lưu hương

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

"Anh ơi em tới rồi" Jaeyunie đã nhấc máy gọi anh ngay từ lúc xuống xe

Anh nghe thấy thế thì mặt mày hớn hở chạy xuống mở cửa cho em. Ngay khi vừa mở cửa, lọt vào mắt anh là bé cún với ánh mắt long lanh nhìn anh trong bộ đồ công sở xộc xệch nhìn muốn ôm quá trời quá đất.

"Làm việc trễ tới mức không kịp chỉnh luôn quần áo à? Vào đi" vừa nói anh vừa chỉnh cổ áo bị gập ngược của em

"Hehe do muốn tặng quà cho anh mò. Ể? Em không biết là anh có sở thích chơi lego đó" Bước vào nhà, cún nhỏ có chút bất ngờ khi thấy một bộ lego to đồ sộ trên bàn trà nhà anh.

"À cho em đó. Thích không?" Nhìn phản ứng ngơ ngác của bé mà anh không khỏi cảm thấy buồn cười. Nhìn muốn cắn quá huhu

"Sinh nhật anh mà anh tặng quà cho em hả"

"Không được sao? Có qua có lại"

"Nhưng mà nó to vậy thì chắc anh phải mua từ trước rồi chớ. Anh cố ý phải hong?"

Ừ cố ý mà

"Thôi, em không làm khó anh đâu"

"Giờ em đói quá đi mấtttt" Cún chạy về phía ghế sofa mềm mềm mà nằm phè lên trên đó sau khi đưa túi quà cho anh

Vì hơi tò mò nên Heeseung có tính nghía vào xem trộm một tí thì bé Jaeyun với vẻ mặt ngại ngùng lí nhí trong miệng bảo:

"Lúc em về rồi anh mới được mở..."

"Sao thế? Không được bây giờ à?"

"Nói chung là vậy đó, em về anh mới được mở. Anh mà lén mở lúc em ở đây là em dỗi cho anh xem"

"Hay ha, biết dỗi rồi ha"

"Chớ sao, lớn rồi biết dỗi rồi chớ"

"Ừ ừ lớn rồi, thế bé lớn Sim Jaeyun muốn anh đút mì cho ăn phải không? Lại đây ăn mì này"

"Tới liềnn a-" Vừa mới đứng dậy ngón chân cậu tự dưng bị đập vào góc bàn. Ta nói nó thốn thì thôi nhé luôn.

"Sao đấy?" Nghe tiếng kêu của bé anh liền chạy ra xem em có sao không. Ra thì thấy em bé đang nằm ôm chân la liệt trên ghế sofa của anh. Nhìn cảnh như vậy anh không khỏi nhịn được cười.

"Anh còn cười em" Vừa ôm chân Jaeyunine vừa mếu máo than với anh

"Rồi rồi bàn hư, làm chắn đường Sim Jaeyun đi, làm Sim Jaeyun ngã, đáng chết, đáng chết" vừa nói anh vừa đánh lên chân bàn.

"Eo anh nói như con nít ấy. Trẩu quá đi mất"

"Ừ rồi bé đỡ hơn chưa, hay để anh mang mì lại bàn hen" Anh nói trong lúc xoa chân của em

"Ò em lười ra kia quá"

Sau đó họ có khoảng thời gian chọc qua chọc lại trong lúc ăn mì. Lúc ăn anh cứ nhìn lén cái bao quà của Sim Jaeyun tặng quài làm em bực. Em đẹp thế mà anh không nhìn em anh lại nhìn cái bao giấy vô tri vô giác kia? Anh phải dỗ lắm mới hết giận được. Mà hình như họ chưa có quen nhau mà ta?

__________________

"Thui em về đây. Em chơi chán rùi" Jaeyunie bắt đầu thu dọn đồ đạc

"Lấy bộ lego kia về đi" Anh xách bộ lego ra tính cất vào cốp cho em

"Anh bỏ vào ghế phụ ý. Em muốn ngắm nó trong lúc lái xe"

"Không được, đẹp quá em sẽ không tập trung đấy"

"Xớ, anh làm như anh làm đẹp lắm vậy" Bé cún lại bắt đầu trêu anh

"Hay ha, dạo này hay trêu anh lắm đấy. Học từ Yang Jungwon à?"

"Hehe hay không. Thui em cũng trễ rồi em về đâyyy. Tắm rửa này kia xong là nhớ mở quà nhaa. Em nghĩ anh sẽ bất ngờ ó" hoặc sẽ cảm thấy kinh tởm (?) em không biết nữa

"Ừ về cẩn thận, ngủ ngon. Tới rồi nhắn anh nhé"

"Vâng, anh ngủ ngon mai gặp nhaa" Nói xong bé leo thẳng lên xe phi về nhà

_________________

Vừa tắm rửa xong, tóc vừa được lau khô một chút Lee Heeseung đã vội vã mở vội hộp quà của em.

Em bé tặng một cái dĩa hình bambi bằng gốm tự vẽ mắt mũi lên cái dĩa nhìn yêu hết nấc. Bé còn tặng anh hai chai tinh dầu khuếch tán hương thơm nữa. Lúc ngửi thử thì anh nhận ra đó là mùi cam đào đặc trưng của em

Cái mùi mà lần nào nghe thấy cũng cảm thấy thật dễ chịu. Nhớ lại hồi chiều gặp em dù ở trong trạng thái vội vã, đầu còn vương lại vài giọt mồ hôi nhưng mùi hương của em vẫn thế. Không hiểu sao anh tìm thử đủ mọi loại nước hoa mà em dùng rồi nhưng không tìm thấy cái nào như của em xài.

Anh vừa nhận ra mùi cam đào đã vội mở hẳn chai đầu tiên em tặng mà để lên bàn ngủ. Để hương thơm của em bao phủ trong căn phòng của anh. Để anh có cảm giác có em ở bên. Để em lúc nào cũng ở bên anh.

Hiazz nghĩ lại thấy mình đa tình dễ sợ

Nhìn lại trong bao thì đã không còn gì. Chỉ còn có một phong thư màu trắng được niêm phong kỹ càng bằng hình con cún thôi.

Lúc này tim anh bắt đầu đập nhanh hơn. Đây có phải là lí do mà em muốn khi em về mình mới được đọc không ta.? Vừa nghĩ anh vừa từ từ mở lá thư ra

"To my Lee Heeseung

Ờm em có hơi sến một chút khi vừa vào đã viết to my Lee Heeseung rồi nhưng dù gì anh cũng sẽ trở thành bạn trai của em mà phải không?

Chắc là anh cũng hơi bất ngờ khi thời đại này rồi còn có người viết thư tình cho anh (huhu em không biết diễn tả cảm xúc của em như thế nào cho rõ khi nói chuyện nữa, em sẽ run lập cập luôn á). Nhưng mà như em đã nói thì ừm đúng rồi đây là thư tình mà em dành cho anh.

Em muốn nói với anh rằng em thích anh

Em thích anh được 6 năm rồi đó. Thật ra lần đầu mình gặp nhau không phải là khi em làm đổ nước của anh đâu. Mà là khi anh bắt đầu đọc lời tuyên truyền học tập tại trường đại học cũ của chúng ta á. Lúc đó em ở dưới nhìn anh đọc mà em tỉnh hết cả ngủ. Anh lúc đọc siêu đẹp trai luôn giọng còn hay lại học giỏi. Sau này tìm hiểu nhiều hơn thì em mới biết là anh còn biết làm nhiều thứ nữa gần như là toàn năng luôn. Hầu như hoạt động nào của trường anh tham gia đều có em hết á.

Khoảng thời gian đó thấy anh như vậy em cũng muốn theo đuổi lắm. Nhưng mà thấy anh từ chối mấy bạn nữ tỏ tình lạnh lùng quá em cũng sợ. Mà lỡ anh không thích đồng tính nữa thì sao? Con gái còn từ chối như thế thì con trai sẽ như thế nào? Nghĩ vậy thôi cũng đã đủ làm em sợ chết rồi. Nên chỉ dám nhìn anh từ xa thôi.

Xong rồi sau đó anh cũng ra trường biết anh dạy enhypen high school em cũng muốn vào trường ấy. Nhưng mà em cũng muốn thử môi trường mới nên vào trường H xem sao. Nhưng mà trải nghiệm của nó như giẻ lau ấy. Nên em chạy tới bên anh nè.

Cái tính em nó hậu đậu, nên lâu lâu em muốn tiếp cận anh theo cách nó giống người bình thường nhất lại không được. Nhưng mà trong cái rủi có cái may, nhờ hậu đậu mà anh mới nhớ tới em nhiều hơn (hy vọng là không theo hướng giả vờ hậu đậu để theo đuổi). Thấy thầy lee tốt với em vậy em còn tưởng anh bật đèn xanh với em. Ai dè anh bảo anh chỉ muốn làm đồng nghiệp với em làm em buồn chết luôn.

Nhưng mà em nghĩ là bây giờ chắc anh cũng hơn thích em rồi. Đúng không? Tại dựa vào môt số câu chuyện linh tinh nên em đoán ra. Nếu anh đồng ý làm bạn trai em em sẽ kể nhaaa. Còn không thì thôi anh cứ vứt xó cái mòn quà này đi và hôm sau trả lời em rồi mình làm bạn cũng được.

Còn lí do em làm cái dĩa gốm hình con bambi là tại vì lâu lâu anh nhìn em cứ như bambi thật thụ luôn á. Cái mắt của anh nhìn em làm em siêu siêu rung động luôn. Nên em mới vẽ mấy ngôi sao vào chiếc dĩa á. Nhìn cưng ha. Em mong anh sẽ dùng nó.

Tiếp theo là tinh dầu, em thích mùi thơm nên em khá để ý mùi của bản thân và những người xung quanh. Vì thích ngửi mình như vậy nên em cũng hay để ý mùi thơm của anh. Anh có cái mùi gỗ đàn hương nhẹ nhẹ làm em cảm giác như bước vào spa vậy. Mỗi lần em lại gần anh em chỉ muốn ôm anh thật lâu để có thể cảm nhận được hương thơm dễ chịu ấy thôi.

Em chọn lấy tinh dầu cam đào là do em siêu thích cái mùi này. Chắc anh không để ý đâu chứ em muốn tặng anh mùi tinh dầu cam đào là mỗi khi ngửi thấy mùi này trong nhà thì anh sẽ nhớ tới bé cún Jaeyun của anh.

Điều này thể hiện khát khao ở bên anh của em, em luôn muốn được xuất hiện ở mọi nơi xung quanh anh, em luôn muốn có mặt trong nhiều sự kiện quan trọng của anh hơn trong tương lai.

Em muốn anh trở thành bạn trai của em.
Em muốn được cảm nhận hơi thở và hương thơm của anh mỗi ngày.
Em chỉ muốn anh là của em. Nhìn anh tốt với các đồng nghiệp khác làm em khó chịu.
Em chỉ muốn anh tốt và cưng với em thôi.
Chốt lại câu cuối là:

Em yêu anh

From your boy Sim Jaeyun

P/s: Nói chung ý nó có vậy thôi mà nó viết nhiều vậy đó. Em có hơi dài dòng em xin lỗi. Hy vọng anh đừng lơ lá thư này và nhớ trả lời em nha. Không thích cũng phải nói nha anh ơi. Bắt buộc đó!"

...

Giây đầu tiên anh khựng một chút rồi bắt đầu suy nghĩ gì đó. Giây thứ hai anh liền mặc áo khoác vào đi lên xe và phóng thẳng tới nhà em.




Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro