Cho Tôi Xem Gáy Của Em (Snagrid)

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Severus Snape là một người đàn ông cay đắng, thận trọng và tàn nhẫn. Với vẻ bề ngoài ít nhất. Bạn cần đôi mắt tinh tường để nhìn ra con người thật của Severus. Mỗi buổi tối, bạn sẽ tìm thấy em ta trong túp lều của tôi. Ngồi hài lòng trên một chiếc ghế rất giống với chiếc ghế của tôi. Em thường đọc sách trong khi vuốt ve Fang bằng đôi chân trần của mình. Em không có sở thích nói nhiều. Sự im lặng là điều rất bình thường khi em đến thăm. Nhưng em ấy không tàn nhẫn. Cũng không cay đắng. Càng không phải thận trọng.

Đôi khi tôi được hỏi làm thế nào tôi có thể thuyết phục một người đàn ông kiêu ngạo như Severus tham gia vào mối quan hệ với tôi. Tôi nói với họ, rằng tất cả những gì tôi đã làm là hỏi. Bởi vì đó là tất cả những gì tôi đã làm. Lúc đó, tôi ít nhiều đã dồn em ta vào chân tường. Em vẫn nằm trên giường trong bệnh xá với băng quấn quanh cổ vì vết cắn của Nagini. Chắc chắn rồi, tôi biết em ấy sẽ không thể hoàn toàn ruồng rẫy tôi hoặc từ chối tôi. Nhưng tôi đến gặp em, nói với em ấy rằng tôi cảm thấy nhẹ nhõm khi biết rằng em luôn trung thành với cụ Dumbledore. Nói với em rằng, tôi rất thích em và muốn dành nhiều thời gian hơn cho nhau. Em ấy nhìn tôi như thể tôi là một người xa lạ. Một người mà em chưa bao giờ gặp trước đây. Em ấy chậm rãi gật đầu và tôi coi đó là sự chấp thuận. Tôi đến thăm em ấy hàng ngày sau đó cho đến khi em được coi là đã đủ lành bệnh để được xuất viện.

Đôi khi tôi được hỏi tại sao tôi lại có mối quan hệ với một người đàn ông như Severus. Câu hỏi đó khó trả lời hơn gấp bội. Em ấy chắc chắn không phải là loại đàn ông tử tế nhất. Không, chắc chắn là không. Nhưng em luôn tập trung. Em ấy biết mình muốn gì. Em biết đường đi nước bước của mình. Em ấy có đôi mắt trong veo. Khi Severus nói chuyện với tôi, em ta sẽ nhìn thẳng vào tôi. Không phải thông qua tôi. Khi em ấy nói chuyện với tôi, đúng là lời nói của em có thể khó nghe, nhưng em ấy không làm chúng có ý xấu. Em chỉ đơn giản không làm chúng mềm lòng trước người khác. Em ấy biết rằng tôi luôn ở xung quanh những con vật nguy hiểm, vì vậy em nấu cho tôi các độc dược chữa bệnh cơ bản và thuốc kháng nọc độc. Và chắc chắn, em có thể nói điều gì đó dọc theo dòng đại loại là "Anh thật ngu ngốc cố gắng cưng nựng một sinh vật có nọc độc, vì vậy hãy lấy cái này." Nhưng đó chỉ là cách của em ấy. Với Severus, đó luôn là những điều nhỏ nhặt. Đó là những gì bạn phải quan sát.

Tôi tưởng tượng rằng em ấy có thể giống như một cuốn sách mà người ta có thể nhận được khi kết hợp với một người đặc biệt. Em vẫn chưa hôn tôi. Nắm chặt tay nhau. Không có gì cả. Nhưng tôi sẽ cho em ấy tất cả thời gian mà em cần và tôi chắc chắn rằng khi em sẵn sàng cho bất cứ điều gì khác, em ấy sẽ cho tôi biết. Mỗi đêm em ở trong túp lều của tôi. Em ấy rời đi trước khi quá muộn, và đôi khi chúng tôi thậm chí không đụng tay nhau cả đêm. Với Severus, đó là những điều nhỏ nhặt. Cách em ta nhìn lên từ bất kỳ cuốn sách nào em ấy đang đọc và chỉ quan sát tôi khi em nghĩ rằng tôi không chú ý. Cách em ấy thầm cảm ơn tôi mỗi khi tôi mang đến cho em một nguyên liệu đặc biệt khó kiếm. Không bằng lời nói. Không bao giờ bằng lời nói. Nhưng em ấy sẽ nhìn tôi với đôi mắt to và cúi thấp đầu cho tôi xem gáy em.

Trong số những người khổng lồ, việc để trần gáy của bạn với người khác là một dấu hiệu đáng tin cậy. Để cho phép người khác lớn hơn bạn. Tôi đã hỏi em ấy một lần rằng em ta có biết mình đang làm gì không. Môi em chỉ khẽ nhếch lên thành một nụ cười nhỏ khi gật đầu. Em ấy thể hiện mình bằng những cách nhỏ.

Tôi hỏi em một lần khác rằng em có biết mình đang làm gì không. Hàng động cho tôi xem gáy. Tôi hỏi em ấy một lần nữa rằng em thật sự có biết mình đang làm gì không. Tôi vẫn không chắc liệu em ấy có nhận ra nhu cầu của bản năng muốn chiếm hữu gần như quá mức hay không. Bởi vì em đã vô thức đưa ra lời đồng ý của mình. Phần não bộ của con người càng phải kiểm soát được một nửa khổng lồ của tôi. Tôi hỏi em ấy thêm một lần nữa để chắc chắn rằng em có biết mình đang làm gì không. Tôi không nhớ em ấy đã cho tôi một câu trả lời rõ ràng.

Severus không nói nhiều. Em chưa bao giờ nói nhiều trước đây, nhưng bây giờ kể từ khi chấn thương, điều đó còn khó hơn một chút đối với em ấy. Vì vậy, tôi thường không thúc giục một cuộc trò chuyện. Thành thật mà nói, tôi không phiền khi ngồi yên lặng bên cạnh em ấy. Đôi khi, thật tuyệt khi không phải lấp đầy khoảng lặng bằng những từ vô nghĩa. Nếu em ta có điều gì đó muốn nói, thì em ấy sẽ nói ra.

Em sẽ lịch sự uống trà của tôi mặc dù nó hơi rẻ tiền. Tôi đã xin lỗi một lần và nói với em ấy rằng tôi rất tiếc vì tôi không có thứ gì tốt hơn trà rẻ tiền và những chiếc tách không phù hợp. Bất cứ điều gì tốt hơn phù hợp với em ta. Em ấy nói với tôi rằng trà rẻ tiền là hoàn toàn phù hợp theo như em mong muốn. Và những chiếc cốc không phù hợp hầu như không quan trọng. Em ấy thậm chí còn thích chúng hơn. Em ấy không nhìn quanh nhà tôi để chỉ trích nó đằng sau những điều tốt đẹp giả tạo. Nếu em không thích điều gì đó, em ấy sẽ nói cho tôi biết.

Em ấy không cảm thấy xấu hổ về tôi.

Trong phòng giáo viên, một số giáo sư đã giễu cợt em. Hỏi xem em ta có thực sự hẹn hò với người gác cổng không. Họ sử dụng thuật ngữ này như một sự xúc phạm, thậm chí không quan tâm rằng họ đang ở trước mặt tôi. Một số giáo sư mới hơn đã xuất hiện không lâu. Một số giáo sư mới chỉ biết về Severus qua những tin đồn. Những kẻ tội nghiệp không biết rằng em ta đáng sợ hơn nhiều so với bất kỳ lời đồn đại nào.

Em nhìn chằm chằm vào họ. Cười khẩy với họ. Đã nói rằng tôi là người ăn nằm tốt nhất mà em từng có và tôi không chỉ có một đôi chân to. Đừng bận tâm đến thực tế là chúng ta chưa hôn nhiều như vậy. Giáo sư McGonagall cười và khúm núm một cách thiện chí. Các giáo sư nhìn chằm chằm vào em ta một cách trắng bệch như những bóng ma. Rõ ràng là khó chịu.

Sau đó, tôi đã hỏi em khi chúng tôi ở một mình rằng liệu có thực sự ổn khi nói những điều đó không. Tôi không muốn bất cứ ai coi thường em vì tôi. Dù gì thì em ấy cũng là một anh hùng chiến tranh. Em đứng từ nơi đã trở thành chiếc ghế của mình. Bước tới chỗ tôi và rất thản nhiên nghiêng đầu xuống. Làn da trắng ngà ở cổ em trở nên ngang tầm mắt. Lưỡi tôi ngay lập tức làm ướt đôi môi đột nhiên quá khô. Sau đó, khoảnh khắc kết thúc và một lần nữa em lại ngồi xuống, dùng chân trần vuốt ve Fang. Tôi nửa tin nửa ngờ là mình đã tưởng tượng ra toàn bộ. Nhưng khi tôi giao tiếp bằng mắt với em, em ấy cười tự tin rồi lại tiếp tục đọc.

Tôi tự hào về khả năng kiểm soát của mình.

Tôi không chính xác được gọi là mỏng manh. Tôi có thể đè bẹp hầu hết tất cả đàn ông chỉ bằng cách chạm nhầm vào họ. Vì vậy, điều quan trọng đối với tôi là lưu ý đến khả năng kiểm soát của mình. Đừng chạm mạnh. Đừng phấn khích. Với thú cưng của tôi, chúng đều khá cứng cáp. Tôi không phải lo lắng về việc làm tổn thương họ. Trên thực tế, tôi phải lo lắng nhiều hơn về việc họ làm tổn thương tôi.

Severus là một người gầy. Tôi sợ phải thân mật với em ấy và có lẽ đó là lý do tại sao tôi không bận tâm rằng chúng tôi đã không làm gì cả. Tôi không muốn làm tổn thương em. Tôi không muốn bị lạc trong một khoảnh khắc và làm điều gì đó sai trái. Em ta đang gây khó dễ cho tôi.

Như đêm nay. Tôi ngồi vào chỗ của mình, trà đã được pha sẵn. Em ấy tiến hành rót cho tôi một cốc với hai cục đường theo cách tôi thích. Nhưng trước khi đưa cho tôi, em đã cúi thấp xuống, cúi đầu thật thấp. Mái tóc đen của em rẽ sang hai bên và chiếc cổ xanh xao của em ấy đang hấp dẫn tôi.

"Severus." Khó thở. "Ngài. Làm ơn." Tôi nuốt nước bọt. "Tôi chắc rằng em không hiểu mình đang làm gì. Đó .. những gì em đang làm là .. "

"Rubeus, tôi biết rõ mình đang làm gì. Anh có nghĩ rằng tôi sẽ không chuẩn bị tốt để tiếp tục duy trì mối quan hệ với một người nào đó và không biết các quy tắc xã giao của họ?" Em ấy đưa cho tôi chiếc cốc của mình và sau đó ngồi vào chỗ của mình. Tôi hơi khó chịu trong lòng. Em trông rất hoàn hảo khi ngồi trên chiếc ghế lớn đó. Như mọi khi em ấy làm cho mình thoải mái. Đôi chân dài được kéo lên ngang ngực. Em ta đặt một cuốn sách trên đầu gối một cách lỏng lẻo. Chiếc cổ xinh đẹp gầy của em hơi uốn cong cho phép anh dễ dàng đọc các trang. Em ấy tự làm mình trở nên nhỏ bé. Khoe chiếc gáy của mình. Đó có thể được xem như một lời mời. Một lời mời giao phối.

Em ấy hướng mắt về phía tôi. Tôi cho rằng em ta nhận thấy rằng tôi đang nhìn chằm chằm vào em. Trước khi tôi có thể rời mắt khỏi em ấy, em ta đã nhếch mép. "Tôi không nghĩ rằng tôi đã từng có ai say mê đến mức họ không thể rời mắt khỏi tôi." Em ấy cười nhẹ - những người khác có thể nhầm nó với một tiếng thở ra - và quay lại cuốn sách của mình dường như hứng thú hơn với những trang mà tôi có thể có bất kỳ phản bác nào. Không phải là tôi có.

Suốt thời gian qua, tôi đã chờ em ta thực hiện bước đầu tiên. Tôi nghĩ... em ấy sẽ muốn trở thành người nắm quyền kiểm soát. Nhưng tôi đã không nghĩ như vậy nữa.

"Thưa ngài. Em có phải đã cố gắng để hấp dẫn tôi?" Em ấy quay về phía tôi và nghiêng đầu.

"Chính xác thì không. Tôi chỉ biết anh không phải là người thích sự tinh tế." Điều đó tôi không. Tôi không biết mình đã đứng và bước tới chỗ em ấy từ khi nào, nhưng trước khi tôi có thể ngăn mình lại, những ngón tay tôi đã chạm vào cần cổ gầy của em. Tôi có thể nghiền nát em ta. Tôi có thể làm hỏng em ta. Và thực tế là tôi nhận ra điều đó càng làm tôi sợ hơn. Tôi sẽ không bao giờ muốn chạm vào em ấy một cách bất cẩn vì sợ làm thâm tím người đàn ông này. Khi ngón tay tôi gần da thịt đầy cám dỗ đó, em ấy hếch cổ để lộ ra nhiều hơn. Có một vết sẹo ở đó. Từ cái đêm em suýt chết.

Tôi tự hỏi nó nhạy cảm đến mức nào. Còn đau không. Có vẻ như nó vẫn còn đau. Nhưng em ấy đang phơi bày nó. Đang vẫy gọi tôi để chạm vào.

"Rubeus, tôi sợ hãi nhiều thứ." Em nói khi nhìn những ngón tay của tôi do dự. "Anh không phải là một trong số đó. Anh đã đối xử tử tế với tôi khi không có ai khác làm. Anh đã luôn ở đây sẵn sàng và hài lòng để được dựa vào." Em ấy khập khiễng để đầu mình ngã ra sau và trước khi tôi có thể ngăn mình lại, cả hai tay của tôi bao vòng quanh làn da màu kem.

Tôi chắc rằng nó trông rất tệ. Một người đàn ông nhỏ hơn tôi rất nhiều đang mềm nhũn trong tay tôi. Bàn tay to lớn của tôi. Có vẻ như tôi đang bóp cổ em ta. Đừng bận tâm rằng áp lực duy nhất mà tôi đang áp dụng là dùng ngón tay cái đè lên vết sẹo đó. Em ấy rên rỉ khi tôi cúi xuống và dùng lưỡi vuốt ve vết sẹo đó. Mắt em vẫn nhắm nghiền vì em ấy không cần phải quan sát tôi.

"Tại sao em không nói với tôi rằng em đã muốn tôi chạm vào." Đôi mắt nheo nheo em mở ra nhìn tôi.

"Gọi tôi là cổ hữu cũng được, nhưng tôi thích những người đàn ông của mình theo đuổi tôi hơn." Em ta nhìn xuống một cách hèn nhát phá vỡ sự giao tiếp bằng mắt. Tôi có thể nói rằng má em ấy ửng hồng. "Mặc dù, tôi đã bắt đầu cảm thấy việc đề nghị 'dễ dàng' rất nhiều lần mà không có bất kỳ phản hồi nào từ anh." Với tay ôm cổ em, tôi có thể cảm thấy em ấy đang nuốt nước bọt. "Tôi sợ rằng anh đã không nhìn nhận tôi theo cách như vậy. Tôi nghĩ, mặc dù anh là người theo đuổi tôi, nhưng có lẽ anh không có ý định tiếp cận một cách thân mật."

"Tôi chỉ không muốn làm tổn thương em." Em ấy quá nhỏ.

"Tôi đã nói với anh rồi Rubeus. Tôi sợ nhiều thứ, anh không phải là một trong số đó."

"Nếu tôi quá phấn khích. Tôi không giống như bất kỳ người yêu nào khác mà em đã có Severus. Nếu tôi chạm vào em một cách thô bạo, em có thể bị gãy xương. Tôi có thể làm em bị bầm tím. Tôi có thể gây sẹo cho em." Tay em vươn tới và nắm lấy tay tôi. Em ấy nâng tay tôi bằng bàn tay với làn da trắng nõn xinh đẹp của em. Em ấy lặng lẽ nhìn tôi. Đôi mắt đen đầy biểu cảm của em nói lên tất cả những gì tôi cần biết lúc này. Tôi duy trì giữ nguyên trạng thái tôi đang ở và lặng lẽ chờ đợi. Đó là thể hiện của sự tin tưởng.

Không một chút do dự, em ta bắt đầu cởi bỏ áo choàng của mình. Đầu tiên là những cái bên ngoài. Dưới áo cà sa, em mặc áo tay dài với rất nhiều hàng cúc. Từng ngón tay nhanh nhẹn nhả dây buộc. Tôi không thể không xem. Những ngón tay của em ấy thật đáng yêu. Làn da nhợt nhạt mà tôi đang nhìn thấy thật đáng yêu. Và rồi em dừng lại và nhìn tôi một cách cố tình.

Em đẩy chiếc áo sơ mi ra khỏi vai và tôi ngay lập tức nhăn mặt. "Rubeus, anh không thể làm gì để gây tổn hại cho tôi. Tôi không lo lắng khi anh chạm vào tôi." Các vết sẹo. Nó hoàn toàn bao phủ em ta. Một số thì mờ nhạt vì làn da vốn đã nhợt nhạt của em đến nỗi chúng khó có thể nhận ra. Những cái khác dài và nổi bật. "Kinh khủng đúng không? Chúng có làm anh khó chịu không?" Tôi nhìn vào mắt em. "Chúng đã khiến tôi bị chán ghét." Em nói với sự đáng giá thấp bản thân mình. Tôi muốn hỏi em rằng tất cả chúng có thể đến từ đâu, nhưng một cái nhìn vào mắt em đã nói lên tất cả. Đó không phải là điều em ấy muốn nói. Vì vậy, tôi không hỏi. Mặc dù rõ ràng là em cũng đang đợi tôi. "Nếu anh hỏi, tôi sẽ nói với anh."

"Đó có phải là điều em muốn tôi biết không?" Tôi hỏi đáp lại.

"Không." Em ta thở dài khi nói ra từ đó.

"Nó có phải là một cái gì đó sẽ ảnh hưởng đến mối quan hệ của chúng ta." Em quay đi chỗ khác để cố lấy lại sự tự tin của mình.

"Không nếu anh không cho phép." Em ngượng ngùng nhìn tôi rồi cố tình cúi cổ thật thấp.

"Cởi hết quần áo còn lại của mình đi Severus." Em ta là một người đàn ông cứng đầu. Tôi mong em sẽ từ chối. Hoặc tức giận, nhưng hoàn toàn ngược lại. Em cởi từng mảnh vải mà không hề cố gắng tỏ ra ngoan cố. Em trông không được tự tin cho lắm, và tôi có thể thấy những vết sẹo dài bao trùm toàn bộ cơ thể em. Vết thâm đen trên cẳng tay cũng lộ ra mặc dù đã mờ đi. Em ấy không thoải mái như thế này, nhưng em không cố gắng che giấu bản thân. Em ấy không nhìn tôi, nhưng em không cố giấu mình. Má em đỏ bừng, nhưng em ấy không cố gắng che đậy cơ thể.

Nước da trắng ngần của em thật đẹp. Dương vật dễ thương của em cương cứng một nửa và đã rò rỉ một chút dịch trắng. Tuy không chắc chắn nhưng dường như em ấy thực sự muốn điều này.

"Đến đây Severus." Em ấy không ở quá xa tôi, và chỉ mất rất ít thời gian để kéo em lại gần cho đến khi không có gì giữa chúng tôi. "Tôi phải thừa nhận rằng tôi không có nhiều kinh nghiệm." Em chậm rãi gật đầu nhưng không tình nguyện đề cập bất kỳ mối quan hệ nào trong quá khứ của y. Tôi nắm lấy hông em và nâng em ta lên trên đùi của mình. Em thực tế không có cân nặng gì cả. Đầu gối của em được ép vào đùi của tôi và điều này đủ gần với nơi tôi muốn em.

Tay em đặt trên vai tôi để giữ vững bản thân và khi tôi nhìn lên em, mắt em mở to. Cách môi tôi một cm là dương vật đang cương cứng, và nó đứng lên một cách kiêu hãnh. Đối với kích thước của nam giới của mình, en ta không quá nhỏ hoặc quá lớn. Em ấy trung bình theo tỷ lệ. Em dài hơn, không nhất thiết phải dày và điều này cũng có vẻ tự nhiên đối với loại cơ thể cụ thể của em. Trên thực tế, hầu hết em ta đều hẹp hòi. Tôi chỉ muốn có thể thè lưỡi ra để nếm thử em ta và em đang nhìn tôi với cái nhìn mà một con vật đưa ra khi chúng bị lùi vào một góc.

"Severus. Tôi muốn nếm thử em. Tôi có thể không?" Tôi không đoán trước bất cứ điều gì với em ấy. Giả sử rằng tôi được phép làm điều gì đó với Severus là một quyền tự do mà không ai có. Ai đó đã biết em ấy bao lâu không quan trọng, một ngày một hành động là tốt và ngày tiếp theo thì không. Tôi không muốn làm em giật mình.

Em chậm rãi gật đầu như thể không hiểu câu hỏi của tôi hoặc không biết câu trả lời của chính mình. Nhưng tôi biết bằng cách em ta để lộ cổ mình. Trông có vẻ lo lắng, em ấy vẫn cố ý thể hiện sự phục tùng.

Tôi tách đôi chân em trước mặt tôi. Lưng của em cong lên khiến tôi chủ yếu đỡ em bằng hông. Bởi vì sự khác biệt về kích thước, thật dễ dàng để đưa tất cả của em vào miệng của tôi. Mắt em ấy trợn ngược và cơ thể em hoàn toàn mềm nhũn. Đôi chân dài của em vắt qua vai tôi và tôi chỉ có thể nghĩ rằng em trông thật đẹp. Thật dễ dàng để giúp em gần như về đích, nhưng tôi dừng lại trước khi em đi quá xa. Em ta xứng đáng với mọi thứ.

Khi tôi dừng lại, em nhìn tôi đầy thương tích. Em ấy rõ ràng không biết phải làm gì hay nói gì trong tình huống này nên em đã ngã ngửa cổ ra. Cho tôi xem các tĩnh mạch của em. Cho tôi thấy sự dễ bị tổn thương của em.

"Tôi chưa bao giờ hôn em." Tôi nói một cách ngu ngốc. Và em ấy cười theo cách mà tôi chưa bao giờ nghe thấy.

Giữa những tiếng cười, anh ấy nói, "Tôi thậm chí còn không nhận ra rằng chúng ta đã bỏ qua điều đó." Tôi gần như gấp đôi anh ấy lại để hôn anh ấy một cách nghiêm túc trước khi quay trở lại với da thịt nóng bỏng trên khuôn mặt của tôi. Nắm đấm của anh ta được nhét vào miệng, nhưng điều đó không ảnh hưởng gì đến âm thanh của anh ta. Tay còn lại của anh ấy đang kéo tóc tôi một cách tuyệt vọng. "Tôi sợ." Sự chấp nhận miễn cưỡng đó cắt ngang căn phòng im lặng và tôi rút lui với một cú liếm cuối cùng. Đồng thời, anh ấy đang nghển cổ. Thể hiện sự đồng ý của anh ấy trong khi vẫn còn sợ hãi.

"Đã bao lâu rồi đối với em." Tôi hỏi. Vì có cảm giác đây là điều tôi cần biết.

"Đừng. Đừng nghĩ thấp về tôi." Em ta nói. Đầu của em ấy rơi xuống phía sau để khoe ra đường cong của em. "Còn hơn cả việc anh không giống bất kỳ người tình nào mà tôi từng có". Em ấy đang cười một cách lo lắng. "Tôi chưa bao giờ có một ai nào cả. Điều gì với chiến tranh và sự kém cỏi của chính tôi. Chưa kể thực tế là tôi không có bất kỳ người cầu hôn nào. Tôi chỉ chưa bao giờ đạt được nó." Em nói như thể quan hệ tình dục lần đầu tiên là một điều gì đó phải lên kế hoạch và em ấy chỉ đơn giản là không bao giờ đặt nó vào lịch trình.

"Severus. Nó sẽ đau với em."

"Nó sẽ đau với bất cứ ai." Em ta nói.

"Đúng, nhưng một người đàn ông có kích thước bình thường cuối cùng sẽ cảm thấy sung sướng nếu em được chăm sóc. Với tôi. Tôi sẽ luôn luôn quá lớn." Em phơi bày chiếc cổ trắng nỏn. Rõ ràng là bây giờ điều này là không còn xa lạ khi em ấy biết phải làm thế nào. Em muốn quan hệ tình dục. Mặc dù vậy, em ta không có kiến thức về cách hỏi. "Severus."

"Nếu anh không muốn tôi thì không sao." Anh ấy nói thể hiện nhiều hơn sự bị tổn thương một chút.

"Severus, tôi muốn em!" Tôi dễ dàng ôm em vào lòng và em gục vào tôi vì mãn nguyện. "Hãy tin vào điều đó. Và bởi vì tôi muốn em, tôi không muốn làm tổn thương em."

"Tôi có thể chưa bao giờ quan hệ tình dục, nhưng tôi đã ..." Em dừng lại một cách lúng túng, "đã sử dụng phía sau." Em nuốt nước bọt bởi xấu hổ. "Đó là nơi để hai người đàn ông... vì vậy tôi đã..." Em ấy có vẻ mặt rạng rỡ và rõ ràng đang cố gắng để không tỏ ra xấu hổ. "Anh sẽ chăm sóc cho tôi." Em ấy nói những điều cuối cùng một cách rất nhẹ nhàng. "Tôi không sợ anh."

"Em... sử dụng phía sau khi nào?" Tôi hỏi, dùng từ ngữ của chính em để không làm em ấy khó xử hơn.

"Nhiều lần." Cánh tay của em đặt trên mắt và bàn tay của em ấy cuộn lại thành một nắm đấm. "Tôi không chắc mình có thích nó không. Nó chỉ trông thật lộn xộn và mất vệ sinh." Em ta là một người rất sạch sẽ. Tôi có thể hiểu em ấy đang thận trọng. "Và bất kỳ mức độ thân thiết nào cũng là ngoại lệ. Nhưng tôi đã thích nó. Tôi là một cậu bé học sinh. Tôi nghe những người bạn cùng lớp khác nói đùa về việc làm thế nào để cảm thấy dễ chịu khi ở đó và một số người trong số họ nói rằng đó là người đồng tính. Tôi biết rằng tôi thích những chàng trai khác... Tôi bị thu hút bởi những chàng trai khác, nhưng tôi không biết đó là cách họ quan hệ tình dục. Sau một thời gian, tôi tự nói chuyện với bản thân hãy thử và sau đó tôi đã làm cho đến khi tôi sử dụng các ngón tay của mình ở đó lần đầu tiên. Tôi đợi cho đến kỳ nghỉ lễ Giáng sinh khi mọi người sẽ về nhà của họ. Tôi đã không. Tôi ở lại và... " Em cười ngượng nghịu. "Tôi không ngờ khi nói chuyện này với anh lại xấu hổ đến thế này. Xin lỗi nếu làm anh mất hứng. Tôi không có ý nói giống như... " Em ta cười khổ. "Giống như một trinh nữ." Em tránh khỏi tôi rõ ràng là thoát khỏi sự ngượng ngùng.

Luôn có một cái gì đó đẹp đẽ về bản chất không nao núng của em. Không giả vờ. Tốt và xấu. Em ấy đã hành động như thế nào cho em thấy sự phù hợp. Mà không cần xấu hổ cho chính mình. Nhưng tôi luôn biết rằng đó chủ yếu là một hành động. Tôi luôn biết rằng sâu thẳm trong lòng em ấy chỉ đang chờ đợi một người nào đó chấp nhận em.

"Severus. Không có gì phải xấu hổ khi là một người còn trinh. Và không có gì phải xấu hổ khi thủ dâm. Khi làm những gì cảm thấy tốt. Nó... cảm thấy tốt, phải không? "

"Nó cảm thấy tuyệt khi tôi làm chậm lại."

"Tôi có thể chạm vào em ở đó không?" Tôi hỏi em rất chậm. Em ấy rõ ràng là không thể nói bất cứ điều gì, vì vậy thay vào đó em chỉ cúi đầu xuống để đảm bảo khoe ra chiếc cổ trắng ngần xinh đẹp của mình. Em ấy không thể nói thành lời, nhưng đó là điều hiển nhiên. Tôi được phép làm bất cứ điều gì với em. Chạm vào em bất cứ điều khi nào tôi vui lòng. Đối với tất cả những bất an và không chắc chắn của mình, em ấy tin tưởng tôi. Giống như một con vật. Em ấy tin tưởng rằng tôi sẽ nhẹ nhàng với em ấy. Em tin tưởng rằng tôi sẽ không làm tổn thương em ấy. Không quá nhiều về mặt thể chất. Em tin tưởng rằng tôi sẽ nói chuyện với em ấy một cách trìu mến. Rằng tôi sẽ chạm vào em một cách yêu thương. Rằng tôi sẽ hài lòng với em ấy. Rằng tôi sẽ không chế giễu em ta vì những khuyết điểm hoặc sự kém cỏi của bản thân.

Em ta lén nhìn chằm chằm vào tôi khi tôi không có cử động gì.

"Em có muốn đi tắm trước không?" Tôi biết anh ấy gần như sạch sẽ một cách ám ảnh.

"Tôi đã tắm một lần trước khi tôi đến ngày hôm nay." Tôi gật đầu một cách chậm rãi và nắm lấy anh ta để đi đến giường của tôi. "Tôi luôn tắm trước mỗi lần đến. Đề phòng... tôi .. tôi không muốn bị bẩn." Anh ấy đang cố tỏ ra bình tĩnh hoặc không bị ảnh hưởng, nhưng tôi biết điều đó thậm chí còn không phù hợp với trường hợp này. Anh ấy kinh hãi.

Tôi đặt anh ấy trên giường của tôi và anh ấy tập tễnh nằm trên bụng của mình. Cơ thể anh ấy không căng thẳng và rõ ràng là anh ấy đang cố tạo ra ảo giác rằng anh ấy đang thư giãn.

"Em vẫn phải hít thở tình yêu." Tôi nhẹ nhàng nói. Anh ấy có những đường màu hồng nhạt và mỏng đan chéo ngẫu nhiên trên da y. Tôi muốn nói với anh ấy rằng anh ấy trông rất đáng yêu. Hoặc một cái gì đó. Nhưng những vết sẹo có phần khác thường. Tôi không quá lo lắng, nhưng nếu tôi nói điều gì đó như thế với người đàn ông quá gầy đang lo lắng đang nằm trên giường của tôi, tôi nghĩ anh ta sẽ tin tôi đang nói dối.

Không các vết sẹo không đáng yêu. Xương nhô ra không đáng yêu. Nhưng vì đó là anh ấy... Đường cong nhẹ nhàng của lưng anh ấy. Chiếc cổ nhợt nhạt nhô ra sau mái tóc đen. Hai má tròn trịa đáng yêu. Một dương vật cứng ngắc tuyệt vọng. Làm sao tôi không thấy anh ấy đáng yêu?

"Em có lo lắng không, em yêu?" Tôi hỏi mặc dù tôi biết câu trả lời. Anh ấy không nói. Tôi cũng không mong đợi anh ấy sẽ. Anh ấy không thích nói dối tôi và ở một mức độ nào đó thì đây là một câu hỏi không hồi đáp. Anh ấy không muốn nói dối tôi, nhưng anh ấy cũng không muốn thừa nhận sự thật. Vì vậy, anh ấy chỉ im lặng hy vọng tôi không hỏi lại. "Không cần thiết phải như vậy. Tôi quan tâm em rất nhiều."

Tôi ngồi cạnh anh ấy và bắt đầu xoa bóp vai và lưng anh. Chỉ cố gắng để anh ấy cảm thấy thoải mái khi được chạm vào. Da của anh ta rất mát khi chạm vào và làn da nhô lên và hạ xuống theo nhịp đập của những vết sẹo tạo thêm thứ gì đó có kết cấu kỳ lạ.

Tôi muốn chạm vào anh ấy. Tôi muốn làm hài lòng anh ấy một cách trọn vẹn. Tôi hôn lên bả vai anh và đặt tay xuống dưới y. Cứ như vậy, tôi vuốt ve anh cho đến khi anh ấy phản ứng chủ yếu theo bản năng và cọ vào tay tôi.

Các ngón tay của tôi quá lớn và thậm chí việc dùng ngón tay chạm vào anh ấy có thể gây khó chịu cho y. Tôi không chuẩn bị. Tôi không có bất cứ thứ gì có thể sử dụng, nhưng một lần nữa người yêu sắp trở thành của tôi đã được chuẩn bị sẵn sàng và anh ấy vẫy tay và lẩm bẩm điều gì đó. Từ phòng khác, một cái lọ nhỏ bay vào tay anh. Tôi chắc chắn rằng anh ấy luôn mang theo nó để đề phòng.

"Nó cũng sẽ giảm thiểu cơn đau." Anh ấy nói một cách lo lắng. Tôi sử dụng nhiều hơn mức cần thiết và nhẹ nhàng thúc vào lỗ hậu y bằng một ngón tay. Tôi cố gắng di chuyển từ từ và cho nó thời gian để làm quen với ngón tay đầu tiên. Làm điều này khiến tôi rất phấn khích và tôi muốn làm nhiều hơn nữa với anh ấy. "Anh có thể thêm một ngón tay khác." Anh ấy đang thở hổn hển và buộc cơ thể của mình phải thư giãn.

"Em có chắc không? Tôi không muốn làm tổn thương em?"

"Không sao đâu. Tôi có thể giải quyết nỗi đau. Và nó không chỉ là đau." Đôi tai nhỏ của anh ấy có màu hồng. Chân anh ấy đang run rẩy khi anh ấy di chuyển chống lại tôi. Anh ấy lăn vào lòng tôi và với đôi mắt nhắm nghiền, mở chân ra và bắt đầu từ từ vuốt ve mình. Đây là tất cả những gì tôi cần làm đẩy thêm một ngón tay thứ hai. Anh ấy để tôi gạt tay anh ấy ra và tiếp tục vuốt ve anh. Bàn tay to lớn của tôi dường như muốn nuốt chửng sự cương cứng của y và nhìn hông anh ấy co thắt khiến tôi thích thú khi được chạm vào anh ấy nhiều hơn.

Tôi thực sự không biết mình đang làm gì, nhưng khi tôi uốn cong các ngón tay của mình theo một cách cụ thể, toàn bộ cơ thể của anh ấy sẽ dồn vào tay tôi và chính tay y bập vào miệng để ngăn không cho bất kỳ âm thanh nào thoát ra. Ngay cả núm vú hồng của anh ấy cũng cứng hơn.

"Severus. Hãy di chuyển tay của em. Tôi muốn nghe em." Anh ấy lắc đầu và giữ chắc tay. "Đừng xấu hổ. Tôi thực sự muốn nghe em rên rỉ." Anh ấy cố tình loại bỏ đôi tay của mình.

"Tôi phát ra những tiếng kì lạ." Anh lúng túng thừa nhận. Nhưng anh ta không che miệng lại. Ngay cả khi tôi ấn đầu ngón tay vào chỗ đó một lần nữa. "Nếu anh làm như vậy nhiều lần, tôi sẽ không thể giữ mình bắn một cách nhanh chóng." Thay vì trả lời, tôi thêm ngón tay thứ ba và lần này khi tôi nhấn vào vị trí đó, anh ấy không thể im lặng.

Và anh ấy tạo ra rất nhiều âm thanh đẹp đẽ lạ lùng. Một tiếng thét chói tai. Một tiếng rên rỉ tuyệt vọng. Tôi chưa bao giờ nghĩ mình thuộc tuýp người sở hữu, nhưng tôi rất vui khi biết rằng không ai khác ngoài tôi đã nghe thấy những âm thanh này. Và không ai khác ngoài tôi đã thấy cái cách mà khuôn mặt dè dặt của anh ta biến thành khoái cảm tuyệt vọng khi anh ta bắn những dòng tinh dịch lên khắp mình và tay tôi.

Anh ấy trông có vẻ xấu hổ trong khi vẫn tận hưởng thành quả của mình. "Tôi đã nói với anh rằng nó sẽ khiến tôi xuất tinh nhanh chóng. Anh không nên... " Nhưng anh ta ngừng nói khi tôi rút ngón tay ra khỏi anh ấy và ấn đầu khấc dương vật của tôi vào lỗ của y. Tôi biết điều này sẽ làm tổn thương anh ấy.

"Ta sẽ không ép buộc em, Severus. Chỉ cần cố gắng thư giản mình với tôi bất cứ khi nào em sẵn sàng. Nó sẽ đau, nhưng tôi sẽ đi chậm nhất có thể."

Đó là một quá trình diễn ra rất chậm, anh ấy từ từ nuốt chửng tôi từng chút một và từ từ thư giãn. Tôi rất đau đớn khi chờ đợi, nhưng tôi vẫn giữ bình tĩnh và để anh ấy di chuyển. Tôi chắc chắn điều đó cũng khiến anh ấy đau đớn. Tôi lặp lại những lời động viên, yêu thương và khen ngợi và nó dường như giúp anh ấy thoải mái.

Nếu tôi đã nghi ngờ rằng anh ấy muốn điều này trước đây, thì bây giờ chúng đã biến mất. Phải mất một thời gian ngắn trước khi anh ta hoàn toàn cứng rắn trở lại và mong muốn được thâm nhập. Cuối cùng, anh ấy cũng chìm xuống từng inch cuối cùng và tôi chỉ biết tập tễnh tận hưởng cảm giác anh ấy ở xung quanh tôi một cách trọn vẹn. Anh ấy đang thở hổn hển vì nỗ lực tuyệt đối. Nước mắt anh ấy đang chảy ra và tôi ghét rằng tôi đang cảm thấy sung sướng ngay bây giờ khi anh ấy bị đau.

"Rubeus. Làm ơn. Ban đầu chỉ cần di chuyển chậm rãi cho đến khi tôi quen với anh bên trong." Anh ấy rất dễ thương. Tay tôi ấn nhẹ xuống dưới bụng anh để bế anh lên. Tôi cố gắng cử động rất ít vì ngay cả một sự co giật nhỏ nhất cũng khiến anh ấy rít lên vì đau. Tôi không muốn anh ấy đau đớn, nhưng đồng thời. Tôi rất muốn có anh ấy ngay bây giờ. Anh ấy thở hổn hển và một làn mồ hôi lấm tấm phủ trên làn da màu tuyết của anh ấy. "A... Anh có thể di chuyển ngay bây giờ nếu anh muốn." Anh ta nói, giọng khàn khàn.

"Em có chắc không. Tôi biết em vẫn còn đau." Anh ấy cắn môi dưới và từ từ đung đưa trở lại tôi.

"Đúng vậy. Tôi chắc chắn. Làm ơn, hãy chậm lại lúc đầu. " Tôi chỉ có thể thấy người đàn ông này là đẹp. Đổ mực trên giấy da. Tôi hôn lưng anh ấy và lướt nhẹ lưỡi lên một trong những vết sẹo. Anh ấy hếch cổ ra sau và cho tôi xem các mạch dẫn của anh ấy. Có rất nhiều sự phục tùng trong hành động của anh ta.

Bàn tay của tôi trông rất lớn trên hông của y. Lòng bàn tay của anh ấy đẩy vào những tấm khăn trải giường lộn xộn như một cách để giữ mình nằm yên trong khi tôi làm anh. Kích thước của chúng tôi quá khác nhau đến nỗi việc đẩy vào cậu ấy gần như khiến cậu ấy lật nhào.

Điều này sẽ không hiệu quả. Tôi quá lớn. Tôi sẽ bóp chết anh ta nếu tôi không cẩn thận. Nỗi đau hằn lên khuôn mặt anh khi tôi từ từ rút ra. Hông của anh ấy đang run lên vì căng thẳng và đôi môi mỏng của anh ấy hé mở trong một miệng rên rỉ. Tôi đã thực sự làm tổn thương anh ấy.

"Đ .. Đừng dừng lại." Anh ấy buộc mình phải nói. Ngón tay cái của tôi mở rộng lỗ hậu anh ta ra. Tốt. Tôi không xé rách y. "Tại sao anh lại rút ra." Anh ấy nói một cách căng thẳng.

"Tôi nghĩ chúng ta nên thử nó theo cách khác. Một cách mà em có thể cảm thấy thoải mái hơn." Tôi ôm anh ấy trong vòng tay của mình một cách cẩn thận để không chèn ép anh ấy quá nhiều. Tôi kéo lưng anh ấy vào ngực tôi và nâng anh ấy lên cho tới khi mông của anh ấy. "Bây giờ chỉ cần sử dụng trọng lượng của bạn để giảm bớt." Đó lại là một quá trình chậm chạp. Không chậm chạp như lần đầu, và lần này dường như cũng bắt đầu có khoái cảm.

Tôi thích vị trí này nhiều hơn. Tôi có thể thấy chân anh ấy căng thẳng khi anh ấy nâng người lên và hạ người xuống từ từ đón lấy tôi. Tôi có thể thấy rằng anh ấy vẫn còn hứng khởi. Tốt, tôi sợ rằng nỗi đau sẽ quá mức. Tôi có thể thấy núm vú của anh ấy cứng như thế nào. Đầu anh ấy ngả vào vai tôi. Đôi mắt đen của anh ấy nhắm chặt và bàn tay trái của anh ấy đang che phần lớn khuôn mặt. Tay phải của anh ấy đặt trên đùi tôi để giúp anh ấy tự đẩy mình lên.

Giống như lực hấp dẫn này sẽ làm hầu hết công việc và tôi sẽ không phải lo lắng về việc làm tổn thương anh ta. Anh ấy cảm thấy rất tuyệt khi siết chặt tôi. Hai tay tôi đẩy hai chân anh ấy ra để tôi có thể nhìn thấy anh ấy thật đẹp.

"Em có đau nhiều không?" Tôi hỏi anh ta. Mái tóc đen của anh ấy xõa xuống trán. Khi tôi nắm lấy tay trái của anh ấy vào tay mình, anh ấy bắt đầu há miệng thở hổn hển. Tay phải anh bóp chân tôi mạnh hơn.

"Không nhiều. Làm ơn hãy di chuyển đi." Anh ấy nghe có vẻ hơi do dự.

"Tôi không muốn làm em đau đớn." Ngực anh ấy đang phập phồng vì căng thẳng. Có lẽ điều này vẫn còn quá nhiều.

"Tôi không phiền nếu nó hơi đau."

"Tôi có. Tôi không muốn làm tổn thương em. Ít nhất như thế này em có thể kiểm soát. Em có thể di chuyển tùy ý."

"Tôi không muốn kiểm soát!" Anh thổn thức. "Cuối cùng thì anh cũng đồng ý làm tình với tôi. Tôi đã đề nghị quá lâu và anh sẽ không bao giờ chạm vào tôi. Tôi đã cầu xin anh thực hiện điều này rất lâu với hy vọng rằng anh sẽ hiểu. Tôi không biết mình đang làm gì. Tôi không biết mình phải yêu cầu điều gì. Tôi không muốn là người nắm quyền." Anh ấy nói phần cuối yên tĩnh hơn.

Tất nhiên, một người đàn ông thông minh như anh ta sẽ hiểu những gì anh ta đang yêu cầu. Đó không chỉ là một lời đề nghị. Đó là một tiếng kêu gọi. Và tôi không bao giờ nhận ra. Anh ấy đang nói với tôi... kẻ thống trị mà anh ấy cần phải nắm giữ và tôi không làm theo bản năng của mình vì tôi sợ chúng sẽ dẫn đến việc tôi làm thương tổn anh ấy. Và vì vậy tôi đã làm tổn thương anh ấy. Tay tôi nâng cằm anh ấy lên hết mức có thể. Ngón tay cái của tôi sượt qua vết sẹo đó trên cổ không bị tổn thương của anh ấy. Tôi đã không lắng nghe nhu cầu của anh ấy. Tôi chỉ để sự bất an của bản thân lấn át mình khi lẽ ra tôi phải quan tâm đến nỗi sợ hãi của anh ấy. "Hãy nói cho tôi biết nếu tôi đang làm đau em." Đó là tất cả những gì tôi nói khi nắm lấy hông anh ấy. Cổ anh ấy vẫn nhe ra nhìn tôi mặc dù đôi mắt anh ấy đang nhắm chặt.

Tôi muốn ôm anh ta xuống và đâm anh ta thật nhanh và mạnh. Nhưng anh ấy nhỏ hơn tôi rất nhiều và anh ấy tin tưởng tôi sẽ chăm sóc anh ấy. Có thể một ngày nào đó khi cơ thể anh ấy đã quen với việc chiếm lấy tôi - nếu điều đó xảy ra - nhưng tối nay tôi sẽ làm anh ấy đi nhẹ nhàng nhất có thể. Khi tôi lần đầu tiên bắt đầu di chuyển, anh ấy rên rỉ một chút yếu ớt.

Đôi mắt đen nhắm nghiền trong khi tôi xoay hông. Anh ấy vẫn cương cứng mặc dù anh ấy phải đau đớn. Anh ấy đang hít thở những hơi thở sâu êm dịu. "Đúng rồi cứ như vậy. Cố gắng thả lỏng." Tôi hầu như không cử động gì cả và thay vào đó vuốt ve anh ấy với hy vọng rằng nếu anh ấy cảm thấy tốt thì sẽ ít đau hơn. Tôi đang cố gắng làm cho niềm vui làm lu mờ nỗi đau. Toàn bộ cơ thể và bên trong của anh ấy co lại khi tôi bóp chặt phần hông y.

"Chỉ cần thêm một chút. Cứ thoải mái tình yêu của tôi." Kích thước chênh lệch quá nhiều, tôi phải giữ chặt hông anh ấy mới có thể ra vào được. Bây giờ anh ấy trông rất đáng yêu khi các đường nét trên khuôn mặt của anh ấy đang giãn ra. Cho đến bây giờ, tôi đã cố gắng di chuyển ít nhất có thể vì tôi biết anh ấy vẫn chưa sẵn sàng. Anh ấy đã nói với tôi rằng hãy thúc vào từ vài phút trước. Tôi sợ đánh mất bản thân vào nó và làm tổn thương anh ấy. Tôi lớn hơn anh ấy rất nhiều. Lần này khi tôi cuộn hông, anh ấy thở ra một cách run rẩy.

Da anh ấy cảm giác rất mềm mại trên đầu ngón tay của tôi. Anh ấy siết lấy tôi thật chặt. Cái cổ nhợt nhạt của anh ấy lộ ra một cách đầy cám dỗ. Anh ấy có toàn quyền kiểm soát của tôi. Ngón tay cái của tôi ấn vào cái vảy đó trên vết cắn, và bàn tay phải của tôi đặt trên hông anh ấy. Điều này là đủ để giữ anh ta dễ dàng ra vào.

Hầu như không thể nhập hoàn toàn vào anh ta. Anh ấy rất chặt chẽ và cơ thể của anh ấy rất nhỏ. Tôi phải tự làm việc trở lại bên trong mỗi khi tôi rút ra. Anh ấy dường như đang tập trung hoàn toàn vào việc đảm bảo rằng mình thở nhẹ nhàng. Anh ấy trông thật đáng yêu và tôi nói với anh ấy như vậy. Anh ta chỉ đáp lại bằng cách nghển cổ hơn nữa. Hiển thị cho tôi nhiều hơn. Làm cho bản thân nhỏ hơn.

Cơ thể anh ấy đang run rẩy cố gắng nuốt trọn phân thân của tôi và tôi đang run rẩy cố gắng giữ mình lại. "Như vậy em yêu." Những cử động nhỏ dễ dàng khiến anh ta giật bắn mình.

"Kh .. Không phải nơi đó!" Em rên rỉ, nhưng em hoàn toàn đẩy hông về phía tôi.

"Tôi làm em đau sao."

"Anh không có."

"Tôi có thể. Vì vậy em phải nói cho tôi biết."

"Không điều gì anh làm có thể làm tổn thương tôi. Rubeus, làm ơn. Chỉ cần di chuyển. Chỉ cần chạm vào tôi. Chỉ yêu mình anh thôi." Em nhắm mắt lại và hiện tại em rất dễ bị tổn thương. Em ấy chưa bao giờ được yêu bằng cách đẹp hơn như thế này. Khi hôn em, tôi cảm thấy được kết nối với em nhiều hơn tôi chưa từng cảm thấy với bất kỳ ai. Tôi yêu người đàn ông này. Tất cả những góc độ khắc nghiệt và những lời lẽ man rợ của em ta. Những vết sẹo và khuyết điểm của em ấy. Một cái gì đó ở em ta thật đẹp. Tay chân dài lêu nghêu và thái độ khó gần. Nhưng tôi không có cách nào diễn tả với những từ ngữ mà một số người làm được và tất cả những gì tôi có thể nói là...

"Tôi yêu em." Như thế chưa đủ. Nó không nói lên tất cả những gì tôi muốn nói với em ấy, nhưng cách tốt nhất tôi có thể nói.

"Vâng." Em ta nói ngược lại. Đó chắc chắn không phải là lần đầu tiên tôi nói điều đó, cũng không phải là lần đầu tiên em ấy trả lời theo cách này. Tôi biết em yêu tôi. Em ấy không bao giờ nói to điều đó, nhưng em không cần phải làm thế. Đường cong của cổ em chỉ tỏa sáng dưới mái tóc của em là đủ. Đó là cách em ta pha chế cho tất cả những sinh vật bị bệnh và bị thương mà tôi mang đến cho em ta. Không phải vì em ấy quan tâm, mà vì là tôi. Severus nói với tôi rằng em ấy yêu tôi theo mọi cách khác nhau.

"Tôi yêu em." Tôi nói một lần nữa. Bởi vì em ấy rùng mình và siết chặt quanh tôi. "Tôi yêu em." Tôi lập lại. Bởi vì em ấy rên rỉ một cách công khai và ngả đầu vào vai tôi. "Tôi yêu em." Tôi lập lại một lần nữa. Bởi vì em ấy cần phải nghe nó mọi lúc để giữ cho em khỏi những suy nghĩ đen tối.

"Tôi không thể nữa." Em rên rỉ. Em gần rồi. Nhưng tôi cũng vậy. Nắm đấm em ta đưa vào miệng để tự làm mình im lặng và tôi lấy nó khỏi em cùng lúc.

"Để tôi nghe." Anh ấy lắc đầu trong khi co thắt. "Tôi muốn nghe em nghe giọng của em có thể đẹp như thế nào."

"Kh...Không."

"Tôi yêu em. Hãy để tôi nghe em." Miệng em há ra khi cơ thể co giật mạnh mẽ.

"Nó cảm thấy sướng. Bên trong được lấp đầy. Ấm áp. Sướng. Trọn vẹn. Nóng. Sướng." Các từ được lặp đi lặp lại ngày càng nhanh hơn, đôi khi kèm theo những tiếng thở hổn hển hoặc những tiếng rên rỉ khàn khàn. Mỗi từ đều có em bao chặt xung quanh tôi, đẩy nhanh tôi về đích. Khi em liệm dần ngã về phía tôi, tôi không thể chịu đựng được nữa. Tôi phải rút ra. Tôi không muốn làm tổn thương em ấy khi bắn thẳng vào bên trong. Tôi thúc giữa hai chân em chà sát với dương vật đã mềm mại của em và mặc dù em còn nhạy cảm, em ấy vẫn siết chặt đôi chân mình xung quanh tôi. Hai tay em nắm chặt lấy đầu khấc đang bơm nhanh những dòng tinh trùng cho đến khi tôi bắn ra khắp người em ta với một tiếng rên rỉ lớn.

Phải mất vài phút để nhịp tim của cả hai chúng tôi giảm xuống. Cuối cùng thì khi tôi có thể nói chuyện trở lại, tôi hơi lo lắng. "Mọi thứ vẫn ổn chứ?" Em ấy chớp mắt một vài lần và mỉm cười với tôi. Một cách cố tình em cúi đầu.

Và cho tôi xem gáy em ấy.

Nguồn: https://archiveofourown.org/works/34156033

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro