. Nói trọng điểm!

- Ừm... Thì là... Vì nó sâu quá nên ngón tay em không tới, đành nhờ giáo sư tự mình... Hì hì...

Ratio rất muốn đạp Aventurine văng xuống giường nhưng hắn nhanh tay tóm lấy chân anh, hôn lên mắt cá chân nịnh nọt. Rate cũng không tiện cử động mạnh, thứ bên trong có vẻ vừa trượt sâu hơn, anh thật sự chỉ có thể tự thân vận động. Việc đáng xấu hổ này anh sẽ vĩnh viễn không quên, chắc chắn anh phải vặt lông con công khốn kiếp trước mặt mới vơi bớt nỗi thẹn lúc này.

Ratio không biết bản thân có bao nhiêu nghị lực mới đẩy được slime ra ngoài, việc này không khó nhưng nỗi xấu hổ tột cùng nó mang lại khiến anh không bao giờ muốn trải nghiệm lần nữa. Aventurine rất biết điều không nói lời nào suốt quá trình đó, hắn chỉ ngoan ngoãn ngồi một bên lặng lẽ suy tư.

Veritas phải yêu hắn thế nào mới có thể nhẫn nhịn, nhượng bộ và chiều chuộng hắn nhường này? Anh thương hại hắn? Không. Lý do hắn phải lòng anh là vì đôi mắt anh không nhìn hắn với lòng trắc ẩn rẻ tiền dành cho kẻ thảm hại đáng thương. Anh đơn giản là châm biếm, mỉa mai, khéo léo quan tâm bằng cách nói khó nghe mà chân thành riêng anh. Đáng tiếc, không nhiều người nhận ra nét đẹp quyến rũ đó của anh, hắn khá tự hào khi mình là một trong số ít đó.

Đôi mắt màu hoàng hôn rực rỡ lúc này nhìn Aventurine như muốn thiêu hắn thành tro, vừa chuẩn bị tinh thần tận hưởng một cước yêu thương của Ratio thì hắn ngạc nhiên bởi viên pha lê rơi khỏi mặt hồ phản chiếu ánh tà dương. Anh đang khóc. Không phải nước mắt sinh lý, là cảm xúc của Ratio. Hắn luống cuống nhào về phía anh, thận trọng lau đi giọt nước mắt mà hắn không thể lý giải. Hắn ôm lấy anh, hiếm khi không biết phải nói gì với người trong lòng.

- Đồ khốn nạn! Xấu xa! Tên cờ bạc chết dẫm! Con công Attini chết tiệt! Thứ dối trá lươn lẹo! Đồ ngu ngốc đáng ghét!

- Ừ ừ ừ! Lỗi em hết! Em khốn nạn, chết tiệt, xấu xa, dối trá, ngu ngốc! Đừng ghét em mà!

- Cậu vui chưa? Làm tôi xấu hổ như vậy, mình thì tiêu khiển xem kịch? Tôi biết cậu không tin tôi thích cậu. Bản thân tôi còn không dám tin sự thật đó thì sao tôi có thể yêu cầu cậu phải tin. Cậu muốn tình một đêm thì đ-

- Veritas Ratio! Anh bình tĩnh nghe em giải thích!

- Đừng có ngắt lời người khác khi họ đang nói! Không ai dạy cậu phép lịch sự thì để tôi!

Anh tức giận gỡ tay Aventurine ra, đẩy hắn ngã xuống giường, dùng một tay cố định hai tay Aven trên đỉnh đầu, tay còn lại lần mò mở thắt lưng và kéo khóa quần hắn xuống. Dương vật to lớn bật ra đập vào cánh mông anh phát ra âm thanh thô tục.

- Ha, còn muốn trốn tránh cái gì chứ, đã làm đến mức này rồi. Cậu không thể tin tôi, vậy cứ coi tôi như những kẻ từng qua đêm với cậu đi! Vốn dĩ, tôi không nên tin trò cá cược ngu ngốc kia của cậu...

- VERITAS RATIO! ANH NGHE EM NÓI CÓ ĐƯỢC KHÔNG HẢ?

Lần này đến lượt Ratio bối rối khi Aventurine lộ rõ vẻ ấm ức tổn thương dưới thân anh. Ánh mắt hắn nhìn thẳng anh không hề né tránh, muốn giãi bày tất cả với anh nhưng không biết phải mở lời thế nào. Hắn không muốn Vertias yêu quý của hắn hạ thấp bản thân anh, đem so sánh với những kẻ đáng khinh khác, kể cả hắn. Hắn biết hắn sai khi đem tình cảm vào trò cá cược ngu ngốc của mình dù cho đây là ván cược lớn nhất cuộc đời hắn.

Cược tiền, vàng bạc, tài sản, cược thân, tự do, danh dự, cược mạng... tất cả hắn đều đã đem ra cược tất và hắn luôn là người chiến thắng cuối cùng. Chúng nghe qua có vẻ lớn lao nhưng kỳ thực chẳng là gì cho tới khi hắn phát hiện ván cược lớn nhất cuộc đời hắn. Đó là thứ mà chỉ có anh mới có thể đánh cược cùng hắn. Duy nhất Veritas Ratio khiến hắn nhận ra thứ hắn tưởng mình chẳng bao giờ có.

- Anh... Anh có biết em đã cược cái gì với anh không?

- Tôi nhắc lại, đừng bao giờ đem tình cảm chơi trò đỏ đen, Aventurine.

- Em cược "hạnh phúc" của mình với anh đó. Từ này... quá xa lạ với em, Ver...

- Tôi không muốn cược nó với cậu.

- Lạnh lùng quá đi ~

- Ván cược không có kẻ thua cuộc thì hấp dẫn chỗ nào? Tôi không hứng thú, Rine Rine...

Ratio buông tay Aventurine ra, anh hôn lên khóe mắt hơi đỏ của hắn. Khi Aven hiểu được ý nghĩa trong câu nói của anh, hắn lập tức kéo anh vào lòng, ôm chặt lấy thân hình cao lớn hơn. Hắn nghe nhịp đập rộn ràng hỗn loạn trong lồng ngực hai người mà chẳng thể phân biệt được trái tim của ai giãy dụa nhanh hơn.

- Veritas! Em có thể không?

- Trừ 10 điểm. Còn nữa, kết quả nghiên cứu của cậu có muốn tôi đánh giá luôn không?

- Giáo sư nghiêm khắc quá đi!

Aventurine vui vẻ lật người lại, lần nữa ở phía trên anh nhìn xuống, ánh mắt hắn lúc này vẫn sâu thẳm nhưng kiên định hơn bao giờ hết, không còn bất an nữa khi mà hắn biết mình không phải người duy nhất thắng ván cược "hạnh phúc" kia.

Hắn nhấn anh vào nụ hôn sâu, Ratio đáp lại, anh đã quen sự xâm chiếm thô bạo của hắn nên chút dịu dàng Aventurine mới trao làm anh không kịp chuẩn bị mà hụt hơi lần nữa.

Aven cọ quy đầu dương vật vào lỗ nhỏ của Rate, hắn từ từ tiến vào, anh phối hợp mở rộng chân vòng qua eo hắn kéo thân hình nhỏ hơn về phía trước. Thành ruột căng đầy dương vật người anh yêu, tham lam hút chặt lấy thứ đang xâm chiếm bên trong. Aventurine đánh rơi tiếng gầm gừ hài lòng, hắn biết Ratio còn "trinh" nhưng ngậm chặt không buông thật khiến người ta muốn chơi hỏng mà.

Tiếng rên rỉ, thút thít của người dưới thân khiến hắn kiềm con thú trong người lại một chút. Aventurine muốn hiến dâng mọi thứ tốt đẹp nhất cho Veritas yêu quý của hắn chứ không phải hưởng thụ một mình. Càng hạnh phúc hơn là hắn biết anh cũng sẽ đối với hắn như vậy. Ratio câu lấy cổ hắn, môi anh chạm lên số hiệu trên cổ như mồi lửa khơi dậy sóng tình dạt dào trong Aven.

Aventurine có kinh nghiệm chuyện giường chiếu nhưng chưa từng yêu đương. Hắn thấy hành động âu yếm chỉ là thêm chút kích thích như sấm sét rền rĩ mà chớp nhoáng thoáng qua trong cơn mây mưa dai dẳng. Hắn chưa từng nếm trải cảm giác chìm đắm trong vòng xoáy dạt dào tình yêu chỉ duy nhất Veritas Ratio mang lại cho mình. Hắn trải nghiệm qua mới biết nó gây nghiện thế nào. Như con thiêu thân lao đầu vào lửa, hắn không do dự ngã vào vòng tay anh.

Aventurine di chuyển thân dưới, đẩy dương vật chôn sâu vào trong hậu huyệt Ratio, tai hắn lấp đầy tiếng rên dâm đãng của anh khiến hắn tăng dần nhịp độ. Aven không quên kho báu hắn muốn tìm thấy trong hành trình khai phá dang dở khi cả hai còn chưa dám tin tình cảm người kia dành cho mình. Quy đầu hắn chạm đến một vị trí khiến vách thịt siết lại cùng âm thanh cao vút vô cùng êm tai mà Ratio phát ra.

Phần thưởng của hắn đây rồi.

Aventurine liếm môi, cúi xuống thì thầm những từ ngữ hư hỏng đáng xấu hổ với Ratio trước khi nhắm thẳng điểm G của anh mà thúc liên tục. Ratio hét lên, anh chưa từng bị kích thích đẩy lên đỉnh dồn dập như vậy, anh xuất tinh vì đạt cực khoái. Đầu óc anh mờ mịt, chẳng thể suy nghĩ gì khác ngoài bị người yêu làm cho xuất hết lần này đến lần khác.

Dịch ruột tiết ra mơn trớn cho con cặc to lớn hiếp dâm lỗ điếm hư hỏng của anh. Rate không biết những từ ngữ tục tĩu vừa lướt qua tâm trí là lời Aven nói trước khi mạnh bạo đụ anh như muốn anh mang thai con hắn. Đôi mắt tinh anh mang sắc chiều tà trợn ngược, lưỡi anh thè ra khỏi khuôn miệng chảy dãi vì mải mê rên la đến quên cả cách ngậm lại, gương mặt chẳng cần phấn son cũng hồng hào quyến rũ mê người.

Aventurine thu hết hình ảnh tuyệt mỹ kia trong con ngươi tím thẫm pha sắc lam, hắn thích nhất kẻ mắt đỏ tươi vẫn nguyên vẹn không trôi trên khuôn mặt Rate. Hắn tự nhủ sau hôm nay sẽ liên hệ đặt riêng cho Veritas kiều diễm của mình loại kẻ mắt anh thích. Ý tưởng đó làm hắn lớn thêm một vòng bên trong Ratio, thành ruột căng chặt vừa đau vừa sướng. Ratio khó khăn gọi tên Aventurine khi mà hắn lại tăng tốc độ di chuyển cọ xát làm loạn bên trong:

- A-A-Aven-tu-RINE! D-dừng lại! Anh muốn...

- Không sao, anh có thể ra mà Veritas, như những lần trước thôi.

- K-Ưm... K-Không phải! Anh muốn... hu hu... Hức...

- A? Được mà... Ra vì em đi, anh yêu ~

Aven hiểu Rate muốn đi tiểu nên xấu xa ấn bàn tay lên vùng bụng dưới hơi nhô lên vì con cặc đáng tự hào của hắn. Anh không chịu nổi kích thích, hét to lên trước khi xấu hổ giải phóng tất cả trên giường. Aventurine thề đó là âm thanh ngọt ngào nhất đêm nay mà hắn được nghe, hắn xuất tinh ngay sau khi anh giải quyết xong. Aven không rút ra ngay, còn cố tình nâng người Ratio lên để không một giọt tinh dịch nào của hắn đổ ra khỏi người anh.

Quá nhiều kích thích khiến Ratio ngất đi, Aventurine cảm thấy hơi có lỗi khi đi quá giới hạn trong lần đầu của hai người. Hắn chỉ là không chịu được, muốn biết giới hạn của anh dành cho hắn. Người mắc bệnh sạch sẽ là anh lại để tên nô lệ dơ dáy như hắn chạm vào, thậm chí mặc hắn vấy bẩn từ trong ra ngoài, còn có... còn có... Hì hì... mặt dày như Aventurine còn ngại ngùng khi nghĩ Veritas... n-nguyện ý cùng hắn một đời?

Aven vuốt ve khuôn mặt mơ màng của anh, nở nụ cười hạnh phúc mà hắn đã quên mất sự tồn tại từ lâu. Cơ mặt hắn cứng nhắc trước sự xuất hiện biểu cảm xa lạ. Rồi hắn sẽ quen thôi, cười thế này trước duy nhất một người, hắn có thể. Viên thạch anh xanh vui vẻ dọn dẹp chiến trường trước khi người yêu khó tính mắc bệnh sạch sẽ của hắn dậy.

Ratio tỉnh dậy trong bồn nước ấm, anh thoải mái thả lỏng cơ thể, cảm nhận người phía sau vòng tay ôm mình, bộ dạng lén lút như ăn trộm sợ anh thức giấc khiến anh không khỏi bật cười.

- Anh dậy rồi hả? Xin lỗi! Em không định làm anh tỉnh ngủ. Anh thấy trong người sao rồi?

- Mỏi, khó chịu... Còn có cấn quá.

- Cấn ở đâu? Em nhớ trong bồn làm gì có đồ vật nào?

- ... Không có gì. - Ratio đỏ mặt khi nhận ra thứ cộm lên sau mông anh là dương vật Aventurine. "Vóc dáng nhỏ con mà sao bộ phận sinh dục lại khủng bố vậy chứ!"

- Giáo sư ~

- Hửm?

- Rate~~

- Làm sao?

- Veritas~~~

- Muốn gọi thêm lần nữa thì gọi sẵn xe cấp cứu luôn đi.

- Em yêu anh!

- Tôi nói... Hả?

- Yêu anh nhiều lắm luôn!

- ... Ừm... Anh cũng yêu em, Rine Rine - Anh nghiêng đầu hôn phớt môi hắn, cảm nhận vòng tay người phía sau siết chặt hơn.

- À, có chuyện này em hơi băn khoăn, giáo sư có thể giải đáp cho em được không? Nụ hôn đầu của anh là cùng ai vậy? Lần trước em thấy anh dùng lưỡi cạy môi em tuy vụng về nhưng không phải chưa từng thử qua nha.

- Em không nhớ gì à? - Ratio không hiểu sao anh ngửi thấy mùi giấm chua trong không khí, đúng hơn là chút ganh tỵ khó dò trong giọng nói người phía sau.

- Hả? Em có biết chuyện này sao mà nhớ? Hay ý anh là em có quen người kia.

- Thật luôn? Em quên hết rồi? Chậc, lần sau đừng uống quá chén nữa, rượu bia có hại cho sức khỏe. - Ratio không quay mặt lại nên Aven chỉ có thể thấy vành tai đỏ lựng của anh.

- Anh giận à? Em không nhớ gì thật mà. Lần đó em say hả? Gần đây nhất em chỉ uống trong buổi tiệc cuối năm của công ty, sau đó được ai đưa về khách sạn cũng không nhớ... Chẳng lẽ là anh đưa em về?

- Ừ, anh đưa em về, Topaz nhờ nên anh giúp cô ấy. Em say đến nỗi đi không vững, được cái là rất trật tự, không ồn ào như khi tỉnh táo. Anh đưa em vào phòng rồi thì bị em kéo xuống hôn...

- Vậy nên nụ hôn đầu của anh vẫn là thuộc về em~ - Con công nhỏ vui vẻ xòe lông đuôi đầy tự mãn - Anh đúng là thiên tài nha! Hôn có một lần mà đã nhớ kỹ thuật cơ bản rồi. Sau này chắc không chỉ hôn mà cả chuyện giường chiếu cũng chẳng cần em dẫn dắt nữa. Ui, không hổ danh giáo sư Veritas Ratio với 8 bằng tiến sĩ a~ Á! Em đùa thôi, đừng nhéo nữa Ver~~~ Đau lắm đó!!

.

.

.

.

.

.

.

.

(Tác giả: Đói lắm rồi nên phải có thịt mới no bụng được.)

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro