Hạnh Phúc Là Gì ?

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

       Thời gian trước mình có hẹn hò một bạn kém vài tuổi. Và thật sự rất khó khăn để hòa hợp tư tưởng hay quan điểm sống. Thời gian đó mình đánh mất bản thân rất nhiều. Mình đã từng sợ nhìn lệch rồi mình già hơn và luôn cố gắng làm mọi điều để trẻ ra từ cách ăn mặc, style đến đầu tóc. Nó là tín đồ của tóc dài và cực ghét con gái tóc ngắn. Nó thích những cô nàng mặc váy ôm ren và tóc dài gợn sóng. Nó luôn cấm mình dù chỉ một centimet cũng không được cắt tóc. Tất nhiên, lúc ấy "vì mới vẫn còn nể nhau" với lại lúc đó mình cũng còn trẻ hiền hơn bây giờ lại chưa có gì quá sâu sắc, mình cũng không thích "bật" nên một số cái mình nghe theo. Chứ bây giờ thì bà cho cái dép vào mặt.

      Hồi ấy á, tóc không cắt, váy ren cổ Peter Pan và giày cao gót màu nude, túi Chanel dây xích là hình ảnh quá quen của mình. Khi còn yêu nó mình phải nói không với áo có họa tiết da beo, các thiết kế hơi nổi loạn của Dolce, quần jeans rách và son đỏ. Đơn giản là cậu ta không thích. Nó cũng không thích mình đi bar, một chút Chivas hay tụ tập bạn bè. Nó ghét mình vừa lái xe vừa lắc lư theo nhạc DJ, nó cũng ghét mình gọi những thằng kém tuổi bằng bạn.

        Cho đến một hôm, mình rất căng thẳng sau bốn ngày công tác, đống hồ sơ cao hơn người và một xếp giấy A4 toàn báo cáo là báo cáo, mình có châm tí thuốc lá Capri bạc hà để lấy lại cân bằng (may ra cả năm hút hai điếu, cũng lâu lắm rồi không động điếu nào) thì nó giật phăng thuốc ra khỏi miệng mình và dẫm chân di bét nhè ra. Mình sững người lại một lúc và nói:
        - Bố em cũng không dám làm thế với em nữa nói chi là anh. Anh ạ !

        Sao hôm đó mình nói bai bai nó, váy ren và giầy nude mình xếp vào một góc, mặc pull và denim. Hai tuần sau mình nói sẽ không bao giờ tao gặp lại mày.

       Dù có năn nỉ thế nào và cầu xin ra sao

       (Mà đúng từ hồi đó mình cũng không gặp lại nó nữa.)

        Hôm nay tóc mình không còn ngang lưng và gợn sóng nữa. Mình mặc tất cả những gì mình thích và làm những gì mình muốn. Các bạn giai vẫn theo đuổi mình nhiều.

        Hạnh phúc là bạn có một người đàn ông ở bên cạnh không quan tâm đến vòng hai của bạn ra sao, bạn nổi mấy cái trứng cá hay bạn lọt thỏm giữa các cô chân dài. Anh ấy vẫn nắm chặt tay bạn và nhìn thẳng vào mắt bạn nói:
" Em là quan trọng nhất!"
       Và mình tin. Tất cả những người phụ nữ ở đây hay bất cứ đâu điều mong muốn có được người đàn ông mỗi đêm xuống và mỗi ngày mới lên chứng kiến mình già đi nhưng lại yêu thêm một chút.
                             ~Hết~

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro