Chương 19: Hào môn cấm luyến, công lược Boss tà mị (17)

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng


Giang Diệc Thừa khinh thường nhìn nàng một cái, "Hạng mục 'Địa Vương' lần này, Giang thị cùng với Diệp thị cùng nhau khai phá."

"Quả thực có việc này." Diệp Bỉnh Hiên tuấn nhã mà cười cười, phụ họa nói: "Cho nên một phiếu bầu của Giang thiếu, cũng được tính."

Hai người nhìn nhau, tuy không vừa mắt lẫn nhau, nhưng vì thu thập tiện nữ nhân Diệp Vân Khuynh này, lại trở nên nhất trí một lòng.

Lúc này, kết quả liền cũng được xác định.

Mới buồn cười làm sao!

Diệp Âm Âm chỉ là một đứa ăn trộm, dưới sự bảo hộ của hai nam nhân này, thế nhưng trở thành xuất sắc một phương.

Tuyên bố kết quả đã xong, Diệp Âm Âm vui đến phát khóc mà chạy về phía Giang Diệc Thừa: "Thừa ca ca!"

Tiếng gọi thân mật này kêu thật to, quả là nhẹ nhàng uyển chuyển đến cực hạn.

Giang Diệc Thừa ôm chặt nàng ta. Mà Diệp Âm Âm lại si ngốc ngóng nhìn nam nhân xuất hiện giống như thiên thần này, mà cặp mắt nhu nhược động lòng người kia, đã tràn ngập say mê.

Ở giữa hai người đang đứng đối diện nhau này, ánh mắt quả thực dính nhớp đến mức khiến người khác không thể nhìn thẳng.

Lúc này đây, tất cả mọi người đều nhìn ra đôi nam nữ này không thích hợp.

Nhớ lại một chút, Giang Diệc Thừa, không phải là chồng trước của đại tiểu thư sao? Tại sao hiện tại thế nhưng lại cùng Tiểu tiểu thư tình chàng ý thiếp như vậy?

Nghĩ vậy, mọi người lại nhất trí đem ánh mắt chuyển hướng về phía Vân Khuynh.

Lại trông thấy Đại tiểu thư vốn luôn luôn đoan chính thanh nhã, có chút thất thần mà nhìn bọn họ, trên gương mặt xinh đẹp, mang theo sự ảm đạm khó dấu được.

Nhưng, nàng lại vẫn như cũ ngửa đầu, không toát ra tia thất thố nào.

"Việc của ngày hôm nay, ta sẽ nhớ kỹ."

Đột nhiên, Vân Khuynh câu môi, nở một nụ cười châm chọc.

Tiếp theo, nàng xoay người, bước chân vẫn lưu loát như cũ, ngạo nghễ rời đi.

Nhưng, ánh nước ẩn hiện trên má khi nàng nghiêng đầu, lại rơi trên tim của rất nhiều người.

Lý Dĩ San hừ mạnh một tiếng: "Chẳng biết là trò hề gì!" Cũng không quay đầu lại, phủi tay đi rồi.

Nhiều năm như vậy, Diệp thị, lần đầu tiên khiến cho nàng cảm thấy buồn lòng thất vọng như vậy.

Còn loại người thừa kế giống như Diệp Bỉnh Hiên...

Mà những nhân viên còn lại, nhìn ba người kia "ân ái", cũng là ngũ vị tạp trần*.

*ngọt mặn đắng chua cay cùng lúc, ý chỉ cảm giác phức tạp hỗn độn.

Nhân tâm, đã rối loạn.

*D*

Sân thượng.

Vân Khuynh không ngừng bước đi, vào thang máy, một đường đi đến đây.

Tổng bộ Diệp thị rất cao, giờ phút này, nàng đứng ở nơi cao nhất, gió lạnh phất qua thân mình của nàng.

Trên gương mặt xinh đẹp kia, nước mắt mờ nhạt, đã khô.

Vân Khuynh tựa vào thành lan can, quan sát khung cảnh rộng lớn, đột nhiên, môi đỏ khẽ nhếch.

Hơn nữa, ý cười ở trên miệng kia, ngày càng mở rộng!

Thật lâu sau.

Đầu ngón tay nàng quấn lấy một sợi tóc đẹp, tùy ý móc ra chiếc điện thoại di động mới mua.

"Uy... ta đây... Ân, những "chuyện vui" lần trước sưu tập được, đến thời điểm thả ra rồi..."

Không có người thấy được, thần sắc trên mặt Vân Khuynh giờ phút này, là trấn định, bình tĩnh cùng... kiêu ngạo như vậy.

Nơi nào có, nửa phần mất mát?

*D*

Ngày hôm sau, sáng sớm.

Không ít người vừa mới bước xuống giường, liền phát hiện ra, scandal của Tiểu tiểu thư Diệp gia cùng với Thiếu gia Giang thị, đã che trời lấp đất.

Báo chí cùng tạp chí đã im hơi lặng tiếng sau nhiều ngày liên tiếp nói về ân oán tình thù của đại tiểu thư Diệp gia Diệp Vân Khuynh và thiếu gia Giang gia Giang Diệc Thừa , lại một lần nữa tuồn ra tin tức nóng hổi.

Nhưng lần này, lại còn dính líu tới một vị thiên kim khác của Diệp gia.

Chỉ thấy tràn đầy mặt báo, in lên không biết bao nhiêu ảnh chụp Giang Diệc Thừa cùng Diệp Âm Âm đang hẹn hò, ôm, thậm chí hôn môi. Hơn nữa, thời gian được ghi chú là mấy tháng trước!

Phải biết rằng, khi đó, Giang Diệc Thừa chính là vừa cùng Vân Khuynh làm đám cưới.

Không nghĩ tới, liền thông đồng với em gái vợ!

Vở kịch phong lưu hào môn "tỷ phu cùng cô em vợ" vừa ra, tức khắc khiến cho dư luận đang yên lặng lại lần nữa dậy sóng.

Không cần phải nói, trên mạng xã hội lại là một mảnh sôi trào.

Mà, ở giữa đàn "ăn dưa quần chúng"* luôn phát biểu cảm thán này, tâm tình phức tạp nhất, không ai khác chính là nhân viên của Diệp thị.

*ngồi cắn hạt dưa xem kịch vui.

Rốt cuộc, kể từ khi sự kiện chê cười về vấn đề kế hoạch ngày hôm qua truyền khắp công ty, đã có không ít người hoài nghi về mối quan hệ của Giang Diệc Thừa với Diệp Âm Âm.

Mà giờ phút này, tin tức nóng hổi này, không thể nghi ngờ là càng chứng thực suy đoán của bọn họ.

Người qua đường đứng vây xem có lẽ còn đang quan sát, nhưng bọn họ, lại là tin tưởng tin tức này trong nháy mắt.

Trong lòng, cũng là vì đại tiểu thư mà cảm thấy không đáng!

Mà đối với đôi "cẩu nam nữ" Diệp Âm Âm, Giang Diệc Thừa này, cùng với vị Diệp Bỉnh Hiên vô cùng bất công mà giữ gìn "đồng lõa" này, phần lớn càng là âm thầm phỉ nhổ.

Lúc này, Giang thị lại lần nữa có nguy cơ gây náo loạn dư luận, mà lần này, Diệp thị cũng bị cuốn vào.

Bộ phận quan hệ xã hội của hai tập đoàn, lúc này đã sớm sứt đầu mẻ trán.

Nhưng mà, vai chính của trung tâm sự kiện, đối với chuyện ồn ào huyên náo bên ngoài, lại vẫn mờ mịt không biết.

Bởi vì, sáng nay, chính là ngày đấu giá cạnh tranh "Địa Vương".

Cha con Diệp gia cùng với Giang Diệc Thừa, dắt theo Diệp Âm Âm, được bao vây xung quanh bởi một đám cao tầng của hai tập đoàn Diệp, Giang, đang ở hiện trường buổi đấu giá, chờ đợi.

Tại bầu không khí chính thức khẩn trương này, không có thời gian chú ý đến truyền thông. Tự nhiên cũng không biết, thế giới bên ngoài lúc này, đã là long trời lở đất.

Giờ phút này, ba nam nhân, chỉ là nhất trí mà đem Diệp Âm Âm bảo vệ phía sau lưng, nhìn một người đang hướng về phía bọn họ chậm rãi đi đến, trong mắt tràn đầy địch ý.

"Diệp gia chủ, hạnh ngộ*."

*May mắn được gặp gỡ.

Giọng nói trầm thấp hoa lệ lười nhác mà vang lên. Cùng thời gian, nam tử mang theo tà khí mười phần, liền đến trước mặt mấy người bọn họ.

"Bùi gia chủ." Diệp Cẩn Huy nghiêm mặt, không mang theo một chút cảm tình nào mà trả lời một câu.

Bùi Quân Mịch cười khẽ ra tiếng, hắn ăn mặc một thân màu trắng tây trang, đường hoàng đến cực điểm, cực kỳ giống một cậu ấm phong lưu, nhưng, khí chất lạnh lẽo tà nịnh tràn đầy trên gương mặt kia, lại làm mọi người kinh hãi.

"Xem ra, Bùi mỗ không quá được hoan nghênh a."

Hắn đem ánh mắt chuyển hướng về phía thân ảnh tránh ở sau lưng mấy người này, ý vị thâm trường mà nói.

Tức khắc, mặt ba nam nhân đều đen, Giang Diệc Thừa trước tiên nhịn không được, đi lên một bước liền nói: "Bùi gia chủ, ngươi tôn trọng một chút!"

Bùi Quân Mịch lại chỉ là không chút để ý mà liếc mắt nhìn hắn. "Ngươi là... tiểu tử kia của Giang gia?"

Nói, cặp mắt đào hoa nhiếp người kia, liền nhẹ nhàng nhướng lên một chút, càng hiện ra cực hạn kiêu ngạo cùng tà tứ.

"Ta cùng Diệp gia chủ giảng lời nói, còn không tới phiên ngươi mở miệng đi?"

"Ngươi..." khuôn mặt tuấn tú của Giang Diệc Thừa tức khắc trở nên khó coi.

Nhưng lại cũng không dám nói cái gì nữa.

Rốt cuộc, nam nhân này, nói không sai.

Tuy rằng trên thực tế, Bùi Quân Mịch so với bọn hắn cùng lắm chỉ lớn hơn vài tuổi, nhưng, lại thủ đoạn tàn nhẫn, đã sớm đoạt quyền đăng vị, khống chế toàn bộ Bùi gia.

So với hắn cùng Diệp Bỉnh Hiên còn đang giãy giụa tại vị trí người thừa kế "nhị đại" này mà nói, căn bản không phải một cái thế giới.

(Nếu bạn nào thường xuyên đọc ngôn tình sẽ biết này ý nghĩa là phú nhị đại, đời thứ hai.)

Nhưng, liền tính hắn không thể trêu vào Bùi Quân Mịch, cũng tuyệt đối sẽ không khiến cho nam nhân này đối với Âm Âm có cơ hội thừa nước đục thả câu!

Nhớ tới ngày đó, Diệp Âm Âm trở về cùng mấy người bọn họ nói rằng hình như Bùi Quân Mịch đối nàng có hứng thú, Giang Diệc Thừa chính là lòng tràn đầy cảnh giác.

Lúc này, cha con Diệp gia cũng nhíu mày mà nhìn lại đây, vừa đối diện, đều từ trong mắt nhau nhìn ra lo lắng.

Nếu hôm nay, Bùi Quân Mịch nhất định phải đối Âm Âm làm cái gì, bọn họ...

Nhưng mà, "Diệp gia chủ, nếu như vậy, chúng ta liền tại sàn đấu giá gặp lại."

Không đợi bọn họ não bổ ra cái gì, Bùi Quân Mịch bỏ xuống một câu tuyên chiến không khách khí, xoay người, không hề lưu luyến mà bước đi.

Chỉ còn lại ba nam nhân, xấu hổ mà ngồi xuống.

Mà phía sau bọn họ, Diệp Âm Âm được che chở, trong mắt lại hiện lên một tia phức tạp.

Không nghĩ tới, chính mình lại vô tâm trêu chọc một cái nam tử, chỉ là, bên người nàng sớm có mấy người bọn họ, cũng chỉ đành cô phụ hắn...

Lúc này.

Bùi Quân Mịch sau khi rời đi, lực chú ý lại căn bản không nằm ở trên người Diệp Âm Âm.

Hắn trở lại khu vực được sắp xếp cho Bùi thị, tư thái tùy ý mà ngồi xuống, hơi nghiêng đầu, bên dưới tóc mái, hình như có chiếc khuyên tai đang lóe sáng.

"...Nhìn Diệp Âm Âm lâu như vậy, là không bỏ được sao?"

Nhẹ nhàng tiếng nói, bỗng dưng vang lên bên tai Bùi Quân Mịch. Nhưng mà, bên người hắn lại không có một bóng người...?

PS. Tính kế cùng phản tính kế, có tiểu thiên sứ nào đoán được chân tướng không?

=======


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro