thế giới 1 : thiêu gia công x người hầu thụ 9

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

=======Chú ý ========

Cố Thần : anh , hắn

Ninh Thư : cậu

Cảnh báo

( truyện chỉ đc đăng trên Wattpad , những wep khác đều là là ăn cắp !!!)

======================

Cố Thần thần sắc có chút lơ đãng, duỗi tay ra, vô tình chạm vào cậu. Người trước mặt có vẻ sợ hãi, phản ứng dữ dội, hất tay ra và lùi lại. Cho đến khi khuôn mặt của anh trở nên lạnh lùng. Ninh Thư lúc này mới ý thức được mình vừa làm gì, có chút khẩn trương nhìn Cố Thần vội vàng nói : "Thực xin lỗi, thiếu gia, tôi chỉ là..." Tôi chỉ không quen với những đụng chạm thân mật như vậy thôi. Ninh Thư mặc dù không có kinh nghiệm trong chuyện này, nhưng vô thức nhận ra ánh mắt và động tác của Cố Thần có chút tò mò. Cậu không nghĩ tới Cố Thần có hứng thú với mình, ở trình độ này, thì không thể xảy ra việc đó được Có lẽ anh chỉ nghĩ cậu ấy hài hước, hoặc có thể anh ấy có khiếu thẩm mỹ tồi, và đó là lý do tại sao anh ấy cư xử như vậy. Ninh Thư không khỏi thở dài, có lẽ mình đã chọc giận thiếu gia rồi. Như mong đợi.Cố Thần nhìn chằm chằm hắn một hồi, sau đó lại không tức giận mà cười: "Ngươi sợ ta như vậy sao?"


Ninh Thư do dự một chút, lắc đầu.


Cố Thần không nói gì, cầm chai nước ném vào trong ngực, nụ cười trong mắt không đạt được: "Ra ngoài hóng gió một lát "


Ninh Thư không làm trái mệnh lệnh của hắn, đi ra khỏi phòng học.


Thời tiết bây giờ vẫn có chút mát mẻ, trên hành lang cũng không có nhiều người. Đại khái là bởi vì nhìn thấy vừa rồi vẻ mặt không hài lòng của Cố Thần, mấy nam sinh liếc nhìn Ninh Thư, cười nhẹ: "Cố thiếu gia vẫn luôn khách khí, hắn là người đầu tiên chọc tức Cố thiếu gia."


"Trông cậu ta nữ tính quá, da cậu ta  trắng như sữa vậy "


Những lời sau đây Ninh Thư đã nghe rất nhiều, tuy anh và Ninh Tịch là anh em sinh đôi nhưng không hiểu sao Ninh Tịch lại có màu lúa mạch khỏe mạnh. Nhưng cậu ấy không bao giờ có được làn da rám nắng, và nhiều chàng trai sẽ thì bàn tán về cậu , cậu  đã quen nên giả vờ như không nghe thấy những lời như vậy.


Ninh Thư không khiêu khích bọn họ, không có nghĩa là có người sẽ không khiêu khích cậu .


Những thiếu niên kia có chút muốn trút giận cho Cố thiếu gia, trong mắt bọn họ thái độ của Cố Thần đã nói lên tất cả, con mắt nhỏ màu trắng trước mặt không biết từ đâu đến, chính là một tiểu đệ của Cố Thần. 


Cố Thần không chỉ hận cậu từ tận đáy lòng, còn nói rõ muốn trừng phạt cậu.


Nếu không thì sẽ không mắc lỗi trong lớp hay phải chịu nhục nhã khi đi mua nước.


Thế là họ xô đẩy, vừa đùa giỡn vừa đánh ngã cậu  đứng ở hành lang, thậm chí có người còn giả vờ "vô tình" giẫm lên tay người kia, cúi đầu cười nói: " Lấy làm tiếc. "


Ninh Thư cúi đầu không nói gì.


Hắn làm sao có thể không nhìn ra những người này là cố ý, cậu lấy tay che lại, gò má có chút tái nhợt.


Sau đó hắn ngẩng đầu lên: "Xin lỗi."


Các nam sinh hơi sửng sốt, như không ngờ có người nhìn dễ bắt nạt lại nói ra những lời như vậy, tràn đầy ác ý nói: " ngươi nghĩ ngươi là ai? Ngươi cũng muốn chúng ta xin lỗi ngươi."


Ninh Thư đứng dậy, nhìn người bằng đôi mắt đen láy.


Cậu không còn là Ninh Thư như trước nữa, những người đó sẽ không vì Ninh gia mà ức hiếp người khác. Ở đây, cậu  chẳng là gì cả, bất cứ ai có địa vị nhất định trong trường này đều có thể dẫm lên cậu như cỏ dại.


Nhưng điều đó không có nghĩa là Ninh Thư có thể để người khác ức hiếp mình, cậu âm thầm nhớ kỹ khuôn mặt của những người này, hơi cụp mắt xuống, chuẩn bị đi tới. 


Nhưng cậu lại bị đẩy


 "Trông cậu ta kìa ?"

Thiếu niên đối diện nói, có chút khinh thường cùng giễu cợt nhìn hắn: "Chỉ là một con chó mà thôi, ta thật sự cảm thấy Cố tiên sinh cũng có thể để ý đến ngươi."


=====================

Buổi chiều vui vẻ nhé 

Cảnh báo

( truyện chỉ đc đăng trên Wattpad , những wep khác đều là là ăn cắp !!!)

======================

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro