Chương 12: Hào môn cấm luyến, công lược Boss tà mị (10)

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Khi chuẩn bị chạm đến người Vân Khuynh, chỉ thấy thân xe khựng lại.

Ma sát một chút rồi dừng lại.

"A!"

Tiếng thét chói tai vang lên.

Mọi người nhìn lại, liền thấy nữ phóng viên mới vừa nãy còn lãi nhãi, thế nhưng bị dọa lảo đảo một bước.

Giày cao gót trật ngang, tức khắc ngã ngồi cuống đất.

"Phốc -----"

Có tiếng cười ức chế không được truyền đến, nữ phóng viên kia sắc mặt đen thui.

"Lên xe."

Thân xe gần chỗ Vân Khuynh.

Giọng nam lười biếng nhẹ nhàng mà bay tới bên tai nàng, Vân Khuynh ngẩn ra một chút.

"Về sau ta có người muốn hay không, không nhọc lòng vị tiểu thư này phải lo lắng. Ta thấy, nếu ngươi rãnh, không bằng đi an ủi Giang thiếu cực phẩm trong miệng của ngươi."

Vân Khuynh hơi hơi câu môi, đùa nghịch sợi tóc của chính mình, mang theo vài phần lười biếng, trào phúng nói.

Nói xong, nàng bước nhanh hai bước, lưu loát mở ra cửa xe.

Chiếc Roll-Royce màu đen, thực mau liền biến mất trước mắt chúng phóng viên.

Nhưng mà, rất nhiều người lại đều nhìn thấy được, lúc cửa sổ xe vừa lướt qua, gương mặt nghiêng tuấn mị đến cực điểm của một nam nhân.

Nữ phóng viên kia chật vật ngồi dưới đất, ánh mắt hoàn toàn dại ra.

*D*

Bóng đêm càng thâm.

"Diễn không tồi." Bên trong xe, giọng nam từ tính lại lần nữa vang lên.

Vân Khuynh nghiêng đầu, liếc liếc nam nhân đang lái xe một cái, "Cảm ơn khích lệ."

"A", Bùi Quân Mịch cười nhạt một tiếng không rõ ý vị, "Đưa ngươi đi Diệp gia?"

Vân Khuynh chợt khựng lại, phủ quyết: "Không."

"Quay lại Đế Hào?"

Vân Khuynh trầm mặc một lúc lâu.

Bùi Quân Mịch hơi hơi nhíu mày, nhìn phía nàng, nghiền ngẫm nói: "Chẳng lẽ, Diệp tiểu thư muốn về nhà cùng ta?"

Vân Khuynh nâng lên mắt, giảo hoạt cười.

"Kia, liền phiền toái Bùi gia chủ thu lưu."

Bùi Quân Mịch: "..."

*D*

Sắc trời dần sáng.

Sáng sớm. Bùi trạch.

Thời điểm nam nhân từ trên lầu đi xuống, liền thấy một thân ảnh xinh đẹp nhỏ nhắn, đang bận rộn trong phòng bếp.

Vân Khuynh đang làm bữa sáng, nghe thấy động tĩnh, quay đầu lại nhìn.

"Chào buổi sáng, Bùi gia chủ!"

Nàng rụt rè chào hỏi, lại nhanh chóng xoay người lại.

Nhưng, ánh mắt đánh giá, chính khóa chặt trên người của nàng.

Vân Khuynh gợi lên môi.

Nàng đương nhiên biết, Bùi Quân Mịch đang nhìn mình.

Trong sách nói, lòng hiếu kỳ, thường là bước đầu tiên của việc sinh ra hảo cảm.

Vân Khuynh xoay chuyển mắt, nỗ lực nhớ lại tối hôm qua khi nàng bất ngờ hỏi hệ thống về vấn đề "Công lược tình yêu".

Công lược Boss phản diện như Bùi Quân Mịch, sẽ có tác dụng chứ?

Không sai.

Nàng tính toán, công lược Bùi Quân Mịch.

Lại nói tiếp, quyết định này của Vân Khuynh, vẫn là bắt đầu ngoài ý muốn.

Tối hôm qua, sau khi nàng cùng Giang Diệc Thừa tách ra, hệ thống vẫn luôn nhắc nhở giá trị ác cảm của Giang Diệc Thừa đối với nàng đã đạt level max, công lược thất bại sẽ phải nhận lấy cái chết.

Vân Khuynh thật sự nổi giận, trong lòng cười lạnh mà nghi ngờ người được chọn để công lược mà nó kiến nghị.

Hệ thống vì chứng minh, trực tiếp bao phủ ý thức lên toàn bộ thế giới nhiệm vụ, nháy mắt rà quét ra giá trị khí vận của tất cả nhân vật có giới tính nam!

Nhưng, điều khiến nó thiếu chút nữa hỏng mất trình tự chính là.

Thế nhưng xuất hiện, nam nhân thứ hai có khí vận đỉnh cấp cấp F!

Người đó.

Chính là Bùi Quân Mịch.

Hệ thống không giải thích một cách rõ ràng vì lý do gì tình huống này xảy ra, nhưng Vân Khuynh, lại lập tức làm ra quyết định.

Nếu, bắt buộc phải công lược.

So với cùng với "Khí vận chi nữ" đoạt tra nam, còn không bằng nàng đi công lược Boss phản diện!

Vì thế, Vân Khuynh mới thừa cơ tiến vào trong nhà của Bùi Quân Mịch.

Mới sáng sớm, liền ngủ dậy làm bữa sáng cho vị gia chủ này.

Thực mau, một bữa cơm sáng phong phú, được đặt trên bàn.

Vân Khuynh cất tạp dề, hướng về phía nam nhân đang ngồi ngay ngắn mà cười: "Bùi gia chủ, nếm thử tay nghề của ta xem như thế nào?"

Bùi Quân Mịch nhướng mi, nhìn một mâm đồ ăn sáng tinh xảo trước mặt, cũng là hơi kinh ngạc.

Bánh bao lồng hấp, salad thịt xông khói, quả thực là bao gồm đủ loại món ăn Trung Quốc và Phương Tây, cái gì cần có đều có.

"Diệp tiểu thư tay nghề nấu ăn không tồi."

Vân Khuynh cũng không khách khí: "Cám ơn."

Nàng tổng hợp tay nghề của nguyên chủ cùng với của chính mình kiếp trước để làm ra một bữa ăn sáng, xác thật cũng xứng đáng với câu khen thưởng này.

Bùi Quân Mịch cầm đũa lên, gắp một miếng thức ăn tinh xảo cho vào miệng.

Cắn hai cái, thần sắc nam nhân không thay đổi.

Nhưng, động tác tay, lại bắt đầu nhanh lên.

Hẳn là ăn ngon đi?

Vân Khuynh quan sát hắn một chút, cũng bắt đầu ăn.

Không lâu.

Hai người ưu nhã mà đem mâm cơm ăn đến bảy tám phần.

Trong lúc nhất thời, bầu không khí lại trở nên yên tĩnh.

Chỉ là, sự yên lặng này, giống như cũng không làm cho người ta cảm thấy xấu hổ.

Sau một lúc lâu.

"Không bằng, nói chuyện chính sự đi?"

Bùi Quân Mịch đánh vỡ bầu không khí vi diệu này trước.

Hắn cười như không cười mà nhìn Vân Khuynh một cái, "Thủ đoạn ngày hôm qua của Diệp tiểu thư, thật đúng là khiến người khác lau mắt mà nhìn."

Đôi mắt đẹp của Vân Khuynh nháy nháy, "Chính là một ít thủ đoạn nhỏ mà thôi."

Không xong rồi, trong kế sách "tấn công" có nói, nam nhân đều không thích nữ tử mạnh mẽ?

Chẳng lẽ phải giả ngu?

Cặp mắt đào hoa mang theo dụ hoặc xẹt qua khuôn mặt xinh đẹp của nàng, "Vẫn luôn im hơi lặng tiếng  mà có thể khống chế hành vi của Giang Diệc Thừa, lại âm thầm nhìn thấu âm mưu của hai nhà Diệp, Giang, Diệp tiểu thư cần gì phải khiêm tốn?"

Ách.

Vân Khuynh trầm mặc một chút, thật sự không có biện pháp nói cho hắn, đây đều là tiện lợi từ cốt truyện thôi.

Video ngoại tình kia của Giang Diệc Thừa, thật ra là một trong hai người phụ nữ trong video, dụng tâm kín đáo mà tự quay lại.

Cuối "Cốt truyện", còn rơi vào trong tay Diệp Âm Âm, khiến cho chuyện phát triển tình cảm của nàng ta với Giang Diệc Thừa, có thêm không ít gút mắt.

Nàng chỉ là lợi dụng chuyện này, làm Bùi Quân Mịch sai người, tìm nữ nhân kia, lấy video.

Mà đối với thế lực của Bùi gia, thu mua hai "nhân chứng" của Đế Hào, thu thập bản ghi chép bệnh án, lại là chuyện dễ như trở bàn tay.

Đến nỗi lợi thế khiến cho Bùi Quân Mịch giúp nàng...

Vân Khuynh đem âm mưu mà hai nhà Diệp, Giang sau này có thể đánh bại vị Boss này, "thêm mắm thêm muối" một chút.

Ba nhà Diệp, Giang, Bùi, đều có kinh doanh bất động sản.

Trong "cốt truyện", trong lần cạnh tranh một khu "Địa Vương" tại vùng ngoại ô, Bùi Quân Mịch thắng một ván.

Không nghĩ tới, còn chưa kịp khai phá, nơi đó liền sụp đổ một diện tích lớn, lần này, Bùi thị bỏ ra một khoản tài chính khổng lồ, đều là ném đá trên sông.

Mà Giang Diệc Thừa cùng cha con Diệp gia, liền nhân thời cơ xoay chuyển cục diện.

Thật ra, đối với Vân Khuynh mà nói, Bùi Quân Mịch bị thua, căn bản là ngoài ý muốn...

Nếu nói năng lực thật sự, ba nam nhân của "Khi vận chi nữ", thật ra không bằng vị Đại Boss này a.

Nàng nghĩ, đang có chút xuất thần, Bùi Quân Mịch lại nói: "Chuyện "Địa Vương" theo như lời của Diệp tiểu thư, ta đã phái người tra xét."

Vân Khuynh tức khắc tỉnh táo lại, thử hỏi: "Kết quả như thế nào?"

"Chính giống như lời nói của Diệp tiểu thư." Bùi Quân Mịch gợi lên môi mỏng hiện ra một nụ cười tà tứ: "Không nghĩ tới... Hai nhà Diệp, Giang, còn sắp đặt một ván cờ này..."

Lợi dụng một khối "Địa Vương" ẩn sâu khuyết tật, dụ hắn cùng cạnh tranh, đợi đến khi Bùi thị bỏ ra một khoản đầu tư lớn vào đó, lại hung hăng đâm một dao...

Bùi Quân Mịch rũ xuống mắt, trong một chớp mắt yên lặng cân nhắc. Bởi vậy, hắn không phát hiện, Vân Khuynh ở đối diện, trong mắt xẹt qua một tia chột dạ.

Thành công... Vân Khuynh cắn cắn môi, kìm nén vui sướng.

Loại Boss này, thật sự là không dễ lừa dối a.

Nàng hơi hơi câu môi, sung sướng nói: "Cho dù như thế nào, nếu Bùi gia chủ đã nhìn thấu, tất nhiên không có khả năng lại chịu thua."

Bùi Quân Mịch nâng lên mắt, ngắm hướng Vân Khuynh liếc mắt một cái, lại có chút xem không hiểu cô gái này.

Hắn nghiền ngẫm nói: "Vì cầm quyền, cùng người ngoài tính kế nhà mình, Diệp tiểu thư, ngươi sẽ không sợ, dẫn sói vào nhà?"

Lời này, nói không dễ nghe chút nào.

Bất quá, Vân Khuynh không để ý, nàng ở to cặp mắt long lanh, thẳng tắp mà nhìn vào trong mắt nam nhân.

Bốn mắt nhìn nhau. Bùi Quân Mịch nhìn đồng tử thanh triệt của Vân Khuynh, nhất thời thế nhưng ngẩn ra.

=======

Vân Khuynh: Ngươi không phải người ngoài, bọn họ mới là người ngoài! >.<

Người nào đó: ಠ_ಠ

Vân Khuynh: Ngươi là nam nhân của ta a!!!

Người nào đó: ⊙ ಎ⊙

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro