thế giới 1 : thiêu gia công x người hầu thụ 21

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng


=======Chú ý ========

Cố Thần : hắn

Ninh Thư : cậu , anh

Cảnh báo

( truyện chỉ đc đăng trên Wattpad , những wep khác đều là là ăn cắp !!!)

======================

Đôi mắt của chàng trai hơi cụp xuống trông có chút lấp lánh và mờ mịt, hắn ta hơi nhếch lên khóe môi, cao quý và lười biếng.

Lúc này, tựa hồ có chút nguy hiểm, áp bức khó tả.

Ninh Thư có chút ngơ ngác hỏi: "Trao đổi?"

"Ừ, trao đổi." Cố Thần mỉm cười, hơi thở ấm áp của hắn gần đến mức dường như đốt cháy làn da của Ninh Thư, hắn dùng giọng hơi khàn khàn nói: "Ngươi không muốn sao?"

Đầu ngón tay anh nhẹ nhàng xoa xoa vết thương, tựa như có chút đe dọa.

Ninh Thư không biết một người lại có thể ác độc như vậy. Anh từng biết một số đứa trẻ con nhà giàu, ăn chơi, trụy lạc, làm gì cũng được.

Anh nghĩ rằng đó đã là một thằng ngốc.

Nhưng cậu không ngờ rằng so với những người đó, thanh niên trước mặt không phải so sánh ai tàn nhẫn hơn mà là một thủ đoạn.

Ninh Thư cảm giác được, đối phương chạm vào nơi nào trên da mình, da thịt đều run rẩy mà nổi da gà.

Anh buộc phải dựa vào tường, cúi người vào tư thế chỉ có thể dựa vào người khác, hơi ngẩng mặt lên, cố gắng thương lượng điều kiện với người trước mặt, nói: "Thiếu gia , tôi sẽ không làm ngài không vui... trong tương lai."

Ling Ling cho biết, đối phương càng biến thái thì càng ngoan ngoãn và càng có thể khiến họ hạnh phúc.

Ninh Thư không biết chiêu này có hiệu quả hay không, nhưng hắn vẫn nguyện ý thử.

Anh không muốn bị cắn vì nó đau.

Anh không muốn trao đổi bất cứ điều kiện nào, trong tiềm thức anh cảm thấy đó không phải là điều tốt cho anh.

"Cậu  đã sai ở đâu?"

Cố Thần thản nhiên hỏi, nhưng ánh mắt lại rơi vào thiếu niên, hắn giống như một con rắn độc nhầy nhụa, phun ra những vết rắn cắn với nhiệt độ lạnh như băng khiến người ta rùng mình.

Đôi mắt tròn của Ninh Thư nhìn chằm chằm thiếu niên, có chút ôn nhu, mở miệng nói: "Tôi không nên nói chuyện với Nguyễn Đình Đình, sau này tôi sẽ không bao giờ nói chuyện với cô ấy nữa, cũng không liên quan gì đến cô ấy nữa. "

Anh cảm thấy bây giờ Cố Thần hẳn là thích Nguyễn Đình Đình, dù sao đây cũng là quỹ đạo ban đầu của câu chuyện.

Bởi vì Cố Thần không hài lòng với Nguyễn Đình Đình nên cô sẽ gây rắc rối cho anh.

Ninh Thư nói xong lời này, vội vàng nhìn xem Cố Thần biểu tình.

Đối phương hơi cong môi dưới: "Rất ngoan."

Anh thở phào nhẹ nhõm, nhìn người đó, lấy hết can đảm nói: "Thiếu gia , ngài có thể để tôi đi được không?"

"Nhưng tôi vẫn còn giận."

Cố Thần bình tĩnh nói, ôm lấy thiếu niên khuôn mặt, đồng tử nhạt màu trở nên có chút u ám, hơi thở mơ hồ nóng bỏng: "Nói cho ta biết, ta nên trừng phạt ngươi như thế nào?"

Ninh Thư hơi mở mắt.

Quai hàm anh đau nhức, và một đôi môi mỏng nóng bỏng bao phủ anh một cách mãnh liệt.

Nó quét qua toàn bộ con người anh.

Đầu óc Ninh Thư nhất thời trống rỗng.

Cố Thần ép người vào tường, hôn cô một cách mạnh mẽ và độc đoán.

Môi của đối phương rất mềm, thật khó tưởng tượng một cậu bé có thể có đôi môi mềm mại như vậy.

Đôi mắt hắn tối sầm lại.

Đi thẳng vào và nhận lấy vị ngọt trong miệng.

Người phía dưới tựa hồ không biết hôn, hắn có chút bối rối, ngơ ngác muốn đuổi hắn ra ngoài.

Cố Thần cười lạnh: "Nụ hôn đầu?"

Ninh Thư hai má đỏ bừng, hắn chưa bao giờ nghĩ tới mình chưa từng hôn qua, lại là lần đầu tiên hôn với một người đàn ông.

Ngực anh ấy hơi phập phồng, đôi mắt hình bầu dục ngày càng ươn ướt, có những quầng đỏ.

Ninh Thư cảm thấy vừa choáng váng vừa đau lòng.

Anh trừng mắt nhìn thiếu niên trước mặt, mỉa mai nói: "Không phải nụ hôn đầu tiên."

===============

Trời ơi tui tức ghê á , nụ hôn đầu của con tui 

Cảnh báo

( truyện chỉ đc đăng trên Wattpad , những wep khác đều là là ăn cắp !!!)

======================

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro