thế giới 1 : thiêu gia công x người hầu thụ 10

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

=======Chú ý ========

Cố Thần : anh , hắn

Ninh Thư : cậu

Cảnh báo

( truyện chỉ đc đăng trên Wattpad , những wep khác đều là là ăn cắp !!!)

======================

Ninh Thư cánh tay bị người giẫm lên đau nhức, hắn đứng ở nơi đó, thân hình mảnh khảnh có chút đáng thương.

Những người xem đó nhìn sang, các cô gái thì thầm: "Tại sao lại bắt nạt cậu ấy?" "Đúng vậy."


Vẫn có người muốn đấu tranh vì cậu, nhưng xung quanh cậu không có ai sẵn lòng giúp đỡ.


Ninh Thư phủi bụi, định đi hướng khác, nhưng có mấy đứa con trai không chịu để cậu đi, ác ý chặn đường cậu.


Đúng lúc này, một giọng nam truyền đến: "Chó? Ngươi đang nói ai vậy?"


Mọi người xung quanh, kể cả Ninh Thư đều nhìn sang.


Chàng trai trẻ bước tới, mặc bộ đồng phục kiểu phương Tây của trường trung học số 1, trông cao ráo và lịch lãm. Anh ta đẹp trai và thanh tú, trên các đường nét đều lộ ra vẻ lãnh đạm và đoan trang. Chẳng qua là những cô gái theo đuổi và mê mẩn anh đều không để ý.


Đôi mắt Cố Thần hơi cụp xuống, ánh mắt trở nên lạnh lùng khi nhìn thấy những vết xước trên cánh tay trắng nõn gần như không có lông của thiếu niên.


Anh nhướng mày: "Là ai làm?"


Các nam sinh hoảng sợ, bọn họ dường như không ngờ rằng Cố Thần sẽ nhúng tay vào chuyện này, vẻ kiêu ngạo vừa rồi đã hoàn toàn biến mất, trong mắt bọn họ chỉ còn lại sự hoảng sợ: "Cố thiếu gia, chúng tôi chỉ muốn dạy dỗ hắn một bài học cho anh."


"Đúng vậy, anh Cố, ai biểu cậu ta thiển cận như vậy? Cho nên chúng ta..."


Cố Thần cười nói: "Cho ta?"


Một giây tiếp theo, anh gần như thờ ơ nhìn những người trước mặt: "Nếu các người muốn lấy lòng tôi như vậy, tại sao không chết vì tôi?"


Giọng điệu của chàng trai trẻ không hề lạnh lùng, trái lại còn ẩn chứa một chút dịu dàng khó tả.


Nhưng nó lại khiến những người 

đó rùng mình kịch liệt, máu của họ đã hoàn toàn biến mất.

Cố Thần đi ngang qua mấy người, nắm lấy tay còn lại của thiếu niên, đi về phía trước.


Ninh Thư không khỏi phục hồi tinh thần, không ngờ Cố Thần lại chịu đứng ra bảo vệ mình, vô thức nhìn thiếu niên: "Thiếu gia, giờ học sắp bắt đầu rồi."


Cố Thần quay đầu lại, có chút lạnh lùng cười: "Nếu như ngươi không ngại vết thương  nhiễm trùng, ta có thể không giúp  ngươi."


Ninh Thư ngừng nói.

Hắn chỉ cảm thấy tâm tình của người thanh niên này không được tốt nên lặng lẽ đi theo đối phương.


Cho đến khi tôi đến bệnh viện.

Bác sĩ của trường đã chữa trị vết thương cho Ninh Thư. Chàng trai đứng sang một bên, ánh mắt rơi vào cánh tay anh, ánh mắt xa lạ và có chút u ám.


Ninh Thư kỳ quái nhìn vết thương của mình, kỳ thật cũng không nghiêm trọng, chỉ là một vết xước.


Nhưng Cố Thần lại không nghĩ như vậy, trong lòng đã nổi lên một làn sóng phẫn nộ cực lớn.


Làn da của con trai rất trắng, bất kỳ dấu vết nào của nó cũng sẽ trông rất sốc.


Giống như một trong những vật dụng riêng tư nhất của hắn bất ngờ bị ai đó đánh rơi, hắn cảm thấy lòng đầy bất mãn và tức giận.


Điều này làm cho Cố Thần sắc mặt dần dần lạnh lùng.


Ngày đầu tiên tại trường.


Ninh Thư được Cố Thần sủng ái mười hai điểm, trong đó là năm điểm lúc hắn ngã xuống, hai điểm là lúc hắn bị thương.


Anh có chút bối rối không hiểu tại sao mức độ ưa thích của Cố Thần lại tăng lên mỗi khi có chuyện gì xảy ra với anh.


Đối phương quả thực là một kẻ biến thái.


Ninh Thư khẽ thở dài.


======Về nhà =======

"Chủ nhân."


Lão quản gia đóng cửa lại, nhìn thấy thanh niên đi về phía mình liền chào hỏi.


Cố Thần tựa hồ nghĩ tới cái gì đó, dừng lại.


Nhìn qua.


"Chú Vương, chú đã nói với chú ấy về việc chuyển phòng chưa?"


=======================

đây là chap thứ 6 trên 10 trap rồi nha , còn 4 chap nữa thui mà tui lười quá :")

Cảnh báo

( truyện chỉ đc đăng trên Wattpad , những wep khác đều là là ăn cắp !!!)

======================

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro