Chương 8: Hào môn cấm luyến, công lược Boss tà mị (6)

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Đêm đó 19:00.

Bên trong hội trường một công ty con của tập đoàn Giang thị, đám đông đã bắt đầu khởi động.

Các bên truyền thông nhận được lời mời khiêng theo máy móc thiết bị, chen vào hiện trường bên trong cuộc họp báo.

Ngoài cửa, còn có một ít phóng viên không mời mà đến, thử thăm dò tiến vào, lại bị vệ sĩ chặn lại.

"Răng rắc, răng rắc."

Tiếng đèn flash không ngừng vang lên, mọi người nhìn nam nhân mang scandal ngồi trên đài, ánh mắt nóng lên.

Hào môn tình thù, các loại ngoại tình, luôn luôn đảm bảo tỷ suất người mua a.

Phải nói, Giang gia vì muốn xóa bỏ vết nhơ này, cũng là bỏ không ít vốn, không chỉ có mời những đài truyền thông lớn toàn thành phố, còn có các kênh kinh tế, tài chính, giải trí, bên cạnh đó còn mời riêng kênh phát sóng trực tiếp trên mạng, chỉ vì muốn tin tức lan truyền nhanh chóng.

"Ai, Lý ca," dưới đài, một thanh niên cầm camera, đụng đụng nam nhân bên cạnh, thấp giọng nói.

"Ngươi nói vị Giang thiếu này, đúng là xui xẻo ha. Rõ ràng là một nam nhân cao phú soái, cứ như vậy bị mang nón xanh, đi ra ngoài phát tiết, cũng là chuyện thường tình. Không nghĩ tới lại bị chụp được, thật đúng là..."

Phóng viên trung niên đang cân nhắc tiêu đề, bị câu nói này làm gián đoạn, thế nhưng lại bật cười.

Hắn liếc qua phóng viên trẻ, thần sắc khó lường: "Tiểu tử, ngươi chính là tuổi còn trẻ..."

Chuyện này loanh quanh lòng vòng, đâu có đơn giản như vậy!

Một giọng nữ nũng nịu bỗng dưng chen vào.

"Ta thấy, bạn trẻ này nói không sai. Cực phẩm nam nhân giống như Giang Diệc Thừa, Diệp Vân Khuynh, thế nhưng không biết quý trọng... Hừ, kể từ lúc bọn họ kết hôn ta đã nhìn ra, nữ nhân kia, không phải là người an phận, chính là phụ một mảnh thâm tình của Giang thiếu."

Hai người theo tiếng nói nhìn lại, liền thấy một nữ tử trang điểm tỉ mỉ rõ ràng, hướng bọn họ mỉm cười.

"Hôm nay, chúng ta chính là đến đòi lại công đạo cho Giang thiếu!"

Được mỹ nữ khen một câu, thanh niên kia liền đỏ mặt.

Mà vị phóng viên trung niên nhìn hai người một lượt, lại nhẹ nhàng lắc đầu.

Lúc này.

Những thảo luận trên mạng, cũng là vô cùng kịch liệt.

Trên những diễn đàn lớn như Weibo, Tieba, một đám bình luận sôi nổi xuất hiện như măng mọc sau mưa.

Hình ảnh hôn lễ mộng ảo khi hai nhà Giang, Diệp liên hôn, hình ảnh sắc nét tại hiện trường cuộc họp báo, không ngừng bị đào ra.

Rất nhiều "người qua đường hảo tâm" hứng thú bừng bừng mà kể rõ bối cảnh của hai nhà Diệp, Giang, cùng với đó là chi tiết của từng nhân vật chính.

...

"Trời cao a. Giang thiếu soái quá đi. Nhan cẩu* đã quỳ xuống."

"Lầu trên +1, hơn nữa lý lịch cũng là siêu cấp a, sáng lập công ty gì đó, quả thực là cao phú soái chất lượng tốt!"

"Cho dù có soái cũng không ra gì, chuyện ngoại tình này thật đáng ghê tởm."

"Lầu trên có bệnh. Đều đã đưa ra chứng cứ là nhà gái ngoại tình trước được chứ."

"Chính là như vậy. Ta xem clip kết hôn năm đó, nữ nhân kia nhiều nhất là thanh tú, người đã xấu còn không chịu yên bề gia thất, căn bản là không xứng với Giang Diệc Thừa."

"Ai làm người ta là thiên kim nhà giàu đâu. Mặt ngoài đường hoàng, trong xương cốt kỳ thật còn dơ bẩn hơn Xa Phỉ Phỉ."

...

"Tóm lại mà nói, chứng cứ hiện tại chỉ là do một phía nhà trai đưa ra, đừng có đoán bừanhư vậy đi."

"Đoán bừa gì chứ. Ta tin tưởng Giang thiếu."

"Đúng vậy, nữ nhân kia đều không dám xuất hiện."

...

Trong thế giới ảo, quần chúng khắp nơi đều đang túc trực trước màn hình phát sóng trực tiếp, tranh cãi đến khí thế ngất trời.

Chỉ là, dư luận đa số đều nghiêng về một phía.

Mọi người giống như đã cam chịu sự thật là Giang gia Thiếu phu nhân ngoại tình trước.

Mà Giang thiếu, chỉ là sau khi bị thương trong lòng, phạm phải chuyện mà "tất cả nam nhân đều sẽ" phạm vào sai lầm thôi.

Tại hiện trường cuộc họp báo.

Một vị trợ lý nam đi lên đài, hướng về phía Giang Diệc Thừa đang ngồi ngay ngắn thì thầm vài câu.

Tất cả đều trong phạm vi khống chế.

Trong mắt Giang Diệc Thừa xẹt qua một tia vừa lòng, gật gật đầu: "Tuyên bố bắt đầu đi."

Cuộc họp báo chính thức mở màn!

"Các vị giữ yên lặng!"

Tức khắc, giữa sân, âm thanh ồn ào đều biến mất. Chỉ còn lại thanh âm chụp ảnh, không ngừng vang lên.

Xa Phỉ Phỉ không còn ăn mặc nóng bỏng giống như lúc trước, nàng đứng lên trước, vẻ mặt nghiêm túc, bắt đầu nói.

"Ta cùng với Giang thiếu, chỉ là tối hôm qua ngẫu nhiên gặp được tại quán bar... Trước đó chúng ta chưa bao giờ có tình cảm riêng tư... Tối hôm qua hắn mang vẻ mặt cô đơn đi vào quán bar, khó được hợp ý, ta liền an ủi hắn vài câu... Sau đó uống rượu vào mới nảy sinh xúc động... Chúng ta, chỉ là bạn bè bình thường..."

Từng câu nói đứt quãng, đem chuyện hai người ngoại tình, sơ lược một cách rành mạch.

Thực mau, Xa Phỉ Phỉ đã nói xong.

Microphone, được đưa vào trong tay Giang Diệc Thừa. Lúc này, ánh đèn flash, lại là nhấp nháy không ngừng.

Giọng nam lạnh nhạt mà truyền tới từng góc hội trường.

"Chuyện này, ta không muốn nhiều lời. Quả thật, hành động của bản thân có chỗ không thỏa đáng. Nhưng nguyên nhân gây ra chuyện này, là Diệp nữ sĩ trước đó không toàn tâm toàn ý đối với cuộc hôn nhân này. Ta vốn dĩ không nghĩ làm lớn chuyện này, nhưng hiện tại chuyện này đã ảnh hưởng đến hình tượng của Giang thị, ta không thể không đứng ra."

Giang Diệc Thừa mặt mày lạnh lùng, nói xong mấy câu cần nói, liền có ý bảo phóng viên đưa ra vấn đề.

Trong lòng hắn, cũng là nghẹn một cơn tức.

Nếu không phải tại kỹ nữ Diệp Vân Khuynh kia, hắn làm sao đến nông nỗi này?

Âm Âm thấy được tin tức này, chỉ sợ lại cùng chính mình giận dỗi một hồi. Hai nam nhân kia, cũng tuyệt đối sẽ lấy chuyện này châm ngòi thổi gió.

Dứt khoát, lần này liền thuận thế giải quyết tai họa ngầm Diệp Vân Khuynh.

Dù sao, nàng có sống chết như thế nào, hai cha con nhà Diệp gia, căn bản cũng không thèm để ý.

Nhưng thật ra tiểu yêu tinh Âm Âm lại thiện lương, còn thật lòng xem nàng như chị em gái trong nhà.

Bất quá, chỉ cần chứng thực chuyện nàng ngoại tình, hắn còn có thể nhận được Âm Âm đồng tình...

Giang Diệc Thừa mang tây trang giày da ngồi ở trên đài, một bên giả vờ bình tĩnh mà trả lời vấn đề của phóng viên, một bên trong lòng, lại là đang nổi lên tâm tư dơ bẩn.

Một khuôn mặt tuấn tú, hơn nữa mang lên "Bộ dáng tinh anh", thông qua camera truyền tới trên mạng, càng là đưa tới một mảnh duy trì cùng với trầm trồ khen ngợi.

*D*

"Thật là... Xuất sắc."

Trong bóng đêm.

Một giọng nam lười biếng mang theo từ tính vang lên. Trong giọng nói, là tràn đầy nghiền ngẫm.

"Diệp tiểu thư, không có nhận xét gì sao?"

Gió đêm mát lạnh từ ngoài cửa sổ thổi tới.

Một chiếc Roll-Royce thuần đen đậu bên dưới lầu nơi Giang thị đang tổ chức họp báo.

Bên trong xe, phía sau chiếc TV đang truyền phát tin, có thể mông lung mà thấy được,  có hai thân ảnh.

"Không, bằng, cầm, thú."

Giọng nữ ngọt ngào như châu ngọc, bỗng nhiên cất lên.

Giây tiếp theo, có tiếng cười khẽ, nặng nề vang lên.

*D*

"Giang thiếu nói ra chuyện này, có chứng cứ xác thực sao?"

Bên trong hội trường, đèn đuốc sáng trưng, lại có một phóng viên giơ tay, hưng phấn mà đặt câu hỏi.

"Đương nhiên."

Trợ lý tiếp nhận microphone, "Các vị đừng nóng vội, nhân chứng quan trọng, chuẩn bị lên tới."

Thực mau, một nữ tử thanh tú được lễ tân dẫn đường, đi lên đài.

Đây là nhân viên phục vụ của Đế Hào mà Giang thị vẫn luôn nhắc tới?

Chuẩn bị diễn tới! Các phóng viên đỏ mắt, ùa lên.

Rốt cuộc, chi tiết trong việc nhà gái ngoại tình, hiện tại không có bao nhiêu, cần thiết đào sâu!

Có lẽ là chưa bao giờ gặp phải trường hợp như vậy, dưới ánh nhìn của mọi người, sắc mặt cô gái trở nên trắng bệch, giọng nói run rẩy đến cực hạn.

"Ta, ta... Tối hôm qua, đưa, đưa cơm cho Diệp tiểu thư... Không, không phải... Là một vị khách nam gọi cơm, ta... Thời điểm ta đưa cơm tới cửa, liền trông thấy có một vị khách nữ..."

Trong tiếng nói run run rẩy rẩy, mọi người lại im lặng một cách kỳ dị.

Logic hỗn loạn, tự thuật một cách hàm hồ...

Trên đài, Giang Diệc Thừa nhíu mày, cũng cảm thấy không đúng.

Hắn nâng tay lên, chính là muốn hỏi trợ lý một chút xem tại sao lại thế này.

Đột nhiên.

Cô gái kia sắc mặt trắng bệch, chính là hỏng mất mà khóc lên: "Ta không biết! Ta không biết cái gì hết!"

Mọi người ồ lên, tình huống bất ngờ chuyển biến.

"Chư vị xin tạm thời đừng nóng vội!"

Trường hợp nháy mắt an tĩnh lại, trợ lý đi đến bên cạnh nàng, vội la lên: "Như thế nào ngươi lại không biết? Nói tình hình thực tế a!"

Cô gái run rẩy: "Ta nói không nên lời..."

Bỗng nhiên.

Một giọng nữ réo rắt vang lên.

"Chuyện căn bản không có, tự nhiên là nói không nên lời."

=======

*Ở bên Trung tự xưng bản thân là cẩu. Ham mê nhan sắc sẽ được gọi là nhan cẩu. Trong truyện sẽ thường xuyên xuất hiện những từ như ngược cẩu, cẩu lương (thức ăn cho chó) để giống với nguyên tác, mong mọi người thông cảm.

- Cao phú soái: vừa cao, vừa giàu, vừa đẹp trai.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro