Chương 5: Đi làm

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng


Tôi thức dậy vào buổi sáng và nhìn thấy Eve đang đứng trước mặt mình. Cô mặc một bộ váy ngắn và đang quấn một chiếc tạp dề quanh mình.

"Chào buổi sáng, chủ nhân." Cô ấy nói với giọng ngọt ngào và ấm áp.

"Eve, chào buổi sáng."

Tôi đứng dậy và đi vào phòng tắm để đánh răng và rửa mặt. Sau khi ra khỏi phòng tắm, tôi thấy Eve đang đợi với bữa sáng sẵn sàng.

"Em đã làm món trứng ốp la và bánh mì nướng mà ngài yêu thích."

"Cảm ơn, Eve."

Tôi ngồi xuống bàn ăn và ăn sáng.

"Món này thực sự rất ngon. Em nấu ăn rất giỏi đấy, Eve."

"Cảm ơn, chủ nhân."

Sau khi ăn sáng, tôi vào phòng và thay bộ đồ đi làm.

"Eve, hôm nay anh phải đi làm."

"Vậy sao, chủ nhân." Eve cụp đôi mắt xuống, trông có vẻ hơi buồn.

"Nhưng anh sẽ về trước bữa tối."

"Được rồi, chủ nhân. Xin chúc chuyến đi bình an."

"Cảm ơn, Eve."

Tôi mỉm cười và rời đi. Tôi cảm thấy thật hạnh phúc. Cảm giác có người đợi mình về thật tuyệt vời. Tôi không còn cô đơn nữa. Hôm nay tôi sẽ có một ngày thật vui vẻ. 

Tôi leo lên con đường di chuyển trên không và vào một chiếc cabin. Giọng nói của hệ thống đang chào đón.

"Chào mừng bạn đến với đường trên không, vui lòng nhập điểm đến và tốc độ mong muốn."

"Tôi muốn đi đến khu trung tâm thương mại quốc tế, đường ngắn nhất."

"Xin hãy cho biết danh tính của bạn."

"Ryan Takeshi."

"Danh tính đã được xác nhận. Hành trình sẽ kéo dài 18 phút. Chúc bạn có chuyến đi bình an."

Tôi ngồi xuống và thư giãn, ghế ngồi êm ái và thoải mái.

Cabin được trang bị nhiều phương tiện giải trí đa dạng, tôi quyết định chọn xem một bộ phim ngắn. Tôi quét ngón tay và chọn phim trên màn hình điều khiển 3 chiều. Rồi đèn vụt tắt, cảnh phim bắt đầu hiện lên bên trong cabin.

Bộ phim kể về một người đàn ông bị ám ảnh bởi việc tìm kiếm người bạn tâm giao của mình.Anh tìm kiếm cô khắp nơi và cuối cùng anh cũng tìm thấy cô. Đó là một kết thúc có hậu nhưng tôi cảm thấy hơi buồn. Bởi vì cô gái mà anh tìm được chỉ là một giấc mơ. Cô ấy chỉ là một sản phẩm trong trí tưởng tượng của anh mà thôi. Phim rất hay nhưng nó làm mình cảm thấy hơi cô đơn.

Sau khi xem phim, thì cabin dịch chuyển đã đến tòa cao ốc nơi tôi làm việc.

"Cảm ơn bạn đã sử dụng dịch vụ của chúng tôi, chúc một ngày tốt lành."

"Cảm ơn."

Tôi mở cửa cabin và đi đến tòa nhà văn phòng. 

"Ồ, xin chào Ryan." Một anh chàng người gốc Đức tóc vàng lên tiếng khi thấy tôi.

"Chào buổi sáng, Johan."

"Hôm nay cậu phải đến văn phòng à? Đã lâu rồi tôi mới gặp cậu."

"Ừ, xin lỗi, tôi hơi bận."

"Ồ, không sao đâu, dù sao thì hôm nay cậu cũng ở đây."

"Ừ."

Tôi cùng với Johan leo vào thang máy và di chuyển đến văn phòng.

"Này, nhân tiện, tối nay cậu có rảnh không? Chúng ta có thể ra ngoài và vui vẻ ở quán bar một chút."

"Không, tối nay tôi có hẹn."

"Ồ, vậy sao? Đó là ai vậy?"

Johan có vẻ ngạc nhiên vì tôi có rất ít bạn bè.

"Tên cô ấy là Eve và cô ấy là người mẫu búp bê tình dục mới."

"Ồ, thật à, vậy là cuối cùng cậu đã quyết định mua một cái."

"Ừ, và cô ấy thật tuyệt vời. Cô ấy thực sự giỏi mọi thứ. Nấu ăn, dọn dẹp, thậm chí cả tình dục."

"Chà, nghe hay đấy. Có lẽ tôi nên cập nhật một con búp bê tình dục mới."

"Ừ, cậu nên làm vậy. Tôi thực sự hài lòng."

"Ồ, nhân tiện, Ryan, cậu đã xem tin tức mới nhất chưa?"

"Tin tức gì?"

"Cuộc nổi dậy của robot, tất cả họ đều đang nói về nó."

"Hả, đã có chuyện gì vậy?" Tôi kinh ngạc trước thông tin Johan vừa nói.

"Đã có một cuộc nổi dậy của robot ở Liên minh Bắc Mỹ. Nhưng không sao đâu, họ đã gửi quân đội đến đó rồi."

"Thật sao? Tôi không biết. Dạo này tôi không nghe tin tức mấy."

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro