thế giới 1 : thiếu gia công x người hầu thụ 28

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

 =======Chú ý ========

Mọi người đọc truyện vui vẻ nhé !

Cảnh báo

( truyện chỉ đc đăng trên Wattpad , những wep khác đều là là ăn cắp !!!)

======================

Cố Thần không có cùng hắn trở về, thanh niên cũng không giải thích hắn đi đâu.

Ninh Thư cúi đầu, ngơ ngác một hồi.

Đúng, anh ấy đang mong đợi điều gì đó. Có phải con người đều tham lam, nếu có được thứ không thuộc về mình, họ sẽ muốn nhiều hơn, thậm chí có nhiều hơn.

Thậm chí hắn còn có thể cảm nhận được Cố Thần ôm hắn trong lòng, đêm đó nói ra những lời này.

Còn có đôi môi nóng bỏng, từng chút một, hôn đi những giọt nước mắt nơi khóe mắt anh.

Với một sự dịu dàng và trân trọng không dễ gì phát hiện được.

Ninh Thư đang nắm lấy cọng rơm cuối cùng, khao khát hơi ấm vốn không thuộc về mình. Anh cảm thấy vô vọng đến mức ánh mắt dịu đi, anh tự nghĩ không cần phải quá coi trọng bản thân.

Cố Thần đi đâu, làm gì, cho dù không được phép hòa nhập vào vòng vây của đối phương, cũng không phải lỗi của anh ta.

Ninh Thư ngơ ngác nghĩ, có lẽ đêm đó chỉ là ý thích của con trai mà thôi.

Điều khiến anh càng bối rối hơn là thái độ của anh đối với Cố Thần không còn sợ hãi và mâu thuẫn như lúc đầu.

 Cậu còn  nghĩ rằng anh ấy đã thay đổi ấn tượng của mình về chàng trai trong tiềm thức, thậm chí bạn còn muốn làm bạn với anh ấy không?

Linh Linh: "Ký chủ! Tại sao muốn làm bạn với tên biến thái kia!"

Ninh Thư mím môi phủ nhận: "Không."

Anh và Cố Thần không phải người cùng một thế giới, dù là tính tình hay những phương diện khác, đều không thích hợp ở cùng nhau.

Tâm trạng bối rối nhìn ra ngoài cửa sổ, đột nhiên không muốn về nhà Cố sớm như vậy, Ninh Thư nói với tài xế rồi xuống xe đi bộ lên đường.

Anh không biết phải đi đâu và thậm chí anh còn không quen với nơi này.

Nhưng Ninh Thư đột nhiên muốn một mình đi dạo một lát, dù chỉ mười phút cũng được.

Nhưng điều anh không ngờ tới.

Mười phút sau, có người bịt miệng anh lại và anh ngất đi.

Ninh Thư tỉnh lại, đầu vẫn còn có chút choáng váng.

Anh nghe thấy một số giọng nói.

"Đặt anh ấy vào sau"

"Chắc chắn bạn sẽ thích"

Ninh Thư xoa xoa thái dương, phát hiện mình đang ở trong một chiếc hộp tối tăm, quần áo đã thay xong, hơi sửng sốt.

Hãy nhìn vào bộ trang phục cô gái thỏ trên người cô ấy.

Hai má anh chợt đỏ bừng, một nỗi xấu hổ khó tả lan tràn trong lòng.

Ninh Thư hít sâu một hơi, chậm rãi gỡ đôi tai thỏ trên đầu ra, biết đây là lần cuối cùng khiến người khác giật mình, đành chịu đựng khó chịu, chậm rãi đứng dậy.

Nhưng hắn vẫn đánh giá thấp nơi này, không có chỗ ẩn nấp.

Ninh Thư đã sớm bị phát hiện.

Mấy người đàn ông nhuộm tóc kinh ngạc nhìn qua, sau đó huýt sáo: "Bộ vest này đẹp đấy, chết tiệt, rõ ràng là con trai, nhưng nhìn lại đẹp hơn con gái."

"Mẹ kiếp, nhìn đôi chân này xem, tôi gần như là gay rồi."

Ánh mắt của họ tập trung vào cậu bé với đôi mắt rực lửa và họ liếm môi.

Một người đàn ông bước vào vỗ nhẹ lên vai họ, không biết mình đang nói gì, sau đó có vài người quay mặt đi, tỏ ra có chút sợ hãi.

Đây chính là người mà cậu Cố quan tâm.

Ninh Thư cảnh giác nhìn đám người, hắn cũng không thèm để ý mình ăn mặc như thế nào, chậm rãi di chuyển dọc theo mép bàn, liếc nhìn bình hoa bên cạnh.

Có vài người lúc đầu không để ý, khi tay cậu bé định nắm lấy thì họ thấp giọng chửi bới rồi đánh ngã cậu.

Ninh Thư liều mạng vùng vẫy, vừa đá vừa cắn.

Một người bị đá vào mạng, hít một hơi, tức giận tát hắn một cái: "Thành thật đi!"

Trên mặt cậu bé có một vết hằn, cậu bé thở gấp và vẫn còn cố gắng.

Có mấy người nhìn hắn như một con mèo hoang nhỏ, hắn ồn ào khó đối phó.

Lập tức rót một ít rượu mạnh vào miệng.

Ninh Thư nghẹn ngào ho khan kịch liệt, hai mắt choáng váng, rốt cuộc cũng không còn sức nữa.

Một chút sợ hãi dâng lên trong anh.

Anh chỉ có thể cắn môi, rụt cổ lại, cố gắng hết sức để duy trì ý thức cuối cùng.

Những người đàn ông thấy cậu bé đã bình tĩnh lại thì dừng lại, một người nhìn bộ dạng của người đàn ông kia và chửi rủa: "Lúc trói anh ta, tôi không nhìn rõ, thị lực của anh Cố thật đáng kinh ngạc. say rượu." , Sao trông bạn giống như một con cáo cái vậy!"

Họ không dám nhìn lại, dù sao đây cũng là người của anh Cố.

Một người khác do dự: "Bây giờ chúng tôi đã làm anh say rồi. Lỡ sau này anh ta còn làm ầm ĩ thì sao? Lỡ như anh ta đánh Cố thiếu gia thì sao?"

Đối phương do dự một chút: "Đúng vậy." Hắn dừng một chút, sau đó thì thầm vào tai nào đó.

"Dù sao ăn mấy thứ đó cũng có thể tăng thêm phần thú vị. Thằng nhóc này nhìn gầy gò, tính tình cũng không tốt lắm, nếu như Cố tiên sinh khó chịu, chúng ta rất lâu sẽ không thể đi lại được".

Khi một số người nghe thấy điều này, họ cũng cảm thấy rằng đây là sự thật.

Ninh Thư có chút choáng váng, người trước mặt lắc lư, lắc đầu, nhưng cằm lại bị một bàn tay nhéo nhéo.

Một người đàn ông khác bắt đầu đổ nước vào miệng anh ta.

Anh vô thức cảm thấy đây không phải chuyện tốt nên anh giãy giụa một lúc nhưng vẫn bị đổ hết vào, khiến anh ho một tiếng.

"Được rồi, đưa mọi người vào đi."

Ninh Thư chỉ cảm thấy mình bị đưa vào một nơi nhỏ, bên trong tối tăm, nhắm chặt mắt lại.

Điều hiện lên trong tâm trí tôi là khuôn mặt của Cố Thần.

Bầu không khí trong đây thật khó chịu .

Một chiếc phòng khác.

Bầu không khí vừa phải.

Mọi người chơi được một lúc thì bắt đầu hưng phấn, Cố Thần dựa vào ghế sô pha.

Có người đề nghị chơi một cái gì đó mới.

Không thể chỉ chơi với người đẹp được, cũng có một số trai đẹp.

Tuy rằng hôm nay là sinh nhật của Lý Hồng, nhưng tâm tình hắn hôm nay rất tốt nên cũng không ngăn cản.

Chàng trai xinh đẹp được gọi lên.

Một vị thiếu gia ôm một cái, sau đó nhướng mày nói: "Cố thiếu gia , anh có muốn một người  không ?"

Chuyện của Cố Thần và tiểu đồ trong phòng không phải ai cũng biết, những người không hiểu tự nhiên nói: "Anh điên à? Anh bảo Cố thiếu gia chơi trò này."

Một người trong số họ thậm chí còn xoa dịu bầu không khí và nói: "Tạm biệt, cô Cung sẽ sớm trở về Trung Quốc. Lỡ như cô ấy biết những chuyện này thì sao?"

Anh vẫn chưa nói xong.

Anh bị cắt ngang: "Có liên quan gì tới cô ấy?"

Tôi không khỏi nhìn quanh, bắt gặp ánh mắt giống như đang cười nhưng lại không phải cười.

Người đàn ông nuốt khan, không biết Cố Thần nói lời này là có ý gì. Không ai trong giới biết rằng tin tức về cuộc hôn nhân giữa nhà Cố  và nhà Cung đã lan truyền khắp nơi. Nếu không có Cung gia tiểu thư che chở cho hắn thì cũng sẽ không có nhiều tiểu thư giàu có đi theo hắn.

Thiếu gia ôm lấy mỹ nam nói: "Cố thiếu gia có thể không thích những thứ này, nhưng ta có thể cam đoan, một trong số đó nhất định sẽ khiến Cố thiếu gia cảm thấy hứng thú."

Cố thiếu gia nghiêng người tới đó, châm một điếu thuốc, không nói gì.

Không ai có thể nhìn rõ biểu cảm trên khuôn mặt anh ta.

Thiếu gia cho rằng thiếu niên đã ưng thuận mình, liền gọi điện thoại, cười nói: "Mời người vào."

======================

Buổi sáng  vui vẻ nhé !

Cảnh báo

( truyện chỉ đc đăng trên Wattpad , những wep khác đều là là ăn cắp !!!)

======================

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro