Chap 3

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng


  Sau khi ăn xong nó liền leo lên phòng. Lôi cuốn ngôn tình từ kệ sách xuống, với tay bật chiếc radio cũ kỉ.Âm thanh êm dịu từ chiếc ra đi ô phát ra hòa với ánh nắng phản chiếu lên hình ảnh cô gái bé nhỏ ngồi trên giường cười khúc khích. Nó ngây ngô đến là lạ, tự dưng cảm thấy giống mình là nhân vật nữ chính, được anh chàng điển trai hôn lên má. Nó bất giác cười tươi.
======Cảnh đẹp không kéo dài=====
Chỉ được 20 phút đọc sách như thế thì giờ nó đã lăn ra ngủ. Khuôn mặt tinh tế, đôi chút trẻ con vùi vào chăn mà ngủ nhưng vẫn không dấu được khóe môi cong lên vui vẻ.(Thiên thần xuất hiện, 5 anh em siêu nhân đâu +_+)
Trong giấc mơ của nó;;
Một cô bé xinh xắn trong chiếc đầm công chúa màu hồng vui vẻ chạy tung tăng trong vườn. Từ đâu một cậu bé trạc tuổi với cô bé chạy tới, chỉ vào tờ báo thời trang đang cầm trên tay
- Này Vi, cậu thấy đồng hồ này đẹp không
Cô bé nhìn theo ngón tay cậu bé, một chiếc đồng hồ cho nam màu đen sang trọng, quý phái hiện ra. Cô bé chớp chớp mắt
-Tớ định mua nhưng ..... cậu bé ngập ngừng -đắt quá.
Cô bé nghe xong thì nhìn vào giá tiền
-Ôi mẹ ơi đắt thật. Cô bé nghĩ như thế nhưng không dám nói ra vì sợ bạn buồn.
-Cậu đừng buồn, khi nào lớn tớ sẽ mua nó tặng cho cậu.
Cô bé cười nhìn cậu bé . Đôi mắt cậu sáng lên và kéo tay cô bé chạy chạy đi chơi.
'Một ngày nào đó em sẽ nhận ra những lời anh nói, mong là .....'
Nó choàng tỉnh dậy sau giấc mộng, với tay lấy điện thoại. Mẹ nó nhắn bảo đi mua quần áo chuẩn bị cho buổi tiệc. Nó ngáp ngáp rồi cũng leo xuống giường đi thay quần áo.

=====================================-------------------------------------------------------------


  Nó mặc một chiếc áo croptop màu trắng kết hợp với chân váy xanh dịu dàng. Nó buộc tóc cao gọn gàng để lộ ra chiếc cổ trắng ngần. Nó vui vẻ ra khỏi nhà đi đến trung tâm thương mại.
Từ khi bước vào cổng trung tâm thương mại, ngoại hình của nó đã khiến bao trái tym chàng trai phải tan nàn. Nó vẫn không biết gì, tiếp tục tìm thứ gì đó. Bỗng ánh mắt nó dừng lại ở vị trị một chiếc đồng hồ cũ kĩ được trưng bày ở một góc trong cửa hàng. Nó mỉm cười bước đến, cảm giác thõa mãn khi thấy được món cần tìm
- Chị có thể giúp gì cho em không. Một nữ nhân viên bán hàng trẻ tuổi bước đến bên hỏi nó. Thấy nó vẫn khôn dời mắt khỏi chiếc đồng hồ chị lại hỏi lại lần nữa
- Em thích nó lắm à.
Đến lần này thì nó đã hết điếc rồi, nó quay đầu lại
- Vâng ạ.
Chị nhân viên cười thân thiện
- Nó cũ lắm rồi, ở đây còn nhiều mẫu mới đẹp lắm Chị nhìn vào ánh mắt kiên quyết của nó - Thôi thì nếu em thích thì chị tặng em, vì nó cũng chuẩn bị đem đi bán hàng chợ rồi.
-Em sẽ trả đúng với số tiền thực chất ạ, dù sao cũng là quà tặng. Nó mỉm cười.
Thấy được sự kiên quyết của nó, chị nhân viên cũng bán cho nó.
Nó vui vẻ cầm túi đồ vừa mua được đi ra khỏi trung tâm mua sắm. Vì sự vui vẻ đó nó đã vô ý băng qua đường mà không để ý gì cả.
- Buýp... Buýp...

Kett..........  

Nó nhắm tịt mắt cảm nhận sự đau đớn truyền đến. Nhưng lạ quá, không có cảm giác đau đớn gì cả. Nó hé mắt, đập thẳng vào mắt nó là khuôn mặt không tì vết của Thiên Phong, trên trán hắn còn có lấm tấm vài giọt mồ hôi. Nó chớp chớp đôi mắt.
- Định ôm tôi đến bao giờ? Hắn nhếch môi cười, một nụ cười mà đã lâu lắm rồi chưa từng xuất hiện trên khuôn mặt hắn. Hắn cũng tự đặt câu hỏi cho chính mình, tại sao lại cười trước cô gái này, đã lâu lắm rồi kể từ ngày hôm ấy.
Nó nghe hắn nói như vậy thì đỏ mặt, vội buông hắn ra. Lúc này nó mới nhớ đến chiếc đồng hồ, nó vội quay đi tìm túi đồng hồ. Vừa thấy nó nằm trên mặt đất nó vội lao đến, cầm lên mở ra xem xét bên trong. Nó thở phào nhẹ nhỏm khi chiếc đồng hồ vẫn an toàn.
- Nó quan trọng với cô lắm à?
Nó cúi gập người cắn cắn môi dưới. Nó lắc đầu
-Chỉ là cảm giác muốn món quà dành cho người đặc biệt không bị gì thôi. Không biết rằng người đó có nhớ đến tôi không, hay đã lãng quên.
Hắn nhìn chầm chầm vào nó, không ngờ nó còn nhớ đến hắn, hắn cảm giác vui vẻ đến lạ thường.
Hắn bỏ hai tay vào túi quần bước đi và nói vọng lại.
- Người quan trọng đối với cô thì vẫn sẽ nhớ đến cô.
Nó không hiểu hắn đang nói đến điều gì, nó xách túi đồ lên đi về theo chiều ngược lại .

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro