Tự Hỏi Sao Ta Lại Yêu Ngươi (HarSev)

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Hắn rời khỏi giường với mái tóc đen bù xù cùng tâm trạng khó chịu, đôi mắt thâm quầng vì thiếu ngủ, mắt nhắm mắt mở đi thẳng vào nhà vệ sinh.

Khó lắm mới có ngày nghỉ mà không bị phá đám bởi đám học sinh có bộ não chẳng khác gì cự quái, thế mà lại bị tên Potter kia quậy nhiễu.

"Sev!"

Khốn kiếp! Mọi ngày cứ theo quỹ đạo, thời gian điểm giờ, mặt trời còn chưa mọc kịp thì lại nghe tiếng ồn ào, thậm chí cậu còn dám bước vào hầm mà chẳng có sự cho phép của hắn!

"Harry! Cậu nghĩ cậu là ai mà dám bước vào khi chưa có sự đồng ý của tôi?!" giọng nói trầm thấp vang lên cùng với bầu không khí quỷ quyệt.

"Sev! Đừng giận...." câu giải thích vừa được mở màn, chưa nói hết đã bị ngữ khí lạnh băng của Snape chặn lại.

"Ngồi xuống, Potter!" ngay cả cách xưng hô cũng đổi, chứng tỏ rằng hiện tại hắn không muốn nghe những lời lẽ biện hộ vô dụng của cậu.

"Tôi có thể hỏi một điều không!?" chậm rãi thả từng câu chữ, kiềm chế sự tức giận sôi sục trong lòng.

"Cậu cảm thấy tình yêu chỉ là một trò đùa giỡn thôi sao, thưa Potter?! Tôi không cần cậu bố thí tình cảm, lập tức cút!" không thể nói thẳng trước mặt cậu rằng hắn thích hay yêu, riêng việc bị xao động bởi thằng nhãi họ Potter đó đã đủ khiến hắn cảm thấy muốn tự Avada Kedarva mình luôn rồi. Nói thẳng là ngượng chín mặt không nói lên lời!

"Sev! Tự dưng lại nổi nóng!" nam tử đối diện phồng mang trợn mỏ, lên án hành vi khó hiểu của nam nhân lớn tuổi.

"Vì anh đáng yêu như thế này, làm sao em không khi dễ, chọc anh tức giận thật sự kiềm không được!" nét mặt mang vẻ cưng chiều, ôm lấy nam nhân hờn dỗi, hơi thở nóng phả vào mang tai ửng hồng.

Vừa mới dứt câu liền một phát ngậm lấy, đảo lưỡi quanh vành tai, khiến người nào đó không hề phòng bị mà rên lên một tiếng "Ưm", hai tay che lại bên tai bị mút, vừa ngượng vừa giận hét toáng lên "Cút"

Cậu thừa cơ hội hôn lên cái mỏ chu chu đỏ hồng, lấy thế chủ động công pha khai phá khuôn miệng phấn nộn đang ngượng ngùng bởi hành động thân thiết của cậu.

Nguyên bản người đang nổi nóng, giờ phút này cứng ngắc không nói được lời nào.

Chiếc lưỡi điêu luyện liếm quanh đôi môi đỏ mọng, đồng thời bàn tay thô ráp nhanh nhẹn luồn vào chiếc áo ngủ mỏng manh, như có như không kích thích hai điểm nhỏ trước ngực. Mặt khác, bàn tay còn lại không nhàn rỗi, lần mò xuống bờ mông căng tròn, xoa nắn cánh mông mềm mại, mạnh nhẹ ấn vào lỗ huyệt. Cách một lớp quần, hắn cảm nhận được nơi tư mật của bản thân, có những ngón tay thon dài của người yêu nhỏ tưởi, mạnh mẽ mà nhẹ nhàng thâm nhập bên trong, lỗ huyệt thuận theo tự nhiên mà tự động co rút, mút chặt ngón tay nam tử, lòng trào dâng cảm giác ngứa ngáy khó chịu, chờ mong được lấp đầy.

"Hah....Ah...Um..." tiếng rên rĩ phát ra, bởi lẽ hắn không khống chế nỗi sự kích thích truyền từ mọi nơi, nam tử nhạy bén phát hiện nên thừa cơ hội mà chộp lấy, lập tức đưa lưỡi mình vào quét toàn bộ khoang miệng, cuốn lấy đầu lưỡi đang ngại ngùng lẩn trốn bên trong, tìm kiếm đầu lưỡi hài tử cùng nam nhân khiêu vũ một bài, người nhỏ tuổi cảm nhận vị ngọt tinh tế, nuốt hết mọi hương vị, trầm mê trong sự tinh tuý ở khoang miệng cậu mang lại. Kiềm nén dục vọng bùng cháy ở nơi hạ thân, đè nén cảm xúc muốn thao chết hắn.

"Ân......Harry....buông!" Sau một hồi mây mưa triền miên, nam nhân thấy bạn đời sắp không thể thở mới luyến tiếc buông tha, kéo ra một sợi chỉ bạc trắng tinh, khơi gợi nhục vọng đôi bên. Người nhỏ tuổi cực lực thở dốc khi phải buông tha người yêu, có chút luyến tiếc nơi mật ngọt đó. Sau cuộc càn quét khoan miệng, thân thể vốn mẩn cảm nay được người yêu khiêu khích bỗng có phản ứng phía dưới, oán giận trừng mắt người đối diện, chờ đợi cơ hội anh lơ là liền trốn chạy, nhưng hắn nào ngờ được người kia đã lường trước sự việc. Một phát nhấc bổng nam nhân, đi nhanh về hướng phòng ngủ.

Bụng có chút đau khi bị gác lên vai, tay chân đánh loạn xạ khắp nơi, tránh né sự đụng chạm của cậu tại nơi cánh mông đang bị lực mạnh nhẹ của người kia đánh vào. Đau đớn tan đi để lại xúc cảm phi thường, lỗ huyệt theo phản xạ có điều kiện co thắt không ngừng,

Cảm giác này hoàn toàn không thể so sánh với cảm giác sau. Vì tiếp đó bàn tay ai kia nhẹ nhàng vuốt qua địa phương khiến hắn thấy thẹn thùng!

Trong lúc đang oán giận, quần ngoài đã muốn bị kéo xuống hơn nửa. Cuống quýt, giáo sư từ trên người Harry nhảy xuống, lại làm đối phương chớp cơ hội, kéo cái quần từ trên cởi hẳn ra.

Mặt đỏ như muốn bốc cháy, theo phản xạ không điều kiện giơ tay che lại phần giữa đôi chân nuột nà, tính mở miệng mắng chửi thì thắt lưng đã bị kéo, toàn bộ cơ thể nhào vào trong lòng Harry, mặt đối mặt với nam tử người yêu.

Chỉ là nhẹ nhàng đụng chạm đã khiến cơ thể khẩn trương đến hít thở hỗn loạn. Theo những ngón tay có vẻ thô ráp của Harry trượt trên người, cơ thể giáo sư dần dần nổi lên hứng thú.

Đột nhiên cằm bị bắt trụ, còn chưa kịp làm ra phản ứng môi đã bị Harry thật mạnh hôn lấy.

Gắt gao cuốn lấy đầu lưỡi của nam nhân, người không có bất kì kinh nghiệm nào, cũng như hít thở không thông mà muốn bỏ trốn, liều mạng mà mút vào.

Đại não gần như mất đi năng lực phản kháng, mặc cho người kia càn quét khoan miệng, thanh âm phóng túng dâm dục được chính hắn rên rỉ thành tiếng.

"Ah...Hah....Ân.."

Phát giác chính mình phóng túng cực độ, vừa thẹn vừa giận kiềm hãm hết mức. Không được bao lâu thì bị Harry khẽ cắn, liếm liếm điểm đỏ hồng đáng yêu nổi trên ngực nam nhân, tiếp đó dùng đầu lưỡi uốn lượn, nút chặt khiến người hắn chìm đắm trong sự đê mê từ ngực truyền tới. Theo động tác khiêu khích càng ngày càng lớn, dục vọng trong cơ thể rốt cuộc không khống chế được, nhiệt độ cơ thể trong nháy mắt tăng cao. Từng trận ma sát làm cho thẹn thùng nam nhân hơi hơi run rẩy, một phát liền bắn!

"Chưa gì đã bắn?" Harry hướng mắt  lên khuôn mặt u mê của hắn, ánh nhìn trêu chọc tinh ngịch, tà ác di chuyển tay xuống nắm trụ giáo sư tính khí, tay còn lại  vuốt ve đầu nhũ bên kia. Ở nơi đỉnh đầu bị đùa giỡn không nhịn được chảy ra chút chất lỏng trắng dâm đãng, theo quỹ đạo mà trôi xuống huyệt mật.

Những vết chai sần trên bàn tay của nam hài ma sát với phân thân, nam nhân mình yêu say đắm giờ phút này đang vuốt ve chính mình, thân thể lập tức dâng lên phản ứng rõ rệt, mặc cho nãy đã ra một lần, làm cho hắn vừa ngượng ngùng vừa xấu hổ không thốt nên lời.

Hắn cố gắng duy trì một chút lý trí còn sót lại, đẩy người thanh niên này ra, nhưng khi Harry cầm lấy di chuyển lên xuống, gần như đứt gánh giữa đường, thuyền càng trôi xa.

"Ân....Đừng nữa.....Ah....Ưm...."

Môi trên cắn môi dưới, cực lực khống chế rên rĩ âm thanh, khuôn mặt kiên cường đến mấy cũng phải vặn vẹo trong sự hoan lạc, cậu nhìn đến đắm đuối từng biểu cảm mà người yêu thể hiện, càng dùng lực mạnh mà buộc hắn phóng túng bản thân.

Một lần nữa bắn!

Cậu còn chưa cầm dao chém giặc, mà hắn đã ra tận hai lần, sức lực ban nãy đã không còn nữa, đầu óc trống rỗng, hoàn toàn để mặc cậu bày trí.

Sau một hồi mây mưa, toàn thân nam nhân đã được trải đầy dấu vết của Harry để lại, cũng như khiến hắn suýt thì ngất lịm trong khoái cảm mà cậu đem đến, lười biếng nằm trong vòng tay của người yêu, cuộn tròn thân thể, hận không thể sát nhập hai người lại thành một.

Nửa tỉnh nửa mê nhìn khuôn mặt tuấn tú của bạn đời, như có như không mà nói:

"Tại sao ta lại yêu ngươi?"

Rồi từ từ chìm vào giấc ngủ.

Harry bên cạnh nghe được câu hỏi, không khỏi bật cười thành tiếng, đôi môi ghé sát tai người ngủ say. Thầm thì từng câu chữ một, tất cả đều chứa đựng sự yêu thương, chiều chuộng.

Nam nhân ngủ say không biết có thực sự nghe thấy, mà bất giác trong tìm thức nở một nụ cười viên mãn. Harry thấy được liền trao một nụ hôn nói:

"Ngủ ngon, Sev! Em yêu anh!"

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro