H - ngọt

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Nhân vật:

Nguyễn Văn Hiếu × Nguyễn Quang Hải.

Thể loại:

H văn, ngọt.

Lưu ý:

sến đuj đ chịu được.

Nội dung:

Quang Hải và BirdLb cãi nhau sau trận thua và chàng đi rừng phải xuống nước trước vì quá lụy chồng yêu.

_

"Anh không thích hả?" Quang Hải bước đến gần người đang say mê chỉnh máy tính trước mặt để chuẩn bị livestream đánh game, em cắn đôi môi đỏ ửng lấp lánh son dưỡng, âm thanh mềm mại nhanh chóng thoát ra khỏi miệng mang theo một vài tia nũng nịu và trách cứ. Khi chàng jungle đã cất công mặc đồ thật quyến rũ để hâm nóng tình cảm cho cả hai sau trận cãi nhau, mà gã chẳng thèm nhìn tới.

"Đừng có đùa, anh đang bận." Văn Hiếu trước đó đã thấy toàn bộ dáng vẻ câu dẫn yêu nghiệt của người yêu, tuy nhiên mặc cho thân dưới đang sôi sục như lửa đốt, gã vẫn chiều theo tính cách hay đùa giỡn của mình mà giả vờ không quan tâm đến em, ánh mắt vẫn dán chặt vào màn hình.

"Bird hông muốn em thật ạ?" Quang Hải nhẹ nhàng bước đến trước mặt người yêu rồi nhanh chóng trèo lên đùi gã, hai cánh tay thon dài luồn qua cổ Văn Hiếu kéo khoảng cách của hai lại thật gần. Cùng lúc đó em lại dùng giọng ngọt ngào của mình để làm nũng với người yêu, vì vẫn nghĩ gã giận mình nên mới không quan tâm.

"Anh phải làm việc rồi." Văn Hiếu cảm thấy như mọi dây thần kinh của mình đang dần đứt gãy khi thân ảnh mềm mại trắng nõn của bé yêu đang tựa sát vào người gã, tầm nhìn vô thức va vào khuông ngực trắng hồng và hai núm vú nhô cao được em cố tình phô bày khiến mắt gã dần đỏ lên, cổ họng cũng khô khốc một cách đầy bất thường. Tuy nhiên chàng trai đi top vẫn là người đùa dai, cũng lâu lắm mới có dịp giận người yêu nên gã lại tiếp tục mở miệng từ chối.

"Bớt ơi, đừng giận em nữa...em mặc đồ mà Bớt thích nè, em cũng muốn Bớt nữa..." Quang Hải nỉ non, âm thanh mềm mại vẫn gương mặt đang đỏ ửng và đôi mắt ầng ậc nước đầy đáng thương. Bàn tay em chạm vào bả vai người yêu mà lung lay kỳ kèo, hệt như một em bé đòi kẹo. Tuy nhiên mãi không thấy phản hồi, Quang Hải chỉ đành tiếp tục trò làm nũng bằng cách thè lưỡi liếm cổ gã, để lại vài dấu hôn đỏ dâu đầy xinh đẹp. Chiếc áo choàng tắm cũng vì chuyển động của em mà rơi xuống đùi, để lộ cơ thể thoả lồ không hề có thứ gì che chắn. Bờ mông tròn phổng phau liên tục cọ cọ, ma sát lên xuống đủng quần kaki của người yêu với mong muốn kéo dục vọng của gã bộc phát.

"Anh phải chơi game vì đã vào trận rồi, Hải chơi giúp anh nhé." Văn Hiếu biết mình chẳng chối từ thêm lần nào nữa, gã nhẹ giọng đưa ra đề nghị rồi đưa tay nắn bóp cái mông thịt đang làm loạn ở nơi hiểm yếu của mình.

"Bớt hết giận em ạ? Vậy để em chơi game cho, chơi xong thì Bớt ăn em nhé." Quang Hải ngây thơ hỏi gã rồi vô cùng phấn khích khi nhận được cái gật đầu chắc nịch từ người yêu. Em nhanh chóng làm nhiệm vụ mà quay người về phía sau, hơi nhấc mông lên để có thể dễ dàng chạm đến chiếc điện thoại đang để trên bàn.

Văn Hiếu bị cảnh xuân trước mắt tấn công bất ngờ, bờ mông tròn mọng nhếch cao lên, để lộ ra lỗ nhỏ phớt hồng xinh đẹp, theo nhịp thở của em mà hé mở. Gã cảm thấy hơi thở của mình dần trở nên nặng nhọc gấp bội, sự nhịn nhục từ nãy giờ cũng đã hoàn toàn chẳng thể ngăn ham muốn tấn công của cậu chàng đi Top. Văn Hiếu nhân lúc em chăm chú, nhẹ nhàng thò tay vào ngăn tủ bóp một ít gel bôi trơn ra tay sau đó từ từ mon men đến lỗ nhỏ xinh đẹp đang phô bày trước mặt.

"Ưm, ah..." Quang Hải nức nở, cơ thể ngay lập tức run rẩy vì kích bất chợt, tuy vậy em vẫn không dám bỏ dở trận game mà gã giao phó. Hai bàn tay cố gắng bám lấy màn hình điện thoại, đôi môi nhỏ bị em cắn chặt để ngăn mình phát ra thêm tiếng rên xấu hổ làm xao nhãng trận chiến.

Văn Hiếu cười nhẹ, rất tán dương sự nghiêm túc của em nhưng cái làm gã thích thú hơn vẫn là cơ thể mềm mại dâm đãng này. Bởi lẽ, nó đã bị gã điều giáo đến mức vô cùng nhạy cảm và phục tùng, ngón tay người đàn ông chỉ vừa đút vào đã ngoan ngoãn mà hút chặt, ngậm mút như đứa trẻ ham ăn. Văn Hiếu tiếp tục việc làm của mình, gã cố tình cong tay lên nhấn mạnh vào thành ruột mềm mại, vô cùng tận hưởng cảm giác chặt khít và cả sự ẩm ướt của dâm thủy đang tiết ra.

"Ưm, đừng hức...chỗ đó.." Điểm yếu bị chà sát đụng chạm liên tục làm Quang Hải như mất đi sức lực, cảm giác sung sướng chạy dọc từ sống lưng ập lên não làm em đê mê. Bàn tay đang điều khiển vị tướng bên trong màn hình run rẩy cực độ, tưởng chừng sẽ đổ rạp xuống mặt bàn trong một giây sắp tới

"Tiếp tục chơi game, không nghe lời hả bé yêu?" Văn Hiếu gằn giọng như cảnh báo em, cùng với đó là những cái tát liên tiếp được gã tác động lên hai mảng thịt mềm mại, làm phiến mông trắng mịn ngay lập tức hiện lên vô vàn dấu bàn tay đỏ rực.

"Bớt...ơi, em chịu hông nổi hức...Bớt tha cho em đi hức..." Quang Hải đã khóc nấc, thân thể run rẩy mất kiểm soát do khoái cảm dồn dập tấn công. Bé nhỏ liên tục cọ quậy thân thể, da thịt đã nhiễm tần mồ hôi mỏng mang hơi thở tình dục nồng đậm.

"Hửm?" Dáng vẻ của em đầy đáng thương nhưng chẳng thể giúp ích được gì cho tình hình hiện tại khi nó chỉ khiến ham muốn của gã đàn ông tăng lên, Văn Hiếu lại tiếp tục đưa thêm một ngón vào trong mà chọc ngáy, mô tả động tác ra vào càng lúc càng nhanh.

"Bớt ơi...hức em xin lỗi mà...tha cho em..." Quang Hải bị ánh nhìn ám đầy dục vọng lẫn uy hiếp của gã làm cho sợ hãi, em cố gắng tiếp tục đánh game nhưng có vẻ vô cùng khó khăn. Khi đôi mắt tinh nghịch của chàng trai đi rừng dại hẳn đi, tròng mắt đẫm nước, những chiêu thức lẫn những gì hiện diện phải chờ em khẽ đưa tay vuốt đi mới thấy được.

"Yêu tinh." Văn Hiếu tát mông em, nhanh chóng bóp má Quang Hải để em nghiêng sang một bên rồi vội vã ngậm lấy đôi môi sưng đỏ, ngăn tiếng rên rỉ nhỏ xíu đầy mời gọi đang vang lên đều dặn bên tai làm gã hứng điên. Thằng nhóc cũng hưởng ứng mà trở cứng ngắt, kích thước khổng lồ cọ vào vải quần ê ẩm, muốn được giải thoát mà đâm nát cái lỗ dâm dục đang chảy nước lênh lánh ướt đẫm tay gã.

"Hức..." Quả đào mọng của Quang Hải bị đánh đến tê dại, lỗ nhỏ bị đâm chọc liên hồi. Em bị khoái cảm giằng xé đến không ngừng rên rỉ, tay bấm phím loạn xạ cả lên, con tướng đi rừng đang xanh đã chết hẳn mười mạng, đoạn chat cũng tràn ngập từ chửi rủa từ đồng đội với cùng một ý định sẽ tố cáo em. Bé nhỏ sau khi được buông tha liền đuối sức mà nằm hẳn trên mặt bàn, cái lưỡi đỏ rực thè ra cố lấy lại không khí, nước mắt rơi lấm tấm xuống mặt không kiểm soát.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro