Chap 3:

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

“Đây là điều hài hước nhất mà anh từng nghe,” Kingo vui vẻ nói ở đầu bên kia cuộc gọi video.

Sprite cau có và đá vào một quả thông dưới đất. Rừng Cấm vô cùng u ám và tối tăm, nhưng đó cũng là nơi chết tiệt duy nhất mà cô có thể ở một mình, thật kỳ lạ. Cô nói: “Thật mừng vì anh đã thông cảm cho hoàn cảnh khó khăn của em”

“Ý chị là, em đã tình nguyện,” Sersi nói và cười toe toét. "Em mong đợi điều gì chứ?"

"Đó là một trò đùa! Và bây giờ nó có cả-” Sprite vẫy tay lên trời- “-khả năng tử vong! Và chính trị quốc tế! Em không nghĩ nó lại có thể cắn vào mông em nhanh thế này!”

“Bọn anh có thể xem được không?” Phastos hỏi. “Anh muốn xem em làm phép. Hoặc có thể chết.”

Sprite cau có hơn.

“Chỉ đùa thôi,” Phastos nói. “Anh đã hứa là sẽ hoàn toàn quên đi việc em muốn giết chồng và con trai anh vì Ikaris.”

“Anh biết đấy, em không làm điều đó vì Ikaris,” Sprite rít lên.

“Anh biết,” Phastos nói. “Đừng lo lắng, em gần như đã được tha thứ. Ý anh là, em đã lấy Hòn đá Phù thủy cho Ben vì Sersi là một kẻ hèn nhát và từ chối tạo ra một hòn đá khác.”

"Gần như?" Sprite nói.

“Gần như,” Phastos lặp lại. “Hãy tạo ra một Hòn đá Phù thủy khác phòng trường hợp chúng ta làm mất hòn đá này và mọi chuyện sẽ chấm dứt.”

Sersi nói: “Chúng ta đã từng làm mất một Hòn đá Phù thủy, em sẽ không để bất kỳ ai tạo ra một hòn đá khác mà chúng ta có thể mất dấu. Một trong số mấy người sẽ sử dụng nó như một chiếc chặn giấy lạ mắt và vô tình quẹt nó vào thùng rác bằng khuỷu tay và chúng ta sẽ không nhận ra điều đó cho đến khi ba mươi năm nữa trôi qua.”

“Có phải đó là lý do chúng ta đã làm mất nó lúc đầu không?” Phastos hỏi.

Mọi người đều nhún vai, kể cả Sersi.

“Anh cá là Sprite đã vô tình thả nó vào hang” Kingo nói.

"Này!" Sprite phản đối. “Em không hề bất cẩn! Và chúng ta chỉ giữ chiếc đầu tiên trong khoảng mười hai giờ trước khi đánh mất nó!”

“Làm sao em biết điều đó trừ khi em là người đánh mất nó?” Kingo nói. “Chiếu tướng.”

“Đó không phải là chiếu tướng, em chỉ nhận thấy một số điều thôi!" Sprite nói.

“Vậy tại sao em không đuổi theo nó?” Kingo nói.

“Ồ, vâng, bởi vì một đứa trẻ mười hai tuổi bảo một người lớn trả lại một viên đá sáng bóng đắt tiền luôn có tác dụng rất tốt” Sprite nói. “Và em không thấy nó bị đánh cắp, em chỉ nhìn thấy nó trên bàn một ngày và ngày hôm sau nó đã biến mất. Tại sao anh không để ý kỹ hơn, Kingo?”

“Anh đã say!” Kingo nói.

“Em cũng vậy!” Sprite nói.

“Anh nghĩ chính Makkari đã lấy nó,” Phastos nói.

“Rõ ràng là Makkari đã lấy nó,” Kingo nói, “Nhưng Sprite chắc chắn đã góp phần làm mất nó-”

Sprite lắp bắp. "Em không- "

“Mọi người,” Sersi nói. “Hãy ngừng tập trung vào những sai lầm trong quá khứ của Sprite. Thay vào đó hãy tập trung vào những sai lầm hiện tại của nó.”

“Em thề có Chúa, Sersi,” Sprite nói. “Lẽ ra em nên đâm chị nhiều hơn.”

“Trước tiên hãy tìm cách thoát khỏi trận đấu tử thần đã,” Phastos nói. “Chúng ta không giúp được việc đó, tất cả là do em.”

Kingo nói: “Đây thậm chí không phải là một trận đấu sinh tử mà là một giải đấu cấp trường. Em sẽ gặp nguy hiểm hơn khi hôn mê.”

Sprite thở dài. "Mấy người thật tệ."

“Sự xúc phạm khủng khiếp,” Sersi nói. “Không trên mười. Em có thể làm tốt hơn."

“Em thề là sẽ nói với Dane rằng em có thể biến anh ấy thành hươu cao cổ bất cứ khi nào anh ấy muốn nếu chị không im lặng,” Sprite nói.

Sersi chỉ cười toe toét. “Làm đi và chị sẽ biến tất cả mọi thứ của em thành cát.”

“Ồ,” Sprite nói. “Bây giờ em cũng có thể làm điều đó. Đưa ra một mối đe dọa tốt hơn. Không trên mười.”

“Chị sẽ ngừng gọi cho em về lũ Deviant?” Sersi nói.

“Điều đó sẽ khiến em cư xử đúng mực,” Sprite nói. “Tốt hơn hết là chị nên tiếp tục gọi cho em, Sersi, em sẽ rất tức giận nếu phát hiện ra rằng chị và Dane đã cố gắng một mình chống lại một nhóm Deviants.”

“Chị sẽ ghi nhớ điều đó,” Sersi nói.

“Em định làm gì thế, chọc tức cô ấy à?” Phastos nói.

“Làm như anh có thể làm tốt hơn thế!” Sprite nói. “Tất cả những gì anh có là siêu năng lực phát minh ra những thứ-”

“Người có đóng góp duy nhất cho xã hội là kể chuyện vừa lên tiếng!” Phastos nói. “Ít nhất anh đã phát triển nhân loại theo cách Arisheim muốn-”

“Em tưởng chúng ta đã đồng ý rằng Arisheim là chuyện nhảm nhí,” Sersi nói.

“Là Ari-sham thì đúng hơn” Kingo nói và cười toe toét.

“Chúng ta đã đồng ý,” Phastos nói. “Mặt khác, Kingo và Sprite-”

“Tôi đã xin lỗi vì không muốn giết gia đình mình!” Kingo nói.

“Cuối cùng thì em cũng đã là một phần của Unimind!” Sprite đồng thời nói.

“Không phải trước khi đâm chị” Sersi nói với Sprite.

“Em xin lỗi vì điều đó!” Sprite nói.

“Không đủ” Sersi nói. “Kingo, anh đã bắt Karun xin lỗi bao nhiêu lần vì ông ta nghĩ anh là ma cà rồng?”

“Một hoặc hai lần,” Kingo nói, và ở phía sau, Karun lớn tiếng phủ nhận tuyên bố đó và khẳng định rằng ông đã xin lỗi rất nhiều lần và đã qua cả chục năm rồi và thực sự Kingo nên ngừng nuôi dưỡng mối hận thù như vậy đi.

Sprite lưu ý: “Ông ấy có vẻ không lạc quan lắm từ lần cuối chúng ta gặp"

“Karun đã sống sót sau ngày tận thế và bây giờ ông ấy hoàn toàn lạc quan,” Kingo nói, có một sự trìu mến trong giọng nói của anh. “Sersi, khi em tìm ra thứ thuốc tiên chết tiệt đó, anh muốn một ít cho Karun.”

“Hiểu rồi,” Sersi nói. “Em vẫn đang cố giải mã mật mã ngu ngốc của Nicky. Đó là công thức làm bánh quy sô-cô-la chip. Thật là nực cười."

“Nếu cần phép thuật, hãy gọi cho em” Sprite nói.

“Ừ hẳn rồi” Sersi nói. “Chúc giải đấu thành công. Chị nghĩ là mình có di chúc của em ở đâu đó quanh căn hộ nếu em chết.”

“Không, em phải cập nhật nó,” Sprite nói. “Nó bao gồm Ajak, Ikaris và Gil. Và nó hầu như chỉ là trò đùa nên em vẫn phải cập nhật nó. Em sẽ bảo một người bạn của mình ở đây gửi cho chị cái mới nếu em chết.”

“Trong một giải đấu ở trường,” Phastos nói. “Em đang thảo luận về cái chết có thể xảy ra trong một giải đấu cấp trung học.”

“Về mặt kỹ thuật, đây là một giải đấu cấp trung học quốc tế” Sprite nói. “Hãy cho nó chút phẩm giá.”

“Được, chắc chắn rồi,” Phastos nói. “Anh cá là nhiệm vụ đầu tiên sẽ dễ dàng, chẳng hạn như- anh không biết nữa, kéo một con thỏ ra khỏi mũ. Em đã thực hiện loại phép thuật sân khấu đó kể từ khi bắt đầu quấy rối Houdini.”

Sprite nói: “Em không quấy rối ông ta, em học hỏi từ ông ấy. Nhưng, ừ, có lẽ anh đúng. Các Nhà vô địch khác đều là trẻ con và họ cũng nghĩ em là trẻ con. Nó sẽ không khó đến thế đâu”

***

“Rồng,” Harry nói, kinh hãi nhìn chằm chằm vào bãi cỏ. “Bọn cháu phải chiến đấu với rồng?!”

“Không phải chiến đấu,” Bác Hagrid nói. “Chỉ- né tránh thôi.”

“Làm thế nào để cháu tránh được một con rồng?!” Harry nói.

Bác Hagrid nhún vai.

Harry liếc nhìn bác Hagrid rồi quay lại nhìn lũ rồng. “Cháu phải cảnh báo Sprite,” cậu nói. "Và những người khác."

“Các nhà vô địch Durmstrang và Beauxbatons đã biết rồi,” bác Hagid nói. Ông mỉm cười mơ màng trên bãi cỏ với lũ rồng. “Chúng không tuyệt vời sao?”

"Những con rồng? Chắc chắn rồi,” Harry nói. “Vậy chỉ có chúng ta là bị bỏ lại trong bóng tối thôi sao? Tuyệt vời. Tuyệt vời. Sprite có biết không?”

“Bác nghĩ là không”

“Tuyệt,” Harry đảo mắt và thở dài một cách chán nản.

***

Sáng hôm sau, Harry đảm bảo dậy thật sớm để có thể nói chuyện với Sprite trước khi Đại Sảnh chật kín người. “Nhiệm vụ đầu tiên là rồng,” cậu nói ngay khi Sprite ngồi xuống.

“Chào buổi sáng Harry,” Sprite nói. “Bồ ngủ ngon không? Làm ơn nói với mình là bồ đang nói về một giấc mơ thực sự sống động đi.”

“Không. Bác Hagrid đã cho mình xem. Nhiệm vụ đầu tiên là rồng.”

“Điều đó thật điên rồ” Sprite nói.

"Bồ nghĩ vậy à?!"

“Bồ nghĩ rằng họ sẽ dễ dãi với chúng ta vì chúng ta mới là học sinh năm thứ tư à,” Sprite nói.

“Ít nhất thì bồ đã chọn tham gia vào việc này,” Harry nói.

"Ừ, ừ. Bồ chuẩn bị thế nào rồi?”

“Ồ, mình đang làm rất tốt,” Harry nói. “Chắc chắn sẽ không bị một bàn chân rồng hung hãn đè bẹp trong tương lai gần.”

Sprite nhăn mặt. “Đúng,” cô nói. “Đúng rồi… Bồ có kế hoạch gì chưa?”

"Không. Bồ có không?"

“Mình có thể làm gì đó với ảo ảnh. Mình đã làm con ngựa một mánh cả đời rồi, có lẽ mình nên làm theo những gì mình biết, và mình không nghĩ một con rồng sẽ bị ru ngủ bằng một câu chuyện. Vậy- mình không biết nữa. Hãy sử dụng điểm mạnh của bồ.”

“Mình không có điểm mạnh nào cả.”

“Bồ giỏi môn phòng thủ một cách kỳ lạ,” Sprite nói.

“Ồ, cảm ơn,” Harry nói.

Sprite phớt lờ lời mỉa mai. “Hãy viết thư cho Lupin, ông ấy chịu trách nhiệm dạy chúng ta về các sinh vật huyền bí. Có lẽ ông ấy sẽ có lời khuyên để đối phó với một con rồng. Hoặc, Moody có hàng triệu vết sẹo. Mình cá một trong số chúng là từ một con rồng. Hãy thử hỏi ông ấy”

“Được rồi,” Harry nói. “Đúng, được rồi. Bây giờ thầy ấy phải ở trong văn phòng phải không?”

“Bây giờ là sáu giờ sáng, nên… có lẽ là không?”

“Dù sao thì mình cũng sẽ thử,” Harry quyết định. “Hãy nói cho Ron và Hermione biết mình đã đi đâu khi họ tới, được không?”

“Chắc chắn rồi,” Sprite nói. Cô chộp lấy cuốn sách giáo khoa ở bên cạnh và nói: “Mình sẽ học.”

“Được rồi, được rồi,” Harry nói. "Hẹn gặp lại"

Sau đó cậu bỏ đi và tiến thẳng tới văn phòng của giáo sư Moody.

***

Em phải chiến đấu với một con RỒNG, Sprite nhắn tin vào cuộc trò chuyện của nhóm Eternals ngay khi Harry rời đi, chiếc điện thoại được giấu kín dưới hình ảnh một cuốn sách giáo khoa. MỘT *** CON RỒNG*** MỘT MÌNH.

Hãy coi nó như một bài thực hành với lũ Deviant, Phastos gợi ý một cách hữu ích.

Ồ, cảm ơn Phastos, em sẽ ghi nhớ sự khôn ngoan hiền triết của anh, Sprite nhắn lại. Khi em nhập viện với vết bỏng khắp người, em sẽ nhớ rằng tất cả những điều này chỉ là một buổi thực hành với lũ Deviant.

Sersi nói: Nó sẽ giống như đấu tập với Ikaris.

Ikaris nghe có vẻ hợp lí

Ehh, Sersi nhắn. Chỉ thi thoảng thôi.

Anh ấy cũng có thể bị phân tâm bởi phim khiêu dâm, Sprite nhắn thêm, với tư cách là chuyên gia thường trú trong việc tạo ra sự chuyển hướng khiêu dâm mơ hồ bằng ảo ảnh để Ikaris bị phân tâm khi chúng ta đánh anh ấy qua đầu. Rồng không thể bị phân tâm bởi phim khiêu dâm, có lẽ vàng sẽ có tác dụng.

Anh cảm thấy điều này là thiếu tôn trọng người chết, Kingo nhắn.

Ừ ừ, Sprite nhắn lại. Nhưng nghiêm túc đấy, ý tưởng cho mấy con rồng??

Sersi nhắn, hãy coi đó là buổi thực hành với Deviant.

Kingo nhắn, hãy coi điều đó là một phần thách thức.

Phastos nói: Hãy coi nó như một buổi thực hành với Deviant. Kingo, cậu ổn chứ?

Tôi đang vừa đi vừa gõ phím, Kingo nhắn.

Cậu không thể đi bộ và gõ cùng một lúc?? Phastos nhắn. Đồ vô dụng.

TẤT CẢ mọi người đều vô dụng, Sprite nhắn. Em sẽ cho mọi người biết nếu em sống sót.

Phastos nhắn lại, nếu có thể đi bộ và gõ phím cùng một lúc, em sẽ có thể làm tốt hơn Kingo.

Tự hào khi nói rằng em chắc chắn có thể làm tốt hơn Kingo, Sprite nhắn lại- người chắc chắn không thể đi lại và đánh máy cùng một lúc.

Không phải tất cả chúng ta đều làm tốt hơn Kingo ở một khía cạnh nào đó sao? Sersi nhắn.

Này, Kingo nhắn. Ai trong chúng ta là người có một CUỘC SỐNG DÀI CẢ THẬP KỶ Ở MỘT NƠI để có thể nhìn lại thay vì một đống mảnh vụn nhỏ ngu ngốc và liên tục di chuyển cứ sau 10-15 năm?? Chắc chắn không phải là những kẻ lập dị chống đối xã hội như mấy người đâu!!

Ý em là cuối cùng thì em cũng sẽ có được điều đó nếu em không CHẾT khi đối mặt với lũ RỒNG, Sprite nhắn.

Em sẽ không chết, đó chỉ là một cuộc thi ở trường, Phastos nhắn, Em đang hơi kịch tính đấy.

ĐÃ TỪNG CÓ NGƯỜI CHẾT, Sprite nhấn mạnh.

Chúng ta sẽ làm đám tang của em thật đẹp, Phastos hứa.

CHÀ, CẢM ƠN, Sprite nhắn.

Nghiêm túc mà nói, đừng quá lo lắng, Sersi nhắn lại. Nó sẽ giống như việc đối mặt với một Deviant.

Ôi chúa ơi, mấy người thật vô dụng, Sprite nhắn.

Ôi, nỗi lo lắng của tuổi teen! Kingo nhắn. Anh tưởng em nên bỏ qua phần đó của tuổi dậy thì!

Em ghét mấy người, Sprite nhắn. Em sẽ cung cấp cho mọi người thông tin cập nhật vào ngày mai NẾU EM SỐNG SÓT.

***

Vào buổi sáng của Nhiệm vụ Đầu tiên, Harry cảm thấy buồn nôn, mặc dù giáo sư Moody thực sự đã đề xuất một kế hoạch khả thi. Cậu tự an ủi mình với ý nghĩ rằng Sprite cũng có thể sẽ lo lắng như vậy. Cô luôn hành động rất khéo léo và tự tin, nhưng Harry đã thấy cô gần như suy sụp tinh thần sau khi đối đầu với bọn Giám ngục. Sprite không thể không mắc sai lầm được.

Nhưng khi Sprite đến bàn ăn sáng của nhà Gryffindor, cô trông thực sự vui vẻ. Điều này chỉ khiến Harry cảm thấy tồi tệ hơn.

Khi họ đến lều để thực hiện nhiệm vụ, Harry thất vọng nhận ra rằng mình sẽ thi đấu thứ ba, và không chỉ vậy, cậu còn phải đối đầu với một con Đuôi Gai Hungary.

Sprite, người dường như vẫn khôbg có chút lo lắng nào, là người cuối cùng. Có lẽ cô đang để dành những lo lắng khi ở một mình trong lều.

Harry quay trở lại lều sau chiến thắng với con Đuôi Gai và cười toe toét với quả trứng cùng cây chổi trên tay, Sprite được gọi ra, và dù ở khá xa, Harry vẫn nghĩ rằng Sprite trông hết sức chán nản.

Cậu tiến đến khán đài, nơi các Nhà vô địch khác đang đợi và ngồi xem.

Sprite nhìn con rồng một cách thản nhiên trong giây lát, rõ ràng là đang đánh giá nó. Sau đó, cô quay lại, nháy mắt và cúi chào khán giả một cách ngông cuồng rồi biến mất.

“Thật là một thủ thuật!” Bagman hét lên. “Cách sử dụng Thần chú tan ảo ảnh thật tuyệt vời, khá cao cấp đối với một người ở độ tuổi đó-”

Như thể đang đáp lại lời nhận xét đó, Sprite xuất hiện trở lại ở trung tâm đấu trường, nhưng cô không đơn độc. Có hàng chục những ảo ảnh của chính cô xung quanh, tập trung đông đúc trên đấu trường cho đến khi những ảo ảnh của cô còn nhiều hơn cả khán giả, kể cả lũ rồng. Harry đột nhiên nhớ lại Sprite đã làm điều gì đó tương tự vào cuối năm đầu tiên, khi cậu và Sprite chiến đấu với Quirrell. Khán giả bắt đầu ồ lên.

“Rõ ràng câu Thần chú đó không phải là dấu chấm hết cho những trò ảo tưởng của cô ấy!” Bagman nói. “Nhưng những ảo ảnh cố định sẽ không đánh lừa được con rồng lâu đâu - ta không thể đánh lừa được mũi của một con rồng!”

Ngay lúc đó, đấu trường bắt đầu trở lên hỗn loạn. Một giây trước những ảo ảnh vẫn đứng yên một cách kỳ lạ, và một giây sau chúng đột nhiên bắt đầu di chuyển về mọi hướng. Một số bắt đầu thực hiện động tác nhảy cầu, một số nhào lộn - Harry phát hiện một trong số chúng còn lao quanh đấu trường và đâm vào lưng nhiều Linh hồn khác. Một số cố gắng hợp sức để trèo lên con rồng. Những ảo ảnh không chỉ ảnh hướng đến thị giác mà còn ở cả thính giác. Một giọng nói ầm ĩ vang lên từ đấu trường. Tất cả đều rõ đó là giọng nói- của Sprite.

Con rồng dẫu vậy vẫn chọn cách nhìn vào những ảo ảnh với sự cảnh giác bình ổn. Harry ước gì mình có được một con rồng bình tĩnh như con rồng đó.

Trong tất cả những tiếng động và chuyển động, thật bất ngờ khi mọi ảo ảnh đột nhiên biến mất và Sprite xuất hiện, ngồi trên một tảng đá với quả trứng vàng trong lòng. Bagman vội vàng thông báo với khán giả rằng Sprite đã lấy được quả trứng, vì bất kỳ ai có đôi mắt tinh tường đều có thể tự mình nhìn thấy và yêu cầu ban giám khảo bắt đầu chấm điểm.

Sprite đã nhận được một số điểm vì nhanh chóng lấy được quả trứng của mình, nhưng đã bị mất một số điểm vì đã "không thể hiện đúng cách"
(điều mà đã khiến Hermione rất phẫn nộ và nói rằng đó là sự thiên vị tuyệt đối vì những ảo ảnh đó là quá tuyệt vời so với một học sinh năm tư, bản thân Bagman cũng đã nói vậy-) và vì "chọn lựa chọn an toàn nhất"
(điều mà Hermione cũng rất phẫn nộ và nói nó có nghĩa là Sprite đang bị mất điểm vì không mạo hiểm mạng sống của mình như những người khác. Điều đó đi kèm với cái nhìn sắc bén về phía Harry).

Nhưng Sprite vẫn rất bình ổn khi thực sự đối mặt với một con rồng - trong khi Harry phải mất hàng giờ để ngừng cảm thấy choáng váng, Sprite lại khá thờ ơ về điều đó, và khi Harry hỏi sao cô lại bình tĩnh đến vậy, Sprite chỉ nhún vai và nói gia đình cô đã huấn luyện cô rất tốt. Vì lý do nào đó, điều này đi kèm với một cái nhìn khá khó chịu.

Harry chỉ hy vọng vòng đấu tiếp theo sẽ không thú vị như lần này.

***

Đúng vậy. Đối mặt với một con rồng gần giống như đối mặt với một con Deviant.

Sprite tuyệt đối sẽ không bao giờ để bất cứ ai trong gia đình biết được điều đó. Không bao giờ.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro