thế giới 1 : thiếu gia công x người hầu thụ 22

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

=======Chú ý ========

Cố Thần : hắn

Ninh Thư : cậu,anh

Cảnh báo

( truyện chỉ đc đăng trên Wattpad , những wep khác đều là là ăn cắp !!!)

======================

Lồng ngực anh phập phồng, anh đang nhìn chằm chằm về phía cửa, khoảnh khắc tiếp theo, một đôi tay che mắt anh lại.

Cố Thần cắn nhẹ cái tai mềm mại, giọng nói từ tính, lười biếng và khàn khàn: "Ngươi không tốt."

Ninh Thư nghe thấy người bên ngoài hình như đang đẩy cửa vào, giống như bị dọa đến cực điểm, nhắm mắt lại, thở gấp một chút.

Mọi chuyện sẽ trở nên thực sự tệ.

Anh tự nghĩ mọi chuyện đã kết thúc, nếu bố của Cố Thần  nhìn thấy con trai mình làm chuyện như vậy với một cậu bé, chắc chắn cậu sẽ bị đuổi ra khỏi nhà.

Có thể đuổi anh ta ra ngoài thì dễ dàng, nhưng cũng có thể còn tệ hơn.

Ninh Thư nhiệm vụ thất bại, liền thất bại, nhưng rất có thể cha của Ninh Thư sẽ bị cậu  liên lụy.

Những ngón tay của anh không nhịn được mà siết chặt lại.

Nhưng ngoài cửa chỉ có một âm thanh trầm đục, cửa đã bị khóa.

Nó không thể được mở từ bên ngoài.

Ninh Thư trong lòng nhẹ nhàng thở ra, nhìn đôi mắt phượng đỏ rực đang thản nhiên nhìn chằm chằm thiếu niên thiếu niên, trong giọng nói có chút mỉm cười nói: "Đáng tiếc."

Không ai biết chàng trai trẻ đang hối hận điều gì.

Nhưng trong lồng ngực Ninh Thư lại có chút tức giận, đôi mắt to tròn nhìn chằm chằm người nọ: "Thiếu gia, đủ rồi."

Cố Thần cười, cúi người, nhéo mặt hắn, thở ra một hơi: "Ngươi chọc tức ta trước." Thiếu niên nhẹ nhàng ôm lấy eo cậu, nói: "Ninh Thư, nhìn ngươi, ánh mắt của ngươi đang khiêu khích ta. "

Ninh Thư không nghe được những lời như vậy, hắn đã tuân theo quy củ gần hai mươi năm.Cậu  chưa bao giờ đọc các bài báo khiêu dâm, và một số lời tán tỉnh theo quan điểm của anh ấy là phù phiếm.

Cố Thần lời nói là cố ý trêu chọc, thậm chí ánh mắt cũng dán chặt vào trên người hắn.

Ninh Thư xấu hổ đỏ mặt: "Tôi không phải nữ nhân."

"Tôi biết."

Cố Thần bình tĩnh nói: "Ta biết ngươi là nam nhân."

"Vậy tại sao cậu lại ?" Ninh Thư nắm chặt nắm đấm, khuôn mặt trắng nõn đỏ bừng, đẹp đến kinh người, đặc biệt là đôi mắt rất ôn hòa, khiến hắn muốn hôn chàng trai đó.

"Không có lý do." Cố Thần tùy ý cắt đứt thiếu niên lời nói, cúi đầu nói: "Đại khái là bởi vì ngươi rất thú vị."

Ninh Thư: "...."

Anh muốn đánh ai đó.

Ninh Thư tính tình tốt, người quen biết đều không muốn lại gần. Nhưng người trong cuộc lại không có ý thức này, cho nên đối với người ngoài, Ninh Thư nhìn có vẻ hiền lành nhưng thực tế lại rất khó gần gũi.

Nhưng anh ấy lại rất dễ thương và dịu dàng, mang lại cho người ta cảm giác thoải mái.

Ninh Thư rất ít khi tức giận, nhưng bây giờ cậu  lại muốn cắn thật mạnh tên biến thái trước mặt.

Cố Thần tựa hồ nhìn thấy thiếu niên trong mắt cảm xúc, cúi người đi tới, cười nói: "Ta cho ngươi một cơ hội cắn ta, bằng không, nếu ngươi muốn cắn ta lần nữa, ngươi sẽ phải." phải đợi lâu."

Ninh Thư còn không biết câu nói này có ý gì, sau này cậu  mới nhận ra, cậu đã bị ăn sạch rồi.

Có lẽ đó là do sự ngột ngạt và bất bình lâu dài.

inh Thư nhìn chằm chằm thiếu niên trước mặt, trong đầu nhất thời trống rỗng, mất đi khống chế.

Vừa cắn một miếng.

Cắn vào vai thiếu niên trước mặt .

Cố Thần chỉ nhịn không nói một lời, tay ôm eo cậu hơi siết chặt, hơi thở trong chốc lát trầm xuống.

Ninh Thư sửng sốt: "Sao anh không tránh đi?"

Anh nhìn xuống vết thương và dường như có thể nếm được một chút máu.

Đột nhiên tôi cảm thấy có chút không thoải mái.

Ninh Thư không khỏi cau mày, nhìn chằm chằm vết thương hồi lâu, không biết mình đang suy nghĩ gì.

"Tôi bảo cậu cắn tôi."

Cố Thần đưa tay sờ lên môi hắn, cong môi: "Ngươi thật sự không có chút nhân từ nào ."

Ninh Thư có chút áy náy quay mặt đi, thấp giọng mắng: "Ngươi đáng đời!"

Cố Thần cũng không tức giận, hắn nhìn chằm chằm vào đôi môi xinh đẹp mềm mại của thiếu niên, trong mắt lộ ra vẻ hiểu biết.

Và tại thời điểm này.

Ngoài cửa có tiếng nói: "Thiếu gia có ở trong đó không?"

Đó là bố của Ninh.

Ý thức được điểm này, Ninh Thư không khỏi căng thẳng, nhìn sang.

Cậu  không dám nói to điều gì.

Nhưng Cố Thần lại có vẻ như đang hưởng thụ bầu không khí này, vừa nhìn chằm chằm biểu tình của thiếu niên, vừa tiến lại gần nói: "Là tôi, chú Ninh."

Nghe được Cố Thần thanh âm, Ninh phụ thân buông tay xuống, hỏi: "Thiếu gia, bên trong xảy ra chuyện gì vậy?"

Ninh Thư nhận thấy có một bàn tay kéo mình lại.

Chậm rãi bước tới cửa.

Anh ấy có vẻ hơi ngạc nhiên.

Thanh niên như đọc được suy nghĩ của anh, mỉm cười mở cửa, nghiêng người ghé vào tai anh nói: "Nếu tôi gọi chú Ninh vào, khi nhìn thấy cảnh tượng trước mắt, chú ấy sẽ có biểu cảm như thế nào?"

Ninh Thư: ".."

Anh ta đứng đó, nghe lời nói có phần bối rối của cha Ninh, rồi nhìn chàng trai trẻ.

Thân thể hơi cứng lại.

Cố Thần tựa hồ rất hài lòng với câu trả lời như vậy, một tay đặt lên trên người thiếu niên, chậm rãi cúi người tới, trịch thượng nói, nửa cười nói: "Hiện tại hôn ta đi."

Ninh Thư càng cứng người hơn khi nghe yêu cầu của thiếu niên trước mặt .

Anh trừng mắt nhìn người trước mặt.

Nhưng không có sự lựa chọn  nào.

Ít nhất tên biến thái này chỉ có chút lười biếng nhìn cậu , khóe môi hơi nhếch lên.

Ninh Thư hít sâu một hơi.

Trong lòng nghĩ, cậu đã thấy Cố Thần tệ đến mức nào, không có gì là không thể làm được.

Tệ nhất cứ coi như bị chó cắn lần nữa.

Ninh Thư nhìn chằm chằm đôi môi xinh đẹp của thiếu niên, cười nhạo chính mình.

Vì là con trai nên anh ấy sẽ không phải chịu bất kỳ tổn thất nào.

Thiếu niên này  cao hơn anh.

Tuy nhiên, khi Cố Thần đưa ra mệnh lệnh này, hắn lại không hề có ý định cúi đầu.

Ninh Thư đành phải kiễng chân lên.

Ôm lấy cổ hắn , anh nhếch môi lên.

Khi anh chạm vào đôi môi ấm áp ấy.

Đầu anh choáng váng một lúc, dái tai dần dần nóng lên.

Ý định ban đầu của Ninh Thư làhôn nhẹ  vào rồi lại thả ra ngay.

Dù sao đối phương cũng không có đưa ra bất kỳ hạn chế nào, coi như đây là hôn.

Nhưng Ninh Thư vẫn đánh giá thấp đối phương cặn bã hiền lành che giấu vẻ đẹp của mình.

Cố Thần chỉ ôm đầu hắn hôn mãnh liệt.

Và đẩy anh ra sau cánh cửa.

Vừa hôn, hắn  vừa nói: "Em cắn anh rất đau, thậm chí còn khiến anh chảy máu".

Ninh Thư hô hấp có chút hỗn loạn, có chút không nói nên lời.

Ai cắn mạnh hơn.

Anh cắn nhẹ vào lưỡi và bất giác thở dài.

Cố Thần cố ý phát ra một chút tiếng nước, nhỏ giọng nói: "Ta nếm được, mùi máu." Vừa hôn, vừa duyên dáng nói: "Mở rộng ra, trả lại máu cho ta."

Ninh Thư: "..."

Hắn liền ôm chặt lấy người đó vì sợ trượt khỏi cửa.

Cậu lo lắng, sợ bố Ninh ở ngoài cửa có thể nghe thấy gì đó.

Cố Thần có chút không hài lòng với sự lơ đãng của anh, thế là vòng tay qua eo cậu nói: "Hôn tôi thật tốt, nếu không tôi sẽ mở cửa."

===============

mọi người đọc truyện vui vẻ 

Cảnh báo

( truyện chỉ đc đăng trên Wattpad , những wep khác đều là là ăn cắp !!!)

======================

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro