Chap 4.2

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng



"Không được, bảo bối không phải đã nói nghe lời ba ba sao?" Nam nhân tựa hồ không vui hỏi.
"Nhưng mà..... Bảo bối đã....... Ah ah ah ah!" Hiển nhiên, bé con cùng nam nhân lại đạt đến cao trào.
Nam nhân dường như rất thỏa mãn, gã đem mình rút ra, sau đó lại cầm một gậy mát xa giống phần thân của mình đâm vào, lập tức mở chốt gậy mát xa, thứ kia so với lực vào ra của nam nhân càng mạnh mẽ hơn khiến cơ thể nhỏ bé trên giường run rẩy cuộn tròn, nhưng mà lỗ nhỏ của bé con vẫn ngậm lấy thứ đồ kia lại co rút càng chặt hơn.
"Thật có lỗi, tôi hình như đã đến muộn! Đồng tiên sinh ngoài kia, mời ngài vào!" Hơi sửa sang lại vẻ ngoài, nam nhân hướng về phía cửa nói.
Chỉ là Đồng Duệ ở ngoài cửa bị cảnh tượng dị thường kich liệt kia làm trợn mắt há mồm nghe thấy tiếng người gọi liền lắp bắp kinh hãi: sao hắn biết bên ngoài có người?
"Xin chào, Đồng tiên sinh, tôi là Natsu Dragneel, ba ba Lucy! " Nam nhân cư nhiên có thể mỉm cười đứng đắn!
"Xin, xin chào! Tôi là Đồng Duệ!" Đồng Duệ mới lấy lại tinh thân liền tự giới thiệu, bất quá mắt y thủy chung vẫn đặt trên người bé con đang vì khoái cảm mà nhỏ giọng khóc nức nở, Y thật sự không biết bé con cũng có thể chơi như vậy!
"Thật có lỗi, Đồng tiên sinh, chúng tôi dọa anh sao?" Biết Đồng Duệ đang ngơ ngác nhìn, nam nhân quỷ mị cười cười. Có vậy mà cũng không chịu nổi, cư nhiên dám động đến bảo bối của gã?
"Không có...... Không có." Không biết vì sao, Đồng Duệ cảm thấy mình đang chảy mồ hôi lạnh, Y âm thầm tự nhắc mình phải trấn định.
"Bảo bối, nói cho ba ba biết, con khổ sở sao?" Nam nhiên lại bên cạnh bé con ôn nhu hỏi.
"Ah uhm...... Ba ba....... Bảo bối muốn.......... Ah ah ah....... Van cầu ba ba...... để bảo bối...... Ah ah ah!" bé con càng cầu xin nam nhân khoan dung lại càng bị gã điên cuồng đùa bỡn.
"Bảo bối, đến liếm liếm ba ba được không?" Nam nhân ngả ngớn nâng khuôn khuôn mặt đỏ ửng vì dục vọng của bé con.
Bé con đã bị ba ba đùa giỡn đến mức không còn cảm giác gì về thế giới bên ngoài giống như em bé run rẩy đứng lên đi đến trước người nam nhân quỳ xuống rồi liếm láp phần thân vừa thô vừa to của nam nhân, nam nhân cơ hồ cảm thấy còn chưa đủ kích thích mà cúi người nắm lấy phần bên ngoài của gậy mát xa chậm chậm rút ra, cố ý tạo ra tiếng 'lẹp bẹp, lẹp bẹp'.
"Bảo bối, thích ba ba không?"
"Uhm...... U-a..aaa....... Thích...... Bảo bối là tân nương của ba ba...... Ah U-a..aaa..... nên thích!" bé con thất thần nói, giờ phút này trong mắt bé chỉ có ba ba.
Đồng Duệ cảm thấy kích thích quá mức chịu nổi liền không nói câu nào chạy vụt ra ngoài.
Sau khi thấy đối phương vội vàng rời đi, nam nhân mới ôn nhu ôm lấy bé con, mà bé con vì không chịu nổi sự đùa bỡn còn kịch liệt hơn lúc trước mà hét chói tai bắn ra rồi ngất đi......

----- o0o ~ o0o -----

"Ba ba, Đồng thúc thúc nhà bên hình như dọn đi rồi a!" Như cũ nằm trên đùi ba ba đọc truyện tranh, bé con tiếc hận nói. Kỳ thật chú kia cũng rất tốt nha!
Ôn nhu cười nhìn bảo bối của gã, nụ cười của nam nhân mang thâm ý khác. Ngày đó bảo bối cơ hồ bị gã chơi đến mất cả thần trí, cho nên căn bản không biết Đồng Duệ đã tới, cho nên căn bản cũng không biết Y thật ra là sợ hãi chạy đi. Bất quá, bảo bối là của hắn, ai cũng đừng nghĩ nhúng chàm!
"Sao vậy? Bảo bối còn nghĩ đến hắn sao?" Cúi đầu xuống, nam nhân cố ý cười nguy hiểm hỏi.
"Không có, không có, ba ba không được hiểu lầm, bảo bối không có nghĩ đến chú ý!" 'Trừng phạt' ngày đó khiến bé mấy ngày liền không xuống giường nổi! Bé sau này không nên lại làm ba ba tức giận!
"A, a! Bảo bối trở nên thông minh rồi nha!" Nhìn bộ dạng đáng yêu của bảo bối, nam nhân sủng nịnh mỉm cười "Bảo bối, đáp ứng ba ba, sau này chỉ làm tân nương của ba ba được không?
"Đương nhiên, bảo bối chỉ là tân nương của ba ba!" bé con đỏ mặt nhìn nam nhân kiên định nói.
Đối mặt một lúc, hai người cùng mỉm cười hạnh phúc....

-----------------------------------------------------

Mai mị đi cắm trại rồi a~ mai mị rãnh thì mị sẽ edit tiếp fic này nha~

Đọc xong nhớ cho mị ⭐ với bình luận nha~

Không chơi đọc chùa nha~

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro